Part 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Minji có thể đang hơi trầm trọng hóa vấn đề nhưng cô có thể thề bằng cả bộ sưu tập album Kpop vô giá của mình rằng cô chỉ có ý tốt, và cô luôn đặt lợi ích của Haerin lên hàng đầu.

Điều đó không có nghĩa rằng Minji không tin Haerin khi cô bé chọn đối tượng hẹn hò. Chỉ là...Minji không thể tin một số người xung quanh em ấy, chấm hết.


Vì vậy vào một ngày đẹp trời khi Haerin đến tìm gặp Minji với vẻ bẽn lẽn đáng yêu cùng đôi má đỏ bừng, ngượng ngùng cọ đôi giày Nike dưới chân qua lại để xin lời khuyên từ Minji cho buổi hẹn hò đầu tiên với một cô nàng Starbucks dễ thương nào đó thì Minji trong thâm tâm đã từ chối ghi nhớ tên của cô nàng Starbucks. Thậm chí, Minji còn từ chối sự tồn tại của người này.

Thế nhưng, cô chỉ dám để những suy nghĩ đó trong đầu mà thôi. Không đời nào Minji sẽ cho Haerin biết cô đang thật sự nghĩ gì.


Minji đã biết Haerin từ khi cả hai chỉ là những đứa trẻ khi ba mẹ của bọn họ trở thành bạn với nhau lúc gia đình của Haerin mới chuyển đến căn hộ bên cạnh nhà Minji. Cả hai gia đình đều thống nhất để hai đứa trẻ chơi thân với nhau vì chúng cũng chẳng có nhiều bạn bè thân thiết nào khác. Minji và Haerin đều là con một của hai gia đình, vì vậy không khó để Minji ngay lập tức cảm thấy yêu mến và muốn bảo vệ Haerin – như một người chị lớn với đứa em hay sống nội tâm của mình.

Mối quan hệ của họ đã bắt đầu và luôn tiến triển như vậy. Minji là một hình mẫu đáng tin cậy của một Haerin trầm tĩnh và nhút nhát.

Minji chứng kiến mọi khoảnh khắc quan trọng của Haerin. Từ chiếc răng sữa đầu tiên được nhổ đi đến lần bấm khuyên tai đầu tiên của cô bé mắt mèo. Mỗi lúc vui, buồn của cả hai đều có nhau và cứ như thế xuyên suốt giai đoạn trưởng thành của cả hai.

Do đó, Minji có thể trở thành người bảo vệ và sẵn sàng gây chiến khi cô đánh được hơi những gì có thể làm tổn thương Haerin. Và đương nhiên, Minji biết có thể mình hơi quá đáng và đôi khi Haerin cũng cảm thấy ngột ngạt trước sự bảo vệ thái quá này nhưng Minji cũng luôn tự hứa với bản thân không làm gì quá giới hạn.

Chỉ cần những người bạn mới của Haerin vượt qua được...mọi sự đánh giá của Minji thì mọi thứ đều ổn thôi mà!





Còn bây giờ, chuyện hẹn hò thì...khác.

Hẹn hò liên quan đến cả hai con người khi cả hai muốn phát triển tình cảm của mình và đối phương lên một mức độ quan trọng nào đó. Điều này cho phép họ có cơ hội khám phá những cảm xúc cùng nhau và xem nó đi đến đâu, sau đó xác định họ có thích hợp cho mối quan hệ có nhau này hay không.

Và điều tệ nhất mà tình yêu gây ra là gì? Có lẽ là một loạt thứ...Giống như việc bạn không đạt được đủ điểm GPA, việc bụng bạn như bị ai đó đấm vào mỗi tháng khi đến kì hay việc vô tình bắt gặp người yêu cũ đang tay trong tay với người mới. Tất cả những điều trên, ít nhất là với Minji, đều gây ra một tác động to lớn đến tâm lý.

Và như vậy dù cô nàng Starbucks mà Haerin có đang để ý là ai thì Minji cũng chưa vội duyệt qua.



Sau khi nghe Haerin hỏi xin cô cho lời khuyên về buổi hẹn hò của mình, Minji đã cố nặn ra một nụ cười ngọt ngào nhất và một câu trả lời hết sức trung lập "Ừ, tất nhiên rồi" để thể hiện sự chân thành dù có hơi gượng ép của mình. Minji sau đó cũng giúp Haerin chọn ra bộ cánh ưng ý nhất cho hôm hẹn hò. Nhìn thấy nụ cười tươi tắn biết ơn của Haerin làm tâm trạng lo lắng của Minji cũng giảm đi phần nào. Tuy nhiên, đâu đó trong bộ não của cô gái lớn tuổi hơn vẫn vẽ lên những kịch bản tồi tệ nhất có thể xảy ra với cô bé bạn thân nếu Minji mất cảnh giác.

