2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cơ mà nói thật lòng thì cái ý tưởng sơ múi cậu chàng cùng phòng cũng không hề tệ chút nào.

Chuyện là Sehun, không hiểu vì cái lý do gì mà dạo gần đây bắt đầu có những giấc mơ về tình dục vô cùng thường xuyên. Cứ cách vài đêm, y lại có một giấc mơ vô cùng sống động về những cơ thể săn chắc, những tiếng rên rỉ thèm muốn và thức dậy trong trạng thái cương cứng hay là vô cùng dính dáp. Tuy những giấc mơ nọ thì tuyệt vời thật, nhưng chúng cũng khiến y cảm giác có đôi chút..hụt hẫng.

Dựa vào quan sát thì cậu bạn cùng phòng của Sehun cũng trông giống như cậu ta cần phải xả hơi đôi chút nữa. Thậm chí bây giờ còn lâu mới tới giữa kì nhưng Jongin đã trông có vẻ rất stress rồi. Hắn có quầng thâm ở dưới mắt, được giấu đằng sau cặp kính. Tóc hắn cũng trông lộn xộn hơn. Còn nữa, Jongin còn thường mím môi lo lắng, đưa tay lên chà sát mặt và thở dài. Đôi khi Sehun còn để ý thấy được những ngón tay của cậu ta đang run rẩy.

Jongin cũng trở nên lười thận trọng hơn trước khi ở trong phòng. Có một vài buổi sáng sau khi kết thúc cuộc họp nhóm sau giờ ăn trưa, hắn lăn ra từ trên giường và cứ thế thay quần áo mà không thèm vào phòng tắm gì cả. Cơ bắp của Jongin trông khá cứng cáp, với đôi vai tròn, dày và tấm lưng chắc khỏe, à còn có phần thắt lưng trông thon gọn nhưng vô cùng chắc chắn kia nữa. Sehun chớp mắt vài lần, chăm chú nhìn phần da mới lộ ra của người bạn cùng phòng trong sự ngạc nhiên, đột nhiên y cảm nhận được có một dòng điện giật nhẹ đang dâng lên bên trong mình. Thì ra, Jongin trông quyến rũ thế này từ phía sau à. Hấp dẫn đây.

Nhưng mà xui một cái, cậu ta vẫn trông stress cực. Không biết cậu ta stress về chuyện gì nhưng tình trạng hiện tại đã trở nên tồi tệ hơn. Sehun bắt đầu lo lắng.

"Này, cậu có thấy đèn trần có vẻ tối hơn bình thường không?"

"Huh?"Jongin ngừng thắt dây giày và ngước lên. "Không?"

"Cậu có chắc không?" Những chữ trong sách giáo khoa của Sehun trông khó đọc hơn mọi ngày, lúc đầu thì y đã đổ lỗi cho ánh sáng yếu, nhưng sau khi nhìn xung quanh thì nhận ra rằng tất cả trong phòng đều bật sáng. Đèn trần, là nơi thường cung cấp hầu hết ánh sáng trong phòng dường như yếu hơn rất nhiều so với mọi thường. "Có lẽ cần phải thay bóng đèn rồi."

Jongin cau mày rồi gật đầu cách chậm chạp, mặc dù cậu ta trông có vẻ không thuyết phục chút nào, quay lại buộc dây giày của mình bằng đôi tay run rẩy. "Tôi sẽ thêm bóng đèn vào danh sách mua sắm." Da của Jongin lúc này trông nhợt nhạt một cách rất kỳ lạ. Có thể là do ánh sáng yếu, nhưng kết hợp với đôi tay run rẩy và những quầng thâm dưới mắt hắn, Sehun có hơi nghi ngờ điều y thấy là sự thật.

"Cậu có đi làm tối nay không?"

"Có. Tôi đã không làm ca nào trong suốt bốn ngày rồi, điều đó thực sự tệ. Tôi cần... tiền."

"Tôi hiểu mà. Nhưng cậu có chắc là phải đi tối nay không? Trông cậu bệnh vãi ra đó, bro."

Jongin chớp mắt ngạc nhiên nhìn y. "Oh. Không, tôi rất ổn. Chỉ hơi stress thôi. Tôi có chương trình học khá nặng học kỳ này và phải còn làm thêm nhiều giờ nữa."

"Chăm sóc bản thân đấy."

Jongin nở nụ cười. "Cảm ơn, tôi sẽ."

Đáng yêu vãi.

"Giờ tôi phải đi rồi."

