Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ một từ "ghét" cũng có thể khiến một người to lớn, khỏe mạnh với khuôn mặt lạnh lùng như Jeno ngục ngã trên ghế làm việc. Anh giống như một tên ngốc tiếp tục im lặng nhìn chằm chằm vào bức tường xám đen trong phòng làm việc của mình. Sau khi trở về từ căn hộ của Jaemin, linh hồn của Jeno ngay lập tức biến mất. Cơ thể anh dường như đau đớn mà không có cảm giác nên khi va vào tường cũng không khiến anh rên rỉ.

Hôm qua, Jaemin liên tục thuyết phục Haechan ít nhất hãy nói chuyện với bố cậu bé. Jaemin đã nhiều lần đánh vào đầu Jeno khi gã khổng lồ ngu ngốc không ngừng rên rỉ thay vì dỗ dành đứa trẻ.

"Thưa sếp, sếp đang không tập trung đấy," thư ký đứng trước mặt anh nói, xin chữ ký của sếp trên một tài liệu nhưng Jeno chỉ liếc nhìn rồi phớt lờ anh và im lặng như một thằng ngốc.

"Tùy tôi, đây là công ty của tôi. Nếu không thích thì xin từ chức."

Thư ký Sungchan chỉ im lặng và chậm rãi gãi má, Giám đốc nhạy cảm quá phải không? Vừa tức giận, Sungchan vừa bất cẩn nghĩ.

"Ra ngoài. Tôi không có tâm trạng nhìn mặt anh."

"Nhưng sếp_"

"Tôi không lặp lại những gì tôi đã nói."

Sungchan ngay lập tức lấy lại tài liệu và cúi chào lịch sự dù rất khó chịu vì không lấy được chữ ký của sếp. Biết được điều đó, sẽ tốt hơn nếu anh nhận lời mời đi uống cà phê cùng Shotaro.

"Sao vậy con trai của bố, Haechan-yaaaah~" Jeno nhẹ nhàng gục đầu xuống bàn, gõ nhẹ lên trán dù có đau hay không.

Anh lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Jaemin. Gõ với tốc độ nhanh.

' Haechan thế nào rồi? Thằng bé có muốn gặp anh chưa?' –Leejen_o_423

Ting!

' Vừa nghe thấy từ 'bố' là thằng bé lập tức im lặng trở lại. Chính xác thì anh đã làm gì với con tôi vậy, ha?' –na.jaemin0813

' Jaemin à Haechancũng là con trai anh, làm ơn. Chúng ta đã làm cho thằng bé ra đời khi ở bên nhau trong trạng thái nồng nàn và hạnh phúc, đó là lý do tại sao thằng bé rất đẹp trai và dễ thương. À, nhân tiện anh chẳng làm gì cả. Còn cái này thì sao?' –Leejen_o_423

Jeno nhăn mũi khó chịu khi tin nhắn của anh chỉ có mỗi mình Jaemin đọc , đợi mười phút cũng không có hồi âm. Vì vậy, cảm thấy tức giận, Jeno đã đá vào miếng dán có hình Cony đang khóc, dùng gỗ viết nguệch ngoạc xuống đất.

Ting!

' Anh già đến nỗi não anh đã thay đổi! Kẻ biến thái!' -na.jaemin0813

' Hãy nhớ rằng, Anh đã già rồi. Hãy tự giải quyết vấn đề của anh với Haechan, gần đây thằng bé im lặng và chắc chắn là do anh." -na.jaemin0813

' Tôi đang bận. Đừng nhắn nữa!' -na.jaemin0813

Nụ cười của Jeno ngay lập tức biến mất khi anh ném chiếc điện thoại di động của mình đi. Nhìn thấy tin nhắn của Jaemin, thay vì cảm thấy dễ chịu hơn, anh lại càng chán nản hơn. Đã gọi là già rồi, ngốc quá. Tuy nhiên, anh ấy chỉ mới ba mươi hai tuổi.

