Chương 4 : Lời tỏ tình.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đó có thật sự là cậu không?" Serena hỏi cậu bé tóc đen, vẫn không tin vào mắt mình. Đã nhiều năm kể từ lần cuối họ gặp nhau.

"Là Serena." Anh trấn an khi trao cho cô nụ cười tươi rói đặc trưng của mình.

Serena cần thời gian để suy nghĩ, vì vậy cô gọi Pokémon của mình lại và mỉm cười với nhóm Pokeball trước khi cất chúng vào túi.

Cô biết phải nói gì tiếp theo nhưng miệng cô lại chẳng theo ý mình.

"Mình nhớ cậu lắm!" Cô nói với giọng khàn khàn khiến cô cảm thấy xấu hổ.

"Xin lỗi, mình không có ý như vậy..." Cô xin lỗi che mặt bằng đôi tay.

"Này, không sao đâu, mình cũng nhớ cậu, Serena." Anh khẽ cười khúc khích, nắm lấy một bàn tay của cô. Serena bình tĩnh lại một chút khi cô tiếp tục nhìn anh.

Sự im lặng bắt đầu trở nên khó xử nên Ash quyết định nói chuyện nhỏ.

"Hay là chúng ta đi dạo quanh thành phố một chút ?" Ash hỏi với đôi mắt đầy hy vọng.

Serena mỉm cười háo hức, "Tất nhiên là được."

Và thế là họ bắt đầu đi bộ xuống các cửa hiệu và nhà hàng dài vô tận của thành phố.

________________________________________

Họ đi cạnh nhau quanh thành phố trong khoảng một hoặc hai giờ, chỉ để tận hưởng phong cảnh và trò chuyện với nhau. Họ đặt câu hỏi về nơi ở của họ. Giống như cách Clemont và Bonnie đang làm hay trong trường hợp của Ash, gợi lại những ký ức cũ.

"Thời tiết thực sự làm tăng thêm sự tuyệt vời cho bầu không khí của thành phố nhỉ?" Ash ngân nga khi nhìn lên bầu trời.

"Thật vậy, mùa đông luôn là mùa yêu thích của mình." Serena trả lời và hỏi anh một câu hỏi.

"Vậy... Hành trình trở thành Quân chủ như thế nào ta?" Cô hỏi với giọng điệu tò mò.

"Ôi trời, mình phải bắt đầu từ đâu đây!" Anh cười, khiến Serena bất giác cười theo.

"Lúc đầu cảm thấy không thể tin được, đánh bại anh Leon chắc chắn là một thách thức lớn." Anh dừng lại và cho Serena xem viên đá chìa khóa được gắn vào găng tay của anh.

"Mình đã huấn luyện tất cả đội của mình với sự giúp đỡ của các Pokémon cũ trong loạt trận khó khăn đầy thử thách này." Anh ấy tiếp tục.

Serena thậm chí còn tò mò hơn và hỏi một câu hỏi khác. "Ồ, Greninja có ở cùng với cậu không?"

"Yup và chúng mình đang hoàn toàn làm chủ được mọi thứ!" Anh trả lời một cách tự hào, vươn vai khiến Serena nhìn chằm chằm trước khi quay đi chỗ khác với một chút đỏ mặt.

"Thật tuyệt vời, cậu còn điều gì nữa không?" Serena hỏi khi họ tản bộ đến một khu vực vắng vẻ hơn.

"Ngay bây giờ tất cả chúng đều ở trong Tháp Lumiose, vì vậy mình có Pikachu, Greninja, Lucario, Infernape, Krookodile, Sceptile và..." Anh đếm trên đầu ngón tay cho đến khi một trong những Pokémon của anh xuất hiện bên dưới anh và Serena.

"Gengar!" Con Pokémon ma bay lên từ mặt đất và lơ lửng phía trên Serena.


