[Sam Nguyên] Chị đẹp ở cửa hàng tiện lợi lúc 2 giờ sáng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Link: https://backbear.lofter.com/post/1e217731_2b4dd9e07

Author: 嘲风风风子

___


1.

Người tài xế phụ trách vận chuyển hàng hóa mọi ngày mà cô biết rõ, nghe nói hai ngày trước anh ta uống rượu rồi không tỉnh táo, khi xuống lầu thì bị ngã từ trên bậc thang xuống, trong khoảng thời gian ngắn không thể lái xe trở lại. Bởi vậy gần đây người vận chuyển hàng cập bến tới đây đã trở thành một gương mặt xa lạ khác.

Khương Sam không quá giỏi giao tiếp với người lạ. Tuy rằng cô làm việc bán thời gian ở cửa hàng tiện lợi, mỗi ngày phải đối mặt với rất nhiều người cần giao tiếp, nên đáng lý là phải trở nên am hiểu mới đúng. Nhưng có lẽ gương mặt mới này cũng ngại ngùng, mỗi lần nhìn thấy Khương Sam thì cậu ta đều không nói được mấy câu sẽ liền quay đầu nhìn sang chỗ khác. Cho dù là nói nhiều hơn, thì qua một hai lần ở chung, Khương Sam vẫn không biết phải làm thế nào để đối đãi với cậu ta.


"A ha, cậu đó không phải là một đứa nhóc nhút nhát không biết bắt chuyện với một tỷ tỷ xinh đẹp sao?"


Canh lẩu Oden vừa mới sôi, những sợi mì trắng lần lượt nở tung trong bát mì nóng hổi, dậy mùi thơm phức trong cửa hàng tiện lợi nhỏ. Cậu nhân viên giao hàng kia đang cố gắng phân loại một loạt loại nước ngọt có ga ở chỗ sâu nhất của cửa hàng tiện lợi. Khương Sam xếp đồ dưới quầy thu ngân ngay ngắn, đứng thẳng người, liếc mắt qua nhìn nữ sinh đại học đang nhấp ngụm soda ngồi sau bàn, thấp giọng nhắc nhở: "Cái gì mà đứa nhóc, hai đứa không phải bằng tuổi nhau sao?"


Nếu cô nhớ không nhầm, người giao hàng trẻ tuổi kia cũng là nhân viên bán thời gian, thân phận thật sự là bạn đại học với cô gái trẻ ngồi trước mặt này, thậm chí là cùng một trường đại học.


"Nhưng không phải bình thường chị cũng gọi em là đứa nhóc à?" Nữ sinh viên nhất thời ngồi thẳng lưng, nhìn thẳng Khương sam, trả lời như chuyện đương nhiên, "Nếu chúng em bằng tuổi nhau, thì em là đứa nhóc còn người kia không phải à?"


Tiếng nói chuyện của bọn họ càng lúc càng lớn, trong cửa hàng tiện lợi vốn đang yên tĩnh cũng vì thế mà thu hút sự chú ý hơn. Nam sinh kia nghe xong càng mơ hồ, cũng thong thả ngồi thẳng lưng, nghiêng tai muốn nghe xem các nàng đang nói chuyện gì.


Khương Sam nhận thấy được, âm thầm hạ giọng xuống, ngăn chặn tiếng lải nhải của người kia, sau đó lộ ra nụ cười với nam sinh hiếu kỳ kia.


Tiểu nam sinh xấu hổ mà quay đầu đi.


Khóe mắt liếc nhìn chóp tai đỏ bừng của nam sinh dưới mái tóc gãy, nữ sinh viên hừ một tiếng cười nhạt khinh thường.





"Em a." Khương Sam giả vờ chán ghét chọc vào trán nữ sinh viên, lại thuận tay nhéo khuôn mặt thịt của cô, "Ngày mai em không có lớp sao, bây giờ hơn 2 giờ rồi còn không về ký túc xá đi."

