Chương 12: Điều kì lạ hay là may mắn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lại lè một mùa hè oi bứt ở khu vực Đông Nam Á và đây Nako với Việt Nam đang ngồi trước máy quạt cùng với hơn chục li nước lạnh đang nằm kế bên
Nako than thở

Nako: Trời ơi mùa hè gì mà nóng vậy trời...CÍU TUI VỚI!!!

Việt Nam vừa uống ực cạn cả li nước liền đáp lại lời Nako

Việt Nam:Aaaaaaa....tui cũng nóng vậy sao bà hong đi qua khu khác mà chơi, đến nhà tui chi rồi than nóng

Nako: Lâu rồi tui mới đến đây tui cũng quên khu này nóng chứ

Nam cầm điều khiển máy lạnh lên rồi cười khẩy

Việt Nam:Hay chúng ta vào phòng ngủ tui rồi mật máy lạnh đê

Nako:Ok lun

Hai người kéo nhau vào phòng ngủ nằm trong đấy mà phơi máy lạnh
Niềm vui chưa được bao lâu thì Mặt Trận tứ đầu bước vào. Mặt anh biết sắt luôn vì Nam đã sử dụng máy lạnh thêm một lần nữa rồi tắt máy lạnh đi mở cửa sổ ra
Mặt Trận cáu

Việt Nam:Áaaa... nóng quá đi,anh hai!!!

Nako: Nóng quá anh Mặt Trận ơi đừng mà!!!!!

Mặt Trận:Nam!! Em biết em đã bật máy lạnh bao nhiêu lần rồi không??

Nam khựng lại khi nghe anh nói có vẻ Nam đã nhận ra điều gì đó

Mặt Trận: Ehem...em quên rồi phải không???

Mặt Trận: Để anh nhắc lại cho em biết nhé... LẦN THỨ 17 TRONG TUẦN NÀY RỒI ĐÓ NAM!!!

Việt Nam :Em...em

Ba Que:Tha cho nó đi Cộng!!

Ba Que từ ngoài bước vào  với gương mặt vô cảm khi nghe thấy tiếng ồn ào.

Mặt Trận: Này Ba Que!!em tha cho nó hoài như vậy là dạy hư nó cái tính phung phí đấy

Ba Que: mùa hè nóng cho nên tụi nó mới ở đây bật máy lạnh chứ!?

Mặt Trận kiểu: Ủa là sao??? Nói ngây ngô ghê há???

Ba Que: Nếu anh không tha cho nó anh sẽ không yên đâu!!

Nako ngồi nhìn mà chán á trời đã nóng có thanh niên không cho bật máy lạnh còn đứng đây cãi nhau

Nako :Haizzz.... rồi cuối cùng bọn em được bật máy lạnh không đây anh Cộng???

Mặt Trận: Không!! không là không!!!

Việt Nam: bó tay ông anh tui=_=

Thấy vậy thôi chứ thật sự Nako cũng phải kéo Nam đến chỗ nào đó chơi chứ ở nhà có hai thanh niên đang cãi nhau thì cũng chán
Sau 720 lần tranh luận thì Nam đã quyết định phóng đến nhà Rus chơi, ở đó chắc không nóng dầu nhỉ

*Tiếng vỡ đồ với tiếng bũ bũ lờ mao*

Nako: Hình như có gì sai sai//Đổ mồ hoi//

*Cốc cốc cốc cốc cốc*

Việt Nam: Russia!!anh ở nhà không??

*Mở cửa...*

Nako:Ame?

Là Ame mở cửa thay vì Rus. Ame nhìn hai người một cách khó hiểu rồi lại hỏi

Ame: Hôm nay hai người đến đây có chuyện gì à??

Việt Nam: Hai tụi tui chỉ...//Nako bịt miệng Nam lại//

Nako: Ha em chỉ đi vòng vòng chơi với Nam thôi định đi đến đây xem Russia như lào rồi thôi đó mà

Ame:ô vậy sao!! Vào nhà chơi đi!!

Nako: Thôi bọn em không cần đâu anh bye anh!!//lôi Nam đi//

Nam chưa hiểu gì đã bị lôi đi nên liền hỏi

Việt Nam:Why???sau lại đi??tui tưởng chúng ta đến đó chơi chứ???

