Đại dương và cá voi xanh(22)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tin tức Bright đồng ý tham gia buổi tập luyện đã khiến cho những người trong đội bóng ở hai khoa đều như bùng nổ vì ngạc nhiên.Thông qua lời nói quá của Gun đã khiến cho việc Win đi thuyết phục Bright tham gia khóa huấn luyện đã được tổng hợp thành cả chục phiên bản khác nhau, và biệt danh của Win ở trong nhóm chat đã được mọi người đổi từ winmetawin thành nhiều tên gọi khác ví dụ như tên 'Người nắm giữ được Bright.' hoặc là 'Người thân giấu mặt của Bright.'

Chỉ trong vài ngày, một lượng lớn người quen và những người cậu không quen biết đột nhiên gửi yêu cầu kết bạn.

Tuy nhiên, hai nhân vật đang là chủ đề của sự bàn tán lại không hề lên tiếng hoặc có ý kiến gì, thậm chí Bright cũng chưa từng nói một lời nào trong nhóm chat 'Du lịch' kia.

Bởi vì họ đang bận việc khác.

Kể từ đêm hôm đó, mặc dù giữa cả hai không có giao hẹn nào nhưng mỗi đêm Bright đều cùng Win đi bộ về trường, sau đó anh mới đi bộ trở về căn hộ của mình. Khoảng thời gian nửa tiếng đồng hồ từ quán bar đến trường học giờ đây cũng đã trở thành thời gian cố định để cả hai nói mọi chuyện với nhau.

Chủ đề nói chuyện của cả hai rất lộn xộn. Nào là chuyện giữa trưa đã ăn gì, bài hát của ban nhạc nào mà cả hai hay nghe vào buổi tối, cây hoa nào đã nở, kể cả chuyện con mèo hôm qua còn nằm ngủ ở trên thảm cỏ hôm nay lại chẳng thấy đâu nữa.

Trước một ngày xuất phát, Win có chút phấn khích mà nhảy tung tăng còn vui vẻ nói với Bright rằng hôm nay lại có thêm năm sáu người kết bạn với cậu nữa. Còn đưa điện thoại ra cho anh xem

Nhưng cậu không nhìn thấy mày của Bright khẽ nhăn lại khi nhìn vào điện thoại của cậu. Bước chân của Bright chậm lại dần, anh mở điện thoại của mình ra xem tin tức trong nhóm.

Đột nhiên cảm thấy có chút khó chịu.

Giống như là việc bạn mới mua được một trái dưa hấu cực ngon bỏ rồi lén lút bỏ vào tủ lạnh, đợi cho nó lạnh rồi một mình hưởng trọn nó, nhưng cuối cùng lại bị đem ra mời khách, hoặc giống như những bông hoa tulip được bạn chính tay trồng chỉ vừa mới nảy mầm đã bị đem đi đến một khu chợ bán.

Một vật vốn là của mình nhưng lại bị cướp mất, cảm giác này rất khó để diễn tả.

Sau những cơn khó chịu kia thì tiếp đến chính là cảm thấy có lỗi.

So với việc không muốn người khác làm phiền mình, thì Bright lại càng không muốn người khác làm phiền Win.

Nhìn Win vẫn đang đi về phía trước, hai cánh tay đung đưa ở bên người, Bright hắng hắng giọng, nói:

"Hay là.......Hay là tôi giúp cậu làm rõ mọi chuyện một chút nhé."

"Làm rõ chuyện gì?" Win xoay đầu nhìn Bright, có chút không hiểu nên hỏi lại.

"Thì......Chuyện là bạn thân đó...." Lời nói ra khỏi miệng khiến anh cũng có chút ngại ngùng.

"Tại sao?" Win nghiêng đầu nhìn anh.

"Tôi không muốn.....Bởi vì tôi mà cậu bị đem ra trêu chọc, cũng không muốn người này người kia đến làm phiền cậu."

"Ồ." Win nhún vai tỏ vẻ bình thường: "Không sao, tôi không để ý đến mấy chuyện đó đâu, cho nên cũng không cần giải thích gì cả."

Nhưng Bright vẫn nhíu mày, điện thoại bị anh nắm thật chặt trong tay, màn hình sáng lên một chút sau đó lại tối đi.

Win lúc này cũng không vui nữa, cậu hừ nhẹ một tiếng muốn chơi lại trò giẫm lên bóng của anh, hoặc là đá những viên sỏi nhỏ trên đường vào chân của anh. Nhìn mấy viên sỏi nhỏ ở dưới đất, cậu muốn nói với anh thêm lần nữa câu: "Tôi thật sự không sao." Nhưng chỉ vừa mới ngẩng đầu, lời đến bên miệng đã bị cậu nuốt xuống trở lại.

Dưới đèn đường, một nửa khuôn mặt của Bright bị che khuất bởi bóng tối, cái bóng bị đèn đường kéo dài đứng một mình thì trông có chút cô đơn.

