9 - bạn cùng bàn?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng hôm nay vẫn như mọi khi. Tôi thức dậy đánh răng ăn sáng và thay đồ đến trường. Đến trường rồi thì cũng vậy, vẫn là vào lớp và ngồi xuống thôi.

Minji: hey, cậu ôn bài chưa ?

Han Minji, cô bạn cùng bàn của tôi đập vai tôi lên tiếng.

tb: ôn bài? Ôn gì?

Minji: hôm nay kiểm tra đó, thầy chủ nhiệm sẽ đổi chỗ ngồi dựa theo thành tích.

tb: ồ

Minji: sao cậu bình tĩnh vậy?

tb: nếu kiểm tra điểm kém thì sẽ ngồi bàn cuối chứ gì. Vậy mình càng không ôn, ngồi bàn cuối sẽ dễ ăn vụng và ngủ ngon hơn.

Minji: vậy cũng được luôn hả?

tb: đúng rồi, lát nữa mình sẽ nộp giấy trắng luôn.

Minji: ôi trời ơi bạn tôi

tb: nếu cậu muốn ngồi cùng mình thì nộp giấy trắng luôn đi

Minji: mình cũng muốn ngồi với cậu nhưng mà điểm mấy bài kiểm tra của mình mấy lần trước kém lắm. Lần này mà không đạt tiêu chuẩn nữa thì mẹ mình sẽ tống cổ mình ra khỏi nhà mất. Ghê gớm hơn nữa là mình sẽ bị cấm túc vào ngày nghỉ.

tb: nghe nản vậy.

Minji: vậy nên chắc mình không ngồi với cậu được nữa rồi

tb: không sao, tan học vẫn có thể nói chuyện mà.

Minji: ừ :(

....

:Thầy giáo vào rồi, mau về chỗ ngồi!!

Thầy giáo bước vào, không nói nhiều liền đưa đề cho bốn bạn học đầu bàn. Chuyền dần xuống dưới...

Mọi người khi nhận được đề rồi thì trừ tôi ra đều tức tốc làm bài cho kịp giờ.

*Hôm sau tại nơi bục giảng của thầy chủ nhiệm trong lớp.

Minji: lúc trước mình tưởng cậu nói giỡn, ai ngờ cậu lại nộp giấy trắng thật. Nhìn điểm của cậu kìa...0 điểm :))

tb: tb này nói là làm.

Minji: ghê gớm thật.

tb:hm...chỗ mình ở đâu ta.

Minji: ở kia kìa.

tb: hơi cách xa cậu nhỉ.

Minji: đừng có đùa, mình đã thức trắng đêm chỉ để mang cái thành tích này về cho mẹ mình xem đấy.

tb: chăm chỉ thật, mình về chỗ ngồi đây.

...

tb: ơ..người ngồi cạnh mình...Jungwon?

Jungwon: chào buổi sáng, tbie

tb: nè..có phải cô xếp lộn chỗ cho cậu không vậy..?

Jungwon:chắc không có đâu, sao lại lộn được ?

tb: nhưng mà..cậu là học sinh giỏi luôn nằm trong top đầu của khối. Sao lại ngồi bàn cuối được ?

Jungwon: à...tại hôm qua mình không ôn bài nên đã nộp giấy trắng ấy mà. Mình nghĩ là mình làm không được nên cũng không đọc đề luôn ;-;

tb: ra là vậy

Jungwon:sau này là bạn cùng bàn rồi, giúp đỡ nhau nhé.

tb: à, được thôi.

Sự thật đằng sau đó là:

tb: nên lát mình nộp giấy trắng luôn.

Jungwon đã nghe rõ câu nói của cô với Minji vậy nên cậu đã cố tình nộp giấy trắng dù mình dư sức làm bài chỉ để được ngồi cạnh cô.

Jungwon cũng quá là gian xảo rồi :(

....

Mấy ngày sau đó:

Jungwon: cậu không biết làm bài này sao tb? Mình dạy cậu nhé.

tb: phiền cậu rồi..

Jungwon: tụi mình là bạn cùng bàn mà

-

Jungwon: giờ mình là bạn cùng bàn rồi, đi xem phim với bạn bè chắc cũng được ha. Mình có hai vé được tặng mà không biết đi với ai nè.

tb: được rồi, mình sẽ đi

Jungwon: nhớ nhé, bạn cùng bàn

tb:....

-

Jungwon: cậu có muốn đi chơi với bạn cùng bàn của mình không?

tb: nhưng còn bài tập anh văn mình vẫn chưa làm.

Jungwon: ngày mai mình cho cậu chép, đi thôi bạn cùng bàn.

-

Jungwon: cậu có muốn chép bài của mình không?

tb: như vậy được không đó..? Cậu đã bỏ công làm mà

Jungwon: đừng khách sáo, ta là bạn cùng bàn mà.

-

Jungwon: hôm nay cậu trực nhật á? Mình giúp với nha.

tb: không sao đâu, mình tự làm được

Jungwon: là bạn cùng bàn thì phải giúp đỡ nhau chứ.

Jungwon dạo này rất lạ, cậu ấy luôn miệng gọi tôi là bạn cùng bàn. Còn mượn cái danh "bạn cùng bàn" để giúp đỡ tôi. Thật tình thì tôi rất biết ơn cậu ấy về khoảng giúp đỡ,nhưng mà như vậy thì giống như cuộc sống của tôi nếu không có cậu ấy thì tiêu đời ấy.

Jungwon: tbieee

tb: cậu sau này đừng gọi mình là "bạn cùng bàn" nữa.

Jungwon: nhưng đúng là bạn cùng bàn mà.

tb: cậu mà gọi vậy nữa thì tôi sẽ bảo thầy đổi chỗ đấy.

Jungwon: ồ...

[ Lời kể của Jungwon ]

Có lẽ theo góc nhìn của ai thì cũng thấy việc làm của mình mấy ngày nay thật lạ lùng. Nhưng mình chỉ muốn cậu dựa dẫm và chú ý tới mình nhiều hơn...

Bạn cùng bàn? Mình chỉ lấy nó làm cái cớ mà thôi. Thật sự thì ai lại muốn chỉ là bạn cùng bạn với người mình thích cơ chứ? Thật buồn cười.

Mình cũng không thích từ ấy chút nào..nhưng mà đó là danh phận duy nhất của mình trong mắt cậu.

Tbie,mình thật sự thích cậu rất nhiều...

___________________________________

Chap này hơi ngắn ;-;

Câu hỏi hơm nay ✌️: hãy kể lại một lần nhục nhã của cậu trước đám đông,nhé? 😞

Trả lời đi mà :'(


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net