Ash thậm chí còn không kịp phản ứng khi Serena hét lên và lao tới ôm chặt lấy anh. Điều này khiến Ash hơi ngã ra sau vì bất ngờ.

Ash chợt nhớ ra rằng Seren rất sợ ma kể từ khi họ đi du hành cùng nhau.

Trong khi ôm Ash, Serena nhận thấy thực tế là anh thực sự cao hơn cô vài cm đến mức cô phải kiễng chân lên. Anh có bờ vai rộng hơn trước và có mùi gì đó rất đặc biệt, hơi giống mùi đất, có lẽ là do tập luyện và đi du hành. Cuối cùng, cô nhận ra những gì cô vừa làm. Đôi mắt cô mở to trong hoảng loạn và nhanh chóng buông Ash ra.

"X-Xin lỗi!...mình...không cố ý, mình sợ-" Serena bị cắt ngang khi Ash nắm lấy bàn tay của cô. Anh nhìn cô và nở một nụ cười dịu dàng trước khi nói.

"Hả, không sao, không có gì phải sợ." Anh vừa nói vừa lườm Gengar.

Gengar cười khúc khích và biến mất. Serena đột nhiên cảm thấy không khí trở nên ấm áp hơn, điều này thật kỳ lạ.

"Gengar đi cùng mình vì cậu ấy không muốn cảm thấy bị bỏ rơi một lần nữa, vì vậy cậu ấy chỉ ẩn nấp trong bóng tối của mình mọi lúc." Ash tiếp.

Serena ngay lập tức nhìn vào bóng của anh trên mặt đất phủ đầy tuyết để bắt gặp đôi mắt đỏ hoe của Gengar đang ngước nhìn cô. Cô cảm thấy ớn lạnh sống lưng nhưng cũng cho qua.

"Vậy...mình thấy cậu đã đạt được ước mơ trở thành Nữ hoàng Kalos!" Ash nói, muốn thay đổi chủ đề.

"Hả? À! Có mình có!" Serena cố gắng để không nói lộn xộn.

"Mình rất tự hào về cậu vì đã đạt được mục tiêu của mình, Serena." Ash cổ vũ.

"Mình sẽ không thể làm được nếu không có những lời mà cậu đã khuyên mình." Serena cười rạng rỡ.

"Đừng bỏ cuộc cho đến khi kết thúc." Cả hai lặp lại cùng một lúc và họ bắt đầu cười lớn.

Khoảnh khắc thật đẹp và yên bình nhưng tâm trí của Serena và Ash hiện đang trên đường trở nên rối bời trong phút tiếp theo.

'Ồ, cậu ấy vẫn đang nắm tay mình-' Serena nghĩ, cố gắng để không đỏ mặt.

'Bàn tay của cậu ấy nhỏ hơn so với tay của mình, thật dễ thương-' Ash lướt qua những suy nghĩ của mình nhưng dừng chúng lại khi tâm trí anh nhắc đến từ 'dễ thương'.

'Dễ thương? Suy nghĩ này ở đâu ra vậy?' Ash ngây người nhìn chằm chằm xuống đất trong vài giây.

Serena nhìn anh có chút lo lắng.

"Này Ash, mọi chuyện vẫn ổn chứ?" Cô trầm ngâm hỏi.

Ash cuối cùng cũng nhìn lên và chớp mắt vài lần.

"C-cái gì..Ồ! Mình chỉ thấy cậu trông rất dễ thương, thế thôi." Anh nói mà không cần suy nghĩ cho đến khi bình tĩnh lại.

"C-cái gì?" Serena thở hổn hển, cô lùi lại một chút nhưng cô vẫn tay trong tay với Ash. Cô ấy chắc chắn đang đỏ mặt.

'A trời, mình vừa nói gì vậy!' Anh ngu ngốc nghĩ.