Không lâu sau, cánh cửa phòng lại mở ra, khiến Jeno phải gầm gừ và gần như phun ra một câu chửi rủa đau đớn mà anh chưa bao giờ thốt ra trong đời. Nhưng tất cả những gì anh nói đã bị nuốt chửng khi một người quen thuộc bước tới, mặc chiếc quần jean skinny ôm sát đôi chân dài và trên người còn có một chiếc áo sơ mi oversized màu xanh da trời.

Không chút xấu hổ, cô ta ngồi vào chiếc ghế đối diện bàn làm việc của Jeno, tháo chiếc kính râm đắt tiền ra và lập tức nhìn gã khổng lồ một cách nũng nịu.

"Xin chào, Jeno. Đã lâu không gặp phải không?"

"Mặc dù chúng ta sắp đính hôn. Nhưng em thực sự rất bận, và anh cũng vậy." Cô tỏ ra hối hận. Jeno trở lại là một tên ngốc, im lặng như người câm.

"Em đã hỏi thư ký của anh rằng chiều nay anh có lịch họp hay không, anh ấy nói không. Ồ, thế thì tuyệt. Chúng ta có thể ra ngoài."

"Tôi không có tâm trạng. Đi đi."

Mira. Một người mẫu hàng đầu hiện đang được công chúng và đồng nghiệp bàn tán. Ngoài hình thể hoàn hảo, cô còn có khuôn mặt xinh đẹp như công chúa dù không hề phẫu thuật một chút nào trên khuôn mặt. Thật tự nhiên và quyến rũ. Nhưng không phải trong đôi mắt của Jeno, đối với anh chỉ có Jaemin là người đẹp nhất.

"Ồ đúng rồi, khi nào anh mới giới thiệu em với người bạn đời cũ của anh? Em nghe nói anh ấy khá dễ thương và tốt bụng. Em cũng muốn gặp các con của anh, Jeno."

"Không. Và làm ơn đi đi,Mira. Tôi không muốn gặp ai cả."

"Tùy anh thôi. Em có thể phàn nàn với bố anh nếu anh thô lỗ với em ."

Đồ cáo già . Jeno thực sự ghét việc nhắc đến bố mình. Bố Jeno là ai? Vâng, tất nhiên bố anh ấy là một người đáng sợ

Jeno giận dữ và siết chặt nắm tay. Bình thường anh sẽ nghe theo và làm theo mọi điều Mira nói, nhưng hôm nay tâm trạng anh lại rối bời. Thật dễ để xúc động, đặc biệt nếu bố anh bị lôi vào cuộc trò chuyện của họ.

"Nếu anh không muốn cũng không sao, em có thể gặp riêng bạn đời cũ của anh và cặp song sinh."

"KHÔNG!" Jeno hét lên khi Mira chuẩn bị đứng dậy. "Đợi bên ngoài, tôi sẽ chuẩn bị."

Mira quay lưng lại với Jeno và thản nhiên bước đi, cố tình vặn vẹo cơ thể gợi cảm của mình. Thật đáng ghét.

.

.

.

Jeno đỗ xe ở bên đường dành riêng cho nơi đỗ xe, anh bước xuống và quay lại mở cửa bên hành khách. Mira kiêu hãnh bước ra, đeo cặp kính lấp lánh dưới ánh mặt trời, ngây thơ nắm tay  Jeno, người mặc bộ vest đắt tiền, bước vào quán cà phê 7 Dream của  Jaemin .

Họ được chào đón bởi một nhân viên cũ, người biết rất rõ  Jeno là ai, nên cậu cúi chào lịch sự nhưng ngay lập tức trở nên bối rối khi nhìn thấy  Mira, người dường như đang đánh giá nội thất quán cà phê đơn giản của sếp mình.

"Chenle-ah, Jaemin ở đây à?" Jeno hỏi, cảm thấy không thoải mái vì có nhiều cặp khách bắt đầu nhìn anh, hoặc có thể là Mira vì người mẫu này quá nổi tiếng.

"Anh Jaemin ở đó, cùng với cặp song sinh. Nhưng có vẻ như anh Jaemin đang chăm sóc cho cậu bé hay quấy khóc Jisungnie." Chenle mỉm cười đáp lại, chỉ cần nhìn một cái là cậu ngay lập tức không thích Mira.

"Vậy thì Haechan ?"

Chenle chỉ vào một chiếc bàn trong góc, có một người đàn ông trưởng thành và hai đứa trẻ đang vừa ăn bánh phô mai vừa trò chuyện sôi nổi. Trẻ con có thế giới riêng của chúng. Khi anh chuẩn bị bước đi, Jeno dừng lại với suy nghĩ rằng anh và Haechan vẫn chưa 'quan hệ tốt'. Lỡ anh ấy lại bị từ chối thì sao? Anh cũng không biết sẽ có chuyện gì. Trẻ con đôi khi cũng rắc rối.

"Cô đợi ở đây, tôi sẽ qua chỗ Haechan trước." Jeno hạ tay Mira xuống nhưng cô lập tức ôm lấy Jeno lần nữa.

"Tại sao? Chỉ cần đưa em đến gặp các con của anh, em muốn làm quen với chúng. Có thể chúng sẽ thích và em sẽ là một người mẹ tốt của chúng." Mira tháo kính ra, vươn cổ nhìn về phía chiếc bàn trong góc, "Haechan là người mặc áo sơ mi màu xanh em bé phải không Jeno?" Mira ngước nhìn Jeno với khuôn mặt đáng yêu của mình.

"Nhưng tôi vẫn sẽ nói với các con tôi về cô. Chúng không quen với người mới." Jeno hạ tay Mira xuống lần nữa nhưng Mira đã nhanh chóng bắt được.

"Dù sao thì chúng cũng sẽ phải làm quen với điều đó thôi. Em sẽ sớm trở thành mẹ của chúng thôi."

Chenle nhìn chằm chằm vào lưng Mira đầy giễu cợt. Cậu đã đứng đó rất lâu rồi. Nghe thấy cuộc trò chuyện kinh tởm của hai người trước mặt. Hoặc có thể cậu chỉ chán ghét kẻ đang ôm chồng cũ của sếp mình mà thôi. Muốn làm gì thì nói, làm mẹ của một cặp song sinh à? Nó có dễ dàng như vậy không?

"Mira, buông ra. Mọi người bắt đầu nhìn thấy chúng ta rồi."

"Tại sao? Điều đó tốt, điều đó có nghĩa là họ đồng ý cho chúng ta kết hôn. Tin tức về lễ đính hôn của chúng ta đã lan truyền, Jeno."

"Mi..."

"Sao ồn ào thế?" Từ trong góc, Jaemin xuất hiện đang ôm Jisung, vỗ nhẹ vào mông thằng bé một cách nhẹ nhàng. Trang phục của Jisung giống hệt của Haechan khiến Mira phấn khích.

"Jaemin_"

"Chào, Jaemin-ssi." Mira nhiệt tình chào hỏi nhưng trên mặt vẫn lộ vẻ kiêu ngạo khiến Jaemin cau mày nhưng vẫn đáp lại lời chào của người mẫu.

"Ồ chào Mira-ssi." Jaemin mỉm cười, rồi liếc nhìn Jeno, người cũng đang nhìn cậu . "Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau phải không?"

"Tất nhiên rồi. Gần đây tôi rất bận nên chỉ có thời gian gặp bạ đời cũ của chồng tương lai ." Mira tựa vào cánh tay Jeno với nụ cười khiêu khích nhìn Jaemin người chẳng biết gì về cuộc gặp gỡ bất ngờ này.

Cậu nhìn Jeno: "Sao anh không nói sẽ đi cùng hôn phu của mình? Tôi có thể chuẩn bị cuộc gặp này."

"Jaemin_"

"À, chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện được không? Tôi cũng muốn chào đón những đứa con tương lai của mình." Mira nói không chút tội lỗi. Jeno cảnh cáo cô bằng ánh mắt nhưng Mira vẫn không giả vờ hiểu.

Jaemin cau mày khó hiểu, anh nhờ Chenle đưa Jisung đi chơi cùng Haechan và Jiho. Anh cũng có thể thấy từ góc quán cà phê, Renjun đang tò mò nhìn họ.

"Chúng ta hãy đi đến phòng của tôi."

.

.

.

Chenle mang ba cốc latte đến phòng Jaemin. Họ ngồi ở một chiếc bàn tròn có ba chiếc ghế cạnh cửa sổ lớn trong phòng đứa bé. Jaemin mời Mira uống trà một cách thân thiện, cậu cũng mỉm cười lịch sự với Jeno, người đang nhìn chằm chằm vào cậu.

"Công việc của cô thế nào rồi, Mira-ssi?"

Mira đặt cốc latte của mình xuống, "Ừ, vậy thôi. Anh sẽ không bao giờ biết được cảm giác trở thành người mẫu nổi tiếng mỗi ngày bị ống kính rượt đuổi là như thế nào. Nhưng tôi rất vui, ít nhất tôi được công chúng biết đến rộng rãi. , Tôi sẽ sớm kết hôn với Jeno."

Jaemin rất sốc khi nghe được lời nói của Mira. Cậu mỉm cười buồn bã khi nghe câu chuyện của Mira, nó có vẻ rất thú vị. Trở nên nổi tiếng, được nhiều người yêu thích và giàu có. Ngược lại với anh, con trai một nông dân đến từ một miền quê . Nếu không có Jeno, anh sẽ không bao giờ có được cuộc sống tốt đẹp ở Seoul. Tất cả đều là do Jeno, và cũng vì người đàn ông cao lớn đó mà khiến Jaemin cảm thấy thất vọng.

"Rất vui khi nghe điều này." Jaemin nói sau vài giây im lặng.

"Vậy còn anh thì sao? Jeno vẫn ủng hộ anh chứ?"

"Mira, im đi ." Jeno cảnh báo bằng ánh mắt sắc bén. Mira thách thức anh bằng cách quay lại nhìn Jeno.

"Không sao đâu, Jeno." Và Jaemin tốt bụng đã cố gắng can thiệp, cậu không thể nhìn thấy hai người cãi nhau chỉ vì mình. Ngoài ra, câu hỏi của Mira cũng không tệ đến thế: "Jeno không còn chu cấp cho cuộc sống và các con của tôi nữa. Chỉ là tôi muốn cho bạn trẻ có mối quan hệ tốt đẹp với Jeno ở độ tuổi của bọn trẻ,bọn trẻ cũng cần Jeno như một chỗ dựa"..."

Mira gật đầu hiểu ý, vui mừng khi biết Jeno không còn trách nhiệm gì nữa. "Không phải tôi cũng nên làm quen với họ sao? Chẳng bao lâu nữa tôi sẽ là mẹ của chúng, phải không, Jaemin-ssi?"

Jaemin choáng váng ngồi trên ghế. Trong thâm tâm, cậu cảm thấy như bị một mũi kim nhọn đâm vào, khiến lồng ngực cậu đau đớn và sợ hãi. Cậu hiểu chính xác ý của Mira, nhưng cậu thậm chí còn không nghĩ về điều đó. Khi Jisung và Haechan gọi Mira là 'mẹ', hai đứa nhóc sẽ ôm Mira trong khi cười nói vui vẻ như thế nào. Hai đứa sẽ nắm tay Mira và nói rằng họ yêu Mira như thế nào. Nếu điều đó xảy ra thì sao?

Jaemin lắc đầu yếu ớt và cố gắng mỉm cười lịch sự, cố gắng hết sức để không làm Mira cảm thấy bị xúc phạm. Cậu để Jeno đi là đủ rồi, không phải cùng với cặp song sinh. Sẽ không bao giờ.

"Xin lỗi, Mira-ssi."

"Tại sao? Bạn không thích cặp song sinh làm quen với tôi? Bạn không thích tôi là mẹ của chúng? Thật ích kỷ." Mira nhìn Jaemin một cách mỉa mai trong khi khoanh tay lại.

Jeno thở dài với nắm tay siết chặt. Anh không thích người khác dồn ép Jaemin, nói những lời cay nghiệt với Jaemin. Dù không còn tham gia vào bất kỳ địa vị nào nhưng Jaemin vẫn là 'niềm hy vọng' của anh. Anh mong chờ ngày được hòa giải với Jaemin.

"Các con của tôi không liên quan gì đến việc này.Bọn trẻ là tôi sinh ra và là trách nhiệm của tôi. Nếu cô cưới Jeno, cô cũng sẽ có con." Jaemin nghẹn ngào khi nói ra. Cậu hoàn toàn không có ý định nói điều đó. Cậu tuyệt đối không chấp nhận việc Jeno có con mà quên mất bọn trẻ.

Cậu không muốn tình yêu của Jeno với tư cách là bố của cặp song sinh bị chia cắt.

"Chà, em bé à? Tôi cũng đã nghĩ đến việc sinh đôi. Jeno không thấy điều đó rất tuyệt sao?" Mira nắm lấy bàn tay to lớn của Jeno và đưa lên đùi cô, di chuyển bàn tay Jeno như thể đang vuốt ve nó.

Jeno? Sinh đôi? Họ chuẩn bị làm điều đó và Mira có thai. Họ sẽ hạnh phúc với gia đình mới của mình, Jeno sẽ hạnh phúc vì điều đó. Dần dần rời xa. Dần dần quên đi cậu và con của mình. Haechan và Jisung sẽ mất bố sớm như vậy? Cậu không muốn con mình sống thiếu tình yêu thương của bố chúng.

Trong tất cả những sai lầm đó, tất nhiên cậu là người đáng trách nhất khi quyết định đơn phương ly hôn. Kể cả khi chưa thảo luận chuyện đó với Jeno.

"Mira, tôi phải quay lại văn phòng."

"À, Jeno. Tôi vẫn muốn nói chuyện với Jaemin-ssi. Có lẽ anh ấy có thể chia sẻ những câu chuyện về anh."

Jeno ngay lập tức kéo Mira ra khỏi phòng Jaemin, nhưng trước khi cánh cửa đóng lại, Jeno lén nhìn bóng lưng Jaemin, người vẫn đang ngồi trên ghế nhìn xuống. Jaemin cũng liếc nhìn anh rồi nói:

"Jeno.. hãy hàn gắn mối quan hệ của anh với Haechan càng sớm càng tốt. Haechan đang đợi anh."

Rồi ngay khi những lời đó vừa thốt ra, cánh cửa phòng từ từ đóng lại.

.

.

.

"BAA Ơiiii BAA Ơiiii~"

Jaemin mỉm cười đưa tay bế Jisung đang ngồi trên đùi Renjun, đứa trẻ lập tức ôm lấy cậu khóc nức nở như bị ai dành giật một thứ gì rất quan trọng với cậu bé .Jaemin vuốt ve lưng cậu bé một cách trìu mến và nói lời xin lỗi vì đã rời xa cậu bé .

"Jisungnie, đừng khóc. Con không xấu hổ khi bị Jiho nhìn thấy sao?" Jaemin nói và ngồi xuống cạnh Haechan, người vẫn đang ăn chiếc bánh thừa, miệng đầy kem và một ít trên trán. Bàn tay của Jaemin đưa lên lau sạch kem và hôn lên má Haechan.

"Khóc, ba,huhuhu."

"Jisungnie tại sao vậy?" Jaemin hỏi, bắt đầu lo lắng vì con trai cậu vẫn đang khóc nức nở và thậm chí còn nằm trong vòng tay của Jaemin. Cậu liếc nhìn Renjun và người đàn ông chỉ nhìn chằm chằm vào cậu mà không nói gì,

"Lúc trước huhuhu...Jisung nhìn thấy bố đang huhuhu...bố nói không biết Jisung là ai huhuhu...bố không quan tâm đến Jisungnie mặc dù Jisungnie đã gọi bố là...bố. "

Chắc chắn con trai cậu cảm thấy rất buồn khi bị bố phớt lờ như vậy, nhưng có chuyện gì đâu, Jeno lại đưa Mira đi cùng. Tuy nhiên, đối với Jeno bây giờ ưu tiên hàng đầu là Mira. Thế là Jaemin hôn khắp mặt Jisung và vuốt mái tóc ướt của cậu bé lên.

"Có lẽ bố không nghe thấy Jisungnie, đừng bận tâm. Bây giờ có ba đang ở đây." Jaemin hôn vào trán Jisung và con trai cậu tự động chớp chớp mắt vì bị hoa mắt,Jaemin bực mình liền cắn vào mũi Jisung.

"Nhưng mà huhuhu....Jisungnie nhớ bố mà huhuhu.."

"Chúng ta sẽ gặp bố sau. Có lẽ bố đang vội đi làm, bố yêu con mà."

Jisung ôm lấy cổ Jaemin và tựa mặt vào ngực ba. Jaemin liếc nhìn Haechan đang ngồi cạnh mình, lại im lặng và trả lời Jiho, người đang bận huyên thuyên. Mời thằng bé đọc vài cuốn truyện cổ tích mà bố của Jiho đã mua cho cậu bé

"Cậu đã nói cái gì thế, Jaemin?" Renjun hỏi câu hỏi mà cậu đã ấp ủ bấy lâu nay. Jaemin nhìn cậu sau khi hít một hơi thật sâu.

"Chỉ trò chuyện bình thường thôi. Họ thực sự rất hợp nhau, Mira rất xinh đẹp."

"Cậu đang cố nói dối à?" Renjun nhìn thẳng vào Jaemin, "Có ma cũng biết cô người mẫu chết tiệt đó rất xảo quyệt."

"Tại sao cậu lại nói như vậy?"

"Bởi vì đó là điều tớ đã thấy. Tớ nghĩ nhân viên của cậu cũng nghĩ vậy,"

Jaemin lại thở dài trong khi vuốt ve mái tóc đen của Haechan một cách trìu mến, nhìn khuôn mặt cậu con trai lớn từ bên cạnh. Đôi má phúng phính đó cử động như thế nào khi thằng bé nhai bánh và đôi môi thằng bé được bao phủ một lớp kem như thế nào.

"Cậu có chắc mình thực sự sẵn sàng để Jeno ra đi không? Theo những gì tớ thấy, người đàn ông đó vẫn hy vọng vào cậu, Jae. Nghĩ lại đi, con cái của cậu sẽ ra sao và tương lai của chúng sẽ ra sao." Renjun chưa bao giờ rời sự chú ý khỏi Jaemin: "Con cái không chỉ cần vai trò của một người ba, chúng còn cần bố. Chúng cần cả hai. Hãy nghĩ đến đi Jaemin, hai người có thể nói chuyện và hòa giải".

"Không, Renjun. Cậu không hiểu tớ là người như thế nào, địa vị của tớ tình cảm của tớ đâu. Mấy năm nay Jeno phớt lờ chúng tớ vì công việc, không bao giờ có thời gian dành cho con cái. Tớ không thể chịu được, Renjun, tôi nghĩ đây là điều tốt nhất cho tôi, các con và cả Jeno."

"Vậy nếu cứ như thế này thì liệu anh ấy có nhận ra và thay đổi không? Tớ đã cho anh ấy rất nhiều cơ hội nhưng Jeno lại phớt lờ. Bây giờ.. bây giờ..vì một tình yêu khác, hãy để anh ấy sống với gia đình mới của mình, tớ... thực sự không bận tâm đâu."

"Tình yêu của anh ấy chỉ có mình cậu."

"Vớ vẩn. Tớ định đưa bọn trẻ về nhà, chúng cần ngủ trưa."Jaemin bế Jisung lên và ngay lập tức đỡ lấy Haechan đang lau miệng bằng khăn giấy.

"Hãy suy nghĩ lại trước khi quá muộn. Tương lai của cậu hay cái tôi của cậu."

Jaemin không có thời gian để nói lời tạm biệt đàng hoàng vì anh quá bối rối về cảm xúc của mình. Renjun lắc đầu khi Jiho hỏi có chuyện gì với việc chú Jaemin đột ngột đưa Haechan đi.

.

.

.

Jeno giật tay Mira khi anh tiếp tục đi theo anh vào văn phòng, anh trừng mắt nhìn Mira.

"Đừng bao giờ gây sự với Jaemin. Jaemin không đáng bị nói xấu như vậy. Nói bóng gió, cô nghĩ cô là ai hả, ha?"

Mira choáng váng vì tiếng hét của Jeno ở ngay trước mặt mình, cô dũng cảm nhìn vào đôi mắt rực lửa của Jeno với đôi mắt run rẩy.

"Anh là vị hôn phu tương lai của em, Jeno, nếu anh không cư xử như vậy. Khi nào em mới bước tiếp ? Anh còn yêu anh ấy đúng không?" Mira hỏi với giọng khàn khàn, cố nén tiếng nức nở.

Cô là một người xảo quyệt, nhưng nhìn thấy Jeno mắng cô vì bạn đời cũ của anh, Jaemin, khiến lòng tự trọng của Mira thực sự bị tổn thương. So với một người xấu như Jaemin, cô vẫn hơn hẳn về mọi mặt. Vấn đề về thể chất và chăn gối .

" Tôi chưa bao giờ mất đi tình cảm của mình với Jaemin."

Mira cười khinh bỉ, một giọt nước mắt rơi xuống má phải của cô. Những giọt nước mắt tự ti khi bị chính vị hôn phu tương lai của mình giẫm đạp.

"Chỉ là anh chưa thực sự nhìn thấy em thôi, Je. Anh chỉ biết em là một đứa trẻ hư luôn đe dọa anh, chỉ là anh chưa nhìn thấy em thôi."

"Tôi đã biết cô là ai rồi." anh trừng mắt nhìn người phụ nữ lần nữa rồi quay về phía bàn làm việc của mình.

"Jeno!"

Mira kéo thật chặt tay Jeno cho đến khi người đó quay người lại, cô lập tức ôm lấy cổ Jeno và hôn lên đôi môi của anh. nghiêng mặt và ôm chặt hơn nữa, áp môi mình vào môi Jeno chặt hơn.

Người đàn ông cao lớn, tóc đỏ trợn tròn mắt kinh ngạc, anh vội vàng định buông tay Mira ra nhưng bàn tay gầy guộc đó đã ôm chặt lấy cổ anh. Buộc anh phải hôn lại Mira. Jeno yếu đi khi vô tình nhìn vào đôi mắt nhắm nghiền ướt át của Mira, anh nghĩ, có phải anh quá xấu tính không? Mắng Mira và dám nói rằng anh vẫn yêu Jaemin trước mặt .Chắc hẳn là rất đau đớn.

Nhưng anh ấy thực sự yêu Jaemin, thậm chí đến mức trái đất đảo lộn và ném Jaemin sang bên kia thế giới. Anh vẫn sẽ theo đuổi tình yêu của mình. Nhưng Mira bất ngờ xuất hiện và khiến mọi việc trở nên khó khăn. Khiến hi vọng của anh tan biến, anh kéo mình ra xa khỏi Jaemin. Trở thành một bức tường ranh giới rất vững chắc.

Có lẽ bằng cách bắt đầu ôm eo Mira, nghiêng đầu và đáp lại những nụ hôn của anh, điều đó có thể khiến Mira cảm thấy dễ chịu hơn và tha thứ cho việc anh đã la mắng. Mặc dù anh ấy không thực sự thích thú với nụ hôn này.

Trong thâm tâm Jeno, anh thực sự xin lỗi Chúa vì đã phản bội Jaemin. Nó đã làm tổn thương tình yêu của anh.

Người cao lớn quá yếu đuối trước sự khiêu khích của Mira, anh không biết mình nhắm mắt lại từ khi nào Mira mở mắt ra. Nhìn chằm chằm vào anh với ánh mắt chiến thắng, anh chậm rãi nở một nụ cười méo mó hài lòng giữa những nụ hôn.

.

.

.

Jaemin không biết, vì chiều nay lồng ngực anh vẫn cảm thấy thắt lại. Cậu đã đánh nó nhiều lần với hy vọng nó sẽ giảm bớt. Cậu chưa bao giờ nghĩ mình bị gì,lần kiểm tra cuối cùng cơ thể cậu vẫn ổn.

"Ba?"

Jaemin cố gắng nở một nụ cười khi Haechan tiến

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net