Nako: Ông muốn vào đấy nhìn thấy khung cảnh anh Rus bị vk mình đánh hay gì??

Nam đơ người vì cốc biết tại sao Nako lại nói những câu kì lạ như vậy

Nako:Haizzz....Tui chắc chắn với ông Ame đang dạy dỗ Rus chắc chắn ảnh đã làm cái*beep* gì đấy nên mới có tiếng vụng cây với tiếng đỗ đồ như vậy là tui đã hiểu rồi đồ ngốc

Việt Nam:: Biết rồi nhưng mà nóng quá làm sao đây?

Nako: Đi ăn  gì đó lạnh lạnh đi

Việt Nam:Hoiiiii... sáng giờ ăn hơn 10 mấy cây Bingchilng rồi muốn bị viêm họng à

Nako: Bây giờ làm sao????//Bắt đầu quạo rùi//

Việt Nam: Không biết tui đi về đây//bỏ về//

Nako:Ơ kìa??? RỦ NGƯỜI TA QUA CHƠI CHO CỐ RỒI BÂY GIỜ BỎ VỀ LÀ SAO DZẬY!?

Nói vậy thôi chứ Nako cũng không biết mình nên làm gì nên liền lê cái thân xác mệt mỏi về nhà
Mở cửa ra liền lao ngay vào phòng nằm cứ lăng qua lăng lại rồi cũng thiếp đi lúc nào không hay

(T/g: Nóng vậy cũng ngủ được luôn hả trời=D????)

*Một cánh đồng hoa hướng dương tỏa sáng với những tia ánh nắng chiếu vào chúng làm khung cảnh trở nên đặc biệt và sáng chói giữa bầu trời xanh ngát .Nako nhìn mọi thứ trước mắt cô cứ mờ mờ ảo ảo ,bỗng một bóng dáng cao lớn thon thả dần bước lại gần cô, người đó cất tiếng nói

????: Nako, con vẫn ổn chứ??

Giọng nói đầm ấm nhẹ nhàng vang lên làm cô ngẩn người

Nako: Không lẽ người là...

????: Không lẽ con quên ta rồi sao?

Người phụ nữ ấy nhìn Nako rời nỡ một nụ cười hiền từ. Nét đẹp thanh cao, dịu dàng, quen thuộc ấy làm sao cô có thể quên được người đã ban cho Nako nét đẹp ấy làm sao cô có thể quên được. Nako liền lao đến ôm chặt lấy bà  nước mắt không ngừng tuông rơi

Nako: Mẫu hậu!!

Nữ Vương Shinoda:Hah...con lúc nào cũng vậy!! đã lớn nhưng vẫn như trẻ con!!

Đúng vậy Nữ Vương Kelena Shinoda sao bao nhiêu thời gian thì cuối cùng bà có thể gặp lại 1 trong 3 đứa con gái bà yêu thương cũng có thể chạm vào và tiếp xúc với Nako

Nữ Vương Shinoda: Chị em con vẫn ổn phải không??

Nako trên má đầy nước mắt mà đáp

Nako: Hức... hức vâng họ vẫn... hức... rất ổn mẹ à

Bà mỉm cười nhìn đứa con gái mít ướt của mình. Bà thừa biết rằng tại sao Nako lại muốn đi qua các dòng thời gian khác nhau rồi... cô bé muốn thu hồi lại những đoạn mã đang nằm trải rát các dòng thời gian khác nhau để có thể hồi sinh bà lẫn thế giới cũ nhưng chắc chắn Ylina hoặc Oraly đều không hề biết về chuyện này, Bà đang tự hỏi mình có thể nói cho hai bọn chúng biết không

Nako: Mẫu hậu ơi... người đã đi đâu trong suốt thời gian qua??

Bà ngạc nhiên khi nghe câu hỏi ý vì bà tướng Nako đã biết chuyện rồi chứ

Nữ Vương Shinoda: Ta...ta ...ta đã đi một nơi rất xa và chắc hẳn con sẽ không thể tìm ra ta

Nako: Tại sao con không tìm được người??

Nữ Vương Shinoda:Hah...con phải tự tìm câu trả lời rồi!!