Tuyết bắt đầu rơi một chút, gió vẫn rít lên đều đều. Điều này khiến Serena rùng mình và buông bàn tay đang nắm lấy vai của Ash ra. Hành động đó khiến Ash nhớ lại những gì mẹ anh đã nói với anh trước đây.

'Hãy là một quý ông.' Anh nhớ rất rõ nên đã cởi chiếc áo choàng của nhà vô địch lừng danh khoác lên đôi vai đang run rẩy của Serena và ôm cô nhẹ nhàng từ phía sau. Serena nhìn anh và bắt đầu đỏ mặt. Cô đảo mắt khỏi Ash và mỉm cười.

"Cảm ơn Ash." Cô ngại ngùng vén tóc ra sau tai và cột đèn phía trên soi rõ nét mặt cô.

Ash đang ngắm nhìn đôi mắt trong veo của Serena khi cô nhìn anh lần nữa nhưng điều tiếp theo xảy ra là điều mà anh không lường trước được. Chỉ trong tích tắc, Serena đã hôn nhẹ lên má anh.

"Không thành vấn đề." Ash buột miệng khi gãi đầu.

Bất cứ điều gì Ash vừa cảm thấy trong khoảnh khắc này là điều mà anh không thể giải thích và anh sẽ không bao giờ quên. Anh nhìn Serena với vẻ mặt sửng sốt và bắt đầu cảm thấy một cảm giác lâng lâng vừa lạ vừa quen trong bụng. Cảm giác mới mẻ, nhưng thích thú một cách kì lạ.

"Mình xin lỗi, có hơi quá không?" Serena rụt rè hỏi, nấp sau chiếc khăn quàng cổ. Cô không thể tin rằng mình vừa làm điều đó. Có lẽ cô ấy có thể coi nó như một cách để nói lời cảm ơn với một người bạn tốt.

"Không không không, thật sự rất tuyệt!" Anh nhanh chóng đáp trả, vung tay xung quanh không muốn Serena nghi ngờ bản thân. Anh nghĩ đó chỉ là cách để tỏ lòng biết ơn với người bạn thân nên không nghĩ ngợi nhiều nhưng trái tim anh lại muốn nghĩ theo một cách khác.

Trước khi anh ấy có thể nói bất cứ điều gì khác, họ đã nghe thấy một phóng viên tin tức ngẫu nhiên và một người quay phim đằng sau họ.

"Các bạn thấy đó, Quân chủ thế giới và Nữ hoàng Kalos của chúng ta dường như ở bên nhau như một cặp đôi yêu nhau." Phóng viên tin tức nói trên micro.

'Wow những kẻ này không biết quyền riêng tư là gì.' Ash nghĩ với rất nhiều thất vọng.

Serena nhìn họ với một chút khó chịu vì đã phá hỏng khoảnh khắc của họ và sau đó bắt đầu đỏ bừng mặt.

"Chúng tôi vẫn chưa hẹn hò!" Serena hét lên trong sự bối rối bộc phát mà không hoàn toàn biết những gì đã phát ra từ miệng mình.

'Chưa?' Ash nghĩ khi lông mày của anh nhướng lên nhưng sau đó thấy một nhóm người chú ý đến họ.

"Đó là Quân chủ sao!?" Một người hét lên.

"Này, đó là Nữ hoàng Kalos!" Một người khác nói.

"Họ thật sự hẹn hò sao?" Một người nhiệt tình chất vấn.

"Không, họ quá khác biệt."

"Vâng, điều đó sẽ không bao giờ xảy ra."

Ash khó chịu nhìn mọi người khi anh và Serena bắt đầu đi bộ đến một con phố rộng rãi.

Serena thấy Ash có vẻ khó chịu với những người đưa ra lý do rằng họ sẽ không thể thành đôi. Chúng không phải là sự thật nhưng cách chúng nói khiến tim cô thắt lại. Cô bắt đầu tin rằng đó chỉ là kịch bản tình yêu đơn phương, điều mà cô sợ hãi trong nhiều năm. Cô bắt đầu nghĩ về tất cả những khác biệt giữa cô và Ash. Cô chìm đắm trong suy nghĩ của mình lúc này và tiếp tục tập trung vào việc thoát ra khỏi đám đông.

