Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa: Đông

---

[Sân trường]

Mitsuru: Uhyah?!

Leo: Chuyện gì vậy?!

Mitsuru: Điện thoại của em đang reo. Chắc là có ai đang gọi~Uwa, nó lại rung nữa.

Để xem...Hừm?Là Nii~chan.

Nee~chan ơi, em có thể nghe điện thoại không ạ?

Được ạ, em sẽ gọi nhanh thôi! Cảm ơn chị! Xin chào~

Có chuyện gì thế, Nii~chan?Hôm nay Ra*bit không có buổi luyện tập mà. Tuyết? Oh, anh gọi em vì vụ tuyết rơi sao.

Anh thật sự lo về em sao, Nii~chan. Mọi người cũng thế! Em thật sự, thật sự rất vui~♪

Vâng, em đang ở trường. Em sẽ tham gia vào một buổi chụp hình, heh!♪

Wawa, anh ổn chứ ạ?! Em nghe có một tiếng động khá lớn! Anh có bị thương không, Nii~chan?

Anh ổn ạ, anh bị giật mình khi thùng đồ bị rớt xuống...?

Hửm! Tại sao anh lại ở trong phòng tập? Liệu anh đang giấu chúng em luyện tập một mình hả?

Nii~chan, Ra*bits không thể hoàn thiện nếu thiếu anh!

Em không muốn anh một mình tiến về phía trước. Chúng em có thể giúp anh mà, Nii~chan.

Em không muốn anh phải một mình làm việc vất vả! Em muốn anh phải tin tưởng tụi em!

Hở? Anh không luyện tập, chỉ là đi lấy đồ để quên?

Mngh~ vậy thì anh phải nói sớm hơn chứ! Hửm? Em cứ nói mà không cho anh cơ hội?

Vậy thì đó là lỗi của em. Xin lỗi anh, Nii~chan.

Ehehe, bây giờ tụi em đang trang điểm~... Ah? Em chưa nói với anh về buổi quảng cáo hả? Ahh, Nee~chan là người đã mời em!

Em biết. Em không có quyền quyết định việc này.

Nhưng Nee~chan bảo đó không phải là công việc của Ra*bits... Dù sao cũng có rất nhiều người khác ở đây nữa.

Oh! Hay là anh cũng tham gia với tụi em đi, Nii~chan?

Dù sao thì anh cũng đang ở trường, và buổi chụp hình diễn ra ở sân trường, nên anh nhanh đến đây đi!

Nee~chan. Nii~chan sẽ cùng tham gia, nên chị hãy may thêm một bộ trang phục cho anh ấy đi ạ.

Hả? Chị đã làm luôn rồi?! Chị đã hoàn thành trong khi em nói chuyện với Nii~chan?

Ahaha. Bây giờ Nii~chan không thể chạy đi đâu cho dù anh ấy muốn~♪

Ôi không, em quên hỏi anh ấy có tham gia không. Anh ấy chỉ bảo rằng anh ấy đang đến đây.

Liệu anh ấy sẽ tức giận bởi vì em đã làm việc một mình...?

Nazuna: Phù, wheeze...! M-Mitsuru-chin...

Mitsuru: Nii~chan?! Anh ổn chứ ạ? Sắc mặt anh tệ quá! Anh muốn uống nước không ạ? Có rất nhiều tuyết ở đây, nên nó sẽ chảy thành nước nếu như anh cho vào miệng!

Nazuna: Anh không phải là trẻ con, được không? Anh sẽ không ăn tuyết đâu...

Chờ đã, tuyết?! Không, tuyết đang rơi, nhưng làm sao lại có nhiều tuyết trên mặt đất thế chứ.

Mitsuru: Họ đã tạo ra tuyết bằng, ừm... một cỗ máy tạo tuyết? Nội dung buổi quảng cáo này là chơi với tuyết. Nên sẽ rất khó khăn nếu thiếu tuyết, anh biết đó.

Nazuna: Oh, anh hiểu rồi. Em bảo có rất nhiều người đang ở đây... Vậy họ sẽ tham gia buổi quảng cáo luôn sao?

Leo: Ừ. Cậu sẽ tham gia luôn, đúng không, Nazu? Anzu cũng đã làm cho cậu một bộ trang phục. Tại sao chúng ta không chạy vòng vòng và hành xử như một đứa trẻ?

Cậu đã là năm ba rồi, Nazu, nhưng điều đó vẫn chưa nói lên mức độ trưởng thành của cậu.

Nazuna: Leo-chin... Chà, tui đã từng là "Nii~chan xấu xa" trước đây, nhưng chưa bao giờ là "Nii~chan trẻ con".

Hajime-chin và Tomo-chin đang ở cùng với gia đình, nên sẽ chỉ có tui và Mitsuru-chin tham gia.

Đã bao lâu rồi mình chưa được chơi với tuyết nhỉ? Nii~chan có lẽ cũng muốn trở thành trẻ con~ ☆

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net