Cuối cùng Win khẽ thở dài một cái, sau đó chầm chậm đi đến trước mặt Bright.

"Tôi biết rồi." Cậu dùng mũi giày của mình đá đá vào mũi giày của Bright, ngẩng đầu nhìn anh nói: "Đến ngày chúng ta đi, tôi sẽ ngồi với đám bạn của mình và sẽ luôn đi cùng đám bạn của mình, như vậy chuyện chúng ta là 'bạn thân' gì gì đó sẽ không còn ai tin nữa, vậy được chưa?"

Thấy Bright khẽ gật gật đầu, Win lại xoay người đi tiếp.

Đi được một đoạn cậu lại xoay đầu nhìn Bright nói: "Mau đi thôi, người bạn không thân."

Khi hai người đi cạnh nhau ở trên đường, những ngôi sao trên trời cùng với những đèn đường đều nghe được tiếng lòng của Win.

Cậu và anh đều là kẻ nhát gan mà.

.

.

Win đã treo con búp bê cầu nắng lên trên ô cửa sổ suốt cả một tuần, và đúng là thật may mắn vì thời tiết của ngày mà cả hai khoa đi luyện tập cùng nhau là một ngày nắng đẹp.

Chiếc xe buýt màu trắng đậu ở dưới bóng mát trước cổng trường, những cậu trai trẻ liền lập tức đem balo và những thứ cần thiết cho chuyến đi ba ngày hai đêm này lên xe.

Bright lên xe vào lúc xe gần xuất phát. Hôm nay anh mặc một chiếc áo thun không có tay màu xám đi cùng là chiếc quần thể thao màu đen, balo màu đen và chiếc nón lưỡi trai cũng màu đen nốt.

Vừa bước lên những bậc thang của chiếc xe buýt, Bright đã thấy được Win đang chống cằm cùng đám bạn của cậu trò chuyện. Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy hình ảnh của Win ở cạnh bạn bè. Khi trò chuyện với bạn, Win luôn gật nhẹ đầu, miệng lúc nào cũng mỉm cười.

Hình ảnh này của cậu trông có vẻ chững chạc và điềm đạm hơn khi cậu ở bên cạnh anh.

Khiến cho Bright không nhịn được mà lén nhìn Win thêm vài lần, sau đó anh kéo chiếc nón của mình xuống thấp một chút, đem nụ cười che giấu đi.

Lúc bước đến chỗ của Win, Bright vốn muốn dùng ngón tay của mình len lén kéo lấy ống tay áo của cậu, nhưng không ngờ rằng đã bị Win nhìn thấu, cậu còn đưa tay ra nắm lấy những ngón tay vừa mới đưa ra chưa kịp làm gì của anh lại.

Hai người nhìn nhau, Win nâng cằm lên nhìn Bright còn Bright thì cúi đầu xuống nhìn Win. Ánh măt của cả hai chạm lấy nhau, cảm nhận được độ ấm từ bàn tay của cậu, anh rút bàn tay của mình ra khỏi tay cậu, sau đó đặt tay lên vai cậu bóp nhẹ một cái, không nói gì mà tiếp tục đi về phía sau xe.

Khi Bright rời đi, mùi hương quần áo của anh vẫn còn phảng phất ở trong không khí. Win cũng từng đi đến siêu thị để mua bột giặt giống mùi hương của anh nhưng sao vẫn không thấy giống. Tựa như đây là một mùi hương đặc biệt của riêng anh vậy.

Còn Bright thì cố tình chọn một chiếc ghế có vị trí ngồi nhìn thấy được Win.

Sau khi ngồi vào chỗ, anh tựa lưng mình về phía sau lặng lẽ nhìn bả vai của Win, cánh tay trắng noãn của cậu đang buông thõng ở bên thành ghế, khớp cổ tay hơi nhô lên. Đôi lúc cậu sẽ đưa tay làm những động tác khi nói về một chuyện nào đó, trông cậu lúc nào cũng đáng yêu.

Mặc dù cả hai không được thân thiết với nhau quá nhiều, trong khi đây là lần đầu cả hai đi chơi cùng nhau như thế này, nhưng trở thành một người ngoài cuộc, lặng lẽ ngắm nhìn Win ở trong cuộc sống thường ngày của cậu, Bright cảm thấy chuyện này cũng khá ổn.

Bright đưa tay che miệng ngáp một cái, rồi lại vươn vai một cái, anh lấy tai nghe đặt vào trong tai của mình, nhìn những cảnh vật bắt đầu dần dần trôi qua.

Chuyến xe của bọn họ chính thức xuất phát.

==========

Chiều lòng mọi người có thêm chương để bù cho chương hôm qua rồi nhé (・ω<)☆

Thứ 6 là của WatTine, những ngày còn lại đều là BrightWin

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net