3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian gần đây, La Nhất Châu và Dư Cảnh Thiên rất thường xuyên xuất hiện cùng nhau.

Một người là phụ trách chính của nhóm dự án, còn người kia thì hỗ trợ quản lí, chịu trách nhiệm về chiến lược tiếp thị.

Đoạn trải nghiệm này quả thật có nhiều thứ đối lập nhau.

Ban ngày, La Nhất Châu cùng Dư Cảnh Thiên chính là đồng nghiệp, cùng bàn luận về công việc một cách nghiêm túc. Tối đến, anh lại tham gia các buổi live khiêu dâm của cậu với tư cách là một 'ông chủ'.

Dư Cảnh Thiên thường rất hay sử dụng những bộ quần áo, hoặc đồ chơi mà Z mua tặng.

Anh trở thành gương mặt quen thuộc trong phòng live, thường xuyên móc hầu bao, nhưng lại rất kiệm lời.

La Nhất Châu càng ngày càng hiểu ra ý tứ trong câu nói ''Dư Cảnh Thiên thật giỏi làm nũng'' của gã trợ lý.

Mỗi khi Z donate trong các buổi live, Tony sẽ nháy mắt và nói cảm ơn bằng giọng mũi rất đáng yêu. Đây là điều mà Dư Cảnh Thiên sẽ không bao giờ làm trước mặt anh khi họ đối diện với nhau bên ngoài.

Nhiều lúc, La Nhất Châu cũng cảm thấy hơi có lỗi vì sự thiếu thành thật của mình, thậm chí anh đã từng muốn thú nhận với Dư Cảnh Thiên. Nhưng mỗi khi định mở lời, não phải luôn phát ra một giọng nói, khuyên nhủ anh hãy chờ đến khi cả hai thân thiết hơn một chút cũng không muộn.

[Wechat]

Tony : [Chiếc roi da màu đen]

Tony : [Chiếc vòng cổ da màu đen]

Tony : Mê quá đi!

Z : Sao còn có cả vòng cổ nữa à?

Tony : Thấy trong hộp á, mình tưởng là ông chủ đã mua chứ? Hay là được tặng kèm nhỉ!

Z : Chắc thế.

Z : Nhưng nó hợp với cậu lắm.

Tony : Mình đeo thử nha, có muốn xem không?

Z : Có! 

Tony : Gọi video nha, cho dễ tưởng tượng...

Tony : Không muốn lộ mặt nhỉ?

Tony : Thế cũng được, nhưng mà mình muốn thấy ông chủ mặc vest cơ.

Z : OK

Tony quỳ trên giường, đầu đeo một đôi tai thú màu đen, trên cổ là chiếc vòng da có chuông quấn quanh. Cổ áo được kéo xuống rất thấp, lộ ra núm vú màu hồng nhạt đang lấp ló phía trong. Lưng còn xuất hiện một chiếc đuôi thú sẫm màu dính ngay phía sau.

La Nhất Châu ngước nhìn màn hình xong, cả người nóng râm ran.

Bộ vest đen vừa khít với thân hình, tôn lên bờ vai rộng cùng vòng eo nhỏ. Đôi chân dài khẽ tách ra, thanh niên ngồi trên ghế bắt đầu cởi bớt cúc áo và nới lỏng cà vạt.

''Ông chủ quả thật rất phong độ!''

Cậu trai nhỏ đang đeo một chiếc tai thú, nhanh nhảu phá vỡ đi không khí im lặng, giọng điệu đáng yêu này khiến cho đôi tai trên đầu trở nên sinh động hơn.

Nhìn thật sự giống một chú cún con.

''Qùy thẳng người lên, để hai tay ra sau.''

Người bên kia biến thành một huyến luyện viên, như đang thị uy để dạy dỗ thú cưng của mình.

''Vâng, ông chủ.''

Dư Cảnh Thiên đã bắt đầu thấy hưng phấn, Z lúc nào cũng nhanh chóng nhập cuộc, quả nhiên có năng khiếu. Cậu quỳ thẳng lên, chắp tay sau lưng một cách ngoan ngoãn.

