all for you

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


All for you

Author: candypp1129

Link gốc: http://candypp1129.lofter.com/

Translator: ny_najin | DefArs 9496

Fic hiện tại vẫn chưa được phép của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.

---

Sau buổi tối tự học, Thôi Vinh Tể nghĩ đến Lâm Tể Phạm đã lâu không có gọi điện thoại cho cậu rồi. Không biết hắn có nhớ hay không qua mấy ngày nữa là tới sinh nhật của cậu.

Thôi Vinh Tể nhớ tới một tuần trước cậu hướng tới Lâm Tể Phạm nói muốn có một chiếc đồng hồ bằng vàng.

Nhưng mà Lâm Tể Phạm lại không để vào trong mắt việc này.

Chỉ nói một câu "Đồng hồ bằng vàng thì có cái gì tốt?"

Ôi, nhớ lại thật sự rất đáng ghét. Có điều, cậu vẫn là lo lắng cho tình hình kinh tế nhà hắn.

Đi một hồi, ngẩng đầu lên lại đến đầu hẻm nhà hắn.

Liếc mắt nhìn lên hướng về phía trước nhìn nhìn vừa vặn liền nhìn thấy hắn.

Người kia nhìn thấy Thôi Vinh Tể liền cười cười hướng cậu đi tới.

---

Gần đây Lâm Tể Phạm rất khổ não.

Bởi vì sắp tới là sinh nhật của Thôi Vinh Tể. Hắn lại không thể cho cậu bất kì thứ gì cả, vì thế, gần đây sau khi tan học hắn liền đi khắp nơi tìm công việc để làm.

Hắn muốn mua tặng cậu một chiếc đồng hồ bằng vàng.

-

"Thôi Vinh Tể, xin lỗi. Anh hiện tại đều không thể cho em thứ gì cả. Không có tài sản, em thực sự đồng ý kết giao với anh?"

"Bởi vì anh chính là anh."

"Tuy rằng hiện tại anh không thể cho em thứ quý giá nhất thế giới này. Nhưng vì em, anh có thể hứa với em, anh sẽ vì em mà cố gắng."

"Is only for you just wanna one be for you."

"Tể Phạm ca, anh chỉ cần là anh của chính bây giờ, ở bên cạnh em như thế này là tốt rồi. Nếu như có kiếp sau, em cũng sẽ vĩnh viễn là của anh."

-

Lâm Tể Phạm hiện tại nghĩ rằng mọi thứ quá mệt mỏi, thật sự rất muốn buông bỏ.

Hắn thực sự xứng đôi với cậu sao?

Nếu người kia chọn không phải hắn mà là người khác...

Vẫn là đem ý nghĩ nó quên đi. Nếu Thôi Vinh Tể biết hắn loạn tưởng có loại ý nghĩ này nhất định sẽ tức giận.

-

Thôi Vinh Tể nghĩ về quá khứ của bọn họ thì ra đều là tràn đầy hạnh phúc, vui vẻ.

Hai người bọn họ có thể vì đối phương mà trốn học, vì đối phương mà hướng cha mẹ mình vay tiền để có thể làm đối phương vui vẻ.

Bọn họ chính là muốn đem toàn bộ thế giới cho đối phương.

Làm đối phương hạnh phúc, vui vẻ.

Hai người cùng nhau cẩn cẩn trọng trọng định ước, sau khi trưởng thành liền mở một phòng dạy nhạc.

Một người đàn, một người hát.

Sau đó vẫn là ở bên cạnh nhau.

-

Hiện tại, hai người một 23 tuổi, một 21 tuổi.

Tách ra.

Bởi vì lúc trước Lâm Tể Phạm cảm thấy hắn không thể làm lỡ tương lai của Thôi Vinh Tể.

Lâm Tể Phạm bây giờ chính là tổng tài của một công ty giải trí.

Mà Thôi Vinh Tể chính là nhà dương cầm.

Đến nay, bọn họ lại gặp nhau rồi.

"Xin lỗi."

"Không sao, Tể Phạm, anh sống có tốt không?"

"Vẫn tạm được."

Thôi Vinh Tể ôm chầm lấy Lâm Tể Phạm.

"Anh rất đáng ghét, lúc đi một lời cũng không nói liền đi khỏi."

Thôi Vinh Tể đem nước mũi, nước mắt của mình chà lên vai của Lâm Tể Phạm, ướt cả một mảng trên y phục.

"Xin lỗi."

"Anh xin lỗi cái gì mà xin lỗi." Thôi Vinh Tể nói xong cuối cùng cũng nở một nụ cười.

Lâm Tể Phạm vẫn như thế mà sủng nịch vuốt đầu Thôi Vinh Tể.

-

Lâm Tể Phạm hiện tại đang quỳ một chân tại nơi lần đầu bọn họ gặp nhau, hướng tới Thôi Vinh Tể cầu hôn.

"Thôi Vinh Tể, tuy rằng anh không thể cho em toàn bộ thế giới. Nhưng nếu em đồng ý anh giao trái tim mình cho em, để em nhốt nó vào bên trong người, mãi mãi bên cạnh em. Em sẽ đồng ý gả cho anh chứ, được không?

Thôi Vinh Tể cảm động lập tức quỳ xuống ôm chầm lấy Lâm Tể Phạm.

"Đương nhiên đồng ý rồi..ô..ô...em muốn đem anh vĩnh viễn cùng em một chỗ..bởi vì anh chính là anh."

Thôi Vinh Tể một bên vừa khóc vừa nói câu trả lời của mình.

Lâm Tể Phạm đem cậu nâng dậy, ôm vào lòng.

"Anh yêu em."

"Em cũng yêu anh."

Hai người cuối cùng vẫn là cùng một chỗ.

-END-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#2jae #got7