Một vài phút trôi qua, Serena và Ash bắt đầu cảm thấy choáng ngợp và cả hai đều nhìn xung quanh để tìm sơ hở nhưng vô ích. Ash nhìn thấy vẻ căng thẳng của Serena nên anh đến trước mặt cô ấy và đan tay họ vào nhau. Anh không biết chính xác tại sao mình lại làm thế nhưng có cảm giác như nhiệm vụ của anh là bảo vệ cô.

Nhiều nhóm người bắt đầu vây quanh họ để hỏi họ vô số câu hỏi và rồi đột nhiên một cơn gió lớn ập đến với họ. Nó hà hơi đẩy mọi người lùi lại khi họ mất cảnh giác. Ash và Serena nhìn vào thứ đã gây ra những cơn gió và thấy một Corviknight quen thuộc đang nhìn họ.

"Anh định đứng đó hay sao?" Người tài xế taxi chào đón khi anh ta hạ chiếc taxi cho Serena và Ash. Họ ngay lập tức vào trong và ngồi xuống cạnh nhau khi Corviknight bắt đầu cất cánh.

Serena và Ash nhìn xuống để thấy đám đông giải tán rồi nhìn nhau và thở dài thườn thượt.

"Đó là những gì cậu đã luôn trải qua?" Serena thở ra.

"Cậu thì không sao?" Anh ấy cười.

"Không tệ lắm." Serena cười khúc khích khi tháo găng tay ra.

_____________________________________________

"Được rồi, nói thật với cậu, mẹ mình rất muốn gặp cậu." Ash nói với Serena.

"Bác ấy sẽ?" Serena thốt lên và nhìn vào cửa sổ xe taxi. Thật tuyệt khi được ngồi trên cùng một chiếc taxi hai lần nhưng ngồi cùng với người cô ấy thích lại là một điều hoàn toàn khác.

Họ liên tục đặt câu hỏi cho nhau cho đến khi tài xế taxi gọi Serena.

"Này cô, còn nhớ tôi đã nhờ cô gì đó không?" Tài xế hỏi Serena.

"Cái gì? Ồ! Vâng, tôi nhớ rồi cảm ơn bạn." Serena lục trong túi để lấy ra bức ảnh cũ từ hành trình Kalos của họ.

"Ash?"

"Hửm?"

"Cậu đã quên thứ này khi lần đầu tiên cậu đi chiếc taxi này đến Thành phố Lumiose." Serena đưa cho anh bức ảnh một cách cẩn thận.

Ash nhìn vào nó và thở phào nhẹ nhõm.

"Ồ cảm ơn cậu, mình nghĩ rằng mình đã mất bức ảnh này mãi mãi."

Serena mỉm cười và nói rằng chính người tài xế taxi cũng đã giúp đỡ. Ash cảm ơn cả hai và cất bức ảnh ngay ngắn vào túi áo khoác để giữ an toàn.

Serena quyết định hỏi một câu hỏi khác mà có lẽ là câu hỏi thứ 100 trong đêm nay.

"Cậu giữ hình ảnh đến mọi nơi cậu đi?"

Ash ngước nhìn Serena và cười tươi tắn. "Đúng vậy, Serena."

"Mình tìm thấy nó trong phòng lúc mình đang tìm thêm một Pokeball cho Goh khi cậu ấy đang cố bắt một con cỏ dại. Và để mình nói cho cậu biết, Goh có một trong những tuyệt chiêu bắt đỉnh nhất mà mình từng thấy!"

"Bây giờ cậu ấy đang ở đâu?" Serena hỏi một cách buồn cười.

Ash nhìn cô và suy nghĩ sâu sắc khi anh đang gãi cằm.

