HÔN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Liming chầm chậm rời khỏi đôi môi của Heart. Trong giây phút ấy đầu Liming như ngừng hoạt động, nó chẳng thể nghĩ đến bất kỳ điều gì khác ngoài gương mặt ngây thơ và ánh mắt mơ màng, long lanh nước của Heart. Nó chẳng thể nghe thấy bất cứ âm thanh nào dù cho Tivi đang mở rất lớn, bởi vì giờ đây bên tai nó chỉ còn tiếng thở dốc nho nhỏ phát ra từ đôi môi bé xinh mà nó vừa được nếm thử. Nó cũng chẳng cảm thấy tê mỏi dù cho chân nó bị gập lại để chồm qua bên cạnh, bởi vì trong lòng Liming vẫn tràn đầy cái cảm giác hưng phấn, tê rần khi Heart chạm vào nó, khi cả hai siết chặt lấy nhau trong khi đẩy nụ hôn sâu hơn. Liming giật mình khi nhận ra mình muốn nhiều hơn như thế.

Cái cảm giác bất ngờ ập đến này khiến cho chàng thiếu niên hoảng hốt và bối rối. Và càng khó khăn hơn khi cả hai còn chưa có mối quan hệ rõ ràng. Cảm xúc như thủy triều dân lên khiến Liming không thể kìm chế được là đưa tay sờ gương mặt của Heart và tự hỏi liệu Heart có cảm thấy giống mình hay không?

Liming không biết và không thể đọc được bất cứ điều gì từ ánh mắt Heart. Bởi lẽ với Liming thì đôi mắt Heart là một bầu trời đầy sao, lấp lánh như một viên pha lê tinh tế đắt tiền. Mỗi khi nhìn nó Liming sẽ bị thu hút đến ngây dại trong ánh mắt đó, dù cho đó là tức giận, giận dỗi, ngại ngùng, vui vẻ hay bất kỳ cảm xúc nào khác thì Liming vẫn tận hưởng sự đắm chìm đó. Chính vì thế nên nó chẳng thể tỉnh táo để suy nghĩ xem ánh mắt ấy còn chứa điều gì khác nữa. 

Đối với Liming thì Heart là sự món quà dịu dàng nhất mà ông trời ưu ái dành tặng cho nó. Liming đã từng sống một cuộc sống vô định. Nó chán ghét cuộc sống nghèo khó, bế tắc như hiện tại. Ở tuổi nó đáng ra nên được sống vô lo như những bạn đồng trang lứa, có một vài mối tình, vui chơi với đám bạn và suy nghĩ về một trường đại học nào đó. Nhưng cuộc sống nó bây giờ chỉ quay quanh vấn đề cơm áo gạo tiền, mặc dù chú Jim không nói và rất cố gắng chăm lo cho nó nhưng làm sao nó có thể không nhận ra những đêm trằn trọc suy nghĩ của chú chứ. Nhưng nó chẳng thể trách bất cứ ai vì nó biết người thân của nó cũng đã rất cố gắng. Nó thương chú, thương mẹ và cũng thương bản thân nó. Vậy nên từ lâu nó đã chẳng còn sở thích cá nhân hay những mơ mộng xa xôi gì nữa, cái nó cần là tiền. Nó muốn mau chóng được đi làm để phụ giúp chú Jim và giúp bản thân nó thoát khỏi cái cảm giác tự trách và dằn vặt bản thân vì cái suy nghĩ rằng có phải chăng cuộc đời của chú Jim và mẹ sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều nếu không có nó. Nhưng những người lớn thì không thể biết những suy nghĩ thầm kín của một đứa trẻ ở tuổi này. Chú Jim mong muốn nó chọn một ngôi trường tốt để tiếp tục học, ra trường và có một ngành nghề ổn định. Chú không thể hiểu được Liming đang nghĩ gì khi không muốn tiếp tục đi học và cho rằng Liming vẫn còn nhỏ, còn Liming lại là một thiếu niên cố gắng muốn chứng minh bản thân đã trưởng thành. Và vì thế cả hai đã xảy ra những mâu thuẫn. Vào thời điểm Liming cảm thấy chênh vênh nhất thì Heart xuất hiện.

