chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng






Theo yêu cầu. ......


Triệu Vân Lan lại nhìn sang Lâm Tĩnh, cứ một người hỏi rồi một người trả lời như thế cũng không phải là cách , xem ra phải tìm cách khác.

'' a cha ''

Vừa nghĩ xem nên dùng cách nào cho tiện thì phía ngoài cổng một nam nhân cao cũng gầy lắm, mặt mày sáng láng đẹp trai, ưa nhìn , cũng trạc hai mươi mấy bước vào .

Nghe tiểu Bằng gọi hắn hiền nhìn sang , cũng phát giác giật mình khi nhận ra đám người của sở điều tra, liền quay đầu chạy như điên

Nhận được tình hình y cùng Lâm Tĩnh cũng phóng theo

'' Đại Khánh, ở đây với thằng nhóc ''

Đại Khánh làm tổ trên đùi Tiểu Bằng moe một tiếng, cuộn tròn lại thành cục bông, mặt cho tình thế trước mắt căng thẳng đến đâu cũng bình thản phe phẩy cái đuôi như không.

'' Tiểu mung mập, ngươi nói xem tại sao khi nhìn thấy nhau họ lại chạy như thế hả ''

Đại Khánh đâu thể nói rằng cha của ngươi chính là tội phạm , gặp sở điều tra thì phải chạy , chỉ có thể moe moe mấy tiếng .

Ba người rượt đuổi nhau sống chết, không phải ngươi mệt chết thì cũng là ta toàn nghe được tiếng '' đứng lại, đứng lại '' từ phía Triệu Vân Lan còn người kia cứ cấm đầu chạy lâu lâu quay lại nhìn mấy cái xem có bắt kịp mình không.

Đúng lúc này phía trước hắn xuất hiện một hắc y  nhân, thân khoát bào đen khí thế uy vũ tay cầm trường đao, khí thế bức người đứng chắn trước mặt Nhất Hy Phùng.

Một thân một đao xuất hiện giữa không trung, lại vô cùng uy nghi lẫm liệt, không ai khác chính là Hắc Bào sứ cao cao tại thượng anh minh thần võ người người kính trọng.

Nhất Hy Phùng khẻ kinh đúng lại đối diện với Hắc Bào sứ, tay nắm chặc , phía sau hai người Triệu Vân Lan cùng Lâm Tĩnh cũng đuổi tới bao vậy hắn.

Triệu Vân Lan nhận thức được người kia, liền cười cười đến cạnh khoát tay lên vai Hắc Bào sứ thân mặt

'' ai nha, đúng cũng rất trùng hợp nha''

'' hết đường rồi, mau theo ta về ''Lâm Tĩnh cũng dựa hơi uy thế nghênh mặt với tội phạm. 

Nhất Hy Phùng nhất thời bí đường làm liều, tay phung ra một luồng khí màu rêu vào người Triệu Vân Lan, tranh thủ lúc Hắc Bào sứ lo cho y mà chạy trở lại . Lâm Tĩnh cũng nhanh chân đuổi theo để Triệu Vân Lan cùng Hắc Bào đại nhân ở lại . '' tôi đuổi theo hắn trước, hai người cứ từ từ theo ''

Hắc Bào sứ dùng dị năng xua đi làng khói, Triệu Vân Lan bị làn khói làm cho ho sặc sụa.

'' Vân Lan ''

Hắc Bào sứ đỡ lấy người vào trong lòng lo lắng

'' khụ. .khụ. .Không sao, không phải chỉ là khói thôi sao ''

'' không sao thì tốt. ..nhưng mà Vân Lan à...''

'' Sao ''

Triệu Vân Lan ngu ngơ nhìn người đối diện , người kia làm cái hành động ngượng ngượng quay mặt đi, tai đỏ đỏ, còn che mũi, là gì sao chứ.  Với cả không khí ở đây cũng thực mát mẻ, mát mẻ toàn thân luôn.

Triệu Vân Lan nhìn lại bản thân mình , đúng là có gì đó sai sai, vốn dĩ quần áo trên người rất tươm tất đàng hoàng, thế quái nào sau làn khói kia thì trở nên rách rưới, rách đến độ không che nỗi thân chỉ còn sót lại dăm ba miếng vải nhỏ, nó cũng được xem như là khỏa thân luôn rồi.