Nhưng có vẻ người kia vẫn không thấy hài lòng.

''Nói lại, sai nữa là sẽ bị phạt''

Chút nữa thì Dư Cảnh Thiên quên rằng mình đang tập cách khẩu dâm.

''Vâng, thưa chủ nhân''

Dư Cảnh Thiên bắt đầu nắm bắt được cảm giác, khoái cảm len lỏi khiến cậu sướng đến tê rần.

Hai đầu vú cương lên vì bị không khí xung quanh kích thích, cả bầu ngực căng cứng như một quả đồi. Côn thịt cũng đang trở nên nóng và đỏ bừng vì sung huyết.

''Chưa gì mà đã hứng tình rồi, tôi còn chưa bắt đầu mà, con chó nhỏ dâm đãng này.''

La Nhất Châu từ lần trước đã phát hiện ra, Dư Cảnh Thiên rất nhạy cảm, thậm chí có thể đạt được khoái cảm chỉ bằng cách nghe người khác khẩu dâm và làm nhục mình. Anh thật sự muốn xem, sự dâm đãng trời sinh của cậu sẽ lên đến mức độ nào.

''Nói xem, em là muốn bị chơi ở ngực hay là ở mông?''

Dư Cảnh Thiên đỏ bừng cả cơ thể, từ chân cho đến vành tai, chiếc tai thú rũ xuống ra vẻ khổ sở.

''Hưm....ưm... núm vú ...ngứa quá...chủ nhân...''

''Bật máy hút sữa lên.''

Thứ mà La Nhất Châu nói chính là một món đồ chơi tình dục được mô phỏng theo chiếc máy hút sữa thông thường. Đặc biệt hơn là nó có thể điều chỉnh cường độ rất cao, thậm chí là hút một lần cả hai bên cùng lúc.

Cậu thanh niên nhỏ nhanh chóng cầm chiếc máy lên, kê sát vào người, tay ra sức bóp để gom cả bầu ngực vào vừa vặn phần đầu chụp bằng nhựa.

Mức số 1 khá yếu, chỉ có cảm giác nhột nhột như đang bị liếm ở đầu ngực. Để thỏa mãn hơn, Dư Cảnh Thiên vô thức ưỡn người và đẩy cả phần ngực lên cao.

Cậu bật ra một tiếng rên khe khẽ.

Vẻ ngoài dâm đãng đầy phóng túng của chú chó nhỏ khiến cho bất cứ ai chứng kiến cũng muốn bay ngày vào mà làm nhục.

''Vặn lên số ba.''

Qúa trình huấn luyện chỉ mới bắt đầu, Dư Cảnh Thiên ngoan ngoãn chỉnh lên mức ba. Tần số rung động tăng mạnh đột ngột, hai bầu ngực như bị bàn tay ai đó bao trọn và bóp cứng ngắc. Cảm giác vừa được xoa nắn, vừa bị hành hạ kéo ra, hút vào liên tục, khiến nó căng phồng lên như hai quả anh đào mọng nước.

Cún con không chịu nổi kích thích lớn như vậy, mất tự chủ mà cứ thế duỗi thẳng eo ra, hạ thể ướt át, miệng không ngừng nỉ non cầu xin tha mạng.

''....Woo...không chịu...nổi nữa...sữa...không có mà...đừng bú nữa...woo...''

''Không có sữa...ưm...thì nuôi chó con...ưm...kiểu gì đây...''

Mấy lời Dư Cảnh Thiên nói ra trong lúc hỗn loạn luôn dễ dàng khiến cho La Nhất Châu mất kiểm soát. Hạ thân đã phồng lên, đũng quần như muốn toạc ra vì dương vật khổng lồ đang cương lên cứng rắn. Anh khoanh tay, bình tĩnh đưa ra mệnh lệnh.

''Mở mức cao nhất.''