("Hey bro, chị biết đây chỉ là một buổi hẹn hò bình thường nhưng chị thề nếu em chọn mặc một trong những cái hoodies như mọi thằng đểu cáng đang có trong tủ đồ của mình thì chị sẽ đem chúng đi đốt hết đấy". Minji đứng yên nghe Haerin sau đó càu nhàu một cách dễ thương về việc cô gái lớn tuổi dám tấn công trắng trợn về phong cách và trang phục hàng ngày của mình.

"Chị! Nó là những chiếc hoodies với chất lượng tốt và thiết kế đẹp! Chị trông đợi gì hơn nữa về thời trang đường phố chứ?". Haerin tiếp tục phàn nàn và cầm lấy tay áo của chiếc hoodie đánh liên tục vào cánh tay của Minji. Nếu ví Haerin như một chú mèo Munchkin nhỏ bé thì Minji giống như một chú chó giống St. Bernard – không bị đe dọa bởi bất kì sinh vật nào nhỏ hơn mình ngoại trừ chính nó. Một cặp đôi bạn thân có sức hút đáng yêu đến kì lạ.)



Trong nhóm bạn thân ba người thì có vẻ Hyein là người lý trí nhất bọn. Hyein luôn cho rằng Minji nên để Haerin tự do trải nghiệm mọi thứ có thể để Haerin có thể học hỏi và chấp nhận rằng cô có thể sẽ bị tổn thương vì đó là cách cuộc sống vận hành. Chẳng có gì là màu hồng và bạn phải đối diện với chúng để lớn lên.

"Với lại chị Haerinie của chúng ta đã lớn rồi! Chị ấy có thể tự chăm sóc bản thân. Hãy tin tưởng chị Haerin đi mà!". Hyein vẫn đôi lúc phải nhắc nhớ và trấn an Minji để xua đi mọi lo lắng (mà hầu như) thừa thải của người chị cả.

Hyein mặc dù nhỏ tuổi nhất (và vẫn phải bật đèn mỗi tối khi đi ngủ) nhưng cô nàng lại luôn là người khôn ngoan nhất mỗi khi nhóm có vấn đề. Và đương nhiên...kì này cũng không ngoại lệ.






Hứ.

Có lẽ bạn đang nghĩ rằng...

Khôn ngoan là những người làm theo những lời khuyên bổ ích mà họ nhận được, phần còn lại sẽ là những kẻ ngốc.



Và đoán xem, Minji quyết định trở thành kẻ ngốc đó.



------------------------------------------


Vấn đề là thế này, Minji không hề có ý định theo dõi Haerin trong buổi hẹn hò của em ấy.


Cho đến khi Haerin đến nhà Minji với sự lo lắng tột độ vì cô nàng Starbucks (một lần nữa, Minji từ chối ghi nhớ tên của cô ta) rất "ngọt ngào" và "tốt bụng", cô ấy "còn có sự kiên nhẫn như một vị thánh" và "như một thiên thần được gửi đến từ Chúa vì không thể có người nào thuần khiết như chị ấy" – được trích lại bởi Minji theo lời Haerin mô tả về cô gái của em ấy như một kẻ ngốc si tình với đôi mắt ánh đầy hình trái tim – và Haerin sợ rằng cô ta sẽ không thích em ấy vì cho rằng em ấy tẻ nhạt và nhàm chán.

Đúng là simp. Minji tưởng rằng cô đã dạy dỗ Haerin mạnh mẽ hơn thế. Minji có thể kể ra một danh sách dài đằng đẳng vì sao Haerin đáng yêu và để giúp cô bé xua tan đi căng thẳng, cô nàng cao hơn đã cho người em mình vài chiêu tán tỉnh mà Minji tích góp được, dù những điều đó không biết còn áp dụng được không vì lần cuối Minji hẹn hò là cách đây ba năm.

Sau khi được Minji cổ vũ tâm lý, Haerin dường như đã tự tin hơn và sẵn sàng cho buổi hẹn hò của mình.