Thân hình xinh đẹp rắn chắc lộ hoàn toàn không một khuyết điểm, thấp thoáng còn thấy cả vài dấu ngấn đỏ diễm lệ do ai mà ai cũng biết là ai đó để lại ,  cái hình ảnh này là khiêu khích chết hắn mà.

'' quần áo của anh, nó bị ăn mòn cả rồi '' Y liếc nhìn người một thân đen thui đang ôm mình trong lòng. '' Eh ...bà xã đang thèm phải không ''

Triệu Vân Lan cười ranh mãnh , tay choàng ra sau ôm lấy vòng eo thon của hắn

Hắc Bào sứ quay mặt đi, vành tai hồng hồng đến dễ thương

'' khụ. .khụ. .Vân Lan à ''

Triệu Vân Lan không yên phận, tay luồn vào trong áo người kia, sờ sờ mò mò làm người kia động tâm nhột muốn chết.  Y cưới cười khiêu khích, liếm môi

'' sao. .''

Cái con người này đúng là không biết sĩ diện,  là cái tình hình nào rồi mà còn trêu hoa chọc bà xã y ngượng đến không chịu được nữa. Triệu Vân Lan liếm vành tay bà xã thì thầm '' muốn không ''

Hắc Bào sứ đỏ chín mặt, nước ngụm trong cuốn họng, mang danh là Hắc Bào sứ đang đi bắt trộm lại làm cái này, phá tiếng chết hắn rồi. Triệu Vân Lan này xem ra chán sống khơi mào dục vọng sói lang của hắn.  Vân Lan ơi Vân Lan tiêu mi rồi a.

Hắc Bào sứ cởi bỏ mặt nạ thần bí , con người thật sự chính là Thẩm Nguy, khuôn mặt anh tuấn,  ngũ quan sắc sảo , nước da trắng nhưng không ẻo lả ngược lại còn rất lôi cuống, đại mỹ nhân nga .

Thẩm Nguy nâng cằm Triệu Vân Lan, dùng miệng khóa chặt cái miệng hư đốn chỉ thích câu dẫn hắn.  Khoang miệng Triệu Vân Lan đúng mà ngọt đến say người, còn có cả dư vị cứ kẹo, đầu lưỡi bị vờn bị trêu đùa đến thích thú mà quấn lấy nhau, phải nói là về khoảng đưa lưỡi này đúng là không ai bằng Triệu Vân Lan, điêu luyện dễ làm con người ta mất tự chủ, không kiềm được mà đến ăn sạch y .  Tay của Triệu Vân Lan ở sau lưng Thẩm Nguy lần mò đủ chỗ, trường trường trên làn da trắng trẽo như phụ nữ kia , cảm giác khi chạm vào thật thích, ấm áp, lán mịn . Đúng là hư hỏng đến hết thuốc chữa rồi, Thẩm Nguy chỉ hận không thể đem hết cả người này khảm vào trong người, luôn muốn dính chặt với y.

Buôn bỏ môi nhau ra còn luyến tiếc kéo ra một mãnh chỉ bạc ám mụi, mặt Thẩm Nguy khẻ hồng, đem hơi thở ấm áp gợi tình của mình phả vào tai Triệu Vân Lan '' đúng là rất muốn , nhưng không phải bây giờ ''

Miệng hắn khẻ nhết lên ý gian tà , tay bắt đầu giở trò đồi bại, bóp mạnh một cái vào cánh mông đàn hồi trần trụi , câu dẫn kia.

Triệu Vân Lan phát giác giật mình, như con mèo bị nắm trúng đuôi rên một tiếng '' nga ~ ''

Thẩm Nguy liền cởi áo bào của mình đem Triệu Vân Lan gói lại thành một khối màu đen không tay không chân chỉ chừa lại cái đầu.

'' Bà xã nóng chết anh rồi ''

Thẩm Nguy không nói tiếng nào , đem một nụ hôn đặc nhẹ lên má y, rồi cười một nụ cười tỏa nắng, xong bế ngang y đem đi về nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net