"Có lẽ cậu ấy đang ở với giáo sư Cerise và bạn gái Chloe ở Kanto." Anh trầm ngâm trả lời.

"Chloe?" Serena nhớ đến cô ngay lập tức khi mình giúp cố vấn cho cô vài năm trước.

"Ồ đúng rồi! Cậu đã gặp họ rồi, thực ra thì không hẳn kể từ khi mình và Goh phải rời đi trên phà." Anh thất vọng nói.

"Này, tất cả những gì quan trọng là cuối cùng chúng ta cũng có thời gian ở đây." Cô mỉm cười khi tựa khuỷu tay lên chỗ để tay của ghế.

"Uh, đúng vậy." Ash nhẹ giọng nói.

Ash và Serena tiếp tục nói chuyện với nhau trong suốt phần còn lại của chuyến bay trở lại Tháp Lumiose.

_________________________________________

"Hai người có chắc là sẽ ổn chứ?" Người tài xế taxi hỏi một cách lịch sự sau khi anh ta thả họ ở Tháp Lumiose.

"Corv." Con pokemon thép càu nhàu, dang rộng đôi cánh.

"Chúng ta sẽ ổn thôi." Ash trấn an anh.

"Ừ, và cảm ơn vì đã cứu chúng tôi ở đó." Serena nói với người tài xế taxi một cách biết ơn.

"Không có gì." Người đàn ông taxi nói và nhảy lên Corviknight.

"Hẹn gặp lại sau." Anh ấy giơ ngón tay cái lên với họ và cất cánh.

Serena cau mày khi nhớ lại tất cả những lời mà đám đông đã nói với họ về việc không xứng đôi với nhau. Những lời nói như những nhát dao đâm vào tim cô. Nó làm tổn thương Serena, điều mà cô đã làm việc không mệt mỏi để cải thiện nhưng chưa bao giờ hoàn thiện. Cô bắt đầu suy nghĩ trong tâm trí mình.

'Mình không đủ tốt cho cậu ấy.'

'Cậu ấy không cảm thấy như vậy với mình.'

Ash nhìn Serena và có chút lo lắng khi cô có vẻ chán nản.

Serena bước đi từ từ cho đến khi.

Ash gọi tên cô. "Serena?" Ash thì thầm và nhìn thấy.

Serena hơi căng thẳng.

Serena hít một hơi thật sâu và quay lại đối mặt với Ash.

"Hả?"

Ash có thể thấy rõ ràng là Serena đang rất buồn.

"Mọi việc ổn chứ?" Ash cẩn thận hỏi.

Serena cứ nhìn chằm chằm vào anh ta và nở một nụ cười giả tạo.

"Thật là, mình chỉ cảm thấy không khỏe thôi."

Ash quyết định tiếp tục.

"Serena, cậu có gì khó chịu, cậu có thể nói với mình."

Serena bắt đầu cảm thấy mắt mình hơi ngấn nước nhưng vẫn giữ im lặng.

"Chỉ là gặp lại cậu, sau một thời gian dài... nó mang đến một số điều không chắc chắn a-và việc mọi người gọi chúng ta là một cặp đôi có vẻ khiến cậu không thoải mái..." Serena dừng lại và hít một hơi thật sâu.

"C-cậu là người tuyệt vời nhất mà mình từng biết và mình-mình chỉ ước cậu có thể nhìn thấy sự ngưỡng mộ mà mình dành cho cậu..." Cô nấc lên cố gắng hết sức để không nức nở hay khiến Ash cảm thấy tội lỗi.

"M-mình biết chúng ta sẽ không ở bên nhau trong tương lai và điều đ-đó ổn thôi." Serena sụt sịt khi những giọt nước mắt rơi xuống đang dần vỡ ra.

"Mình chỉ r-rất vui được gặp lại cậu để nghe những thành tích của cậu với tư cách là một người bạn và mình chúc cậu may mắn trong tương lai." Serena nói với vẻ buồn bã khi cô ấy bắt đầu từ từ xoa xoa vai bằng tay.

Mặt khác, Ash không nói nên lời và chết lặng trong suốt thời gian đó nhưng ngay khi Serena bắt đầu bước đi trở lại, anh nhẹ nhàng nắm lấy bờ vai đang run rẩy của cô.

"Serena, đ-đợi đã." Anh thì thầm, cô quay lại nhìn vào đôi mắt màu hổ phách của anh một lần nữa.

Cuối cùng, anh chọn cách nhắc lại câu hỏi từ nhiều năm trước để hy vọng khơi dậy điều gì đó trong cô. Ash thực sự thích Serena và không có người nào khác mà anh muốn dành cả đời để bên cạnh ngoài cô. Cô đặc biệt với anh, có gì đó khiến cô nổi bật, anh yêu tiếng cười của cô, anh thích mọi thứ về cô. Lãng mạn có thể là một khái niệm mới đối với anh nhưng anh chắc chắn rằng anh muốn tìm hiểu nó với Serena.

Vì vậy, cuối cùng anh đã đưa ra câu hỏi đã ở trong đầu anh ấy trong nhiều năm khi anh nghĩ có lẽ, chỉ có thể, cô cũng cảm thấy như vậy ...

"Khi chúng mình nói lời tạm biệt ở Kalos, ý của cậu là gì khi nói mình là mục tiêu của cậu?"

Anh cảm thấy vai của Serena ngừng run và lặng lẽ nghe cô ấy nói.

"M-mình...Bây giờ nó không quan trọng nữa." Serena bắt đầu di chuyển ra xa khi cô cảm thấy muốn gục ngã bất cứ lúc nào nhưng một lần nữa bị Ash chặn lại, anh nhẹ nhàng nắm lấy cằm cô.

"Làm ơn đi Serena." Ash cầu xin vì anh ghét nhìn thấy Serena như thế này và muốn cô cảm thấy tốt hơn.

"Mình-" Serena dừng lại và một giọt nước mắt rơi xuống.

"Khi mình h-hôn cậu hôm đó, đó là đ-để cho cậu biết mình thực sự cảm thấy thế nào về cậu ..." Cô ấy mỉm cười và tiếp tục với lời nói của mình.

"Cậu tốt bụng, tự tin, vị tha và luôn bảo vệ mọi người xung quanh, và trong suốt hành trình của chúng ta cùng nhau..."

"... Cậu đã giúp mình tìm thấy ước mơ của riêng mình, mục tiêu của mình để trở thành Nữ hoàng Kalos của mình. Và bây giờ mình đã hoàn thành mục tiêu đó, mình bắt đầu thực hiện một mục tiêu khác mang tính cá nhân hơn của mình..." Cô dừng lại giữa chừng, nhưng sau đó cô đứng thẳng với lòng bàn tay của cô trên trái tim mình. Ash kinh ngạc nhưng vẫn im lặng để Serena nói hết.

Serena nhìn Ash với chút tự tin còn sót lại và thở hồng hộc.

Cô sẽ làm điều đó.

'Bây giờ hoặc không bao giờ.' Cô đã nghĩ rằng.

Serena sau đó đã nói ra toàn bộ.

"Khi mình nói với cậu rằng bạn là mục tiêu của mình, mình muốn trở thành một người như cậu, một người giúp đỡ và truyền cảm hứng cho những người khác như cậu đã làm với mình. Mình muốn ở bên cậu trong tương lai cùng nhau, không phải với tư cách bạn thân mà còn hơn thế nữa!" Cô hít một hơi thật nhanh.

"Những gì mình cảm thấy với cậu không phải là tự nhiên, n-nhưng ... lãng mạn." Cô ấy thốt lên phần cuối cùng khi đã sử dụng hết sự tự tin của mình.

"Điều mình đang nói là c-cái đó..." cô dừng lại để suy nghĩ xem nên nói gì tiếp theo nhưng nhanh chóng cảm thấy thất vọng với chính mình.

'Nào, sao khó thế này!' Serena hét lên trong đầu.

'Mày là Nữ hoàng Kalos biểu diễn trước hàng ngàn người, chỉ cần nói điều đó đã!' Tâm trí cô mách bảo.

Và rồi cô đã...

"Mình thích cậu!" Cô cuối cùng đã nói. Cô bắt đầu khóc, chuẩn bị cho sự từ chối nhưng nó không bao giờ đến...

Trước khi cô có thể lau nước mắt, ai đó đã làm điều đó cho cô.

Đó là Ash, người đang mỉm cười thật dịu dàng với cô với đôi mắt ngấn lệ. Anh có vẻ hạnh phúc, điều mà Serena coi là một dấu hiệu tốt.

Ash đặt tay lên má cô và thì thầm.

"Mình cũng thích cậu, Serena, hơn cả một người bạn."

"T-thật sao?" Serena nói với hy vọng trong đôi mắt xanh biếc của mình.

"Thật!" Ash xúc động khi anh nắm lấy eo Serena để bế cô lên và xoay cô một cách duyên dáng.

"Ash đặt mình xuống!" Serena cười trong nước mắt. Cuối cùng cô cũng vượt qua nỗi sợ bị từ chối khi Ash nói những lời đó.

"Không, cậu hiện tại là của mình!" Ash tự tin đáp lại khi anh ôm cô chặt hơn. Họ đã hành động như những đứa trẻ nhưng họ là thanh thiếu niên.

Cuối cùng thì nhà vô địch tóc đen cũng đặt cô xuống nhưng tay họ vẫn đan vào nhau. Ash nhìn lên và hắng giọng.

"Serena, mình có thể nói chuyện với cậu về một chuyện được không?" Anh bắt đầu, chờ đợi câu trả lời của cô.

"Vâng, Ash?" Cô ậm ừ.

"M-mình chỉ muốn cho cậu biết rằng mình chưa bao giờ trong một mối quan hệ như này trước đây và điều này hoàn toàn mới đối với mình." Anh bắt đầu bình tĩnh và tiếp tục. "Vì vậy, vì chúng ta vừa tỏ tình với nhau, điều đó có nghĩa là bây giờ chúng ta giống như bạn trai và bạn gái?" Anh ngượng ngùng hỏi vì thiếu hiểu biết trong chuyện tình cảm khiến Serena cười khúc khích, người cũng đang cố gắng bịp miệng bằng tay kia.

"Ôi Ash, cậu thực sự không biết gì về chuyện tình cảm phải không?" Cô cười khẽ.

"Xin lỗi nhưng đây là lần đầu tiên mình-" Anh nhanh chóng bị cắt ngang khi Serena hôn lên má anh. Nó dài hơn một chút so với nụ hôn mà cô dành cho anh trước đây vì nó tự tin hơn và tự nhiên hơn. Nụ hôn kết thúc với một âm thanh đập nhẹ. Serena ngước nhìn Ash và nở một nụ cười thật tươi trước khi nói.

"Đừng lo Ash, cậu cũng là mối tình đầu của mình nhưng chúng ta sẽ cùng nhau giải quyết." Cô ấy nói với rất nhiều tình cảm trong khi cô ấy xoay một lọn tóc của Ash bằng ngón trỏ.

Ash nhìn chằm chằm vào Serena và bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của cô ấy khi ánh trăng chiếu xuống mái tóc mật ong của cô ấy. Trời bắt đầu có tuyết rơi một chút và ánh đèn của Tháp Lumiose bắt đầu sáng lên, tạo nên một khung cảnh hoàn hảo cho nụ hôn đầu tiên... nói đúng ra là nụ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net