Còn Minji? Minji bỗng dưng cảm thấy rất tuyệt. Haerin, cô mèo nhỏ họ Kang của Minji, chuẩn bị đi hẹn hò với một người mà cô bé thật sự thích và dành nhiều cảm xúc tốt đẹp cho đối phương. Một người mà hoàn toàn xa lạ với Minji và...và có thể là một tay giết người hàng loạt??? Hoặc tệ hơn nữa là bắt cóc Haerinie sau khi lấy được lòng tin từ em ấy và sau đó có thể là...- ôi Chúa ơi!!!

Haerin sẽ chết mất, và đó sẽ là lỗi của Minji vì cô không trông nom em mình chu đáo.

Chưa đầy mười phút sau, Minji bắt đầu hoảng sợ về những viễn cảnh cô thêu dệt rồi phóng vội ra khỏi nhà để bám theo sau Haerin.




Được rồi, Minji biết bạn đang nghĩ gì nhưng Minji có thể làm gì được chứ? Thế giới này đầy cạm bẫy và nguy hiểm. Mọi thứ có thể thay đổi và tệ đi nếu như bạn không cẩn thận và...

"Vớ vẩn quá đi!". Giọng Hyein vang lên từ loa ngoài điện thoại trong khi Minji đang lái xe. "Chị à, thật sự đó, chị tính theo dõi chị Haerin trong khi chị ấy đang hẹn hò hả? Nó giống như hành vi của một kẻ tội phạm đó bà chị của em ơi. Lúc này thì chị chỉ cần thêm một chiếc mũ lưỡi trai là có thể hóa thân thành một tên rình rập như Joe Goldberg."

"Đó không phải là rình rập! Đó là...đánh giá. Đúng rồi, là đánh giá!". Minji nhấn mạnh hai chữ "đánh giá" để bào chữa cho quan điểm của mình. "Và tối nay sẽ không có ai chết cả. Hoặc ít nhất là chưa..."

"Chị Minji," Hyein đanh giọng, tuy cứng rắn nhưng vẫn nghe được sự nhẹ nhàng trong giọng nói, như vừa mè nheo vừa la mắng Minji cùng một lúc. "Chị về nhà đi. Ngay lập tức hoặc em sẽ gọi chị Haerin và kể về mọi chuyện. Hơn ai hết, chị biết rõ chị Haerin sẽ thất vọng thế nào khi biết chị không tin tưởng chị ấy mà."

Ok, Minji bắt đầu bồn chồn sau lời đe dọa của đứa em nhỏ tuổi nhất.

"Được rồi, khoan đã!" Minji cầu xin Hyein "Em làm vậy là sẽ phá hỏng ngày vui của Haerin đấy!"

Hyein hoàn toàn có lý trong việc này, và Minji ghét phải thừa nhận điều đó.

"Nghe này Hyein, cứ để chị đến đó xem sao. Chị hứa sẽ trốn kĩ nhất có thể để Haerin không thấy chị. Chị chỉ muốn đảm bảo rằng con bé ổn, và rằng cô gái kia là người tốt. Nếu tất cả mọi thứ đều suôn sẻ, chị sẽ rời đi. Chị thề lần này là lần đầu cũng như lần cuối. Chị biết là việc chị đang làm vượt quá giới hạn nhưng em hãy hiểu cho chị với...Chị chỉ lo cho Haerin thôi..."

Hyein thở dài bất lực "Được rồi, nếu điều đó giúp chị an tâm thì chị cứ làm đi. Em sẽ không nói cho chị Haerin biết với điều kiện chị giữ đúng lời hứa của mình. Còn nữa, chị không được làm gì để chị Haerin buồn hay tức giận!"

"Được rồi mà, đương nhiên là chị không dám rồi."

"Nhớ nhé, vậy em cúp máy. Gặp hai chị sau" – Hyein tâm tình vui vẻ trở lại rồi cúp máy.



------------------------------------------------------------

Sau khi theo chân Haerin đến...quán Denny? Thật đó hả? Ai mà hẹn hò ở quán Denny chứ? Minji hoàn toàn thích bánh pancake của họ và cả những món ăn vặt khác nhưng quán này hầu hết lúc nào cũng có mùi tẩy rửa nồng nặc như mùi của...viện dưỡng lão. Không một ai cố gây ấn tượng với cô gái của mình bằng việc đưa cô ta đến nơi có đầy mùi hóa chất cả, và Minji sẽ nguyền rủa bất kể ai dám cho Haerin ít hơn những gì mà em ấy xứng đáng được có.