Nako: Con chắc chắn sẽ tìm được câu trả lời!!

Nữ Vương Shinoda: Thôi gian của ta cũng sắp kết thúc rồi...con hãy tự chăm sóc bản thân và chị em nhé ta sẽ mãi mãi đối theo con mà!! tạm biệt con Kelena Nako!!

Nako: Đừng đừng bỏ con đi mà... MẪU HẬU!!

Bà từ từ tan biến vào hư vô và thế giới tràng đầy hoa hướng dương kìa cũng đã tran biến theo kết thúc cho một cuộc rồi chuyện ngắn ngỗi*

Nako: MẪU HẬU!!//Ngồi bật dậy//

Thì ra ngải giờ cũng chỉ là một giấc mơ, giấc mơ ấy thật đến kì lạ trên gò má Nako vẫn còn những dòng lệ ướt đẫm

Nekomi từ nhà bếp đi vào hỏi

Nekomi: Bà khỏe chưa?? ngủ hơn một ngày rồi chắc đối lắm nhỉ??

Nako vội lao nhưng giọt nước mắt rồi ngơ ngác khi thấy Nekomi tại sao lại ở đây

Nako:Sao bà lại ở đây??

Nekomi:Haizzz...tui định đến đây chơi thì thấy cửa không khóa còn bà thì ngủ mê man nguyên ngày nên ở đây chăm sóc bà coi bà có bị bệnh hay không đấy mà

Nako:Ừ... cảm ơn nha!!

Nekomi: Thôi xuống bếp đi tui có làm chút thức ăn cho bà nè

Nako đi theo Nekomi bước xuống lầu rồi đi đến phòng ăn đầy sự mệt mỏi sau giấc mơ đó
Nekomi bưng đồ ăn lên rồi lên phòng khách lướt điện thoại . Sau khi sử lí bữa sáng xong rồi thì đi vào phòng ngủ ngồi lên bàn và bắt đầu vẽ, người được Nako vẽ sau giấc mơ đấy làm cô cứ vô thức mà ngồi vẽ chân dung người đấy mà không hề hay biết
Khi ra ngoài cửa trước thì không thấy Nekomi đầu chắc về nhà rồi ảnh mắt cô nhìn về phía xa xăm
___________________Nơi nào đó________
*Tại nơi cửa Ylina cô cũng đã gặp được bà nhưng thay vì khóc vì nhớ bà hoặc gì đó giống Nako thì Ylina lại khác

Ylina:Ý của mẫu hậu là Nako đang tìm các mã để khôi phục lại nơi đây?

Nữ Vương Shinoda: Đúng vậy con bé đã thu được 3 trong 10 các mã nguồn để khôi phục thể giới làm ta rất lo lắng, Ylina à con hay đến đấy và dám xác con bé giúp ta bây giờ ta chỉ là một linh hồn chẳng thể làm gì được

Ylina nấm chặt tay bà rồi đảm bảo vội bà Nako sẽ không bao giờ có thể làm điều ngu ngốc đấy dù như nào Ylina cũng bảo vệ em ấy

Ylina: Mẫu hậu à!! dù người chỉ là một hồn ma nhưng người vẫn luôn bảo vệ chúng con bây giờ chúng con sẽ bảo vệ lẫn nhau và sẽ không bao giờ làm người phiền lòng đâu

Nữ Vương Shinoda:Ta rất vui vì đã có có con làm con gái lớn hay bảo vệ em con nhé!!

Ylina: Vâng!! Con sẽ hoàn thành suất sắt nhiệm vụ mà người đã giao cho con!!

Nữ Vương Shinoda:Uhh...ta mong rằng con sẽ hoàn thành nó

Ylina: Vâng

Những trọng trách lớn lao đã được trao cho đúng người và người đấy sẽ làm như thế nào để làm được đều đấy
Nói vậy chứ người luôn mạnh mẽ như Ylina cũng có lúc mềm lòng những điều đấy được mẹ cô giao rất nhiều trọng trách*
______________________________________
T/g: Cảm ơn vì anh em đã xem hết chương này và đây là chương dài nhất mà tôi đã từng viết gồm  hơn 1777 từ đã được viết và chắc chắn mọi người sẽ hứng với chúng ✨✨✨


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net