~13~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Taehyung 태헝

Taehyung im lặng chờ đợi, cứ một chốc lại nhìn quanh, rồi lại điều chỉnh tư thế sao cho thoải mái.

"Mommy!" Một giọng nói trẻ con vang lên.

"JungSoo!" Taehyung nhìn xung quanh thì ánh mắt cậu liền rơi vào một cặp mắt nhỏ bé khác đang ló ra từ cửa sổ hàng ghế sau.

Cậu cười rạng rỡ mở cánh cửa ra, JungSoo liền nhảy tọt vào lòng cậu, "Mommy, người cuối cùng cũng tới! Người thật sự tới rồi!"

"Đương nhiên là mommy tới rồi, con yêu. Sao mommy lại không tới chứ?" Taehyung khúc khích cười.

JungSoo liền nhún vai buồn bã, "Daddy luôn nói mommy sẽ về, nhưng người lại chẳng bao giờ đến."

"Oh, baby", Taehyung thì thầm, bế JungSoo lên tay. "Mommy sẽ không bỏ lại con lần nào nữa, được chứ?"

Câu nói của cậu đã cổ vũ JungSoo vực dậy khỏi sự buồn bã, "Vâng, mommy!"
Mỉm cười, bé trèo ra ghế sau, ngồi vào chỗ của mình và đợi cha tới cài dây an toàn.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Ta là dải phân cách thời gian~~~~~~~~~~~~~~~~

Tại nhà.
Ngay khi chiếc xe chạy đến con đường gần nhà. Từ xa, Taehyung liền trong thấy thân ảnh của một người phụ nữ đứng trước cửa nhà họ, chờ đợi một ai đó.
"Ai vậy, Jun-babe?" Taehyung sửa lại.
Jungkook phớt lờ cậu, mắt tập trung vào người phụ nữ kia. "Ra ngoài và dắt JungSoo về phòng, đừng chậm trễ." Jungkook nghiêm túc nói.

"Ah-v-vâng thưa ngài, ý tôi là babe." Taehyung lắp bắp, mò mẫm ra khỏi xe.
Quay ngược lại ghế sau, cậu giúp JungSoo tháo dây an toàn, người đang đưa mắt tò mò nhìn cậu, rồi dắt thằng bé lên phòng. Lúc lướt ngang qua người phụ nữ kia, cô ta đưa mắt khinh khỉnh nhìn cậu.

Khi lên đến phòng riêng của mình, JungSoo liền chạy ào lại rồi ngã xuống chiếc giường êm ái. "Lúc nãy ở cửa là ai vậy, Mommy?"

"Mẹ không chắc nữa, con yêu." Taehyung hơi lúng túng nói. "Ở yên đây nhé, mẹ sẽ quay lại ngay thôi."

"Vâng." Thằng bé đáp, xung quanh đã được bao phủ bởi toàn là những món đồ chơi. Taehyung mỉm cười âu yếm rồi rời khỏi căn phòng.

Lặng lẽ nhất có thể, Taehyung bước xuống cầu thang, cố gắng nghe ngóng cuộc trò chuyện giữa hai người kia.
Tim cậu đập liên hồi, bởi nếu cậu bị Jungkook phát hiện, cậu biết chắc sẽ có những thứ tồi tệ xảy đến hơn là cái phích cắm trong hậu huyệt cậu.

"Tôi đã nói với cô rồi, Mika", Taehyung có thể nghe thấy sự căng thẳng trong giọng nói của Jungkook, "Chúng ta đã kết thúc. Tôi đã tìm được người phù hợp hơn để làm tròn vai trò này rồi."

"Phù hợp hơn?" Mika cảm thấy bị xúc phạm.

"Cô ta có để cho anh chịch như tôi sao? Cô ta thoả mãn được anh bằng tôi sao? Tôi chỉ là trò đùa của anh thôi à?"

Jungkook chán nản thở dài, "Nếu tôi làm tình với cô, thì cô sẽ chịu cút đi chứ?"

"Nếu anh làm nó hằng tuần thì tôi sẽ. Làm tình với tôi hàng tuần và tôi sẽ không làm phiền gia đình nhỏ bé này của anh." Sự tự mãn rõ rệt trong giọng của ả ta.

"Được thôi, dù sao thì nó không khác gì một mũi tên trúng hai đích."
Không lâu sau, âm thanh lột đồ truyền tới.Theo đó là những tiếng ẩm ướt. Và cuối cùng là tiếng thở dốc cùng rên rỉ phát ra từ căn phòng.

Taehyung chỉ muốn nôn mửa ngay lúc này, ngực cậu đau nhói, khuôn mặt giờ đây đã đẫm nước mắt.
Taehyung đang khóc.

:(((((((((((((((

Jungkook, ngươi hay lắm, dám làm cục cưng của ta khóc hỉ..

_______________________________________________________6/4/2020

_hunhgihn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net