Hãy tự hào là một cây xương rồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xương Rồng có lẽ là loài cây cô độc nhất thế gian. Phải chăng vì điều đó mà nó buộc mình phải trở thành một loài cây mạnh mẽ nhất?

Đứng giữa vô vàn những bạn bè chiến hữu đua nhau tỏa hương, khoe sắc thắm hay phô trương cuộc sống thanh thản của mình, nó chẳng ngại trở thành một cái cây mạnh mẽ, gai góc, cứng rắn và thô sơ.

Nơi nó sống là nơi khắc nghiệt nhất, nơi quanh năm dưới cái nắng lửa như thiêu như đốt, nơi hoang mạc rộng lớn hoang vu chỉ thấy trải dài những cồn cát bãi cát hút mắt tận cuối chân trời. Nơi mà những cơn mưa lo sợ sẽ tan vào hư không nên chẳng dám ghé đến.

Chỉ có một mình nó. Cuộc sống khắc nghiệt đã đưa nó đến với sự mạnh mẽ và kiên cường. Tự bao đời nay, nó vẫn sống, vẫn tồn tại, vẫn hiên ngang, vững chắc giữa nắng vàng, giữa sỏi đá, cát khô, giữa mênh mông hoang dại của cuộc sống.

Tạo hoá sinh ra nó không giống như bao loài cây khác, giữa những bạn bè của mình với những chiếc lá xanh mát mẻ, nó gạt nước mắt,cam chịu trong câm lặng để cho những chiếc gai sắc nhọn thay thế những chiếc lá xanh như một cách để tự bảo vệ và duy trì sự sống của mình.

Kể từ đó nó bị bạn bè xa lánh, ai ai cũng kì thị nó như một quái vật. Ai ai cũng chẳng dám lại gần nó vì sợ những chiếc gai. Nó trở nên cô độc trong chính cuộc đời mình.

Và nó biết nó chẳng thể dựa dẫm vào ai khác ngoài chính mình. Nó đào sâu vào lòng đất đi tìm nguồn nước mát mẻ để được tồn tại.

Cũng như bao loài khác, nó cũng muốn làm đẹp cho đời. Cho đời những cái đẹp đẽ nhất cuộc đời nó. Nó ra hoa. Hoa của nó không phải là một loài hoa bình thường....... Không rực rỡ như đoá hoa mặt trời, không thơm ngát như bông nhài trước gió, không mong manh như cánh đào mùa xuân, không kiêu sa như bông hồng ngọc nữ, không thanh nhã như cánh mai vàng, không yểu điệu như anh đào tàn phai, không e ấp như tầm xuân mới nhú,.....hoa của nó là biểu trưng cho sức sống mãnh liệt, cho cái đẹp tiềm tàng, cho niềm tin và hi vọng dẫu mong manh của cuộc sống.
Giữa một vùng sỏi đá khô cằn, cây xương rồng vẫn mọc lên và nở những bông hoa thật đẹp.

Cuộc đời nó khao khát được một lần ôm ấp, vỗ về. Nhưng đáng thương thay những chiếc gai nhọn kia lại ngăn cản nó đến với mọi người, chẳng ai dám lại gần nó và cho nó những cái ôm. Có chăng chỉ là sự thương hại. Ấy rồi, một ngày, nó được biết đến yêu thương. Trái bóng mỏng manh, yếu ớt, nhẹ tựa tơ hồng đã cho nó cảm giác yêu thương đầu đời. Nó hạnh phúc sau bao năm khô khan, héo úa.

Trái bóng đã chấp nhận đau đớn, hi sinh để cứu vãn cuộc đời một sinh thể. Có thể trái bóng kia sẽ đau đớn, và tan vào hư không nhưng những gì nó trao đi cho cây xương rồng ngày ấy vẫn luôn là những điều đẹp đẽ nhất luôn đọng lại trong cuộc đời của xương rồng.

Bởi lẽ, yêu thương là điều không đơn giản, yêu thương là thứ duy nhất có thể chia ra mà không làm mất đi giá trị của nó....... 💚💚💚💚💚

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#pipi