"Làm ơn —- chị tốt nghiệp bao nhiêu năm rồi a tỷ tỷ, hồi đó chị đi học ký túc xá không kiểm soát ra vào à?"


Tuổi tác có thể nói là chủ đề cấm kỵ top1 đối với phụ nữ, vẻ mặt Khương Sam hơi thay đổi, có chút tức giận mà lớn tiếng hơn, "Phí Thấm Nguyên! —-" Giọng điệu cô hơi cao, lại khiến tiểu nam sinh ghé mắt nhìn qua, Khương Sam đột nhiên im bặt, đưa Phí Thấm Nguyên một cái nhìn phẫn nộ, đẩy đến trước mặt Phí Thấm Nguyên một bát đầy súp, tiếp theo hạ lệnh trục xuất khách, "Giờ cũng không còn sớm nữa, em trở về ngủ sớm một chút đi."


Miệng Phí Thấm Nguyên còn ngậm cây ống hút, làm ra vẻ nghịch nghịch tóc mình, nâng má đi lên bục, liếc mắt đưa tình với Khương Sam, "Nhưng em không thể quay về bây giờ, đây không phải hy vọng tỷ tỷ giữ em lại một chút sao?"


Khương Sam ngoảnh mặt làm ngơ.


Rạng sáng 2 giờ tại cửa hàng tiện lợi, sau khi tiếng nói chuyện ngừng lại, không khí chỉ còn lại tiếng quạt gió mỏng manh. Nam sinh giao hàng rốt cuộc cũng sắp xếp xong mấy thứ trên kệ ở phía sau, vội vàng rời đi, chào tạm biệt Khương Sam rồi lại gật nhẹ đầu với Phí Thấm Nguyên đang nhìn hắn. Khương Sam đang định đưa miếng chocolate trong tay, ai ngờ đối phương đang rất vội vàng, như thể đang trốn thoát khỏi cái gì đó đáng sợ lắm vậy.


Khương Sam bối rối.





"Hẳn là vừa rồi chị lộ ra bộ mặt quá dữ tợn khiến người khác thấy sợ hãi đó." Phí Thấm Nguyên lời thề son sắt mà ngắt lời. Bát canh còn khá nóng, nàng khẽ há miệng a hai cái, rồi một mạch nhai nuốt xuống họng, tiếp tục nói: "Chị nhìn đi, bây giờ ai cũng nghĩ em là kẻ lang thang lúc rạng sáng, còn bị tỷ tỷ xinh đẹp trách cứ đáng thương..."


Một khi nàng đã mở miệng nói những lời vô nghĩa, thì nhất định là nàng sẽ thao thao bất tuyệt, Khương Sam biết rõ tính cách Phí Thấm Nguyên quá mà. Cô đau đầu mò ra chìa khóa từ dưới đáy quầy thu ngân, ném tới trước mặt đối phương, "Chị 8 giờ tan tầm, em biết a."


Phí Thấm Nguyên tốc độ cực nhanh cầm lấy chìa khóa, nhẹ nhàng nhảy từ trên ghế xuống, cảm thấy hài lòng mà nở một nụ cười mãn nguyện với Khương Sam, "Đương nhiên biết rồi —- tỷ tỷ."





____


2.


Nếu muốn nói, việc đưa một nữ sinh viên xa lạ gặp ở cửa hàng tiện lợi vào lúc 2 giờ sáng về nhà mình vẫn là một điều cực kỳ rủi ro, nếu người đó âm mưu làm điều gì gây rối thì người sai thực tế chính là mình, toàn bộ tính chất sự việc đều sẽ bị đảo lộn.


Khương Sam, đang làm nhân viên bán hàng của cửa hàng tiện lợi. Lớn lên xinh đẹp, nổi tiếng xa gần, siêng năng, thật thà và yêu thích công việc, không có sở thích gì đặc biệt, nếu như nói cứng rắn hơn là, đam mê đặc biệt của cô hẳn là thích làm ca đêm.