Dù cho cái cách bắt đầu không mấy vui vẻ nhưng nó cũng đã mở ra một cánh cửa mới cho Liming. Khác với nó thì Heart là một cậu ấm đúng nghĩa. Bố mẹ của Heart là những người giàu có và có địa vị xã hội cao. Tất cả những gì Heart sử dụng, tận hưởng đều là những thứ xa xỉ và tốt nhất. Tuy nhiên cũng như Liming, Heart là một đứa trẻ cũng bế tắc và chán ghét hiện thực.

3 năm trước vì một tai nạn mà Heart đã bị điếc. Vô số lần Liming đã nghĩ một người đã từng cảm nhận được vô vàng sự ồn ào, náo nhiệt của cuộc sống và rồi đột nhiên thế giới xung quanh họ trở nên tĩnh mịch thì sẽ có bao nhiêu đau khổ? Có lẽ chỉ bản thân những người ấy mới có thể hiểu được mùi vị đau đớn ấy. Và có lẽ cũng vì chỉ có chính họ mới cảm nhận được nên chính bố mẹ của Heart cũng không biết con trai của họ có bao nhiêu cô đơn và sợ hãi khi bị nhốt trong chính căn nhà của họ. 3 năm bị điếc là tròn 3 năm Heart bị giam cầm, bố mẹ Heart chỉ giao tiếp với em bằng những lời dặn dò qua những tờ giấy vô tri, rồi lại để em trong căn nhà lạnh lẽo. Nhưng làm sao đây khi em không thể trách bố mẹ của mình, vì em hiểu rằng họ là lo lắng em sẽ bị chọc ghẹo, sẽ bị thương bởi vì họ không thể nào theo em 24/24. Vì vậy họ cố gắng nhốt chú chim bé nhỏ vào chiếc lồng xa hoa ấy. Liming chợt cảm thấy đồng cảm với người bạn mới này, bọn họ đều là những đứa trẻ bị tổn thương và không tìm được sự giải thoát.

Từ ngày gặp Heart, Liming như thể tìm được một niềm vui mới. Liming thích cái cách Heart chờ đợi nó đến cùng xem phim. Liming thích cái cách Heart to tròn mắt nghe Liming kể lại những điều thú vị ở trường. Liming thích cái cách Heart cười cong mắt khi uống trà sữa mà Liming đem đến. Liming cũng thích cái cách mắt Heart long lanh xúc động khi Liming học ngôn ngữ ký hiệu. Liming cũng thích nụ cười tủm tỉm khi Liming làm sai một ký tự nào đó… cứ thế Heart nhẹ nhàng bước vào cuộc đời của Liming nhẹ như một làn gió xuân thoáng qua nhưng lại khiến cho trái tim non nớt rung động và lưu luyến làn gió ấy. Khi ở bên Heart, Liming có thể trở thành một người đàn ông vững chãi mà Heart có thể dựa dẫm. Không phải một đứa trẻ bốc đồng, phản nghịch như chú Jim nghĩ, mà là một người trưởng thành đáng tin cậy.

Liming không thích cách chú Wen hay khen Heart là một thiên thần nhỏ đáng yêu, bởi vì thiên thần thì quá xa vời, mà nó thì lại có lòng tham muốn chạm vào thiên thần. Nó muốn đánh dấu thiên thần, muốn nắm giữ trái tim của thiên thần, muốn ánh mắt của thiên thần chỉ có thể chứa một mình nó chứ không phải bất kỳ một sinh linh nào khác trên thế gian này. Vậy nên Heart chỉ là Heart, là dịu dàng, là ánh sáng, là bé con xinh đẹp của riêng nó. Liming sẽ ôm Heart vào lòng và cảm nhận sự ấm áp và nhịp tim đang đập từng nhịp của cả hai, cảm giác tựa như nó đã ôm được cả thế giới của nó và nó là một kẻ may mắn khi cuộc đời tâm tối vô định của nó được ánh sáng đẹp đẽ nhất chiếu rọi.

Cả trải qua rất nhiều sự kiện với nhau và không biết từ khi nào mà cả hai đã tiến triển đến những hành động mập mờ mang nhiều ý nghĩa hơn. Những va chạm, những lời nói, những ánh mắt, những suy nghĩ đã không còn dừng ở mức một người bạn đơn thuần. Nhưng chẳng ai dám tiến lên để vượt qua giới hạn.

Liming giật mình tỉnh táo lại khi Heart nắm lấy bàn tay của nó. Cậu nhẹ nhàng hạ tay xuống và nhìn Heart đang dùng ngôn ngữ ký hiệu để nói gì đó:

[ Đã trễ rồi mày không định về nhà sao? ].

Liming nhìn tay Heart một lúc rồi trả lời:

[ Hôm nay chú Jim sẽ đi với chú Wen. Mày không muốn tao ở lại sao? ].

[ Không phải, tao chỉ lo lắng mày sẽ bị chú Jim mắng thôi. Nếu mày ở lại tao sẽ rất vui ].

Liming ngước lên nhìn Heart, ánh trăng sáng chiếu vào sường mặt heart làm cho em trở nên xinh đẹp một cách lạ thường. Giây phút ấy Liming đã nghĩ liệu rằng bản thân có thể giữ em ở cạnh mãi như thế này không? Một ngày nào đó liệu có tên khốn nào đó đi lạc vào nơi này và phát hiện ra hoàng tử xinh đẹp này của nó rồi dụ dỗ hoàng tử nhỏ bằng những lời xảo trá khiến hoàng tử nhỏ bỏ rơi nó để chạy ra thế giới ngoài kia không? Không! Đây là ác mộng của nó, vì dù cho hoàng tử muốn chạy khỏi nơi này thì cũng phải là đi với nó mới đúng. Nó không thể và cũng không dám tưởng tượng được việc nó đánh mất em. Điều gì đó trong lồng ngực đã thôi thúc nó nên nói ra thứ tình cảm này, nó không muốn chờ đợi thêm hay tiếp tục ở cạnh Heart với tư cách là một người bạn nữa. Nó muốn được hôn lên đôi môi ấy một lần nữa.

Liming ra hiệu cho Heart hãy chú ý đến mình, chậm rãi làm ngôn ngữ ký hiệu trong khi mắt vẫn nhìn chăm chú vào Heart quan sát từng nét mặt của em.

[ Cảm giác lúc nãy… mày ổn chứ? ]

Liming nhìn thấy Heart khựng lại, lỗ tai nhanh chóng đỏ lên. Heart nhìn Liming và mím môi lại, ngại ngùng né tránh ánh mắt nóng bỏng của Liming.

[ Tao ổn… còn mày? ]

[ Còn hơn như thế nữa …]

[ Tao thích nó ]

Heart ngẩn người nhìn Liming như vẫn chưa hiểu hết những người người trước mặt nói. Liming cầm điện thoại lên bấm gì đó và gửi đi. Tiếng thông báo tin nhắn đến khiến Heart ngưng ngẩn người.

[ Tao thật sự thích cảm giác đó. Nó như thôi miên tao và tao không thể quên được. Tao chưa bao giờ gặp cảm giác này trước đây. Mày có giống tao không Heart? ]

Liming nhìn gương mặt ngày càng đỏ của Heart mà mỉm cười. Trái tim nó đánh lên từng nhịp, nó không ngừng hy vọng rằng người trước mặt cũng sẽ cảm nhận giống như nó. Nhưng giây phút nhìn thấy vệt hồng nhạt ngại ngùng nơi gò má Heart thì dường như Liming đã có câu trả lời.

[ Tao cũng chưa bao giờ cảm thấy như thế trước đây… ]

Tin nhắn được gửi đến nhưng Liming không vội mở ra đọc, chỉ im lặng nhìn Heart. Mà Heart như không quan tâm đến người trước mặt đang nhìn mình. Heart nắm chặt điện thoại, mím môi như đang suy nghĩ đấu tranh cái gì đó. Sau đó hít một hơi liền quyết định nhắn thêm một tin nhắn mới:

[ Nhưng Liming,  bạn bè sẽ không hôn nhau như thế… đúng không? ]

Nhắn xong Heart nhìn lên Liming với ánh mắt tràn đầy sự mong đợi. Heart theo dõi từng hành động của Liming và hồi hộp khi nhận được tin nhắn trả lời:

[ Tại sao không? ]

Heart hoang mang nhìn Liming rồi vội vã đọc tin nhắn tiếp theo.

[ Có rất nhiều kiểu bạn, trong đó có những kiểu mà họ sẽ quan tâm nhau, yêu thương nhau, chăm sóc nhau, ở cạnh nhau, hôn nhau và làm những điều xa hơn. Mày có biết kiểu bạn ấy được gọi là gì không? ]

Heart lắc đầu nhìn Liming. Liming ra hiệu cho Heart nhìn vào môi nó. Rồi chầm chậm tiến sát vào. Nói một cách chậm rãi để Heart có thể hiểu được.

[ Bạn…Trai… ]

Heart như không thể tin được những gì mình đọc được, chưa thể bình tĩnh thì đã thấy Liming làm ký hiệu

[ Tao có thể làm bạn trai của mày được không? ]

Cảm xúc của cả hai như những chùm bong bóng bùng nổ nơi lòng ngực, như thủy triều dân lên khiến cho cả hai không biết làm gì để diễn tả hết cảm xúc ấy. Heart như không thể suy nghĩ bất cứ điều gì ngoài việc gật đầu và nhào đến ôm lấy Liming. Liming dang tay đón người yêu bé nhỏ của mình vào lòng, siết chặt lấy nhau để cảm nhận được sự vui mừng của cả hai. Trái tim Liming như vỡ oà, sự sung sướng khiến cả người Liming như muốn rung lên. Cả hai ôm siết chặt lấy nhau. Thời gian như ngưng đọng ở giây phút này. Không có áp lực, không có sự cô đơn, không có những vấn đề phải lo. Mà chỉ có tình yêu chân thành nhất của hai thiếu niên. Cuối cùng thì thị vệ cũng có được hoàng tử, Liming cũng có thể ôm được ánh sáng của mình.

Một lúc sau cả hai buông nhau ra rồi im lặng nhìn nhau. Không biết là ai bắt đầu trước, chỉ biết là khoảng cách giữa hai người thu ngắn lại, hai đôi môi lại tìm đến nhau. Nụ hôn cả hai như một bài nhạc giao hưởng nơi giáo đường đầy hoa. Khúc dạo đầu nhẹ nhàng, êm dịu, đưa người ta vào sự say mê không thể dứt. Bắt đầu từ những cái chạm nhẹ, Liming hôn nhẹ lên mũi Heart rồi kiếm tìm đến đôi môi xinh đẹp. một cái, hai cái, từ những cái thơm vụn về trở nên mãnh liệt hơn. Cả hai trao nhau nụ hôn dịu dàng và đầy trân trọng. Liming lại một lần nữa bị sự ngọt ngào này mê hoặc. Sau khúc dạo đầu chính là sự cao trào đem cảm xúc của người ta đến đỉnh điểm. Liming đặt tay phía sau đầu Heart đẩy nụ hôn sâu hơn nữa. Không còn sự rụt rè như trước, thay vào đó là sự mãnh liệt, xâm chiếm và chiếm hữu. Liming như mong muốn Heart biết được mớ cảm xúc dâng trào không thể kiểm soát bên trong nó thông qua nụ hôn. Chiếc lưỡi nhỏ tham lam xâm chiếm khuôn miệng của người đối diện. Dò xét, tấn công cho đến khi tìm được chiếc lưỡi rụt rè còn lại liền không gần ngại bắt lấy quấn quýt. Những tiếng rên khe khẽ phát ra từ cổ họng Heart cùng với tiếng nụ hôn phát ra càng khiến Liming như điên cuồng. Không có điểm tựa cả hai dần dần ngã xuống giường trong khi Heart đưa tay ôm lấy cổ Liming. Bản nhạc dữ dội đưa người ta đến thiên đường. Khi tất cả các cảm xúc được bộc phát thì cũng đến lúc lắng đọng để cảm nhận những gì còn sót lại. Quyến rũ và đầy đê mê khiến cho cả hai không thể quên được. Cả hai rời khỏi môi nhau và nhìn nhau thật lâu. Yêu thương không lời nào diễn tả được.

[ Tao yêu mày nhé ]

Heart gật đầu rồi suy nghĩ gì đó. Sau đó nhìn thẳng vào người phía trên mình, đôi môi nhỏ rung rung mở miệng.  m thành trầm khàn vang lên.

[ Heart…Yêu… Li…Ming ]

Liming mở to mắt rồi như không thể tin được, rồi lại như muốn khóc. Có trời mới biết đây là âm thanh hay nhất mà Liming nghe được. Liming đã từng nghĩ có lẽ cả đời cũng không thể nghe Heart nói yêu mình. Nhưng Heart đã làm vì Liming. Liming tựa trán cả hai vào nhau rồi lập đi lập lại câu nói yêu Heart, rồi lại không kiềm chế được đặt những nụ hôn nhỏ lên khắp mặt của Heart. Heart vui vẻ làm ký hiệu với Liming.

[ Vậy bây giờ chúng ta sẽ là bạn trai của nhau ]

Liming gật đầu, không biết suy nghĩ gì đó trêu chọc Heart.

[ Vậy là Nong Heart đang dẫn bạn trai mới quen về qua đêm sao~ bố mẹ mà biết thì sao đây ]

Heart xấu hổ dụi đầu vào người Liming. Liming mỉm cười đưa tay ôm lấy Heart vào lòng. Rồi đặt một nụ hôn nhẹ lên trán Heart. Cả hai nhìn nhau, trong ánh mắt tràn đầy tình yêu. Ánh trăng sáng chiếu vào căn phòng của cậu chủ nhỏ. Nhưng khác với rất nhiều lần trước, lần này không phải là cậu chủ nhỏ cuộn tròn tự ôm bản thân rồi vùi mình vào đống mền gối khóc nức nở vì cô đơn nữa. Mà là cậu chủ nhỏ cuộn tròn được người cậu yêu ôm lấy vỗ về. Mà chàng trai cậu chủ nhỏ yêu cũng đã thực hiện được mong ước là ôm cậu chủ nhỏ vào lòng và có được giấc mơ đẹp về cuộc sống cả hai chứ không phải những đêm trằn trọc suy tư nữa. Thật tốt khi cả hai đứa trẻ đã cùng nhau tìm được phương hướng.

Liming cuối cùng cũng có thể giữ được Heart bên cạnh. Liming muốn nói to với thế giới này là nó có một trái tim đặc biệt mà không ai có được. Không phải là một bộ phận vô tri trong cơ thể. Mà đó là Heart, là trái tim bé xinh của Liming, và chỉ của riêng một mình Liming.
_____________END_____________________________

Vì mê 2 đứa nhỏ quá nên có chiều fic này ra đời. Nếu có chỗ nào chưa ổn thì mọi người cứ vui vẻ góp ý nhẹ nhàng ha~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net