Chú cún nhỏ đáng thương chỉ biết vâng lời, ấn vào nút dấu cộng, khiến cả chiếc máy hút rung lên vì tần số cao nhất được mở. Nó mạnh tới mức cảm giác như đã hút ra được cả thứ chất lỏng trắng đục từ bầu ngực kia.

Hơn mười giây trôi qua, Dư Cảnh Thiên không thể tự chủ mà ngã vật ra giường, toàn thân co giật. Hai mắt mở to hết cỡ, cả người căng lên, tinh dịch chảy lênh láng, dính bết vào chiếc đuôi nhỏ phía sau.

Cậu thở hổn hển, đặt máy hút sữa sang một bên.

Cún nhỏ đã lên cao trào và đạt được cực khoái, vui vẻ tiến đến gần camera và nói nhỏ.

''Chủ nhân...cún con không có sữa...phải...mang thai thì mới có á...''

Dư Cảnh Thiên thật sự biết cách khiêu khích người ta.

La Nhất Châu trở nên kích động, đôi mắt vốn sắc lẹm bỗng đỏ ngầu. Anh cầm điện thoại lia thẳng vào hạ bộ của mình. Dương vật dựng đứng và to lớn nảy ra, độ dài kinh ngạc khiến cho Dư Cảnh Thiên có cảm giác mặt mình đang bị quy đầu hồng hào kia chọc thẳng vào.

''Há miệng ra, thưởng thức cây kẹo của em đi.''

Chú cún nhỏ bị côn thịt hấp dẫn đến mê sảng, nhắm nghiền mắt và há to miệng, lưỡi đảo mạnh, xém chút định liếm lên cả màn hình.

''Lưỡi của cún con thật mềm, liếm giỏi lắm.''

La Nhất Châu thỏa mãn khi tâm trí hiện rõ hình ảnh anh đang được cái miệng xinh xắn và mềm mại kia khẩu giao.

Cổ họng như bị siết chặt và đâm sâu hút, ánh mắt Dư Cảnh Thiên đờ đẫn khi chìm trong dục vọng, mỗi một hành động đều khiến cậu hưng phấn. Dương vật sung mãn kia sờ sờ trước mắt nhưng không thể đụng vào, khiến cho chú cún nhỏ như tuyệt vọng, ra sức vùng vẫy trong vũng lầy. Cậu tháo chiếc đuôi nhỏ phía sau ra, ngồi kiễng lên để gót chân có thể chạm được tới hậu huyệt, ra sức lắc lư ma sát.

Phát hiện ra hành vi không nghe lời của cún con, ông chủ nghiêm khắc ra lệnh.

''Chữ M, dang chân ra mau.''

Cún nhỏ đang miệt mài cử động trên không, khiến dâm thủy chảy xuống ướt sũng một mảng  giường. Nếu mở chân ra sẽ bị phát hiện, nên nhanh trí kê một cái gối sau eo, ôm chặt lấy chân rồi mới chậm rãi mở rộng. Miệng huyệt hồng hồng đã dính đầy chất nhờn, mấp máy như mong chờ được chạm vào.

''Lỗ nhỏ của chó con cũng là sở hữu của chủ nhân, chỉ khi tôi cho phép mới được chạm vào, biết chưa?"

Chú cún nhỏ đáng thương chỉ biết gật đầu.

''Vì hư nên sẽ bị trừng phạt.''

Giọng của chủ nhân bỗng trở nên trầm xuống.

''Đẩy trứng rung vào mau.''

Hậu huyệt đã bị kích thích nên mở sẵn, nhét trứng rung vào cũng không phải vấn đề. Dư Cảnh Thiên ngoan ngoãn làm theo rồi phủ phục như chờ lệnh.

''Tiểu dâm đãng rất rành việc này đúng không! Hãy giúp trứng rung tìm ra điểm cực khoái trong lỗ nhỏ đi.''

Dư Cảnh Thiên trở nên khó thở, mồm mấp máy đớp từng ngụm không khí một cách khó nhọc. Tay cầm trứng rung đưa tới hoa huyệt, mới vào được một nửa thì cơ bụng đột nhiên run lên, đã tìm ra điểm mẫn cảm.

