truyện lề: xa và gần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mình có một người cô dạy Ngữ Văn.
Cô thật sự là một thiên thần từ trên trời ban xuống. Kể cả lũ con trai ngốc nghếch ở lớp còn mong chờ đến tiết cô dạy.

Mình thầm nghĩ nếu cô có trở thành một tác giả, bút danh của cô sẽ là Mây.
Mây- vì giọng nói nhẹ nhàng, đầy tình cảm của cô, và những suy nghĩ bay bổng, sáng tạo của cô.
Mây- vì cô dễ thương và trắng trẻo và xinh đẹp.
Mây- vì cô chứa đựng nhiều trong lòng và chia sẻ chúng khi tụi mình cần một luồng gió mát.
Mây- vì cô luôn ở đó trong những ngày đẹp nhất và buồn nhất của mình.

Hôm nay cô giảng Ánh trăng của Nguyễn Duy, mình rưng rưng nước mắt từ đầu đến cuối buổi.
Nghe có vẻ buồn cười, nhỉ?
"Giờ văn mà cậu không ngủ ư?!"
Ừ. Không phải trong giờ của cô.
Lúc giảng đến "Trăng cứ tròn vành vạnh , kể chi người vô tình, ánh trăng im phăng phắc, đủ cho ta giật mình." , cô nói rằng nhân vật trữ tình đã không nhận ra được tri kỉ của mình trong khi nó ở ngay đây,
rằng "xa tận phương trời, gần ngay trước mắt".
Lúc ấy mình nghĩ ngay đến Taegi, và truyện này.

Về nhà, mình lại còn nghe nói Taehyung hát Lay Me Down trong Bon Voyage ss3. Mấy chị shipper cười chọc nhau rằng Tae đang nhớ Yoongi của cậu.
"No words can explain the way I'm missing you...
I'm missing you, missing you like crazy."
Ngọt quá, nhiều cảm xúc quá nên mình bỏ bài tập để ngồi viết truyện lề này. Đây chỉ là sự u mê của mình thôi, chỉ vì mình tin vào thứ gọi là định mệnh, và hoàn cảnh này quả là một cái duyên bất ngờ.

Dù gì đi nữa thì, hãy trân trọng những thứ đang có ở bên cạnh nhé, không biết bao giờ chúng sẽ mất đi đâu.
Các cậu đọc truyện vui,
Honey.

___
1/ Mình có nên gửi cô truyện lề này cho 20/11 không nhỉ? Ngồi giải thích Taegi là gì, ship là gì, chắc cũng mất cả tiết Văn.../
2/ Mình mới nhận ra Nguyễn Duy viết thơ hay phết. Người thứ 2 mình thật sự cảm được thơ sau Xuân Diệu. Vỗ tay cho sự cố gắng việt hoá của mình nào.../
3/ Tặng mọi người tấm Taegi này. GMA rõ daebak.../

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net