• Hit That Drum •

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ một tuần sau khi học kỳ đầu tiên chính thức bắt đầu, Donghyuck thậm chí còn chẳng thèm ngạc nhiên khi Mark trở thành một trong những sinh viên nổi tiếng nhất trong khoa của mình. Anh bạn thân của nó vẫn luôn là trung tâm của sự chú ý mà. Sức hút của người này đúng là không thể cưỡng lại. Mặc dù vậy, điều Donghyuck không thích chính là những việc cứ liên tục lặp lại.  Những người biết Donghyuck thân với Mark thì lợi dụng nó như là một ông mối. Những người chẳng hề quen biết cũng vô sỉ mà yêu cầu Donghyuck chuyển nhờ mấy bức thư tình, quà tặng và hoa cho Mark trong khi họ có thể đơn giản là nhét đại nó vào tủ khoá của Mark. Một vài người trong số họ thậm chí không biết tên Donghyuck và gọi nó bằng cái tên 'bạn thân của Mark'. Thô lỗ.

Donghyuck luôn cố gắng hết sức để tránh khỏi họ nhưng bằng cách thần kì nào đó, đám người kia vẫn tìm ra nó. Mark thì luôn cảm thấy áy náy mỗi lần Donghyuck về nhà với một bịch to chứa đầy mấy món quà. Nhưng Donghyuck cũng chẳng thể trách Mark được. Anh còn chẳng biết đến sự tồn tại của những người kia cơ mà. Mark không sử dụng nhưng cũng chẳng bao giờ quẳng những thứ đó đi. Tất cả đều dồn vào một cái hộp mà có lẽ Mark sẽ chẳng bao giờ thèm động đến.

Hôm kia khi Donghyuck và Jaemin đang ăn trưa trong canteen thì bỗng nhiên có 2 vị tiền bối lại gần. Donghyuck hiển nhiên biết ngay hai chị ta muốn gì nhưng đã quá muộn để nó có thể bỏ trốn.

"Nè, cưng là bạn của Mark đúng chứ?"

Một trong hai người họ hỏi, tông giọng nghe hết sức chói tai. Donghyuck đã phải cố gắng để không trừng mắt lên mà thay vào đó một nụ cười gượng gạo. Trước khi nó kịp nói lời nào thì bà chị kia đã vội xen ngang.

"Cưng cho chị số điện thoại cậu ấy được chứ?"

Trơ trẽn thật.

Donghyuck thở hắt ra, cố gắng kiềm chế bản thân để khỏi tuôn ra những lời độc địa. Đến tận bây giờ thì đây là lần nhờ vả thô lỗ nhất mà Donghyuck từng được nghe. Nó nghiến răng, cố gắng tìm một từ nào thật dễ nghe vì tiếng "cút" đang trực chờ ngay đầu lưỡi và đó không phải là một từ hay để nói với một người lạ, dù cho họ có thô lỗ đến mức nào đi nữa.

Nhưng lần này, trước khi Donghyuck kịp nói lời nào thì Jaemin đã nhảy ra trước, có vẻ như nó cũng đang rất sôi máu.

"Xin lỗi nha," Jaemin nghiến lợi nhả ra từng chữ, mắt còn hằm hằm nhìn vào hai bà chị kia. "Mấy bà chị đây là ai mà lại dám vô liêm sỉ hỏi xin số của Mark từ chính bạn trai của nó vậy hả?"

Jaemin cố tình nhấn mạnh hai từ bạn trai khiến hai bà chị trông có vẻ khá ngạc nhiên. Cả hai người họ đồng loạt quay sang Donghyuck rồi bày ra vẻ mặt khó tin. Còn Donghyuck thì vẫn cứ trơ mặt ra không quan tâm. Thằng nhóc Jaemin lại bày cái trò lừa cũ rồi đây. Bọn nó chỉ thỉnh thoảng tung chiêu này khi mọi chuyện vượt quá giới hạn mà thôi. Dù gì thì đây cũng là cách dễ nhất để xua đuổi mấy kẻ khó ưa kia đi. Và nó luôn hiệu quả.

"Nhóc là bạn trai của Mark? Tôi tưởng hai người chỉ là bạn bè thông thường thôi chứ?"

Jaemin cười khẩy, khoanh hai tay trước ngực.

"Không, hai người họ không chỉ đơn thuần là bạn đâu," nó bật ra từng chữ như muốn ăn tươi nuốt sống đàn chị trước mặt. "Nó đúng là bạn trai của Mark. Hai người bọn họ đã hẹn hò từ kiếp nào rồi. Bọn nó còn sống chung với nhau. Ở cùng một căn hộ. Ngủ cùng một giường. Và gần đây nhất thì vừa nhận nuôi một em cún cùng nhau, đặt tên là Coco. Bọn họ đã kết hôn và có con rất hạnh phúc. Nên tôi đề nghị hai chị hãy để cho Mark yên. Biến đi."

Hmm, hình như Jaemin có vẻ xổ ra khá chi tiết về việc này. Nhưng đã thành công chọc giận hai đàn chị kia và làm cho họ phải rời đi sau khi ném một ánh mắt khinh bỉ về phía Donghyuck, lúc này đang gặm đồ ăn trưa của nó một cách ngon lành, thậm chí còn chẳng thèm liếc nhìn họ. Jaemin có vẻ hài lòng với chính mình và điều đó làm cho Donghyuck thở phào nhẹ nhõm.

"Cảm ơn," Donghyuck chân thành nói. "Vì đã giúp tao."

"Ôi dào," Jaemin khua khua tay. "Tao chỉ nói sự thật thôi mà."

Những lời nó nói thực chất không hoàn toàn đúng, đặc biệt là đoạn hẹn hò. Nhưng Donghyuck đã thân với Jaemin đủ lâu để hai đứa không phải cãi nhau về việc đó. Thế nên nó chỉ mỉm cười cho qua với Jaemin, rồi tên bạn thân cũng mỉm cười đáp lại.

Ngay hôm sau, tin về Mark và Donghyuck hẹn hò và còn sống cùng một căn hộ lan ra khắp cả trường nhanh như tên lửa. Jaemin có vẻ như là người thích thú nhất về việc này. Còn phần Mark và Donghyuck, hai người họ cũng chẳng thấy phiền. Đúng ra thì việc này làm cho mọi người ngưng làm phiền Donghyuck và cũng giữ một khoảng cách nhất định với Mark. Cả đôi bên cùng lợi mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net