Mọi thứ tốt nhất dành cho em mèo họ Kang, hoặc là bạn sẽ không có gì hết đổi lại từ em ấy (và thêm những lời móc mỉa từ Kim Minji).


Minji đợi Haerin vào cửa hàng rồi nhìn theo từ trong xe của mình, sau đó nhận ra cô em của mình tiến góc nhỏ của cửa hàng mà Minji sau đó không nhìn rõ nữa vì bị che khuất bởi các bàn bên cạnh.

Minji nhăn mặt, suy nghĩ xem làm thế nào có thể theo dõi Haerin mà không bị phát hiện.



Và rồi, Minji nhìn thấy một tia sáng.

Bụi cây. Rất nhiều bụi cây xếp thẳng hàng dọc bên ngoài quán ăn. Một nơi ẩn náu hoàn hảo!



Không suy nghĩ gì vào giây phút này cả (dù đó là điều cô làm cả ngày hôm nay), Minji mở cửa xe chạy vút tới rồi nhảy vô một bụi cây mà cô đã nhắm sẵn như một vận động viên đang chơi parkour. Trừ việc là Minji chẳng phải là một vận động viên nào cả và cô ngay lập tức hối hận về hành động vừa rồi của mình. Trời đất quỷ thần ơi, đầu gối cô đau điếng ngay khi cô trượt qua loạt bụi cây để đáp xuống đất. May mắn cô đang mặc một chiếc quần jogger thoải mái nhưng oải cả chưởng, trốn trong bụi cây mà đau vậy ư!


Sao trên phim ảnh họ không đề cập đến việc này nhỉ?






"Ow! Cái quái gì! Nè, để ý chút chứ!"


Hở, giờ đến cả bụi cây cũng biết nói chuyện ư? Không thể có chuyện đó chứ? Minji đã học về đời sống thực vật rất chăm chỉ trong giờ Sinh học và chẳng có gì đề cập đến việc mấy cái cây biết nói có tồn tại. Hay là cô vừa khám phá ra điều gì đó? Rồi cô có thể là siêu anh hùng chống lại những cái cây biết nói muốn xâm chiếm thế giới? Rồi cô sẽ được...



"Ê, bộ không biết xin lỗi hả? Cậu làm tôi đau đó, cậu biết không?"


Minji thoát ra khỏi đoạn hội thoại với chính mình sau khi nghe thấy giọng nói không mấy thân thiện vang lên lần nữa. Cô bối rối gãi cổ cố nhìn rõ hơn trong bụi cây thì thấy có người ở trong đó.



Khoan đã.

Đây không phải là người.

Mà là...




Một thiên thần.

Một thiên thần đáng yêu được Chúa gửi xuống trần gian. Nàng ấy có một gương mặt tuyệt đẹp ngay cả khi có một vài nhánh cây vướng trên tóc và...nét cau có đang hiện hữu. Đôi môi như đang bĩu ra hờn dỗi, đôi má bầu bĩnh làm người ta muốn nhéo và hàng mi dài tuyệt đẹp ở trên đôi mắt to tròn long lanh. Đây là định nghĩa hoàn hảo của một thiên thần!

Có khi nào mấy bụi cây này là cổng đưa Minji đến thiên đường hay không? Hay đây là phần thưởng cho cô vì cô...







"Bộ cậu bị điếc hay gì vậy?!"


...Thiên thần này có vẻ miệng hơi hỗn, không đúng với hình ảnh hoàn hảo của thiên thần cho lắm.


"Ồ, à...! À đúng rồi, ừm, tớ xin lỗi. Tớ...không ngờ rằng có người ở đây." Minji lắp bắp giải thích "Tớ, ừm, trừ phi đó là việc cậu hay làm...tớ sẽ không đánh giá cậu làm gì ở trong mấy bụi cây này đâu. Tớ hứa."


Nàng thiên thần sau khi nghe thấy liền chế nhạo. "Người kì lạ mới là cậu đó! Bây giờ cậu đi chỗ khác được chứ? Tôi đang bận việc."


Minji cau mày. Minji không hiểu người ta có thể bận việc gì ở trong mấy bụi cây, gần thùng rác, ở trước một quán ăn. Đó không phải là chỗ tiện nghi nhất, bạn hiểu mà đúng không? Tuy nhiên, Minji cố gắng không giương mắt đánh giá cô nàng mới quen trước mắt...vì thật ra bản thân cô cũng đang bận ở đây mà.