Lý do phải làm ca đêm là cô còn được phân công một công việc khác.


Không tệ, nhân viên của cửa hàng tiện lợi chăm chỉ cần cù còn có một công việc chính thức khác, có thể gọi là một công việc lương cao và không lo lắng về hệ thống, chính là phụ trách xử lý các vấn đề tình cảm khác nhau, hướng dẫn những người đang lâm vào cảnh khốn cùng tìm thấy ngôi nhà tinh thần của họ, và an ủi những tâm hồn lang thang. Nói một cách đơn giản hơn, nước ngoài gọi là thần Cupid, còn trong nước gọi là Hồng Nương Nguyệt Lão*.


*Hồng Nương: có thể hiểu là bà mối.





Công việc này của Khương Sam thường được giải phóng vào cuối năm, vốn cho rằng công việc năm nay rất xuất sắc, thật vất vả mới có thể giành được giải thưởng nhân viên ưu tú, được hưởng 6 tháng nghỉ phép có trả lương. Thế nhưng Khương Sam vừa mới đăng tải tóm tắt cuối năm trên hệ thống, quay đầu lại thì cô chợt thấy còn lại một tờ giấy nằm lang thang trong góc.


Cô kéo nó qua xem xét, trên đó là Phí Thấm Nguyên đang lộ ra nụ cười ngọt ngào lại khiến trong lòng Khương Sam đau nhói, cô cảm thấy sâu sắc rằng một cô gái xinh đẹp như vậy làm sao có thể không yêu thích được đây?


Làm sao người này lại bị giấu trong góc này mà vụng trộm trở thành người thiếu khuyết tình yêu, còn muốn thuận tiện phá hủy giấc mơ trở thành nhân viên tốt nhất của mình bằng cách này?


Ba chữ Phí Thấm Nguyên vì thế mà khắc sâu vào trong lòng Khương Sam, lúc kết thúc tổng kết năm, ngày đầu tiên bắt đầu công việc của năm mới, cô hùng hổ mà đập tờ giấy thuộc về Phí Thấm Nguyên xuống bàn làm việc của ban liên lạc.


Tôn Trân Ny bị cô dọa cho giật mình, suýt đánh rơi cây kem trong tay xuống chiếc váy cô mới mua hôm qua.


Nữ sinh viên Phí Thấm Nguyên, giới tính nữ, yêu thích nữ, cho tới nay tính ra là đã yêu 3 lần. Kỳ vọng của tình yêu là - chỉ cần là tỷ tỷ xinh đẹp là được. Những thất bại trước đây trong việc dắt tơ hồng bao gồm không chỉ giới hạn ở việc bị đối phương ghét bỏ ngây thơ, khẩu thị tâm phi, mà còn có ngoài miệng luôn lẩm bẩm chờ đợi yêu đương nhưng khi cơ hội tình yêu thật sự tới thì lại chạy trốn nhanh hơn bất kỳ ai.


"Loại người này! Nói một đằng làm một nẻo, không nên cho em ấy một mối quan hệ a!" Khương Sam nghiến răng nghiến lợi.


Tôn Trân Ny ở bên ân cần nhắc nhở, "Nhưng nếu em ấy cứ thất bại, chị sẽ không bao giờ đạt được mục tiêu."





Vì thế, với tâm nguyện hoàn thành công việc, Khương Sam nhanh chóng thu thập quy tắc chuẩn bị xuất phát. Trước khi xuất phát, cô nhìn thật kỹ xem danh tính mà Tôn Trân Ny đưa cho cô, hoang mang hỏi: "Tại sao lại phải làm ca đêm? Em không sợ chị ban ngày đi làm, buổi tối cũng đi làm rồi sớm muộn gì cũng chết đột ngột sao?"

Tôn Trân Ny khẽ cười, cầm chứng minh thư tạm thời nhét vào túi Khương Sam, khéo léo nháy mắt một cái, "Bởi vì em ấy là động vật ăn đêm a."





