4; trung bình mấy đứa đã thích lại còn ngại kiểu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

I summary I

Jungkook có yêu Tae không? Có, chắn chắn rồi. Vậy cậu ấy không biết làm thế nào để xác định cảm xúc đó hả? Chuẩn cmn luôn.

______________

Vấn đề với niềm hạnh phúc sau khi đạt cực khoái của Jungkook là nó tồn tại tương đối ngắn. Có lẽ nó đủ để cho Tae được nghỉ ngơi, và đủ để Jungkook quên đi mọi thứ phiền phức như thế nào, nhưng dường như nó biến mất nhanh như cái cách mà nó đến

Jungkook tự thề với bản thân rằng sẽ không bao giờ đồng ý với bất cứ điều gì mà Tae đề nghị khi cậu đang ở trong tình trạng như vậy ngay khi họ bước vào cái chốn quỷ Olive Garden chết tiệt chật ních người, và mùi của những người già và nước sốt alfredo đặc quánh xộc vào mũi cậu.

"Tae, ở đây có mùi như shit." cậu rít lên khi họ đã yên vị.

Tae trông có vẻ bối rối, "Không phải tâm trạng của em đã không ổn khi chúng ta tấp vào bãi đậu xe sao? Anh muốn đến vào lúc này vì bây giờ sẽ có voucher giảm giá đó, tiền là tất cả em hiểu không, và tất nhiên là anh biết nó có mùi như một cái viện dưỡng lão ở ngoại ô,"anh vừa nói vừa lắc đầu như thể đó là điều hiển nhiên nhất trên đời.

Jungkook đảo mắt, "Rồi ở đây có cái gì?"

Tae liệt kê ra bảy món mì ống, tất cả đều có sốt kem.

"Anh biết là em không dung nạp đường sữa mà, mẹ kiếp, anh đang cố chọc tức em à. Em đói lắm rồi đó."

"Đói bụng? Anh nghĩ mọi thứ là do cái tâm trạng chán nản được thiết lập mặc định trong não em chứ chả vì cái gì hết. Thêm nữa, em đã bao giờ nói với anh là em là-?"

"Có, em đã nói, Tae, tại tiệc gia đình tuần trước"

"Huh," anh ngẫm lại trong một giây, "Có vẻ là em đã nói thật.."

"Em không thể tin là anh đã quên. Lòi nói của em dễ quên đến thế à?"

"Oh. Phản ứng của em xứng đánh được xưng tên tại lễ trao giải đấy, làm gì mà gắt vậy," anh giận dữ, nhìn lại thực đơn, "Xin lỗi, anh không nhớ từng điều em nói với anh về bản thân."

"Well, em lại nhớ tất cả những gì anh nói với em về bản thân anh," cậu mím môi với anh.

"Ồ, thật sao?" Tae hỏi, không thể tin được, "Anh- anh cũng thấy vậy."

"Thật ra thì," Jungkook đặt cốc nước xuống, "Mẹ nó. Em biết về con chó Soonshim chết tiệt của anh, và việc nó mắc bệnh tiểu đường như thế nào, em biết quán sushi yêu thích của anh là ở Madison và Third, em biết anh đã chơi bóng đá mãi tận đến lúc lên 15, em biết anh bị dị ứng với dứa. ! Nhân tiện, em biết tập phim yêu thích của anh trong Doctor Who và cả tập mà anh ghét nhất luôn, để chi tiết hơn thì là Tập đặc biệt Giáng sinh của David Tennant-"

"Được rồi, được rồi, anh hiểu rồi, anh đã sơ suất," giọng Tae nhỏ xuống với vẻ khó chịu giả tạo, nhưng Jungkook không thể đọc được biểu cảm trên khuôn mặt anh. Cậu dừng lại một giây, và mở miệng, trông như thể cậu có điều gì đó muốn nói thêm, nhưng cậu đã bị cắt ngang bởi người phục vụ của họ xuất hiện để gọi món.

Jungkook gọi mì spaghetti và thịt viên. Nó kinh khủng như cậu mong đợi, nhưng cậu không phàn nàn, bỏ qua mọi thứ và ăn hết sạch. Hóa ra "lao thẳng" là một chất kích thích thèm ăn thực sự lớn.

__

Họ lái xe thêm vài giờ nữa sau bữa tối, Jungkook chọn chợp mắt khi Tae tiếp tục cầm lái.

Khi họ lăn bánh vào cái nhà nghỉ tồi tàn mà Tae cho là trông có vẻ sạch sẽ, Jungkook giật mình thức giấc, nhảy dựng lên khi động cơ ngừng hoạt động.

"Dude, bro, thư giãn đi, có chuyện gì à?"

"Không có gì," Jungkook càu nhàu, vẻ chán nản hiện rõ trên khuôn mặt. Cậu thực sự đã gặp ác mộng rằng mình đang đi trên đường với Tae, nhưng sau khi tỉnh dậy và thấy đó là sự thật, cậu quyết định tốt nhất là không nên chia sẻ.

Cậu vươn vai khi ra khỏi xe, lấy túi của họ ra khỏi cốp trong khi Tae đi đến quầy lễ tân để lấy phòng cho hai người.


__

Sau khi ném cái áo hoodie và áo phông lên chiếc giường cỡ queen, Jungkook đi thẳng vào phòng tắm, để người kia nằm dài lướt mạng xã hội một mình.

Dòng nước ấm áp đổ xuống xối xả, cậu rất tận hưởng nó, thoải mái bắt đầu dành thời gian hát theo danh sách nhạc Spotify của mình khi cậu cọ sạch dấu hickey Tae hôm trước khỏi thân mình.

Jungkook khá chắc chắn rằng họ đã chơi đùa suốt đêm qua, vì vậy cậu không khỏi sửng sốt là bước ra rồi đập vào mắt lad hình ảnh Tae đang nằm trên đệm, thở hổn hển khi anh đút ngón tay thứ hai vào trong mình.

Jungkook nuốt nước bọt, và ngu ngốc làm rơi điện thoại của mình, thu hút sự chú ý của người kia khi nó chạm xuống đất.

Anh ngước lên nhìn cậu và cắn chặt môi, khiến máu của Jungkook lập tức dồn về phía nam. Cậu lặng lẽ cởi bỏ chiếc khăn tắm quanh eo, nắm chặt dương vật đang nhanh chóng cứng lên của mình vài lần, trước khi tiến lại gần giường.

Cậu đã đủ gần để chạm vào Taehyung trước khi người kia đặt bàn tay còn lại lên ngực cậu để ngăn cậu lại gần hơn.

"em nghĩ em đang định làm gì vậy?" anh hỏi, giọng đầy hương vị thỏa mãn.

"Ăn anh" Jungkook bối rối hỏi, "Còn có thể là gì nữa chứ?"

"Ai nói với em là em có thể làm thế?" Jungkook có thể nói rằng anh đang cố tỏ ra thách thức, nhưng anh chắc chắn đã đánh trúng tuyến tiền liệt của mình, bởi vì giọng anh đã tăng lên một quãng tám khi từ cuối cùng thoát ra khỏi miệng.

Jungkook, nghĩ rằng anh chỉ đang chơi hết sức mình, cố gắng đẩy thân thể người kia ra, dựa vào để hôn, nhưng anh vẫn giữ vững lập trường của mình, "Em đã là một tên khốn chỉ mới tuần qua thôi, Jungkook"

"Đợi đã, nghiêm túc chứ? Em tưởng chúng ta đã vượt qua chuyện đó rồi,"cậu rên rỉ, thèm thuồng nhìn những ngón tay Tae trượt ra trượt vào trong anh. Chúng bóng nhẫy và ướt đẫm dịch nhờn, và Jungkook còn chợt ngửi thấy mùi dâu tây thoang thoảng đâu đây. Cậu liếm môi, "Nào, để em ăn anh đi."

Tae thực sự trông có vẻ là đã bị thu hút bởi cám dỗ ngọt ngào kia rồi, nhưng chỉ sau một giây, vẻ kiên quyết trở lại trên khuôn mặt anh, "Đéo nha, em không được chạm vào anh, em là một là một con chó cái, và anh sẽ khiến em phải trả giá"

"Nhưng em đã ăn Olive Garden cho anh rồi mà... "

"Anh đã khóc khoảng hơn một giờ đồng hồ đấy."

Anh ấy đã thắng, "Anh thật là. Chết tiệt. Giới hạn. Tae. Anh phải có giới hạn chứ."

"Ngồi đi, tại sao em không ngồi nhỉ?" Tae ra hiệu cho chiếc trường kỷ đặt đối diện với giường.

Jungkook tiến về phía đó và ngồi xuống, quay người về phía chiếc TV trong góc trái ngược với Tae. Cậu vắt chéo chân, lòng tự trọng cao hơn tất thảy để có thể cho phép anh thấy cậu đã vất vả như thế nào, "Em ổn" Cậu chắc chắn rằng Tae đang nhìn khi cậu cúi xuống và chộp lấy điều khiển, bật TV lên.

"Ồ, đó có phải là cách em sẽ thử để chơi trò này không?

"Thì sao, Tae?"

"Chúc may mắn," anh cười khúc khích đáp lại. Jungkook có thể biết Tae đã cho thêm một ngón tay nữa qua cách hơi thở của anh ấy thay đổi. Mẹ kiếp, cậu tự nghĩ, anh ấy thực sự hiểu rõ cơ thể mình.

Tuy nhiên, anh ấy sẽ tìm ra nó ngay cả khi anh ấy không thể nhận ra một chi tiết nhỏ như vậy thôi. Không mất nhiều thời gian để tiếng rên rỉ của Tae trở nên to hơn và sâu hơn, khi anh đưa ngón tay vào và rút ra khỏi cơ thể mình, âm thanh ướt át, cao vút tựa tiếng mèo kêu, át đi âm thanh của bất cứ thứ gì mà Jungkook đáng lẽ phải xem.

Tae lại bắt đầu đánh vào tuyến tiền liệt của anh, khiến Jungkook phải nguyền rủa các vị thần ở trên vì sức hấp dẫn không thể cưỡng lại của anh mà thậm chí không cần phải nhìn thấy. Anh thút thít, mỗi hơi thở trở nên ngắn hơn, và Jungkook cố gắng không tưởng tượng ra vẻ mặt chìm trong bể tình của anh.

Sau đó, cậu nghe thấy một tiếng tát, và nuốt nước bọt, sẵn sàng cho nhịp tim của mình chậm lại, dù chỉ trong một giây. Mỗi lần cậu chớp mắt, cậu có thể tưởng tượng ra điều đó, Taehyung dang rộng ra cho cậu nhìn thấy, một tay cầm tiểu kê của mình, tay kia ở sâu bên trong khi anh ưỡn lưng dựa vào tấm ga trải giường tồi tàn.

Jungkook có thể cảm thấy dương vật của mình rỉ ra, những giọt tinh dịch nhớp nháp bắt đầu khô lại ngay dưới rốn, nơi nó dựng đứng, cứng ngắc và sưng tấy. Cậu cần phải chạm vào chính mình. Nhưng một lần nữa, để Tae thắng sẽ... không tốt. Đối với lòng tự tôn của cậu, nó là điều... Jungkook là một kẻ thất bại nặng nề.

"Phim tài liệu về rừng nhiệt đới của em thế nào rồi?" Tae hỏi.

Jungkook có chút giật mình. Đó là những gì đang được chiếu hả? Cậu đã hơi quá bận tâm để chú ý. Buộc mình không quay sang Tae, cậu lắp bắp, "Hay tuyệt. Em thực sự đã được học hỏi rất nhiều"

"Đó là lời nói dối ít thuyết phục nhất mà em từng nói với anh đấy."

Jungkook nhún vai, thực sự không thể nghĩ ra một câu trả lời có tính uy tín nào. Cậu đã gần như không thở trước đó.

"Em nên nhìn anh"

"Em muốn tìm hiểu về Toucans"

"Họ đã nói về loài bò sát kể từ khi em bật nó lên, đồ nói dối."

Jungkook không trả lời.

"Anh đã có ba ngón tay ở bên trong, em biết đấy"

"Thật tuyệt"

"Nó là. Hầu như là tuyệt vời như thứ đó của em, khi mà nó gần như lấp đầy anh tốt như vậy. Lấp đầy luôn."

Jungkook hít một hơi thật sâu.

"Tuy nhiên, anh cảm thấy tốt hơn rất nhiều rồi," anh bắt đầu với giọng trầm, "thứ kia của em lúc nào cũng ấm áp, dày, và nó cong vừa phải, Kookie, mẹ kiếp," anh rên rỉ một tiếng dài khi nhớ lại ký ức đó.

Cậu thậm chí không nhìn vào TV nữa, chỉ nhìn vào bức tường, tập trung toàn bộ vào việc giữ vững lập trường của mình.

"Anh chỉ thích cách nó... ugh... nó luôn vào sâu như vậy," anh ấy tiếp tục, "hoặc có thể đó là em. Em chăm sóc anh rất tốt khi chúng ta làm tình, Chúa ơi, Jungkook. Anh có thể nói rằng em thích làm cho anh không còn bắn được gì nữa, phải không? Anh thích vẻ ngoài của em khi em chuẩn bị- làm"anh nuốt nước bọt, dừng lại một giây để lấy lại nhịp thở trước khi mở miệng lần nữa, "Và cách em đánh dấu anh, Chúa ơi, cách em cắm răng vào trong anh, em biết cách làm anh bầm tím theo cách mà anh- ah- theo cách mà anh thích. Em có muốn biết anh đã làm gì sau lần đầu tiên chúng ta làm tình không, khi em cho anh tất cả những vết cắn, hickey và vết bầm tím?"

"Anh đã làm gì?" Cậu miễn cưỡng hỏi.

"Anh chỉ nhìn chằm chằm vào chúng hàng ngày trong gương và tự dằn vặt mình trong ký ức, đó là tất cả những gì anh cần. Em biết đấy, anh chưa bao giờ ra nhiều như vậy bằng chính đôi tay của mình. Anh yêu những vết bầm trên hông anh, và chúa ơi, em còn để lại toàn bộ dấu tay chết tiệt nữa. Nhìn anh này."

Jungkook, vẫn đang cố gắng hết sức để hành động không bị ảnh hưởng bởi những lời nói của Tae, cựa mình trên trường kỷ, nhưng nỗ lực của cậu đã phản tác dụng. Lực ma sát rất nhỏ cũng đủ để khiến cậu phát ra một tiếng thở hổn hển khá mạnh trái với ý muốn của mình. Cậu rủa thầm toàn bộ cơ thể của mình cho sự phản bội của nó.

"Bớt diễn đi, cả hai chúng ta đều biết mày khó khóc lắm đấy"

Jungkook quyết định rằng mình phải chú ý đến cái thảm hơn.

"Jungkook! Nhìn kìa, là một con nhện!"

Cậu quay người lại chỗ Tae theo phản xạ. Chỉ trong tích tắc đó là tất cả những gì cần thiết để nhốt cậu vào trong, bởi vì ngay khi mắt cậu chạm mắt Tae, cậu biết mọi thứ đã ngã ngũ.

"Tốt hơn rồi," Tae nở một nụ cười tự mãn, tăng tốc ngón tay, "Đưa chân ra, để anh xem em anh đã làm khó em như thế nào nào"

Jungkook tự hỏi tại sao anh thậm chí còn cố tỏ ra cáu kỉnh khi bắt gặp nó.

Lông mày của Tae nhướng lên khi mắt anh chạm vào cậu nhỏ của Jungkook, và anh thở hổn hển, đưa một tay về phía mình, "Anh có thể thấy nó đang đau nhói," anh rên rỉ, ngả đầu ra sau gối, "Mẹ kiếp, anh sắp ra rồi đấy." . Gọi tên anh điii, làm ơn, Jungkook"

Giờ thì đã phải tuân theo cảnh tượng ngoạn mục trước mắt, nên Jungkook nghiễm nhiên để cho mình nắm chặt lấy tay, kéo mạnh nó một cách uể oải, cố gắng khắc sâu hình ảnh đó vào trí nhớ của mình, "Taehyung," cậu rên rỉ, cắn môi, "Ôi, Taehyung, chết tiệt, taehyung"

"Ah ahfahhhah " là âm thanh duy nhất mà Tae có thể tạo ra khi anh chống hông vào tay, chạm vào thân mình.

Chỉ mất có một giây để Taehyung lao đến bên Jungkook, trườn lên đùi cậu để ngồi lên người người nhỏ hơn và chìm sâu vào dương vật đang cương kia. Anh bắt đầu cưỡi trên cậu, nhưng Jungkook đã luồn tay xuống dưới đùi anh, bế anh lên, đến bên giường và đặt xuống. Cậu bắt đầu thúc vào trong Tae, tìm thấy cực khoái của chính mình không quá một hoặc hai phút sau đó, phát ra âm thanh khủng khiếp giống như tiếng thút thít tuyệt vọng khi anh đi vào bên trong cậu.

Cậu lùi lại, nhưng không rút ra, chỉ đủ xa để cúi xuống liếm sạch tinh dịch đang khô trên bụng anh, trước khi quay lại hôn anh một cách thèm khát, cố gắng hết sức để chữa lành cơn đau âm ỉ, không thể giải thích được trong ngực cậu cùng với Taehyung.

Taehyung và đôi môi mềm mại của anh, những ngón tay nhanh nhẹn của anh, làn da mịn màng và nóng bỏng của anh, ôi. Jungkook rùng mình, ép mình chặt vào người lớn hơn nhất có thể.

Taehyung đáp lại bằng cách vòng tay và chân quanh Jungkook, khóa chặt cậu trong vòng tay khi nụ hôn của họ trở nên chậm rãi hơn. Jungkook rút ra sau khoảng thời gian tưởng như cả tiếng đồng hồ, và thở dài trong miệng, "Chúa ơi, Taehyung, anh đang muốn làm gì với em vậy trời?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC