CHƯƠNG 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vegas's Pov:

Tôi đang tham gia buổi tiệc khai trương mừng nhà máy sản xuất vũ khí hoạt động trở lại cùng với ba tôi. Khun Iris, người đã mua được cổ phần của chính gia và cũng là đối tác của Kinn tất nhiên cũng sẽ có mặt ở đây với tư cách là cổ đông của nhà máy. Sau khi phát hiện ra Kinn đứng sau hợp tác với Iris để ba tôi mất đi một phần lợi nhuận thì dù rất tức giận nhưng ông không còn cách nào khác là phải tiếp tục đầu tư vào nhà máy với tư cách là chủ sở hữu mới của nhà máy, nếu không ông sẽ mất một số tiền không nhỏ. Tôi đến đây vì không muốn ba tôi tức giận trong khi bản thân chẳng có bất cứ hứng thú gì với buổi tiệc cả, tâm trí tôi hiện tại có quá nhiều thứ để suy nghĩ và giải quyết hơn là quan tâm đến những buổi tiệc nhàm chán đầy những sự giả tạo như thế này.

- Đây là Vegas, con trai lớn của tôi, Khun Iris. Tôi hy vọng Vegas và Khun Iris sẽ hợp tác vui vẻ với nhau vì thằng bé sẽ thay mặt tôi làm việc trực tiếp với cô. - Ba tôi nói với Iris khi đưa tôi đến đứng trước mặt cô ta.

Iris không nói gì, chỉ gật đầu và nhếch mép nhìn tôi cười.

- Có lẽ tôi nên để hai người làm quen với nhau. - Ba tôi nói rồi vỗ vai tôi rời đi.

Iris vẫn im lặng thưởng thức ly rượu trên tay, còn tôi thì lắc đầu, uống cạn ly rượu của mình. Một lúc sau thì Iris khẽ liếc mắt nhìn tôi rồi lại nhéch mép cười lần khiến tôi cau mày tỏ ra khó hiểu.

- Sao vậy, có vẻ cậu không thích nói chuyện với tôi, trông tôi đáng ghét lắm à hay là vì tôi đã hợp tác với Kinn lừa ba cậu?? - Iris đột ngột lên tiếng hỏi.

Tôi quay sang nhướng mày nhìn Iris, người phụ nữ này có vẻ ngoài thật sự rất cá tính. Bây giờ nhìn rõ tôi mới thấy Iris có ngoại hình khá ấn tượng, cô ta có một khuôn mặt khá sắc sảo cùng với phong thái vô cùng tự tin nhưng cũng rất duyên dáng, bất cứ chàng trai nào nhìn Iris cũng sẽ bị thu hút ngay lần đầu tiên nhìn thấy nhưng trong đó không có tôi vì trong mắt tôi chỉ có duy nhất hình ảnh của một người.

- Tốt thôi, cậu có thể rời khỏi đây vì tôi không yêu cầu cậu phải ở đây để nói chuyện với tôi. - Iris nhún vai, tiếp tục nói khi thấy tôi im lặng, sau đó quay lại thưởng thức ly rượu của mình.

- Cậu không cần phải khó xử như vậy vì tôi biết cậu không thích phụ nữ. - Iris cười khúc khích rồi vỗ vai tôi khi thấy tôi tỏ ra lúng túng trước lời nói của cô ta.

Tôi đặt ly xuống, cúi đầu thở dài, Iris như đọc được suy nghĩ của tôi vậy, nhưng nếu không thể khiến Iris quay lưng lại với Kinn và hợp tác với chúng tôi thì ba tôi sẽ lại nổi điên mất.

- Tuy nhiên, kinh doanh là kinh doanh, nếu như cậu không có một đề xuất nào tốt hơn những gì Kinn mang đến cho tôi thì chỉ còn một cách duy nhất để chúng ta đứng cùng một phía, đó là cậu phải kết hôn với tôi. - Iris tiếp tục nói và nhìn chằm chằm vào tôi.

-Thật ra, dù chúng ta có hợp tác thì cũng không thể cải thiện được gì trong vấn đề của gia đình tôi, nên tôi nghĩ việc chúng ta kết hôn là không cần thiết. - Tôi lắc đầu, cười khẩy nói. Dù có kết hôn với Iris và được cô ta hậu thuẫn thì chúng tôi cũng không thể lấy lại những gì đã mất khi ba tôi lao đầu một cách mù quáng, làm mọi cách để chiếm mọi thứ của Kinn và trờ thành người đứng đầu duy nhất của gia tộc Theerapanyakul.

- Vậy cậu nghĩ cậu có thể từ chối và chống lại ba cậu sao?? - Iris khoanh tay trước ngực và nhướng mày hỏi tôi khiến tôi cau mày khó hiểu.

- Dù muốn hay không thì tôi vẫn là đối tác của Kinn, ba của cậu đang cố gắng lôi kéo tôi về phía ông ta bằng cách hợp tác tôi và cậu, vì chỉ có như vậy thì ông ta mới có thể nhận được phần lợi ích từ tôi thay vì người nhận là Kinn. Tôi có thể vui vẻ chấp nhận hôn sự này với cậu nhưng ba cậu phải đưa ra được lý do vì sao tôi phải quay lưng lại với Kinn để đứng về phía ông ta trong khi Kinn là một đối tác vô cùng hứa hẹn vì đế chế của cậu ta lớn mạnh như vậy. - Iris tiếp tục nói.

- Vậy ba tôi đã đưa ra lý do gì?? - Tôi cau mày hỏi.

- Cuộc hôn nhân giữa tôi và cậu chắc chắn sẽ giúp gia đình cậu thoát khỏi việc phá sản khi ba cậu đã tổn thất khá nhiều tiền cho việc lao đầu vào những kế hoạch phá hoại chính gia cũng như chống lại Kinn, và tôi cũng như gia tộc của tôi rất nổi tiếng và mạnh mẽ ở Ý. Tuy nhiên, quan điểm của tôi là mọi thứ phải thật rõ ràng, vì vậy cậu muốn mối quan hệ của chúng ta sẽ như thế nào?? - Iris hỏi tôi.

Tôi nhướng mày ngạc nhiên trước sự thẳng thắng của Iris, nhưng cô ta nói đúng, nếu thế lực của cô ta không đủ mạnh thì Kinn sẽ không tìm mọi cách để lôi kéo cô ta về phía anh ta và hợp tác với cô ta.

- Cô bao nhiêu tuổi?? - Tôi hỏi.

- Tôi 22 tuổi, và ba cậu nói rằng cậu bằng tuổi tôi. - Iris uống một ngụm rượu rồi trả lời tôi.

- Cô lớn hơn Kinn 1 tuổi, vậy có nghĩa là lớn hơn tôi 2 tuổi. - Tôi uống cạn ly rượu của mình rồi nói.

- Ôi!! Tệ thật!! Thì ra ba cậu đã nói dối về tuổi của cậu. - Iris cười khúc khích rồi lấy một điếu thuốc ra châm lửa để hút.

- Thế giới của chúng tay chỉ xoay quanh việc nắm bắt cơ hội và chứng tỏ bản thân. Vì vậy, cậu cần phải đứng lên chống lại mọi thứ đang cản trở hay kìm hãm cậu để có thể tự mình trở thành một thợ săn giỏi và độc lập, hoặc nếu cứ sống buông xuôi như hiện tại thì cậu sẽ bị giẫm nát như điếu thuốc này mà không ai có thể giúp cậu. - Iris thả điếu thuốc trên tay cô ta xuống sàn rồi giẫm nát bằng mũi giày, sau đó vỗ vai tôi rời đi.

Tôi nhìn theo Iris cho đến khi cô ta đi khuất rồi trở lại quầy bar lấy một ly rượu khác. Tôi ra đứng hút thuốc ở ban công để tránh sự ngột ngạt của đám đông bên trong phòng tiệc thì thấy Pete và Jom, phải nói là Porsche mới đúng, đang đứng nói chuyện với nhau cùng điếu thuốc trên tay. Có vẻ họ đang rất vui vẻ khi Pete cười khá nhiều, và nụ cười đó chưa bao giờ dành cho tôi. Vuốt mái tóc ngược ra sau, tôi tự hỏi nếu tôi xin lỗi Pete vì những gì đã gây ra cho em ấy, thì liệu Pete có tha thứ cho tôi và dành những nụ cười vui vẻ đó cho tôi không?? 

Khẽ thở dài, tôi uống cạn ly rượu trên tay rồi hút hết điếu thuốc trước khi trở lại phòng tiệc.

...............

Ngày hôm sau:

Tôi đang ăn tối cùng với Macau, ba và người phụ nữ của ông ấy thì đột nhiên cô ta đứng dậy che miệng, vội vã chạy vào nhà vệ sinh. Ba nhìn theo cô ta rồi quay lại nhìn tôi và Macau, nhưng hai anh em tôi tỏ ra như không quan tâm mà tiếp tục ăn phần ăn của mình.

- Hia, cô ta bị gì vậy?? - Macau nghiêng người thì thầm vào tai tôi.

- Anh không biết, tiếp tục ăn đi. - Tôi nói với Macau trong khi tập trung vào ăn phần ăn của mình, Macau cũng gật đầu rồi tiếp tục ăn.

Một lúc sau, tôi định rời khỏi bàn sau khi ăn xong thì người phụ nữ trở lại với khuôn mặt trắng bệch. Cô ta đứng cạnh ba và nhìn tôi rồi đến Macau.

- Gun..... em..... có thai rồi. - Người phụ nữ nhìn ba tôi, ấp úng nói.

- Con đi ra ngoài một chút. - Tôi cảm thấy bực bội và mệt mỏi với thông tin vừa rồi nên vuốt mặt, nhìn ba nói.

Không đợi sự đồng ý của ba, tôi đi nhanh ra cửa lấy chìa khóa xe rồi rời khỏi nhà. Tôi lái xe loanh quanh hàng giờ liền để suy nghĩ, người phụ nữ đó thật sự có thai sao?? 

Tôi dừng lại trước một cửa hàng tiện lợi để mua một chiếc đèn pin rồi tiếp tục lái xe đến căn nhà đó. Vì đang là ban đêm và tên bảo vệ lười biếng đang ngủ nên tôi dễ dàng lẻn vào mà không bị phát hiện. Tôi vào phòng quản lí hệ thống để ngắt hệ thống bảo vệ và camera giám sát. Khi đảm bảo mọi thứ đã an toàn, tôi nhanh chóng đi đến căn phòng tôi muốn đến. Tôi mở đèn pin và bắt đầu tìm kiếm khắp nơi, lục lọi cả trong từng ngăn kéo nhưng đến cuối cùng vẫn không thể tìm được những thứ tôi muốn tìm. Vuốt mặt, thở dài tôi quyết định tìm kiếm thêm một lần nữa, chắc chắn những thứ đó phải ở đâu đó trong căn phòng này. Khi đi đến một góc phòng, tôi cảm thấy viên gạch dưới chân tôi có gì đó bất thường nên đã quỳ xuống gõ thử viên gạch đó và những viên gạch xung quanh, đúng như tôi suy đoán, âm thanh phát ra từ viên gạch đó khác với những viên gạch khác. Tôi lấy con dao thường mang theo trong túi ra để tháo viên gạch đó ra, không có gì khó khăn gì để mở nó vì nó chỉ đặt tạm lên mà thôi. Phía dưới là một lỗ hổng nhỏ, bên trong có đặt một vật gì đó. Tôi lấy lên thì thấy đó là một túi nilong chứa giấy tờ bên trong, nhanh chóng tôi lấy ra đọc những tờ giấy bên trong, sau đó thì lấy điện thoại chụp lại tất cả. Sau khi mọi thứ đã xong, tôi bỏ túi giấy tờ lại vị trí cũ rồi đậy viên gạch trở lại. Thứ tôi cần đã tìm thấy, tôi cũng nên nhanh chóng rời khỏi đây. Khi vừa đứng dậy thì tôi nghe có tiếng bước chân vang lên bên ngoài hành lang, tôi nhanh chóng tắt đèn pin rồi nấp sau cửa phòng. Là vệ sĩ ca đêm đang đi kiểm tra, hắn mở cửa rọi đèn kiểm tra phòng một lượt rồi đóng cửa lại rời đi. Tôi nhanh chóng rời đi khi nghe tiếng bước chân xa dần.

Chuông điện thoại của tôi vang lên trên đường tôi đi đến chỗ để xe, đó là Macau.

- Anh đang ở đâu vậy?? Ba lại lên cơn điên rồi, em sợ lắm. - Macau lập tức nói khi tôi vừa nghe máy.

- Anh đang trên đường về nhà. - Tôi xoa hai thái dương trong khi trả lời Macau.

Khi tôi về nhà thì dường như mọi chuyện đã dừng lại, giúp việc báo rằng ba tôi đã ngủ, còn người phụ nữ đó thì đã đi đâu không ai biết. Tôi đến phòng Macau, thằng bé đã khóa bên trong nên tôi đành phải gõ cửa.

- Là anh, mở cửa cho anh. - Tôi thở dài nói.

Ngay lập tức cửa được mở ra và Macau ôm chầm lấy tôi.

- Ba đã đánh cô ta nhiều lắm, cảnh tượng lúc đó rất kinh khủng. - Macau run rẩy nói, chứng tỏ thằng be đã rất sợ hãi.

- Tối nay anh có thể ngủ cùng với em không?? - Macau nhìn tôi hỏi, mắt thằng bé vẫn còn đỏ, có lẽ đã khóc vì sợ hãi.

- Đừng trẻ con như vậy, Macau. Nhanh đi ngủ đi. - Tôi xoa đầu Macau.

- Nhưng em đang sợ lắm. - Macau lắc đầu nói.

Không đợi tôi đồng ý, Macau kéo tay tôi nằm xuống giường rồi ôm chặt lấy tôi. Khẽ thở dài, tôi mỉm cười rồi xoa đầu Macau, sau đó thì ôm thằng bé. Có lẽ tôi nên ở lại đây cho đến khi thằng bé ngủ say rồi mới trở về phòng.

---------------

Pete's Pov:

Tôi đến quán bar cùng với cậu Tankhun, Porsche, Pol và Arm. Cậu Tankhun đã khăng khăng muốn đưa chúng tôi đến quán bar lần trước đã đến vì không khí náo nhiệt ở đó. Chúng tôi đã uống rất nhiều và nhảy cùng nhau, không khí vui vẻ hiện tại khiến tôi tạm thời quên đi những mệt mỏi trong tâm trí.

Khi đang ngồi ở quầy bar nghỉ ngơi, tôi thấy một cô gái có phong cách ăn mặc rất gợi cảm đang mỉm cười và đi về phía tôi.

- Em tên Praew, anh tên gì chàng trai?? - Cô ấy hỏi tôi trong khi dùng ngón tay vuốt ve mặt tôi.

- Pete. - Tôi mỉm cười trả lời cô gái.

- Anh có muốn nhảy cùng em không?? - Cô ấy nháy mắt, hỏi tôi.

Mọi người đang cổ vũ tôi, đặc biệt là Pol và Arm nên tôi gật đầu đồng ý của cô gái. Sau một lúc thì tôi cảm thấy mệt nên đã dừng lại, chúng tôi trở lại quầy bar uống thêm vài ly thì cô gái rời đi vì cần vào nhà vệ sinh. Tôi tiếp tục uống, vị cay nồng của những ly rượu tôi đã uống khiến cổ họng tôi nóng ran vì đã uống liên tục, nhưng hương vị của nó lại rất tuyệt. 

Mọi người cũng đã quay lại quầy bar cùng với tôi, tất cả đều đã thấm mệt, nhất là cậu Tankhun, dường như đã rất say. Tôi định lấy điện thoại để xem hiện tại là mấy giờ thì phát hiện ra nó đã biến mất. Hốt hoảng tôi chạy đến sàn nhảy để kiếm vì sợ vừa rồi nhảy quá hăng say khiến nó rơi khỏi túi của tôi, nhưng dù đã tìm kỹ, tôi vẫn không thấy, kể cả quầy bar nơi chúng tôi ngồi cũng không có.

- Pete, về thôi, mày làm gì trên sàn nhảy mà lâu vậy?? - Arm vỗ vai hỏi tôi.

- Điện thoại của tao bị mất rồi. - Tôi nhăn mặt trả lời.

- Chắc là ai đó đã móc túi mày rồi, sẽ không tìm ra đâu. Thôi nhanh chóng về nhà để tao vào hệ thống khóa điện thoại của mày lại cũng như xóa mọi thông tin trong điện thoại của mày. - Arm khoác vai tôi kéo đi, tôi nhìn nó sợ hãi, những thông tin trong điện thoại của tôi đều là thông tin mật, nó xóa hết rồi thì làm sao tôi báo cáo với cậu Kinn.

- Mày đừng lo, tất cả thông tin trong điện thoại của mày, tao đều đã lưu lại trong máy chủ rồi, nên dù mày có mất điện thoại cũng không sao. Về báo cáo với cậu Kinn để được cấp điện thoại mới. - Arm như đọc được suy nghĩ của tôi nên đã lập tức giải thích.

Tôi thở dài gật đầu rồi cùng mọi người rời khỏi quán bar để về nhà.

--------------

Kinn's Pov:

Tôi ở phòng làm việc để đọc báo cáo về vụ cháy mà P'Chan đã mang đến. Theo đó thì những vệ sĩ không bị nghi ngờ là Pete, Pol, Arm vì ba đứa nó đã xem phim cùng Tankhun cả đêm, sau đó thì ngủ ở phòng Tankhun cho đến khi nghe được thông báo cháy. Tae cũng đã nổ lực hết sức để giúp tôi, và những gì nó điều tra rất hữu ích giúp tôi nhanh chóng tìm ra tên nhân viên phụ trách việc bảo trì tham gia vào việc khiến vụ cháy xảy ra.

- Thẩm vấn hắn ta và báo cáo kết quả cho tôi, dùng mọi cách để hắn ta khai ra ai là người đứng sau sự việc này. - Tôi ngước nhìn P'Chan nói, anh ấy gật đầu hiểu ý rồi rời đi.

Tôi nhìn đồng hồ thì thấy đã đến giờ họp với đối tác đã từng hợp tác với ba. Tôi đứng dậy định rời khỏi phòng để đến nơi cuộc họp diễn ra thì điện thoại có thông báo tin nhắn. Tôi lấy ra xem thì khẽ cau mày bối rối vì tin nhắn được gửi đến bởi một số lạ. Sau một lúc đắn đo thì tôi cũng quyết định mở tin nhắn để xem. Trong tin nhắn là một bức ảnh khiến tôi một lần nữa cau mày khó hiểu, như muốn giải đáp thắc mắc của tôi, một tin nhắn khác từ số lạ đó lại được gửi đến, tôi lập tức mở ra xem.

- Tôi khuyên anh đừng đến nơi cuộc họp diễn ra. - Nội dung tin nhắn chỉ có như vậy.

Sau một lúc suy nghĩ, tôi liền gọi điện cho Don.

- Xin chào, Khun Don. Vì một số lý do nên thay vì chúng ta đến nơi đã hẹn thì anh có thể đến công ty của tôi được không?? - Tôi hỏi khi cuộc gọi được kết nối, đúng vậy, đó là Don, người từng là đối tác của ba tôi và cũng là kẻ đứng sau lưng dẫn đến cái chết của ba tôi.

- Được rồi, không có vấn đề gì cả, tôi sẽ đến đó ngay. - Sau một lúc im lặng, dường như để suy nghĩ, Don trả lời tôi bằng tiếng Tây Ban Nha.

Tôi khẽ mỉm cười và kiểm tra lại khẩu súng của mình cũng như ra lệnh cho vệ sĩ chuẩn bị mọi thứ, rồi ngồi ở văn phòng đợi Don đến.

----------------

Vegas's Pov:

Tôi đi vào quán bar Pete đã đến đêm qua và thấy em ấy đang đứng ở quầy bar.

- Anh có thấy một chiếc điện thoại nào bị rơi ở đây không?? Đêm qua tôi có tìm nhưng không thấy. - Tôi nghe Pete hỏi người phục vụ khi đến gần em ấy.

Người phục vụ lắc đầu khiến Pete thở dài rồi quay lưng định rời đi, nhưng em ấy đã mở to mắt khi nhìn thấy tôi đứng sau lưng. Tôi mím môi, cúi đầu vì không dám đối mặt với Pete sau những gì đã gây ra cho em ấy. Pete không nói gì với tôi, quay trở lại quầy bar.

- Có lẽ tôi đã làm rơi ở đâu đó, cám ơn anh. - Pete mỉm cười nói với nhân viên phục vụ rồi lách qua người tôi rời đi.

- Đợi đã, Pete. Làm ơn..... - Tôi chạy theo Pete sau một lúc đứng yên.

----------------

Pete's Pov:

Tôi dừng lại khi nghe Vegas gọi rồi nhìn xuống đất, dù gì anh ta cũng là cậu chủ thứ gia, còn tôi chỉ là một vệ sĩ nên không thể cãi lời. Vegas bước đến, nắm lấy tay tôi để xoay người tôi lại đối diện với anh ta.

- Làm ơn cho anh một cơ hội được không, Pete?? Anh hứa sẽ bù đắp và không làm tổn thương em nữa. - Vegas nói với tôi.

Tôi lắc đầu nhưng vẫn không ngẩng đầu lên vì không muốn Vegas thấy được đôi mắt đang dần đỏ lên của tôi.

- Pete, làm ơn đi!! - Giọng Vegas trở nên run rẩy.

Ký ức đêm đó vẫn chưa một lần rời khỏi tâm trí tôi, mỗi đêm nó đều hành hạ tôi dù đã trôi qua một thời gian. Và tôi làm sao có thể cho Vegas cơ hội khi anh ta bỏ mặt tôi nằm trong bồn tắm suýt chết.

- Nếu em tha thứ và cho anh thêm một cơ hội thì anh hứa sẽ làm mọi thứ em yêu cầu, mọi thứ em muốn. Anh không còn muốn quan tâm đến bất cứ thứ gì cả ngoài việc được ở bên cạnh em. - Vegas tiếp tục nói.

Tôi ngước lên thì thấy mắt Vegas cũng đã đỏ lên, chỉ một chút nữa thôi thì anh ta sẽ khóc mất. Vegas ôm chặt lấy tôi rồi thì thầm vào tai tôi.

- Xin em hãy nói rằng sẽ không bao giờ rời xa anh, được không?? - Vegas rời khỏi cái ôm sau câu nói của anh ta.

Vegas nhìn tôi một lúc rồi nhẹ giọng đặt môi lên môi tôi.

END CHƯƠNG 29







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC