Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau là mùng 1 Tết, trong nhà cũng có không ít họ hàng đến thăm. Buổi sáng Châu Cửu Lương vừa mới rời giường ra cửa rửa mặt, đã bị chị gái kéo sang một bên, "Hôm nay Tiểu Kiếm muốn tới, nó lúc nào cũng đối đầu với em. Hôm nay nhìn thấy Tiểu Mạnh, tám phần lại muốn kiếm chuyện, em cẩn thận một chút."

Tiểu Kiếm là con trai của dì cậu, thân là alpha nhưng làm gì cũng không nên hồn, có thể nói là cá thể bôi nhọ toàn bộ Alpha trên đời này. Hắn và Châu Cửu Lương học cùng một khóa, nhưng Châu Cửu Lương từ nhỏ đã là con của nhà người ta, đức trí thể mỹ đều toàn diện, lúc thi đại học còn đậu vào đại học K. Tiểu Kiếm phải học lại hai năm, cuối cùng miễn cưỡng đậu một trường hạng ba ở địa phương, không ít lần vì chuyện này mà bị dì so sánh với Châu Cửu Lương.

Nhưng sau khi ra xã hội, Tiểu Kiếm nhờ vào giới tính Alpha mà chiếm được chút lợi thế, ở một công ty an ninh lăn lộn đến vị trí giám đốc, hiện tại kiếm được không ít tiền. Mỗi năm đi chúc Tết họ hàng, thân thích, Tiểu Kiếm đều mang theo đủ loại bạn gái đủ kiểu, chỉ cần có cơ hội liền chế nhạo Châu Cửu Lương làm công việc bình thường lại vạn năm độc thân.

Bạn gái của Tiểu Kiếm năm nay là một Omega nữ, dáng người cao, gầy, trắng nõn, là loại mỹ nhân quyến rũ từ trong xương tủy. Tiểu Kiếm vừa vào cửa, mông ngồi còn chưa ấm, đã ôm chặt bả vai bạn gái, hất cằm với Châu Cửu Lương, "Biểu ca, năm nay vẫn là lão độc thân sao?"

Cả nhà liền nhìn về phía Mạnh Hạc Đường, người ôm cà phê để níu kéo chút tỉnh táo. Anh ngẩng đầu lên, có chút ngượng ngùng giơ tay lên, "Tôi... Tôi là bạn trai của em ấy."

"Tiểu Mạnh là một Omega vừa xinh đẹp vừa có năng lực." Mẹ Châu vừa khen Mạnh Hạc Đường liền không dừng lại được, "Là lãnh đạo trong đơn vị của Hàng Hàng chúng ta, phía dưới còn quản lý mấy chục người nữa."

Omega nam còn hiếm hơn Omega nữ, chỉ riêng điểm này, Mạnh Hạc Đường so với bạn gái của Tiểu Kiếm có phần nhỉnh hơn. Tiểu Kiếm "chậc" một tiếng, "Xinh đẹp lại có năng lực như vậy, một Beta như biểu ca mà còn có thể theo đuổi được người ta, cái mũi phế đó của anh ngửi được gì rồi à?"

Châu Cửu Lương lười phí lời cùng hắn, cảm thấy chuyện đó rất nhạt nhẽo , huống chi Mạnh Hạc Đường và cậu cũng không phải là người yêu thật sự. đang định giải thích thì Mạnh Hạc Đường liền mở miệng: "Cậu có biết không? Không phải là Cửu Lương, tôi mới là người chủ động theo đuổi em ấy."

Châu Cửu Lương kinh ngạc nhìn qua, chỉ thấy Mạnh Hạc Đường bình thản nói: "Là tôi theo đuổi hắn, lần này cùng về quê ăn Tết, cũng là tôi đề nghị."

"Tôi cảm thấy giới tính nào cũng không quan trọng, Cửu Lương là một người đặc biệt ưu tú, so với bất cứ ai tôi biết đều nỗ lực và đáng tin hơn. Tôi đã yêu em ấy kể từ khi chúng tôi mới quen biết nhau. Khi em ấy chấp nhận lời tỏ tình của tôi, tôi cảm thấy như trúng xổ số rồi vậy. "

"Tôi thích Cửu Lương, không phải giới tính của em ấy. Tôi không bao giờ nghĩ rằng Alpha tốt hơn so với các giới tính khác, cũng không nghĩ rằng Omega chỉ dành cho Alpha thôi. Suy cho cùng, tôi nghĩ rằng cảm xúc của Beta không bị chi phối bởi pheromones sẽ ấm áp hơn và thuần khiết hơn. Tôi cảm thấy may mắn khi được ở bên một Beta như thế này."

Lúc Mạnh Hạc Đường nói đoạn này, biểu tình phi thường chân thành, giống như đã chạy tới chạy lui trong đầu anh ngàn lần, vạn lần. Mọi người lặng ngắt như tờ, mãi cho đến khi ba Châu vỗ tay mấy cái, mọi người mới kịp phản ứng vỗ theo, tiếng vỗ tay rất nhanh đã rộn rã khắp một phòng.

Điều này không khác gì tát vào mặt Tiểu Kiếm, hắn á khẩu không nói nên lời, chỉ ôm chặt bạn gái, tâm tình không phục mà ghé vào tai cô nàng thì thầm gì đó.

"Tiểu Mạnh quả thực là... Cái này!" Chị gái ở bên cạnh không ngừng giơ ngón tay cái lên, "Làm như vậy mà còn không yêu em sao?! Em là thằng ngốc à?" Cô dùng sức đẩy Châu Cửu Lương một cái, "Chọn ngày nào không bằng chọn hôm nay, em còn không mau đi thổ lộ với người ta!!!"

Châu Cửu Lương bị đẩy, lảo đảo đuổi theo Mạnh Hạc Đường đang bưng ly đi vào phòng bếp. Mạnh Hạc Đường quay đầu lại nhìn cậu một cái, nở nụ cười, "Vừa rồi còn mơ mơ màng màng, nếu uống thêm một tách cà phê, tôi còn có thể phát huy tốt hơn."

"Đã rất tốt rồi." Châu Cửu Lương vội vàng tiếp lời, "Anh cứ tiếp tục phát huy như vậy thì hắn nhất định sẽ khóc rồi chạy về nhà tìm mẹ, không cần như vậy đâu." Cậu có chút do dự mở miệng hỏi Mạnh Hạc Đường, "Những... Những gì vừa rồi anh nói..."

"Cửu Lương." Mạnh Hạc Đường đột nhiên bước lại gần cậu.

"Hả?"

Chiều cao của hai người rõ ràng không hơn kém nhau nhiều lắm, nhưng không biết vì sao Châu Cửu Lương đột nhiên cảm thấy một áp lực đang đến trước mặt. Mạnh Hạc Đường nhốt cậu vào giữa góc bếp và hai tay anh, "Nếu tôi không giống như em nghĩ, em có còn thấy tôi tốt không?"

"Tôi... Tôi thì nghĩ gì?" Châu Cửu Lương không tự chủ được, nuốt một ngụm nước bọt.

Mạnh Hạc Đường kề sát vào vành tai cậu, hạ thấp giọng nói nỉ non bên tai, "Nếu như tôi không phải loại người như em nghĩ, em có còn thích tôi không?"

Xong rồi. Chút tâm tư nhỏ bé của cậu, rốt cuộc là không giấu được nữa.

Châu Cửu Lương đương nhiên là thích Mạnh Hạc Đường, ai có thể không thích Mạnh Hạc Đường chứ. Không chỉ thích Mạnh Hạc Đường, mà cậu còn thích Mạnh Hạc Đường đã lâu, rất nhiều năm rồi.

Từ rung động trong nháy mắt đến xác nhận tâm ý của mình, từ hận không thể chạm vào anh, ôm anh đến chỉ hy vọng anh vui vui vẻ vẻ mà sống là tốt rồi. Chìm trong mối tình đơn phương lâu như vậy, cậu cảm thấy tâm mình cũng đã nhạt như nước, nhưng lại không chịu nổi một câu "Em có còn thích tôi không?"

"Tôi..." Châu Cửu Lương lại nuốt khan một chút, "Tôi đương nhiên..."

"Biểu ca, dì bảo tôi đến xem anh có phải đang đốt bếp hay không..." Hết lần này tới lần khác, Tiểu Kiếm tìm chết mà tiến vào.

"Cút!"

Châu Cửu Lương há miệng, lại kinh ngạc phát hiện âm thanh này không phải do câu phát ra, mà là Mạnh Hạc Đường luôn luôn ôn nhu rống lên. Cậu quen Biết Mạnh Hạc Đường lâu như vậy, cho tới bây giờ chưa từng thấy anh cùng ai cãi nhau đến đỏ mặt tía tai, Châu Cửu Lương quả thực có chút giật mình.

Tiểu Kiếm khi không bị rống lên một tiếng như vậy, cũng có chút ngây ngẩn cả người, hậm hực lui ra ngoài.

"Thật ngại quá." Mạnh Hạc Đường trong nháy mắt lại mềm giọng, "Tôi đột nhiên có chút đau đầu."

Châu Cửu Lương lúc này mới chú ý tới sắc mặt của anh không tốt lắm, vội vàng đỡ lấy, "Anh không sao chứ?"

"Hẳn là do ngủ không ngon." Mạnh Hạc Đường đỡ lấy trán, miễn cưỡng cười cười, "Tôi nghỉ ngơi một lát là sẽ khỏi, không có việc gì."

"Vậy, vậy anh mau đi nằm một lát." Châu Cửu Lương vội vàng dẫn anh vào phòng ngủ, "Đều trách tôi không tốt, đêm qua uống rượu rồi phát điên như vậy, nhất định là phiền anh đến mệt rồi."

Không biết vì cái gì, Châu Cửu Lương đột nhiên thấy có chút may mắn khi Tiểu Kiếm vào quấy rối.

Thích anh ấy thì sao chứ. Người như Mạnh Hạc Đường, bên cạnh chưa bao giờ thiếu người theo đuổi. Mỗi năm vào ngày Lễ tình nhân, chương trình cố định của phòng ban bọn họ chính là đoán xem Mạnh ca nhận được bao nhiêu bó hoa, lại vứt đi bao nhiêu bó.

Cho dù Mạnh Hạc Đường nhất thời hứng thú muốn nếm thử tư vị yêu đương với Beta, sự mới mẻ này có lẽ cũng không duy trì được lâu.

Nhưng Châu Cửu Lương lại muốn nghiêm túc.

"Mạnh ca, anh có muốn ăn cơm trưa với mọi người không?" Đến giữa trưa, Châu Cửu Lương đi vào xem Mạnh Hạc Đường, "Nếu anh không muốn ồn ào, tôi liền gắp thức ăn mang vào cho anh."

"Khó có khi nào nhiều họ hàng như vậy, tôi không muốn thất lễ đâu. Tôi ra ăn trưa với mọi người." Khí sắc Mạnh Hạc Đường thoạt nhìn tốt hơn một chút, chỉ là mặt còn có chút ửng hồng. Châu Cửu Lương sờ sờ trán anh, lại sờ sờ mình, cũng không có phát sốt.

Đợi đến khi mười mấy người ngồi xuống, bên tay trái Mạnh Hạc Đường là Châu Cửu Lương, bên tay phải chính là bạn gái của Tiểu Kiếm. Cô nàng này có lẽ cảm thấy nóng, lúc này đã cởi áo khoác ra, mặc áo hở vai trông cũng rất đẹp, xem như kiếm lại một chút mặt mũi cho Tiểu Kiếm.

Vốn tưởng rằng trải qua một đợt buổi sáng kia, Tiểu Kiếm ít nhiều có chút thu liễm, không nghĩ tới hắn vừa uống mấy chén, liền bắt đầu khoe khoang thu nhập năm nay của mình tăng gấp mấy lần, đổi xe rồi đổi nhà, rồi đủ thứ trên đời. Sau đó liền hướng về phía Châu Cửu Lương: "Biểu ca phải ở dưới tay bạn trai của mình kiếm sống, không dễ dàng phải không? Nếu gặp phải loại lưỡi dài*, không chừng sẽ ở sau lưng nói anh là tiểu bạch kiểm**!"

*lưỡi dài: lắm mồm, nhiều chuyện

**tiểu bạch kiểm: là kiểu người ăn bám vợ

"May mắn là tôi chưa gặp phải, nếu gặp thì lưỡi cũng không dài bằng cậu." Châu Cửu Lương mặt không chút thay đổi gắp thức ăn vào bát Mạnh Hạc Đường, "Tôi đề nghị cậu ăn nhiều rồi nói ít lại, như vậy đối với bệnh của cậu mới có lợi. "

Tiểu Kiếm bị phản pháo, cố gắng hướng mũi pháo về phía Mạnh Hạc Đường để tìm lại chút thể diện: "Omega tuổi này như Mạnh ca, sợ là cũng không dễ mang thai nữa, phải không? Biểu ca lại chỉ là một Beta, sợ là sẽ càng khó hơn."

Châu Cửu Lương nghe vậy nhanh chóng liếc Mạnh Hạc Đường một cái, chỉ cảm thấy sắc mặt của anh so với vừa rồi lại xấu đi một chút, vì thế cũng không khách khí nói: "Vậy cũng còn tốt hơn cậu, một năm cậu đổi tám cô bạn gái, cho dù đứa nhỏ sinh ra cũng không rõ mình có phải là cha ruột người ta hay không."

Chi gái lúc này không nhịn được mà bật cười, Tiểu Kiếm cũng không nhịn được nữa, vỗ bàn đứng dậy, bộ dạng muốn gây sự, "Anh ăn nói bậy bạ cái gì đó?!"

Châu Cửu Lương cũng không có ý định phản ứng lại hắn, Mạnh Hạc Đường nãy giờ không lên tiếng ngược lại mở miệng, "Cậu ngồi xuống."

Tiểu Kiếm nhướng mày, "Cho dù anh có lớn tuổi hơn tôi đi chăng nữa, chuyện nhà chúng tôi đến phiên anh lên tiếng sao?"

Mạnh Hạc Đường bình tĩnh gằn từng chữ: "Tôi nói cậu ngồi xuống."

Một màn này làm cho mọi người giật mình, Tiểu Kiếm há miệng, trên mặt mày hết trắng rồi lại xanh, lại không dám mở miệng nữa, ngoan ngoãn đặt mông xuống, ngồi im như thóc. Châu Cửu Lương mơ hồ cảm thấy một màn này cực kỳ quen thuộc, ngày hôm qua bọn họ nhìn thấy hai con chó ở cửa tiểu khu, cũng chính là phản ứng này, sợ hãi co rúm lại.

"Dấu hiệu tạm thời trên người cô ấy, sắp hết hiệu lực. Toàn bộ căn phòng này là toàn là mùi pheromones của Omega." Mạnh Hạc Đường ấn ấn gân xanh trên trán, "Cậu dám mang theo một Omega đang trong giai đoạn phát tình, dấu hiệu tạm thời sắp hết hiệu lực để ra ngoài. Cậu có bị thiểu năng không vậy hả?"

Tiểu Kiếm cùng bạn gái liếc nhau một cái, hiển nhiên bản thân bọn họ đều không ý thức được cái gì, hoặc là căn bản là ỷ vào giới tính hiếm thấy, hoàn toàn không đem loại chuyện này để ở trong lòng.

"Pheromones được phát bởi một Omega vô chủ, cậu có hiểu điều này có ý nghĩa gì đối với các Alpha khác không?" Mạnh Hạc Đường chậm rãi, gằn từng chữ nói: "Giao cấu, chiếm hữu, giết chóc. "

Anh ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào tên Alpha giẻ cùi tốt mã* này, "Thừa dịp mùi hương của cô ấy còn chưa rõ ràng, thừa dịp tôi còn chưa thay đổi chủ ý, mau cút đi."

*giẻ cùi tốt mã: nguyên văn là 徒有其表, ý chỉ người chỉ được vẻ ngoài chứ bản chất thì dơ bẩn, ti tiện

Những người ở đây đều là Beta, không thể cảm nhận được pheromones mãnh liệt như trời long đất lở quét tới, nhưng mà một đôi Alpha và Omega ở đây đã mềm chân.

Người đàn ông xinh đẹp được cho là Omega này, chỉ cần sử dụng pheromones đã gần như ép khô bọn họ.

Alpha pheromones.

Chờ Tiểu Kiếm mang theo bạn gái bỏ đi, sắc mặt Mạnh Hạc Đường thoạt nhìn càng kém, nhưng vẫn cố nén khó chịu trong người, xin lỗi tất cả mọi người ở đây: "Xin lỗi a... Con rõ ràng là khách, lại tự tiện chủ trương đuổi người đi..."

"Không sao đâu!" Châu ma ma lên tiếng, "Ta đã sớm thấy tiểu tử thúi này không vừa mắt, nhưng ngại tình cảm cũng không thể đấm hắn vài cái. Hôm nay con đã giúp Hàng Hàng và gia đình chúng ta trút giận rồi!"

Mạnh Hạc Đường cố gắng chống đỡ cười cười, Châu Cửu Lương ở dưới gầm bàn nhéo nhéo tay anh, "Mạnh ca, có phải anh không thoải mái không? Tôi đỡ anh vào và nằm một lát được không?"

Mạnh Hạc Đường có chút choáng váng nên được Châu Cửu Lương dìu vào phòng. Không giống với Omega vừa rồi bên cạnh hắn tản mát ra mùi thơm ngào ngạt, thanh niên Beta bên cạnh cũng không có mùi gì kỳ quái, giữa đầu và cổ đều là sảng khoái, mùi xà phòng thơm ngát. Mạnh Hạc Đường nhịn không được đè cậu lên cánh cửa, có chút tham lam dụi dụi vào cổ của cậu.

Anh quá bất cẩn.

Mạnh Hạc Đường đã nhiều năm không bị động phát tình, anh căn bản cũng không nghĩ tới sẽ có người ngu ngốc đến mức mang theo Omega không được đánh dấu tạm thời trong thời kỳ phát tình mà chạy khắp nơi. Thế cho nên, vừa rồi khi cảm xúc của anh bị pheromones ảnh hưởng, anh cũng không có nghĩ đến chuyện phát tình. Mãi cho đến khi ngồi xuống bên cạnh người phụ nữ Omega kia, trong lòng anh mới âm thầm mắng hơn một vạn câu tục tĩu.

Bụng dưới Mạnh Hạc Đường giống như đang có lửa, mà Beta trước mặt tựa như một dòng suối trong vắt, mát lạnh, anh không thể nào mà không muốn cậu.

"Mạnh ca, lẽ nào anh cũng phát tình à? Có phải pheromones của Omega đó ảnh hưởng đến anh không?" Châu Cửu Lương không chắc chắn mở miệng hỏi anh, "Trên người có mang theo thuốc ức chế không? Bằng không, bây giờ tôi sẽ ra ngoài mua cho anh?"

Mạnh Hạc Đường kéo dài khoảng cách với cậu một chút, sau đó gật đầu, "Được."

"Anh dùng thuốc ức chế Omega bình thường được không? Hay là anh phải đặc biệt sử dụng của thương hiệu nào?" Châu Cửu Lương có chút luống cuống từ trên mặt bàn lấy ra tờ giấy, lại bắt đầu lục lọi tìm bút, "Anh viết ra được hay không, lúc tôi đi mua cũng dễ dàng hơn."

"Tùy tiện đi, thương hiệu gì cũng được." Mạnh Hạc Đường cố gắng duy trì nhịp thở bình thản, cố gắng không nghĩ chuyện gì khác, "Nhưng em phải mua thuốc ức chế cho Alpha."

Động tác của Châu Cửu Lương chợt dừng lại.

Phải, chỉ có Alpha mới bị Omega dụ dỗ đến mức phát tình, làm thế nào mà cậu có thể nhầm lẫn điều này chứ.

Cậu đột nhiên hiểu vì sao Tiểu Kiếm một chữ cũng không dám nói nhiều mà lập tức rời đi. Chỉ có Alpha mạnh mẽ mới có thể dễ dàng sử dụng pheromone của riêng mình để trấn áp lũ chó dữ đó, hoặc alpha yếu hơn khác.

Mạnh Hạc Đường là một Alpha. Và lúc này, anh ấy đang tức giận.

Châu Cửu Lương mạnh mẽ lui về phía sau hai bước, lưng dựa sát vào cánh cửa. Alpha bị kích động và không được thỏa mãn có thể trở nên cực kỳ hung hăng, có khả năng làm tổn thương những người xung quanh họ, thậm chí không quan tâm đến giới tính.

"Tôi sẽ không chạm vào em." Mạnh Hạc Đường giống như đoán được cậu đang suy nghĩ cái gì, "Tôi thà rằng đánh mình ngất cũng sẽ không chạm vào em, càng sẽ không tổn thương người nhà của em." Anh giống như một con mãnh thú được thuần dưỡng, ngoan ngoãn vươn tay đưa tới trước mặt Châu Cửu Lương.

"Nếu em không tin tôi, liền trói tôi lại đi."

Châu Cửu Lương chạy liên tục mấy hiệu thuốc, mới thật vất vả mới mua được thuốc ức chế Alpha, loại thuốc ức chế này vốn không quá phổ biến, dù sao đại đa số Alpha đều là người theo chủ nghĩa khoái lạc, phát tiết xong là được.

Nhưng rõ ràng Mạnh Hạc Đường không phải người như vậy.

Tuyên bố vừa rồi của Alpha khá ngắn gọn và thẳng thắn - anh thà bị trói hoặc đánh cho ngất xỉu, cũng sẽ không ôm Beta trước mặt.

Lúc Châu Cửu Lương vội vội vàng vàng chạy về tới nhà thì trời cũng sắp tối, cậu ngay cả giày cũng không kịp đổi, liền vội vàng xông tới mở khóa cửa phòng, rốt cuộc cậu vẫn không nỡ trói Mạnh Hạc Đường lại.

Cậu chưa kịp bật đèn, đã bị anh đè xuống, hôn trong bóng tối.

Alpha cuốn lấy đầu lưỡi của cậu, một tay xoa vào lưng quần jean rộng rộng thùng thình. Châu Cửu Lương thoáng chần chờ một chút, Alpha đã nóng nảy mút vào cổ của cậu, cởi cúc quần của cậu ra. Châu Cửu Lương thấy mình giống như đã quên mất cách để thở, cách một hồi lâu mới thở ra một hơi. Cậu thậm chí cảm thấy có chút ù tai, chỉ nghe được tiếng tim mình đập thình thịch, càng lúc càng thêm kịch liệt.

Cậu mơ hồ có thể cảm nhận được pheromones trên người Alpha không ngừng lan tràn, giống như là xúc tu vô hình, ôm lấy, quấn quanh, liếm lên từng tấc da trần trụi của cậu.

Lòng bàn tay nóng bỏng của Alpha vuốt ve làn da hơi lạnh bên hông cậu, giọng nói khàn khàn trầm thấp bỗng vang lên bên tai cậu: "Xin lỗi, thật sự là quá khó chịu. Điều này có thể làm tôi bình tĩnh một chút. "

Nghe được thanh âm của anh, Châu Cửu Lương mới lập tức từ trong bầu không khí dâm mỹ kia tỉnh táo lại, "Vậy, cái kia, tôi mua được thuốc ức chế rồi."

Châu Cửu Lương bật đèn, luống cuống tay chân xé miếng dán ra, "Anh kéo quần xuống một chút, người của hiệu thuốc nói phải dán dưới rốn mới nhanh có hiệu quả."

Mạnh Hạc Đường nghe vậy, thoải mái cắn vạt áo thun, kéo thắt lưng quần một đường kéo xuống, Châu Cửu Lương nhất thời mặt lại đỏ lên: "Ách... Cũng không cần kéo như vậy..."

"Châu lão sư." Mạnh Hạc Đường ngậm áo thun, trên trán đều thấm ra một lớp mồ hôi, khẩu khí ngược lại rất thoải mái, "Tốt nhất em nên nhanh lên một chút, bằng không tôi không có biện pháp cam đoan lúc em ra khỏi phòng này vẫn còn nguyên."

Châu Cửu Lương sợ tới mức vội vàng mặc kệ tất cả, dán miếng dán lên, Mạnh Hạc Đường buông góc áo ra, lại thoáng sửa sang lại một chút, "Được rồi, không sao nữa, đừng sợ. "

Châu Cửu Lương bĩu môi, dùng âm lượng anh không nghe thấy, nói: "Anh cũng không cho ta cơ hội để sợ a..."

Mạnh Hạc Đường mệt mỏi không chịu nổi nữa, nằm lên giường, quần áo trên người anh đã ướt đẫm mồ hôi, mất nước nhiều nên thể lực của anh đã tiêu hao gần hết. Thuốc ức chế đang chậm rãi phát huy hiệu quả trong cơ thể, đây là lần phát tình chật vật nhất kể từ khi anh phân hóa tới nay.

"Anh có muốn uống chút nước không?" Châu Cửu Lương thật cẩn thận di chuyển đến bên cạnh anh, "Hay là tôi giúp anh thay quần áo nha? Tôi làm thế nào để giúp anh thấy thoải mái hơn bây giờ?"

Mạnh Hạc Đường mắt nhắm mắt mở nhìn Châu Cửu Lương một cái, đột nhiên đưa tay nắm lấy cổ tay cậu kéo lên giường, ôm lấy thắt lưng thắt lưng cậu.

Châu Cửu Lương cũng không thể ngửi thấy được pheromones trên người Mạnh Hạc Đường dường như đã dần bình thường lại, nhưng cũng may là cậu có thể nghe được tiếng hô hấp và nhịp tim của đối phương dần dần ổn định. Cậu đờ người trong chốc lát, chậm rãi vươn tay ra, ôm chặt eo Mạnh Hạc Đường.

"Mạnh ca."

"...... Hả? "

"...... Anh có thể lợi dụng tôi. "

"Cái gì?"

"Người của hiệu thuốc nói, Alpha bình thường bị động mà phát tình, chỉ cần tùy tiện tìm người nào đó, phát tiết một chút là được rồi. Ngay cả khi không phải Omega cũng được, miễn là qua cơn thì ổn rồi."

Mạnh Hạc Đường sửng sốt một chút, thanh niên trong ngực vẫn gắt gao vùi đầu vào ngực anh, tựa như một con mèo đang căng thẳng.

"Tôi biết tôi chỉ là một Beta, đương nhiên anh không muốn chạm vào." Giọng nói của Châu Cửu Lương rầu rĩ từ trong ngực anh truyền tới, "Nhưng nếu có thể làm cho anh cảm thấy tốt hơn một chút... Anh có thể lợi dụng tôi. Tôi sẽ không dây dưa với anh đâu."

"Trong đầu em nghĩ loạn cái gì đó?" Mạnh Hạc Đường cố gắng không gõ vào đầu cậu, đành phải thở dài, sờ sờ đỉnh đầu xù tóc của Châu Cửu Lương, "Dù tôi không phải Omega em thích, em còn thích tôi không?"

"Ừm."

"Cho dù tôi là một người sẽ bị pheromones khống chế, trong đầu chỉ nghĩ đến việc giao phối, em vẫn thích tôi sao?"

"Ừm."

"Cho dù tôi phát tình trước mặt cả nhà em, làm loạn bữa tiệc gia đình em, em vẫn thích tôi sao?"

"Ừm."

"Tôi cũng chỉ thích em thôi." Mạnh Hạc Đường xoa xoa gáy của cậu, "Cho tới bây giờ tôi chưa từng để ý tới việc em có phải là Beta hay không. Tất nhiên là tôi cũng muốn em, theo bản năng alpha mà ôm em, đánh dấu em."

Thanh niên Beta rốt cục ngẩng đầu lên từ trong ngực anh, mặt đỏ bừng như tôm luộc.

"Tôi chỉ là không muốn lần đầu tiên của chúng ta, là do một pheromones xa lạ, do bị động phát tình và do thiếu thuốc ức chế." Mạnh Hạc Đường nhéo nhéo hai má cậu: "Tôi cũng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net