Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày ở Lâm Viên bắt đầu với sự hối hả và nhộn nhịp. Những người bán hàng tất bật chuẩn bị thức ăn và bàn ghế, chủ các tiệm gội đầu vừa ngáp dài vừa mở cửa treo bảng hiệu. 

Hôm qua trời vừa mưa xong, Lý Bá một tay cầm bánh mì một tay cầm chai sữa đậu nành được mua từ một gánh hàng rong nào đó nhảy qua hũng nước rẽ vào cửa văn phòng cảnh sát của thành phố.

- "Đội trưởng Lý, chào buổi sáng!"

Lý Bá gật đầu chào những cảnh sát của đội phá án. Lúc vừa tới cửa phòng mình thì bị Vương Nhã Lý của đội hậu cần gọi lại.

- "Đội trưởng Lý, người mới của đội chú đến và đang ngồi đợi ở trước cửa phòng họp đấy."

Người mới? À, đúng là có chuyện này. Tuần trước cục trưởng Lưu đã thông báo tuần này sẽ có thành viên mới gia nhập đội phòng chống mại dâm. Thế mà Lý Bá lại quên luôn chuyện này. Nhưng lão dự đoán người này cũng sẽ sớm rời đi sau vài ngày.

- "Chị Vương, chị xem đầu óc tôi này! Chị có thông tin của người mới không?" Lý Bá vỗ vỗ đầu cười nói với chị Vương.

- "Chị biết chú sẽ quên nên đã chuẩn bị sẵn hết rồi." Vương Nhã Lý cầm xấp tài liệu đưa cho Lý Bá, vừa đi vừa nhắc nhở: "Đừng có quên người ta đó. Cậu ấy đã đợi nửa buổi sáng rồi đấy!"

Lý Bá cầm tài liệu, tay kia nhét phần bánh mì còn lại vào trong miệng rồi vội vàng uống ngụm sữa. Trần Lập Ba? Thân hình không tệ. Trình độ thì hơi yếu nhưng đã từng đoạt giải trong các cuộc thi võ thuật lớn.

Khoan đã?

Lý Bá lướt lên lại hàng cột giới tính, Omega? Trần Lập Ba là một Omega?

Hồ đồ! Cục trưởng Lưu này già rồi trở nên hồ đồ! Tuy rằng đội phòng chống mại dâm có hơi nhàn rỗi nhưng từ khi nào lại nhận Omega? Lý Bá đã làm cảnh sát gần nữa đời người nhưng chưa bao giờ thấy một Omega nào làm trong ngành này.

Bởi vì ấn tượng ban đầu không tốt nên lúc nhìn hình của Trần Lập Ba, Lý Bá chỉ cảm thấy người này yếu đuối và không làm được việc.

Trước tiên cứ để cậu ta chờ, chờ không nổi thì tự khắc sẽ đi về.

Lý Bá bận rộn cả một buổi sáng giải quyết công việc. Gần đây có tin báo trong một quán bar trên đường Hoài Nam có xuất hiện băng nhóm mại dâm. Đội số 1 đã đưa người đến vài lần nhưng đều không có kết quả. Có thể đây chỉ là tin báo giả, nên hồ sơ chuyển sang đội thứ Hai - Đội do Lý Bá phụ trách.

Lúc Lý Bá nhớ đến Trần Lập Ba thì đã hơn bốn giờ chiều.

- "Tiêu rồi!" Lý Bá nhanh chóng đẩy cửa phòng chạy ra ngoài.

- "Này, đội trưởng Lý, anh đi đâu vậy?" Quách Hạo, một thành viên trong đội la lên. Lão Lý này đã đồng ý mời cơm tối, đừng hòng để người chạy thoát.

- "Đi đón người mới."

- "Đội của chúng ta có người mới hả?" Quách Hạo quay sang hỏi Lý Tiểu Ngư, một người chưa bao giờ thấy nụ cười trên mặt.

- "Không chỉ là người mới mà còn là một Omega!" Lý Tiểu Ngư lấy một miếng dán ngăn tin tức tố trong hộc bàn ra ném cho Quách Hạo.

- "Ngăn mùi của cậu lại đi!"

- "Cậu cũng đâu có ngửi được."

Lý Tiểu Ngư là một Beta, mặc dù cậu không cần dán nhãn, nhưng trong tòa nhà này đa số là Alpha nên cậu luôn dự trữ chúng để phòng khi có việc cần.

Quách Hạo miễn cưỡng xé miếng dán trước ánh mắt của Lý Tiểu Ngư.

Trần Lập Ba đến báo cáo lúc 7 giờ sáng, ngồi từ sáng đến giờ, cả người đều không còn một chút năng lượng. Cậu biết bản thân mình là một Omega sẽ không được chào đón ở một nơi chỉ toàn Alpha như thế này, nhưng cậu không ngờ mình lại bị cho leo cây đến giờ này.

- "Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi. Tôi bận cả buổi sáng giờ mới rảnh tay thì liền chạy đến ngay." Lý Bá liên tục lẩm bẩm nhưng khi nhìn thấy Trần Lập Ba, lão đột nhiên sững sờ.

Đây là Trần Lập Ba hả? Trần Lập Ba Omega?

Không trách Lý Bá nghi ngờ giới tính của Trần Lập Ba bởi vì người trước mặt rất khác so với một Omega yếu đuối, nhỏ bé.

Trần Lập Ba cao hơn 1m8, nước da màu lúa mạch săn chắc. Cả người chỉ mặc một chiếc áo thun và quần jean đơn giản nhưng tại làm nổi bật lên đôi chân dài và một thân hình cực kỳ chuẩn. Nếu không nói cũng chẳng ai tin đây là một Omega.

Trần Lập Ba ngước mặt lên nhìn người đàn ông trước mặt, người này có mái tóc thưa, thân hình hơi nhỏ con, trông giống một người tốt bụng và dễ hòa đồng.

- "Tôi là Lý Bá, đội trưởng đội Hai. Cậu là Trần Lập Ba đến báo cáo đúng không?" Lý Bá hơi nghi ngờ.

- "Xin chào! Tôi là Trần Lập Ba." Cậu đứng dậy chào đội trưởng. Lý Bá nhìn thấy người cao hơn mình cái đầu, trong lòng thầm nghĩ, cậu ta thực sự là một Omega sao?

- "Đi theo tôi."

Lý Bá dẫn cậu đến văn phòng của đội Hai. Đám đông đang ồn ào trong phòng lập tức im lặng khi thấy Trần Lập Ba. Mọi ánh mắt tò mò đều đổ dồn về cậu.

Suy cho cùng, việc một Omega là cảnh sát mà còn là cảnh sát tiền trạm đều gây bất ngờ cho mọi người.

- "Được rồi, để tôi giới thiệu, đây là thành viên mới của đội chúng ta, Trần Lập Ba. Cậu ấy là một Omega. Sau này hãy quan tâm cậu ấy nhiều hơn!"

Việc giới thiệu giới tính không có gì sai nhưng Trần Lập Ba vẫn vô thức cau mày khi nghe tới từ Omega. Cậu không thích bản thân mình là một Omega và có đôi chút ghét việc này.

- "Quách Hạo, Alpha." Quách Hạo ngẩng đầu nhìn Trần Lập Ba chào hỏi.

-  "Lý Tiểu Ngư, tôi là Beta, hoan nghênh gia nhập đội!" Lý Tiểu Ngư nói một cách vô cảm.

Quách Hạo nhanh miệng nói, "Cậu ấy là tổng quản của đội chúng ta, sau này nếu không có miếng dán thì cứ tới tìm cậu ta."

Lý Tiểu Ngư cau mày hất tay Quách Hạo ra khỏi vai.

- "Tôi là Lý Bá, cũng là Beta. Tôi là đội trưởng đội Hai. Bàn làm việc của cậu ở đây." Nói xong liền đi tới một khu bàn trống chỉ vào đống tài liệu đặt trên đó.

- "Trước tiên cậu cứ làm quen môi trường trước đã. Nhóm chúng ta không có nhiều nghiên cứu. Vụ án chúng ta đang theo đuổi là một vụ mại dâm có tổ chức được người dân báo án. Cậu xem qua đi."

- "Vâng, cảm ơn đội trưởng."

Sau khi Trần Lập Ba ngồi xuống, câu bắt đầu xem tài liệu, vừa đọc vừa suy nghĩ kế hoạch. Đội thứ Hai này chỉ là một đội nhỏ, trước giờ cậu luôn muốn đến đội phòng chống ma túy.

Không chỉ vì cha mẹ mà còn vì một người. Đó là một huyền thoại trong học viện cảnh sát, là thần tượng của Trần Lập Ba.

Cậu chưa từng nhìn thấy trực tiếp người ấy, nhưng những thành tích người ấy đạt được cậu đều khắc sâu trong lòng.

Nghe người khác nói thần tượng của mình đang tham gia phá một vụ án ma túy lớn của thành phố sau khi tốt nghiệp. Trần Lập Ba mong muốn đến đội phòng chống ma túy làm việc hơn là ở đội chống mại dâm.

Ting!

Trần Lập Ba vuốt màn hình điện thoại để mở khóa, một tin nhắn từ Bùi Tiểu Công.

- "Ngày đầu tiên thấy thế nào?" - Bùi Tiểu Công.

- "Không giống như tưởng tượng, nhàm chán!" - Trần Lập Ba.

Bùi Tiểu Công là một trong số ít những người bạn của Trần Lập Ba, hắn là một Omega yếu mềm nhưng lại rất chính trực. Chỉ vì Trần Lập Ba đã cứu hắn lúc nhỏ nên hắn xem cậu như một người bạn tốt của mình.

- "Tối nay đi uống rượu đi, tôi mới tìm được công việc mới." Bùi Tiểu Công.

- "Nói sau đi!" Trần Lập Ba.

Trần Lập Ba cất điện thoại tiếp tục nghiên cứu tài liệu. Được một lát, cậu lại cầm điện thoại lên soạn tin nhắn gửi cho Bùi Tiểu Công.

- "Tối nay gặp, tôi có vài chuyện muốn hỏi cậu." Trần Lập Ba.

Một tin nhắn nhanh chóng được gửi lại. Trần Lập Ba nhấn vào xem thì thấy một hàng icon ngón tay cái trên màn hình. Cậu cười rồi cất điện thoại tiếp tục đọc tài liệu.

Đội thứ Hai tan sở lúc 6 giờ và Trần Lập Ba cũng nhanh chóng chạy đến quán bar đã hẹn.

Bùi Tiểu Công có cuộc sống khó khăn. Hắn có một người cha 46 tuổi nhưng chỉ biết sống cho bản thân ông ta. Vì thế Bùi Tiểu Công đi làm từ khi còn nhỏ, nhưng vì không có bằng cấp nên hắn chỉ có thể làm những công việc chân tay nặng nhọc.

- "Bên này!"

Tiếng nhạc trong quán bar to lấn át tiếng người. Trần Lập Ba nhìn thấy cậu bạn mặc bộ đồ phục vụ xen qua đám đông đi tới gần.

- "Cậu uống gì?" Bùi Tiểu Công hỏi to như hét vào mặt người đối diện.

- "Tôi không uống rượu. Cậu nhớ những chuyện tôi nói với cậu không?"

Trần Lập Ba đưa tay chạm vào miếng dán sau gáy. Cả người thấy an tâm hơn khi chắc chắn nó nằm trên cổ mình.

Công việc mới của Bùi Tiểu Công là phục vụ trong Honey Bar. Quán bar này chủ yếu phục vụ Omega nhưng vào thứ ba hàng tuần Alpha sẽ được phép đến.

- "Đúng là có người như vậy, lần sau gặp, tôi sẽ chụp ảnh gửi cho cậu."

Trần Lập Ba đang hỏi Bùi Tiểu Công xem có người nào trong quán bar thường gọi "công chúa" và đưa họ đi chơi không. Các "công chúa" chủ yếu là Omega, nhưng thỉnh thoảng cũng có Alpha và Beta. Theo quy định trong quán Bar thì "công chúa" được phép uống rượu vui chơi cùng khách nhưng nếu dẫn ra ngoài thì lại là một vấn đề khác.

Nói chung, việc giới thiệu như thế này được nhắm mắt làm ngơ nếu như hai bên đồng ý thỏa thuận. Nhưng nếu đây là một hành vi mại dâm có tổ chức thì nó nằm trong vấn đề vi phạm pháp luật.

Trần Lập Ba đang nghĩ nếu giải quyết được vụ án này, cậu sẽ trình báo lên cấp trên và biết đâu sẽ có cơ hội được chuyển sang đội phòng chống ma túy.

Vài ngày sau, Bùi Tiểu Công gửi tin nhắn đến. Trần Lập Ba nhìn vào bức ảnh được gửi đến, là một người đàn ông với thân hình cao ráo, gương mặt đẹp trai, đang vòng tay ôm một cô gái nhưng hai hàng chân mày hơi nhíu lại có vẻ không hài lòng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net