《 một 》

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"sshh" mark muốn cậu bé 3 tuổi giữ im lặng.



nhưng điều đó chỉ làm cho cậu bé khóc to hơn "CHAN MUỐN UỐNG SỮA!"



mark bồng cậu lên và cười "ba sẽ mua sữa."



"con có thể đi với ba không?" cậu bé dụi mắt.


"không, bé chan phải ở đây" mark đặt cậu xuống ghế sofa.

sẽ rất tồi tệ nếu anh ẵm cậu bé theo. không ai biết rằng anh đã trở thành một người cha, kể cả những người ở trường.



anh sẽ bị trục xuất nếu có ai biết được.


ngoại trừ những người bạn của anh. anh rất tin tưởng họ. mark đã kể cho họ tất cả những chuyện đã xảy ra và thật là một cú sốc khi chenle vẫn chưa để lộ chuyện này ra ngoài.


"bé chan không muốn ở đây! con muốn đi theo ba" cậu bé đã khóc tới lần thứ n.



nếu mark không yêu thương đứa bé này thì anh đã để cậu ở ngoài rồi.


nhưng anh rất yêu thương nó, nó là con của anh và cho dù đứa trẻ này có ồn ào thế nào, nó luôn. luôn làm một ngày của anh trở nên trọn vẹn hơn.



"ba sẽ gọi cho chú jeno" mark lấy điện thoại bên trong kệ bếp.


"CON KHÔNG THÍCH CHÚ JENO, CHÚ JENO KHÔNG CÓ VUI!"



"vậy còn chú chenle thì sao?" anh đề nghị một người bạn khác.



cậu bé nghiêng nghiêng gật đầu "chú lele thì quá ồn ào đối với bé chan."



mark cũng muốn đề nghị jisung nhưng jisung cũng là một đứa trẻ. một đứa trẻ không thể chăm sóc một đứa trẻ.



"con muốn ba tìm papa" cậu bé nở một nụ cười thật tươi khi nói với mark.



"papa?"

"papa! là một người yêu bé chan và ba đó"




nhìn thấy em bé của mình đang nói trong sự hạnh phúc làm cho mark kêu lên bởi vì sự đáng yêu của cậu bé.





nhưng có một điều trong tâm trí anh, papa?



"ba đang gọi cho renjun" anh gọi cho số của bạn mình.



"yeah chú junnie!!!"



mark biết rằng renjun rất giỏi trong việc chăm sóc trẻ con.




"con yêu chú renjunnie hơn ba à?" mark bĩu môi.




"chan yêu ba hơn! ba là thế giới của bé chan! ba là tình yêu" cậu bé thét lên.




mark đi đến gần cậu và ẵm cậu lên với chiếc điện thoại đang nghe bên tai.





khi renjun bắt máy, cậu bé nhanh nhẹn chào.



"cái-"




"CHÚ JUNNIE!"



mark cười lớn. anh có thể tưởng tượng được vẻ mặt của renjun lúc này.




"chú muốn phát điên khi điều con vừa làm đã phá hủy cái lỗ tai của chú nhưng không sao. CHÀO BÉ CHAN" renjun chào lại.




mark lấy điện thoại lại từ chan và đặt lên tai.




"nè".




"muốn gì đây?" renjun nghiêm trọng, nói:



"wow, nhanh quá đó" mark cười khúc khích khi tâm trạng của renjun thay đổi "anh đang tự hỏi rằng liệu em có đang bận..."



renjun thở dài "nếu em trả lời có."





"bắt buộc em phải đến đây để trông chừng chan."



"em thấy...em không có sự lựa chọn. may cho anh là em rất thương chan."



mặt của cậu bé sáng lên khi nghe thấy những gì từ chú renjun.



"BÉ CHAN CŨNG THƯƠNG CHÚ JUNNIE."




mark đoán được renjun đang cười "em đang ở ngoài, mở cửa."



renjun kết thúc cuộc gọi và mark nhìn chằm chằm vào điện thoại.



"nhanh quá đó."




mark đặt cậu bé xuống và nhìn nó đang gặp khó khăn khi đi thẳng về phía trước cửa. đôi khi nó ngã xuống nhưng chỉ làm cho mark mỉm cười vì quá dễ thương.




mark đi theo phía sau lưng chan và mở cửa khi nghe thấy tiếng gõ.




"BÉ CHAN."




renjun bồng cậu bé và ôm nó thật chặt.



"và ba là ma" mark cau mày.




renjun đang nhìn thứ gì đó phía sau lưng mark "con có nghe gì không chan?"



cậu bé cười khúc khích "con không nghe."



renjun bồng cậu đi vào nhà "ba là ma hả?"



"ừ" mark giả vờ tức điên.



nhưng thật anh rất vui khi nhìn thấy hai người.



"con sợ ma lắm" cậu bé rụt đầu vào cổ renjun.



renjun quay sang mark "man, thằng bé dễ thương thật."




nghe được lời khen con trai mình từ renjun làm cho mark cười toe toét "anh biết". mark liếc đồng hồ "anh đi đây."



rejun gật đầu "chăm sóc."



renjun rất tốt với trẻ con, điều đó làm mark nghĩ, sẽ như thế nào nếu renjun là 'papa' mà bé chan muốn?



nhưng mark không có cảm giác đặc biệt gì với renjun cả.



anh coi cậu như một người bạn.


---tbc---















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net