Ba từ chí tử (OkiKagu Oneshot)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
vào điều đó, cô à, không cô sẽ mất vài thứ khá quan trọng đấy!"

Kagura mải mê chửi bới, không buồn nghe danh sách những chuyến bay bị hoãn. Khi cô chen được đến chỗ máy dò kim loại, người Amanto canh gác ở đó giữ cô lại.

"Xin lỗi, chúng tôi phải khám người cô. Có một kẻ nhập cư trái phép ở đây và cảnh sát đang lùng sục mọi chuyến bay."

"Gì cơ? Khám cái mông, giờ tránh ra!"

Cô tặng cho người đó một cú đấm móc, trước khi anh ta kịp cho cô xem chân dung của "kẻ đào tẩu".

"Đứng lại! Lính gác! Bắt lấy cô gái đó!"

Kagura chay hết tốc lực, vứt hết hành lý ra sau. Hy vọng Papi sẽ không quá khó chịu về việc này. Cô nhanh nhẹn né tránh lính gác, hết tạt trái lại rẽ phải.

"A! Đây rồi!"

Cô tìm thấy cổng bay của mình cùng hai bóng người quen thuộc đứng đó.

"Gorilla! Mayora! Giúp với!"

Kondo và Hijikata nghiêm nghị nhìn cô.

"Xin lỗi, Kagura-chan, nhưng em phải làm xong thủ tục mới được phép lên tàu."

"Quay lại đi." Hijikata ra lệnh.

"Giúp cơ đấy." Kagura khịt mũi. Cô đẩy ngã hai người đàn ông và phóng đi.

"Kagura-chan! Đợi đã!"

Cô lờ tịt tiếng gọi của Gorilla. Khi cô khuất khỏi tầm nhìn, Cục trưởng Shinsengumi nhe răng ra cười.

"Thằng bé nói đúng nhỉ, Toshi."

"Hmmmph," Hijikata rút ra một điếu thuốc lá, "Bọn mình xong việc rồi. Còn lại tuỳ thuộc vào nó thôi."

Kagura vẫn cắm đầu chạy. Mỗi lần gót giày cô tiếp xúc với mặt đất, cơn run rẩy truyền dọc chân cô và lan ra khắp cơ thể. Tiếng chân cô vang khắp đường hầm.

"Thật ngớ ngẩn!"

Cô băng qua bến tàu. Hình ảnh cuối cùng của Edo. Cô nhắm chặt mắt, xua đi ý nghĩ vừa loé lên về Sougo. Siết chặt thứ đang đập trong lồng ngực, cô chạy đi, khỏi Edo, khỏi chính mình, khỏi anh.

"Ta không chạy trốn!" cô hét lên như để anh nghe, "Ngươi mới chạy trốn!"

Nói Tào Tháo là có Tào Tháo. Khi cô mở mắt ra, anh đã đứng trước mặt cô.

Okita Sougo – Hoàng tử S.

Anh nhìn cô, ánh mắt ranh mãnh không che giấu. Kagura nạt.

"Ngươi đang làm trò khỉ gì ở đây?"

"Đang làm việc, dĩ nhiên."

"Ta phải lên tàu."

"Chưa được. Ngươi còn vài vấn đề pháp lý cần giải quyết."

"Clgt?"

Anh rút một văn kiện từ túi áo ra, nhưng cô không buồn để ý.

"Ai ngờ ngươi lại là một kẻ nhập cư bất hợp pháp. Ngươi đến Edo mà không có hộ chiếu theo quy định, và giờ thì định tẩu thoát khỏi Trái Đất. Ôi, một anh cảnh sát nên làm sao mới phải?"

"Vớ vẩn! Ừ thì lúc đầu ta nhập cư bất hợp pháp thật, nhưng Papi đã lo đâu vào đấy rồi. Ta hoàn toàn trong sạch!"

"Hmm, có lẽ ta để mất giấy tờ đâu đó. Ai mà biết. Cẩn thận với giấy tờ và những kẻ có thể bị hối lộ để làm loạn chúng có bao giờ là thừa đâu."

"Arrgghh!"

Sougo chặn lại nắm đấm của cô. Rồi đến cú lên gối của cô.

"Ta sẽ cho ngươi biết tay!" Cô bất ngờ tung một đấm vào mặt anh. Cú đấm đã trúng đích, nhưng anh được đà đẩy cô. Cả hai ngã xuống sàn và đập đầu vào nhau nghe cái "cốp".

"Ai ui..."

"Ta không nghĩ ngươi nên chống đối người thi hành công vụ, China à."

"Để ta yên!" Cô vùng vẫy, cố vật ngã anh và đáng lẽ cô đã làm được nếu không phải vì những giọt nước mắt ngu ngốc bào mòn sức mạnh của cô. Một lát sau, cô nản lòng, tay buông xuống hai bên đầu.

"Thật không thể hiểu nổi... Ngươi còn muốn gì nữa?"

"Chỉ có một cách để giải quyết vụ này êm thấm. Ngươi có nghe không đấy?"

"Ta không quan tâm! Tại sao-"

"ĐỌC ĐI! Ít nhất ngươi cũng đọc được chứ? Đồ ngốc..."

"Tốt nhất nên là một coupon tảo biển muối miễn phí trong vòng một năm hay gì đó nếu không thì-"

.

.

.

Từ từ đã...

Văn bản này chứng thực rằng

Okita Sougo và Thú-lạ Kagura

đã kết hôn

tại Văn phòng Yorozuya, quận Kabuki, Edo vào ngày-

Bên dưới, ở phần người làm chứng là chữ ký của Gin-chan và Gorilla.

"Cái- cái- CÁI ÉO GÌ THẾ NÀY?"

"Ngươi biết đọc mà, nhỉ?"

"Thú-lạ á? Đấy không phải họ của ta, thằng khốn!"

"Sửa sau cũng được."

"Chuyện- chuyện này- Xuống khỏi người ta mau!"

Sougo làm theo. Cô ngồi dậy, nghi ngờ xem xét tờ giấy.

"Đồ giả chắc luôn!"

"Ta nghĩ thẩm phán sẽ tin ta hơn là ngươi đấy."

"Ai thèm lấy ngươi! Ngươi thậm chí còn- còn không-"

Cô nghẹn lời. Cô thất vọng, giận dữ, bối rối, đau đớn... tất cả cùng một lúc. Như vậy thật khó chịu. Cô nhất định là có vấn đề. Hơi thở của cô nặng nề. Đâu đó trong cô có tiếng rơi vỡ loảng xoảng.

"Ta đi đây! Đã nói là đi đây mà!"

Chàng trai thình lình kéo cô vào lòng và ôm chặt lấy. Trước khi cô kịp dùng gót giày di lên chân anh, môi anh sượt qua tai cô.

"Sau tất cả những chuyện này, không thể tin được là em vẫn cần tôi phải nói ra điều đó... Đồ ngốc. Tôi yêu em, China."

"H-hả? Nói dối."

"Thật đấy. Giờ đừng có bắt tôi lặp lại, nếu không tôi sẽ tự tay quẳng em lên tàu, phu nhân Sadist ạ."

Kagura khịt mũi, tay nắm lấy áo anh, "Ngươi nói thật chứ?"

"Tôi đã nuôi em được đến tận giờ cơ mà."

Anh nâng cằm cô lên. Nụ hôn này giống hệt nụ hôn buổi sáng cô yêu thích. Nhẹ nhàng và ngọt ngào.

Khi họ rời ra, Sougo cười đểu, "Mặt nhem nhuốc y như nữ hoàng khu ổ chuột ấy."

"Im đê!"

Okita Sougo đưa tay ra, và cô vui vẻ nắm lấy. Họ cùng nhau quay khỏi lối vào và bước đi. Cả hai dừng chạy trốn mà cùng nhau bước về một đích đến chung.

"Ta mong là sẽ thu hoạch được một cái bánh thật to từ việc này."

Cô chỉ về phía tờ giấy đăng ký kết hôn được gấp gọn trong túi áo anh.

"Đừng có được voi đòi tiên, China."

~ Hết ~

Đùa tí, chưa hết đâu. Còn phần bonus.

Mười phút sau

Các hành khách chú ý. Thủ tục an ninh đã hoàn tất và sân bay trở lại hoạt động bình thường. Con tàu này sẽ rời bến ngay bây giờ. Xin vui lòng thắt dây an toàn và-

"Khoan! Kagura! Tôi phải chờ con gái tôi! Nó vẫn chưa lên tàu!"

Umibouzu gọi giật cô tiếp viên đi ngang qua.

"Xin lỗi, thưa ngài. Nhưng chúng ta phải cất cánh-"

"Chờ đã! Vậy để tôi-"

"Thưa ngài! Chúng ta đang trên đường chạy rồi! Ngài có thể lên một chuyến bay khác ở hành tinh tiếp theo-"

Người cha lo lắng vội vàng vớ lấy hành lý. Ngay lúc ông lao đến lối ra và chuẩn bị nhảy xuống, một thứ ở cửa sổ thu hút sự chú ý của ông. Qua tấm kính ở hành lang dẫn đến cổng vào chuyến bay của họ, ông thấy một đôi uyên ương đang quấn quýt nhau. Chắc lũ ngốc kia đã chắn đường con bé-

Nhưng mà khoan.

Đó có phải-

Khi nhìn kỹ hơn về phía anh chàng Shinsengumi đang ôm eo một cô gái trông giống đứa con yêu quý của ông đến kỳ lạ, ông mất một giây để nhận ra.

"Thằng nào- KAGURAAAAAAAAAAA!"

Chuyến bay 484 đang cất cánh. Hãy thắt dây an toàn, và một lần nữa, xin cám ơn quý khách vì đã lựa chọn dịch vụ của hãng hàng không Edo Airlines.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net