Mãi cho đến ngày thứ hai sau khi thích ứng với thân phận tạm thời là một nhân viên bán hàng, Khương Sam mới hiểu được những lời cuối cùng Tôn Trân Ny nói với mình có ý nghĩa gì. Đó là hai giờ sáng một ngày thứ ba bình thường, việc đầu tiên Khương Sam làm là tìm một bộ phim tình cảm ngọt ngào, ngớ ngẩn với rating cao ngất ngưởng. Cô nhìn khuôn mặt nam nữ chính ngày càng gần hơn, tự động thay đổi ngoại hình của nữ chính bằng Phí Thấm Nguyên.



Trước mặt có tiếng sột soạt vang lên, một cô gái mặc áo khoác gió màu đen bước vào cửa hàng tiện lợi, lập tức đi thẳng đến kệ hàng phía sau, Khương Sam ngẩng đầu nhìn, vừa quay đầu thì thì nữ sinh đó ở ngay trước tầm mắt.


? Là mình đang ảo giác sao, sao cảm giác như đang thật sự thấy được Phí Thấm Nguyên vậy.





Nữ sinh ở kệ hàng đằng sau chọn lựa một lúc nhưng không quyết định cuối cùng muốn mua gì, cuối cùng nàng vẫn đứng yên trước lẩu Oden, nhìn lại menu nhãn dán kèm theo nó, ngập ngừng mở miệng, "... Xin lỗi, tôi muốn cái này."


Nàng duỗi tay chỉ vào lẩu, sau đó lại chỉ vào túi rong biển, rồi rút tay ra lấy điện thoại để tính tiền.


Đợi một hồi lâu, nàng mới phát hiện cô nương bán hàng không có ý định nhúc nhích, Phí Thấm Nguyên trợn mắt nhìn cô, trong đầu tự hỏi cô nương xinh đẹp này có chút không tốt lắm.


Sau đó nàng liền nghe thấy đối phương hỏi, "Phí Thấm Nguyên?"


Phí Thấm Nguyên "Ừm?" một tiếng, rồi giật mình, "Sao chị biết?"

Khương Sam chửi thầm, chính cô đã hủy hoại kỳ nghỉ phép tốt đẹp của tôi, cho dù cô hóa thành cát bụi tôi vẫn sẽ nhận ra cô, nhưng ngoài mặt cô vẫn giả vờ nở một nụ cười xinh đẹp, "Em đang học trường đại học gần đây đúng không? Chị nghe mọi người nhắc đến em trước đây."

Nghe nói hồi trước Phí Thấm Nguyên vì ngoại hình đẹp nên bị kéo đi quay vài đoạn quảng cáo nhỏ, cũng coi như có danh tiếng một thời. Khương Sam dù thật sự không nhìn thấy, nhưng cũng thuận tiện lấy làm công cụ để làm quen nàng.

Không quá thành thạo mà lập giao diện thanh toán, quét mã QR xong, Khương Sam liền nửa nịnh nọt nửa chân thành mà khen ngợi, "Em đẹp hơn trong hình nhiều."

Đây là sự thật, giờ phút này Phí Thấm Nguyên đang đứng trước mặt cô, dù có chút mệt mỏi, nhưng so với hình ảnh 2D kia thì nhìn còn rực rỡ hơn.

Nữ sinh viên được khen ngợi lộ ra vẻ kinh ngạc, đôi mắt sáng lên, nhìn chằm chằm Khương Sam, "Tỷ tỷ, chị cũng rất đẹp."

Lời nói tuy giản dị, nhưng là, trong gió đêm mát lạnh, Khương Sam có thể cảm nhận được sự chân thành của Phí Thấm Nguyên khi nói ra những lời này. Cô nhìn môi người con gái trước mặt đang nở một nụ cười ngọt ngào, những ý nghĩ oán trách chợt tan biến theo gió.