Cậu nhìn vào màn hình với đôi mắt ướt át diễm tình, như muốn quyến rũ người đang cầm công tắc máy rung bên kia.

Chiếc máy này đã được kết nối Internet và do La Nhất Châu điều khiển từ xa. Nó được rung liên tục để tìm ra các điểm nhảy cảm và kích thích chúng bằng lực động.

Dư Cảnh Thiên dựa hẳn đầu vào thành giường, ngực ưỡn lên, hai chân kẹp chặt lại để chống đỡ. Cả hạ thân cong như con tôm vì kích thích quá mạnh mẽ, cổ họng bắt đầu ú ớ những âm thanh nức nở.

''Chủ nhân...chủ nhân...cún nhỏ khó chịu...mà..ưm...''

''Không vâng lời thì phải bị phạt, mở rộng hai chân thành hình chữ M..mau..''

Từng lời sắc bén thốt ra thể hiện sự vô tình và đầy tính sở hữu. Cả tâm trí bị cuốn vào trò chơi, La Nhất Châu muốn chiếm hữu và làm nhục con cún bé nhỏ của mình bằng những ngôn từ lạnh lùng nhất.

Dư Cảnh Thiên run rẩy dang rộng hơn, từng ngón chân nhỏ co quắp lại, miệng huyệt sưng tấy, tràng thịt bên trong thì đỏ tươi. Cơn thủy triều chuẩn bị quét tới thì trứng rung được ông chủ điều khiển bỗng tắt ngấm.

Bị cưỡng bức dừng lại, khiến cho dâm huyệt không đạt được cực khoái như mong đợi. Sự bức bối và ngọn lửa dục vọng như muốn nuốt chửng lấy Dư Cảnh Thiên, cậu tiện tay rút trứng rung ra rồi nằm lăn ra giường như một chú cún nhỏ hờn dỗi. Mông vểnh lên cao, hướng thẳng đến máy quay như thể muốn trêu ngươi người bên kia.

''Chủ nhân...làm sao để cho cún nhỏ mang thai đi..ưm..cún nhỏ muốn được nếm tinh dịch của chủ nhân cơ...muốn lắm á....''

Từng lời rót vào tai khiến La Nhất Châu sướng đến điên người, anh nghiến chặt răng, hận không thể bắt con cún dâm đãng kia về nhà mà chơi cho cái miệng hư kia không còn nói được nữa. Nếu mà khẩu dâm cũng khiến người ta mang thai thì tiểu dâm đãng này chắc chắn sẽ bị bắn đầy một bụng tinh và mang thai vô số lần.

Như thế thì chắc chắn máy hút có thể hút ra được rất nhiều sữa, cả cơ thể kia sẽ dính đầy tinh dịch của anh, biến thành con cún nhỏ đầy dâm dục của một mình La Nhất Châu.

Anh cố gằn giọng, bật ra câu chửi thề.

"Mẹ kiếp, mau ngồi lên màn hình, tôi sẽ chơi chết em.''

Chiếc điện thoại được đặt trên giường, Dư Cảnh Thiên dang rộng hai chân, trút hết sức lực xuống, dí sát hạ thể vào màn hình. Ba ngón tay cắm vào lỗ nhỏ, hông động đậy như muốn phát run.

Mắt nhắm lại, mới chỉ tưởng tượng dương vật đồ sợ kia đang chuẩn bị phát kích để đâm vào hậu huyệt của mình mà dâm thủy đã chảy ra lênh láng.

''Woo...chủ nhân tuyệt quá...aaa...chơi chết em đi...''

La Nhất Châu thật sự muốn đâm thủng màn hình để chọc ngoáy vào cái lỗ nhỏ dâm đãng kia, côn thịt bị chuyển động đến tím tái.

''Nước chảy ra nhiều quá ... gậy thịt sẽ đâm nát cái lỗ nhỏ, bắn cho tiểu dâm đãng này đầy một bụng.''

''...Ơ...ơ...cún nhỏ...được chơi...ơ...sướng...woo...''

Như một chú cún đồ chơi bị vắt kiệt sức, Dư Cảnh Thiên run rẩy đạt tới cao trào, tinh dịch đặc quánh bắn lên đầy màn hình điện thoại.

Bên kia, côn thịt bị thủ dâm đến tím ngắt cũng nhanh chóng phóng tinh.

Dư Cảnh Thiên nhìn đến đỏ mặt, ngay khi tinh dịch bắn ra, cậu nhanh chóng nhắm mắt và tưởng tượng như dòng chất lỏng ấy đang nhắm thẳng vào cơ thể mình.

Dư Cảnh Thiên thật sự là một M tùy tiện, chỉ nghe lời những người cậu muốn. La Nhất Châu cảm thấy, anh cũng không phải là một S nghiêm túc lắm, nên nói chung họ cơ bản là hợp nhau.

**

Dự án của công ty đã hoàn thành xong giai đoạn đầu tiên, nhóm cốt cán bao gồm hơn mười người đã quyết định tổ chức một buổi team building.

Không ai muốn bị chiếm dụng thời gian cá nhân, nên cả nhóm đã chọn ngày thứ ba để tổ chức ăn uống và giao lưu hát hò.

Tiết mục cuối cùng chính là ở quán KTV.

Trong một căn phòng lớn, nhóm có giọng thì tụ tập hát hò, còn những người khác thì tụ lại chơi game, ai thua sẽ phải uống rượu phạt. Lúc đầu là chơi board game, nhưng mỗi vòng quá mất thời gian, cả tiếng đồng hồ mà uống hết có mỗi ba chai rượu. Thế là một người đã đưa ra kiến nghị chơi ''kéo, búa, bao'' cho nhanh, ai thua sẽ phải uống rượu.

La Nhất Châu ở trò này đúng là không có đối thủ, nhưng dù có thể đoán trúng liên tục thì anh vẫn cố tình thua vài ván để được cùng uống cho vui.

Dư Cảnh Thiên vốn đang bên team hát hò, cũng bị đồng nghiệp lôi sang chơi chung.

Có vài người muốn tạo drama nên đã đề nghị hai vị quản lí so tài. Vốn trước giờ, cùng là nhân tố nổi tiếng nhất, lại trẻ và triển vọng như nhau, nên mỗi lần họ cạnh tranh đều tạo ra sự kích thích cho những người xung quanh.

Bầu không khí nóng hừng hực, La Nhất Châu có chút men trong người nên khá hưng phấn, quay sang hỏi đối phương có muốn chơi không.

Dư Cảnh Thiên gật đầu đồng ý.

Xung quanh la ó ầm trời, cả phòng trở nên phấn khích khi Dư tổng đang thua liên tiếp bốn ván. Ly thứ tư vừa đưa lên miệng thì Từ Tân Trì vội níu lại, định sẽ tiếp rượu hộ. Nhưng  Dư Cảnh Thiên vung mạnh tay ý bảo không cần, tự mình uống cạn.

La Nhất Châu đứng đó nhìn cảnh cậu ngửa cổ tu rượu, trong lòng có chút nhàm chán và hối hận vì đã quá thẳng tay.

Bình thường chơi với đồng nghiệp khác, anh sẽ giữ đầu tỉnh táo để nhường họ một chút. Nhưng vừa rồi, bầu không khí sôi nổi đã đẩy ham muốn chiến thắng lên quá cao.

Dư Cảnh Thiên xong ly thứ tư thì cười trừ xin phép rút với lí do không thể uống nổi nữa. Cậu nhanh chóng bay lại gần máy đĩa, tiếp tục sự nghiệp hát hò .

Khi mọi người đã ngà ngà say, La Nhất Châu bỗng mon men đến chỗ ngồi bên cạnh Dư Cảnh Thiên, anh vỗ vai rồi ra hiệu động tác tay.

''Muốn chơi thêm một ván nữa không?"

Cậu bao lần ở công ty chơi trò này thì đều ra kéo, nên La Nhất Châu đã ủ mưu, nghĩ bản thân cứ ra bao thì sẽ ổn thỏa.

Khi quay đầu lại, thấy La Nhất Châu ở sát bên cạnh thì Dư Cảnh Thiên có chút kinh ngạc. Nghe xong lời rủ rê xong, liền lịch sự trả lời "Không chơi đâu, hôm nay xui lắm, tôi không thắng nổi.''

''Ừm...thử một lần xem.''

La Nhất Châu chính là lần đầu tiên trong đời mong muốn được thua, thế nhưng đối phương nhất quyết không cho cơ hội.

Dư Cảnh Thiên lắc đầu mỉm cười, quay mặt đi chỗ khác tỏ ý từ chối .

Đúng thật là không phải thời điểm thích hợp để phân thắng bại.

Khi trở về nhà, La Nhất Châu nằm dài trên giường, đang miên man suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra thì nhận được tin nhắn từ Wechat.

Tony : Bực mình quá, thật xui xẻo

Z : Có chuyện gì vậy?

Tony : Chơi 'kéo, búa, bao' với đồng nghiệp, thua 4 trận liên tiếp! [Chó nhỏ đầu xì khói]

Tony : Thật cạn lời, đen như chó mực vậy T.T

Tony : Sao mình có thể xui như thế nhỉ!!! [ Chó nhỏ khóc]

Z : Không sao, chỉ là thiếu may mắn chút thôi mà.

La Nhất Châu nhanh trí tìm kiếm những mẹo vặt của trò chơi này trên Wechat.

Z : Không tin thì chúng ta chơi 'kéo, búa, bao' thử trên Wechat đi.

Tony : Vô dụng thôi.

Tony : [ Icon ngẫu nhiên – Búa]

Z : [ Icon ngẫu nhiên – Kéo]

Tony : [ Icon ngẫu nhiên – Bao]

Z : [ Icon ngẫu nhiên – Búa]

Tony : !!! Ông chủ gian lận đấy à? Hay icon đang dùng là mặc định??

Z : Không, thật mà! Không tin tí tôi chụp màn hình cho xem nhé.

Tony : [ Icon ngẫu nhiên – Kéo]

Z : [ Icon ngẫu nhiên – Bao]

Tony : Thật sự là waoo!!!!

Z : Thấy chưa, vận may của cậu không tồi mà.

Tony : Haha, ông chủ thật là dịu dàng mà. Chúng ta gặp nhau đi!

Tony : Mình muốn tìm một S thực sự, không phải chỉ là đối tác để hẹn hò trên mạng...Mình sẽ tìm người khác nếu như không gặp nhau.

Z : Không, tôi sẽ không tìm M nào khác ngoại trừ Tony.

Tony : Có thích Tony nhiều không?

Tony : Không muốn Tony chọn người khác hả?

Z : Ừ!

Tony : Được rồi.

Tony : Mình thật sự không nỡ ép ông chủ mà.

Việc trốn tránh đúng là đáng xấu hổ, nhưng nó lại giúp ích cho hoàn cảnh của La Nhất Châu lúc này. Một người luôn coi việc đối mặt với khó khăn chính là triết lý sống như anh, lần đầu cảm thấy việc né tránh mang lại lợi ích.

Nhưng cứ mãi lẫn trốn sự thật thì cuối cùng, thứ phải đối diện sẽ còn nhiều bất ngờ hơn.

La Nhất Châu đã không phải đợi quá lâu cho việc đó. Ngay trong nhà vệ sinh của công ty, chính tai anh đã nghe thấy chuyện Từ Tân Trì muốn tỏ tình với Dư Cảnh Thiên.

Từ buồng trong, La Nhất Châu không bỏ sót chữ nào từ miệng cậu ta. Từ Tân Trì đang nói chuyện với một người bạn qua điện thoại, giọng điệu đầy háo hức và ái mộ với đối tượng của mình. Thằng nhóc này không ngừng khoe việc mình hẹn được với vị tiền bối trong công ty, mọi thứ đã sẵn sàng để bày tỏ vào thứ bảy.

La Nhất Châu đã nhờ trợ lý tra ra địa điểm Từ Tân Trì chọn, đó là một nhà hàng Pháp cao cấp, có phục vụ piano. Bàn được đặt vào buổi trưa thứ bảy, nằm ngay cạnh cửa sổ, nhìn ra khung cảnh đầy lãng mạn bên ngoài.

Sáng thứ bảy, La Nhất Châu ăn mặc kín mít, lái xe đến khách sạn. Anh chọn bàn cách chỗ ngồi của hai người kia một cái bể cá thủy tinh.

Dư Cảnh Thiên và Từ Tân Trì đã đến nhà hàng, hôm nay, cậu mặc một bộ vest đơn giản, nhìn rất đẹp trai và trẻ trung.

La Nhất Châu ở bên này bể cá, lặng lẽ nhìn hai người phía trước ngồi xuống gọi đồ ăn.

Khi Dư Cảnh Thiên đi vào nhà vệ sinh, Từ Tân Trì đã gọi người phục vụ đến, đưa cho anh ta một chiếc hộp màu xanh rồi dặn dò vài thứ.

La Nhất Châu đánh hơi thấy mùi bất ổn nên khá căng thẳng, anh lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Dư Cảnh Thiên.

''Có muốn gặp mặt không? Đến vòng đu quay trong công viên giải trí thành phố đi, tôi chờ cậu ở đó.''

Dư Cảnh Thiên xém chút đã làm rơi điện thoại khi nhận được tin nhắn bất ngờ này. Cậu vội vã đi về bàn để xin lỗi Từ Tân Trì, nói rằng mình có việc gấp phải rời đi.

Từ Tân Trì có chút hoang mang, nhanh chóng nắm lấy cánh tay Dư Cảnh Thiên hỏi han, xin cậu nán lại thêm vài phút.

Lời tỏ tình cảm động vẫn diễn ra, bó hoa hồng được chuẩn bị đặc biệt cùng với mộp dây chuyền được chuyển tới từ người phục vụ. Chủ nhân của kế hoạch này đã bày tỏ hết sức chân thành trước mặt tiền bối mà cậu ta yêu quý. Nhưng kết quả là chỉ mười giây sau lời tỏ tình kia, Từ Tân Trì đã bị từ chối ngay lập tức.

Dư Cảnh Thiên dù tâm trí đang hỗn loạn, nhưng cũng cố gắng trấn tĩnh để lấy hết can đảm đi đến điểm hẹn.

Cậu thật sự đã ngồi chờ Z ở ngay dưới vòng đu quay, năm tiếng đồng hồ.

Thời tiết ngày cuối tuần vô cùng tệ, mây đen kéo đến khiến không khí ẩm ướt đè nặng lên cơ thể và tâm trí của con người.

Đến chiều tối, những hạt mưa lất phất đã bắt đầu rơi tại khu vực công viên giải trí của thành phố A. Nước mưa làm những lọn tóc vàng của Dư Cảnh Thiên ướt sũng, nhưng cậu vẫn ngồi đó, đảo mắt kiếm tìm xung quanh.

Điện thoại cũng im ắng không có hồi đáp, cậu trai nhỏ chờ đến khi mệt lả cả người mới quyết định rời đi.

Vẫn tiếp tục trốn tránh một cách đáng xấu hổ, La Nhất Châu lặng lẽ đứng từ xa nhìn Dư Cảnh Thiên quay đi. Ngay sau đó, anh mới dám mở điện thoại lên, rất nhiều tin nhắn đã được gửi tới.

''Mình tới rồi, ông chủ ở đâu?''

''Không phải định đùa đấy chứ? Hơi bực rồi á!''

''Chân mình nhức rồi, khó chịu quá.''

''Đừng ngại mà, ngoại hình không quan trọng đâu. Tin mình đi, phong độ của ông chủ rất tốt.''

''Mình sẽ không để tâm đâu, mình thích ông

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net