"Gặp lại cậu sau." Có lẽ sẽ tốt hơn khi Sehun ở riêng một mình trong phòng một chút. Điều đó có nghĩa là y sẽ có cơ hội chăm sóc bản thân sau hai đêm liên tiếp mộng tinh. Ngay khi Jongin đi khuất, Sehun kéo thứ nọ ra khỏi quần, lên xuống một cách nhẹ nhàng và chậm chạp, cố gắng thư giãn hết những bực tức tích tụ vài ngày vừa qua. Sau khi đã xử lý và dọn dẹp xong xuôi, y cầm cuốn sách lên, chuẩn bị nheo mắt lại để đọc chữ trong đó, nhưng thật ngạc nhiên, ánh sáng đã trở lại bình thường.

*

Sehun về phòng vào giữa khuya, sau một vài trận beer pong* căng cực vào thứ năm, thì thấy Jongin đang đứng bên cạnh giường, hoàn toàn trần truồng trừ một chiếc khăn tắm đang quấn quanh eo, không đeo kính còn tóc thì được vuốt ngược ra sau để lộ trán.

Y sững người lại vì ngạc nhiên. Đó là vẫn Jongin như mọi ngày, nhưng Sehun chưa bao giờ nhận ra hắn nóng bỏng đến mức này. Khi không có gì cản đường, khuôn mặt cậu ta đẹp đến kinh ngạc. Cấu trúc xương hoàn hảo, làn da trơn nhẵn, đôi mắt sâu, quyễn rũ, cặp môi dày đó nữa. Cơ thể cậu ta cũng vậy. Tỷ lệ hoàn hảo kỳ lạ và những thớ cơ bắp thì cứ như được điêu khắc. Cái thứ nọ, không lẫn vào đâu được-chắc chắn là sáu múi.

(*) Beer pong là một trò chơi uống rượu mà hai đội tham gia sẽ ném bóng bàn từ phía bên này của bàn sang phía bên kia sao cho quả bóng bàn rơi trúng vào một trong những cốc bia đã được xếp sẵn. Trò chơi này thường gồm hai đội đấu nhau, mỗi đội có từ một người trở lên với từ 6 hoặc 10 cốc bia xếp thành hình tam giác mỗi bên. Lần lượt từng đội sẽ ném bóng bàn vào cốc phía đối phương. Nếu bóng rơi trúng cốc nào thì đội sở hữu cốc đó phải uống cạn. Đội nào hết cốc trước đội đó thua.

"Whoa, bro."

"Sao thế?" Trông giống như cậu ta đang đỏ mặt một chút.

"Tại sao cậu giấu hết mấy thứ này thế? Chết tiệt."

Jongin nhếch môi một chút rồi cúi đầu ngại ngùng. "Tôi khá là ngại về.. nó."

"Xin lỗi, tôi có nên nhìn sang chỗ khác không?"

Sehun nghĩ người bạn cùng phòng bình thường hay rụt rè của y có lẽ không thích khi y nhìn chằm chằm vào bộ ngực trần của cậu ta, và mặc dù Sehun thực sự rất muốn tiếp tục nhìn tiếp, à còn cái cách mà hai má cậu ta lộ ra lúm đồng tiền và đôi mắt cong lại khi cười thậm chí còn hấp dẫn hơn cả bộ ngực trần của cậu ta nữa.

"Tôi không phiền đâu."

"Không, tôi cảm thấy dị lắm. Tôi sẽ quay sang chỗ khác. Nhưng nếu tôi có một cơ thể như vậy, tôi sẽ đi khoe nó khắp mọi nơi đấy. Chỉ muốn nói thế thôi."

"Ừ... cảm ơn cậu." Jongin cười khẽ, mặc vào một chiếc boxer bên dưới khăn và một cái áo thun để ngủ. Nhưng hắn vẫn giữ nguyên mái tóc được vuốt ngược ra sau như thế và bỏ kính ra, và Sehun bắt gặp bản thân lén lút nhìn chằm chằm vào Jongin trong nửa giờ tiếp theo trước khi đèn tắt.



.

/chết, sơ hở không ngụy trang cái là bị osh ẻm tia liền =)))))))))).

Thực sự xin lỗi mọi người nhiều vì quá lâu rồi mình mới update chap mới, chuyện là mình vừa mới vào học kì mới+ chuyển đến chỗ ở mới nên không sắp xếp được thời gian =((. Cảm ơn các cậu vì đã kiên nhẫn chờ đợi nhé. loveee/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net