Không biết vì sao, Khương Sam hỏi lại, có chút lắp bắp, "Có... phải không?"

Phí Thấm Nguyên như vậy, làm sao lại có thể thiếu khuyết tình yêu được đây?

__



3.

Lúc đi qua dưới nhà, Khương Sam tự hỏi một chút, hay là mua thêm một phần bữa sáng mang về. Cô không có chìa khóa đứng ở cửa gõ một hồi, bấm điện thoại mấy lần, cuối cùng mới nghe thấy tiếng bước chân loạng choạng từ trong nhà.


Phí Thấm Nguyên đầu tóc rối bù, quần áo cũng không có thẳng đều, vừa ngáp vừa mở cửa cho Khương Sam, "Sao hôm nay chị tan làm muộn vậy a?"

Hôm nay lúc tan làm gặp một số vấn đề bàn giao, Khương Sam ở lại kiểm kê kho một hồi lâu mới được thả về, lúc về tự nhiên muộn hơi mọi khi một chút. Cô bất mãn ném túi bánh bao trong tay qua cho Phí Thấm Nguyên, tức giận đưa tay lại định đánh nàng một cái.

Phí Thấm Nguyên bắt lấy túi bánh bao, lại cười hì hì né tránh.

Khương Sam vừa tan làm, rất mệt mỏi, không có thời gian rảnh mà gây sự với Phí Thấm Nguyên. Cô ngồi trên sô pha nghỉ ngơi một lúc, sau đó chậm rãi về phòng tẩy trang, chờ đắp mặt nạ xong từ phòng ngủ ra ngoài, thấy Phí Thấm Nguyên vẫn còn đang nhàn nhã uống sữa đậu nành.

"Sao em chưa đi?" Khương Sam nhíu mày, giọng điệu vô cùng sốt ruột, "Hôm nay em không định nghỉ học đấy chứ?"

"Không đâu tỷ tỷ, sao chị luôn cứ vội vàng đuổi em đi như vậy a?" Phí Thấm Nguyên vô tội chớp mắt, — khuôn mặt nàng thoạt nhìn thập phần phúc hậu và xinh đẹp vô hại, quả thật có thể là nói nam nữ già trẻ đều không thoát nổi, Khương Sam cũng đã hơn một lần nghĩ tới, chính mình cũng bởi vì khuôn mặt xinh đẹp kia của Phí Thấm Nguyên nên mình mới nhẫn nại với nàng nhiều như vậy.


Chủ nhân khuôn mặt xinh đẹp nói tiếp, "Nhưng không phải lúc đó chị hỏi em có muốn về nhà cùng chị sao?"

Khương Sam thờ ơ mà kêu dừng lại, "Là em không biết xấu hổ được chưa?"

Buổi tối lần đầu tiên nhìn thấy Phí Thấm Nguyên, ban đầu Khương sam không muốn tiếp xúc nhiều với em ấy, nhưng rạng sáng 2 giờ rưỡi, đối phương bưng nửa ly lẩu Oden, nửa phút sau khi bước ra ngoài gió lạnh vào thì rất nhanh quay lại.

Khương Sam nghiêng đầu, tỏ vẻ nghi hoặc.

"Ngại ghê, chỉ là... Em làm mất chìa khóa phòng ngủ rồi." Phí Thấm Nguyên vô cùng đáng thương nhìn Khương Sam, mím môi, da thịt hai bên má mềm nhũn đi, "Nên em ở lại đây lâu hơn một chút được không?"

Ở lại thêm một chút nữa — nghĩa là ngày hôm đó Phí Thấm Nguyên ở lại cửa hàng tiện lợi nguyên ngày cho đến khi Khương Sam tan làm vào buổi sáng, sau đó còn cùng đối phương về nhà.

Là Khương Sam đưa ra lời mời, vì cô biết được bạn cùng phòng trong ký túc xá của nữ sinh viên đáng thương kia đi cả đêm vẫn chưa về, hơn nữa ánh mắt đối phương nhìn cô sáng lấp lánh, dường như nhìn rồi thì cũng không đành lòng từ chối.


Được rồi. Khương Sam nghĩ. Mình chỉ là muốn làm quen nàng nhiều hơn một chút để thuận tiện kết nối cho em ấy thôi.

Vì thế từ lúc ấy hai người bắt đầu quen nhau. Phí Thấm Nguyên thật sự là một người nói rất nhiều, chỉ qua mấy buổi tối ngắn ngủi, nàng liền nói hết bối cảnh gia đình mình, các mối quan hệ xung quanh, bao gồm cả tưởng tượng về tương lai, đều nói hết sạch sẽ cho Khương Sam. Mà Khương Sam, người luôn tận tâm với công việc, đã suy nghĩ kỹ càng về điều đó, cuối cùng phát hiện đối phương tuy tiếp xúc không ít mỹ nam và mỹ nữ tuyệt sắc giai nhân, nhưng Phí Thấm Nguyên lại là người trong sáng, không mối quan hệ nào có thể vượt lên trên tình bạn.

Huống hồ, những người đó dường như không có đối tượng, như thể họ là những người ít ham muốn thật sự.

Sau khi nghiêm túc cân nhắc một lúc lâu, Khương Sam tuyệt vọng phát hiện, hoàn thành công việc của mình thật sự rất khó khăn.

Rồi sau đó Khương Sam lại phát hiện, mình đang bị Phí Thấm Nguyên dựa dẫm.

Tần suất người kia đến cửa hàng tiện lợi thật sự là cao đến quá đáng, huống hồ Khương Sam vẫn luôn trực ca đêm, mỗi đêm khi nhìn thấy gương mặt tràn đầy vui vẻ của Phí Thấm Nguyên xuất hiện trước mặt mình, Khương Sam đều nhịn không được muốn hỏi, "Em là động vật ăn đêm sao?"

Nói tới mới nhớ ra, cô đột nhiên biết lúc ấy Tôn Trân Ny nói câu kia là có ý nghĩa gì.

Thật ra Phí Thấm Nguyên cũng không phải cố ý. Là một sinh viên nghệ thuật cực khổ, khi giải quyết các loại bài tập khác nhau, không thể không thừa nhận thời gian cảm hứng nhất là mỗi khi đêm khuya tới. Vốn dĩ đã hạ quyết tâm đề phòng đột tử và kiên quyết đi ngủ sớm, nhưng ngẫu nhiên một lần đi đến cửa hàng tiện lợi gặp được tỷ tỷ xinh đẹp, lời thề nóng hổi đó lại tan vỡ.

Cũng không muốn thức khuya, nhưng tỷ tỷ xinh đẹp chỉ làm ca đêm a.

Kỳ thật trên người Khương Sam có rất nhiều sơ hở mà Phí Thấm Nguyên không thể nhìn thấu, ví như ban đầu cô nói biết đến nàng từ quảng cáo, nhưng hỏi đến chi tiết là chụp quảng cáo gì thì đối phương lại thường xuyên ấp úng. Phí Thấm Nguyên khi đó liền đoán được chắc chắn có mánh khóe gì đó đằng sau, nhưng không quan trọng, tỷ tỷ xinh đẹp thiện tâm còn mời người vô gia cư là nàng về nhà mình, còn luôn mời mình ăn lẩu Oden. Tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, nếu bị lừa thì cũng có là gì?


Phí Thấm Nguyên nghĩ đến như vậy, hài lòng gật gật đầu.

Khương Sam bên cạnh hoài nghi đánh giá nàng, "Em lại đang có ý đồ xấu gì vậy?"


Bây giờ cô rất hối hận vì đã đưa Phí Thấm Nguyên trở lại.


Phí Thấm Nguyên uống sữa đậu nành xong liền san phẳng ly giấy ném vào thùng rác, thoải mái nằm xuống trên sô pha, "Em đang nghĩ xem trưa nay ăn gì."

Khương Sam cảm thấy nàng có ý đồ tiếp tục dựa dẫm vào nơi này, kịch liệt ngăn cản, "Em không cần duy trì những người bạn xã giao sao? Sinh viên đại học đều không có bạn bè à?"


Vừa dứt lời, Khương Sam liền có chút hối hận, cô thấy ánh mắt Phí Thấm Nguyên có chút mờ mịt, lông mi mềm mại rũ xuống, dưới mắt hiện lên một bóng đen dày đặc. Nhận ra được mình nói sai, cô rất hối hận, lại không biết Phí Thấm Nguyên lúc này đang diễn trò chơi đùa với cô hay thật sự bị chọc vào chỗ đau mà khổ sở.


May mà không mất nhiều thời gian để cô có câu trả lời.


"Đương nhiên là em cũng có bạn bè rồi." Phí Thấm Nguyên nói. Nàng nửa nằm trên ghế sô pha, ngước mắt lên nhìn Khương Sam. Ngoài cửa sổ người và vật vừa tỉnh dậy sau một đêm ngủ say, khôi phục lại dáng vẻ ồn ào, rực rỡ và xinh đẹp. Khương Sam nghe thấy Phí Thấm Nguyên nhẹ nhàng nói, "Nhưng em chỉ thật sự muốn ở bên cạnh chị."

___

4.


Đã lâu rồi không gặp Khương Sam, sau một thời gian dài mới gặp lại, Tôn Trân Ny thấy trạng thái đối phương có vẻ cũng không được tốt. Dành chút thời gian xem xét các chỉ số công việc của Khương Sam, cô đoán hẳn là có liên quan tới vị khiếm khuyết tình yêu kia rồi.

Với tư cách là bạn tốt của đối phương, cô cảm thấy theo lý thường mình hẳn là nên nói chuyện tìm hiểu với đối phương một chút, nhân tiện đưa ra một ít lời an ủi đúng lúc.

"Nếu thật sự không làm được thì chị cũng đừng ép mình." Tôn Trân Ny đưa cà phê cho Khương Sam, khuyên nhủ, "Đưa em ấy ném tới khoa bệnh khó chữa đi, rồi chuyện này không liên quan tới chị nữa."

Khương Sam sắc mặt rất phức tạp, "Không, vấn đề này không đơn giản như vậy."

Ngay sau khi cô vừa nói, bảo bảo tò mò Tôn Trân Ny liền hứng thú, "Ồ? Vậy chị nói xem tại sao lại không đơn giản?"

Khương Sam cân nhắc một chút rồi nói, "Chị phát hiện Phí Thấm Nguyên hình như đã có người mình thích rồi."

"Vậy không phải vừa vặn sao?" Tôn Trân Ny vỗ tay khen ngợi, mùi hương cà phê hòa tan trước mặt chợt cảm thấy êm dịu hơn vài phần, "Vậy thì chị có thể tìm hiểu được nguồn gốc người em ấy thích, sau đó Bá Vương lấy cung rồi sau đó hái dưa ngọt, rồi sau đó gạo nấu thành cơm sau đó —-"


Sau đó, khi nói đến đây Tôn Trân Ny đột ngột im bặt.


Vẻ mặt của Khương Sam, người đang bưng ly cà phê nóng trên bàn trông có vẻ còn đắng hơn cả ly cà phê, Tôn Trân Ny nhìn cô, phát hiện ra một chút ý vị khác thường.


"Cho nên..." Cô ngập ngừng hỏi, "Rốt cuộc em ấy thích ai a?"


Khương Sam thở dài một hơi.


Chuyện Phí Thấm Nguyên thích mình, Khương Sam ban đầu hoàn toàn không nghĩ tới, cô chỉ đơn thuần cho rằng Phí Thấm Nguyên dính lấy mình bởi vì tiểu hài tử này ngày thường không có nhiều bạn bè kết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net