"Nhưng mà tớ cũng bận vậy. Xin lỗi vì chiếm chỗ cậu nhe, nhưng bây giờ tớ không đi chỗ khác được!"


Tuyệt lắm. Bọn họ trở thành hai cô gái cùng nhau "bận rộn" trong mấy bụi cây. Vui chưa?



Cô nàng thiên thần lại tỏ ra không hài lòng. "Tôi vừa thấy cậu nhảy bổ vào đây như mạng sống của cậu phụ thuộc vào điều đó vậy. Cho dù cậu đang trốn bất cứ ai thì hãy tập làm một người lớn bản lĩnh từ hôm nay và đối diện với vấn đề của mình đi!"



Minji đực mặt ra. Con nhỏ này nghĩ nó là ai thế?



"T-tớ không có chạy trốn ai hết! Tớ thề! Tớ chỉ ngồi đây xem bạn tớ có ổn không thôi. Tớ sẽ không làm phiền cậu nếu điều đó làm cậu lo lắng. Tớ chỉ ngồi đây cỡ năm phút rồi đi và để cậu làm...bất cứ thứ gì cậu muốn...trong mấy cái bụi cây này"


Minji tưởng rằng sẽ nghe thêm một tiếng thở dài hay nhìn thêm một cái đảo mắt từ cô gái bụi cây nhưng nàng ta chỉ nhìn cô ngờ vực khiến cô bỗng toát mồ hôi lo lắng rồi đưa mắt đi nhìn chỗ khác.


"Cậu muốn canh chừng ai?"

"Hả?"

"Cậu nghe tớ hỏi rồi đó!"

"Ừm, em kia kìa. Cô bé đội chiếc nón beanie màu đỏ ngồi với-" Minji dừng lại khi nhìn thấy cặp đôi trước mặt. Buổi hẹn hò của bọn họ đã bắt đầu. Từ góc nhìn của Minji, cô trông thấy một cô gái có gương mặt nét hơi phương tây một chút đang ngồi diện Haerin và đang...NẮM TAY Haerin?!? Cô ta mới nháy mắt với mèo con Haerin của mình đó hả?


"-ngồi với cô nàng Starbucks". Minji nghiến răng ken két kết thúc câu nói của mình, không để ý cô gái bên cạnh đang nhìn mình trân trối.


"Khoan đã, cậu là bạn của bé khách Mèo con"


"Ai là bé khách Mèo con chứ?!???"


"Cô bé đang đội mũ beanie mà cậu vừa chỉ kia kìa ! Là người Dani đang hẹn hò". Cô nàng thiên thần giải thích, tuy nhiên giọng nàng lại không mấy thân thiện. Lúc này thì Minji mới nhìn thẳng nàng đầy ngạc nhiên.


«Cái mẹ gì, cậu là bạn của cô nàng Starbucks hả? »


Thiên thần lập tức liếc xéo Minji, đôi mắt hằn lên ngọn lửa hận thù. « Tên cô ấy là Danielle, đồ thiếu hiểu biết! Cậu chưa trả lời câu hỏi của tôi, bộ cậu là bạn của cô nàng đang làm mọi cách để quyến rũ bạn tôi hả ? »


Nàng ta đã chạm đến giới hạn của Minji. Minji tức giận không phải vì cô bị nói là thiếu hiểu biết, mà là vì con nhỏ lùn này dám động vào Haerin của cô.


Thiên thần cái quái gì chứ. Nhỏ này là ác quỷ từ địa ngục!


« Bạn tôi tên là Haerin, nghe chưa? » Minji hạ tông giọng mình xuống thấp nhất có thể. « Cậu mà đụng đến bạn tôi là tôi trụng, hiểu chứ? Haerin của tôi là cô gái ngọt ngào nhất thế giới này. Bạn của cậu nên cảm thấy may mắn vì được hẹn hò với em ấy. Haerin rất kén chọn khi để một ai khác bước vào các mối quan hệ của mình! »


« Làm ơn đi, Haerin của cậu thế này thế kia... » Nàng thiên thần, à không, ác quỷ đáp trả lại Minji « Em ấy chưa chắc đã xứng đáng với ánh dương Danielle Marsh biết chứ? Em ta có khi đang lợi dụng Danielle vì muốn có thứ gì đó thôi, như tất cả mọi người khác đã đối xử tệ bạc với Danielle của tôi! »







...Và trận chiến giữa hai cô gái bụi cây đã bắt đầu như thế.  


---------------------------------------------------------------

Part 2 is coming soon. Promise! ;)



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC