3rd part

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cô được tìm thấy như một đứa mồ côi. Một kẻ lưu vong. Gia đình cô bị bọn cướp đốt cháy và giết chết. Cô hầu như không làm gì nhưng cuộc sống của cô đã thay đổi khi cô gặp Cha.

Ông ấy nhận nuôi cô. Cho cô gặp những đứa trẻ mồ côi khác, Yena và Yujin. Ông dạy cô tất cả những điều cô cần, giúp cô tìm ra niềm đam mê của mình. Ông cho cô tự xây dựng quán cà phê của mình, bắt đầu sống một mình. Ngoài ra, ông cho phép cô mang Yena và Yujin đi cùng.

Món quà tuyệt vời nhất cô từng có là gọi ông là bố. Trở thành con của ông. Ông yêu cô như con gái, đối xử với cô như một học sinh và chăm sóc cô như một người bạn. Ông là người đưa cô trở lại cuộc sống, người dạy cô trở thành một Alpha thực thụ. Trở thành người như ngày hôm nay.

Cô yêu ông bằng cả trái tim nhưng...

" Con có cần phải làm điều này không ? " 

..lần đầu tiên, cô muốn chạy trốn khỏi ông.

" Con có làm được không ? "

" Con..."

" Con không thể sao ? " ông từ tốn hỏi,

Cô vẫn im lặng. Ông mỉm cười và nói, " Con có thể từ chối nếu con muốn Chaeyeon ah... Ta sẽ không ép con "

" Nhưng cha- "

" Không phải là về niềm tự hào của ta hay bất cứ điều gì Chaeyeon ah... " ông nói, " Tôi là cha con, ta sẽ không ép con chỉ vì lợi ích của gia đình "

" Hạnh phúc của con mới quan trọng "

Ông bước đến bên Chaeyeon, khẽ xoa đầu cô, " Nếu con muốn, con có thể nghĩ về nó. Ta sẽ tôn trọng quyết định của con "

Mặc dù ông nói vậy, Chaeyeon vẫn cảm thấy tồi tệ.

Có một thỏa thuận giữa gia đình của họ với gia đình khác từ cơ quan có thẩm quyền cao. Thỏa thuận là một cuộc hôn nhân. Chỉ có Alpha và Omega tốt nhất mới có thể làm điều này. 

Chaeyeon, trở thành Alpha tốt nhất, trở thành người được chọn... Nhưng...

Khi khuôn mặt của Eunbi hiện lên trong tâm trí cô. Một cảm giác đau đớn len lỏi vào ngực cô.

' ...mình nên làm gì đây...? ' 

" Vậy, chị đang nói rằng chị ấy bỏ rơi Eunbi unnie để lấy một Omega khác mà chị ấy hầu như không biết ? " 

" Wonyo, không phải như vậy ! Chaeyeon unnie không thể làm được gì... "

" Vậy nếu chị được yêu cầu làm điều tương tự, chị sẽ rời xa em ? " 

" Wonyoung, tôi không có ý đó là như vậy ! " 

Wonyoung nhìn đi chỗ khác. Cô lo lắng. Đã một tuần kể từ khi họ gặp nhau, vì sự cố của Eunbi trong quán cà phê đó. Cô nghĩ rằng Chaeyeon yêu unnie của cô rất nhiều. Cô nghĩ rằng Chaeyeon khác với Alpha khác nhưng hóa ra, Chaeyeon bị mắc vào một cuộc hôn nhân sắp đặt. Chaeyeon chọn rời khỏi Eunbi. 

Bây giờ, cô với Yujin. Cô không thể không lo lắng. Nếu Yujin rời bỏ cô như Chaeyeon thì sao ? Nếu Yujin chỉ đang đùa giỡn thì sao ?  Nếu Yujin thực sự- ? 

" Wonyoung... " Yujin khẽ vuốt đôi má mũm mĩm yêu thích của cô. Mỉm cười, để ngón tay cái của cô chạm nhẹ vào từng phần trên khuôn mặt của Wonyoung. " Này... chị ở đây mà... "

" Yujin... "

" Chị biết chị biết mà... " Cô cảm thấy tồi tệ. Làm cô ấy hoảng loạn. Đó không phải là bổn phận của cô với tư cách là một Alpha. Cha sẽ rất giận cô. 

" Chị xin lỗi... chị không có ý làm cho em cảm thấy như thế này... "

Nước mắt bắt đầu rơi ra từ đôi mắt đẹp của cô ấy. Ngực Yujin đau nhói. Cô kéo Omega lại gần mình, vuốt ve lưng cô ấy để trấn tĩnh lại, " Chị sẽ không đi đâu hết... Chị hứa "

Wonyoung gật đầu. Siết chặt vòng tay của cô quanh cổ Yujin. Nó hơi chật chội vì họ đang ngồi ở ghế của quán cà phê. Cô không quan tâm điều đó. Yujin đang ở đây... Thế là đủ. 

" Vậy, cả hai chúng ta sẽ đến bữa tiệc khác tối nay nhé ? " Yujin hỏi, cố gắng phá vỡ sự căng thẳng. 

Wonyoung gật đầu khi cô bĩu môi một cách đáng yêu. " Hing... em buồn "

Yujin cần phải kiềm chế sự thôi thúc muốn hôn Wonyoung. ' Em ấy thật dễ thương... Thật.. Wow... '

" K-Không sao ! Chúng ta có thể nhắn tin với nhau khi chán "

" Thật sao ? " khuôn mặt của Omega sáng lên khi nghe câu nói, " Yeayy ! " 
_______________

Cô nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình trong gương. Khá đau đớn vì sự thật: cô sẽ không trở thành bạn đời của Eunbi.

Bữa tiệc đã bắt đầu. Cha gọi cô đến gặp mọi người. Đó là đêm cho cuộc hôn nhân sắp đặt của cô.

Cô cảm thấy phức tạp. Thể hiện khuôn mặt đẹp nhất thay vì nỗi đau.

" Chaeyeon đã sẵn sàng chưa ? " Cha hỏi,

Cô hít một hơi thật sâu, vờ cười và nói: " Vâng... con đã sẵn sàng "

Ông mỉm cười tự hào với cô, " Hãy đi gặp họ nào "

Cô gật đầu. Theo sau ông. Một tiếng thở dài khác rời môi cô khi cô đi xuống hành lang, đi ngang qua những người nhìn cô, đánh giá cô...

' Vậy cô ta là Alpha... ? '

' Thì, họ nói cô ấy là người tốt nhất trong gia đình '

' Đợi đã... Không phải ông ta có Zeta trong gia đình sao? ' 

' Ý là Kim Chaewon ? Cô ta kết đôi rồi. '

Cô lo lắng chết người. Không phải vì con mắt của mọi người, mà là những gì cô sắp phải đối mặt. Thật đáng sợ.

Cha dừng lại ở cửa, Chaeyeon theo bước của ông. Đứng sau lưng ông vì sự lo lắng trong cô. 

" Chae "

" ... "

" Psst ! Lee Chaeyeon ! "

" Ya ! "

Chaeyeon giật mình một chút, may mắn không đánh cha mình. Cô nhìn vào thủ phạm, cau mày khi nhìn thấy Chaewon. " Cái gì ?! "

Chaewon giơ ngón tay cái và lẩm bẩm, " Chúc may mắn ! "

Trái tim cô ấm áp. Cô mỉm cười với Chaewon, gật đầu.

" Cảm ơn... "

Rồi đột nhiên có thứ gì đó đập mạnh vào cô.

Cô nhớ Eunbi.

Cô lại cảm thấy nỗi đau quen thuộc trong ngực mình. Ngực cô thắt lại nên cô thả lỏng một chút. Không có sự khép kín giữa họ. Không giống như họ thực sự hẹn hò với nhau nhưng Chaeyeon cảm thấy tồi tệ.

Tin nhắn cuối cùng cô nhận được từ Eunbi hôm nay là:

Tôi nhớ em...

Chết tiệt...

Điều đó cho cô cơ hội để tự hỏi về cảm xúc và quyết định của mình một lần nữa. Không đóng cửa, không tin tức, thậm chí không một lý do đơn giản. Mọi thứ đã rối tung ngay cả trước khi Chaeyeon cố gắng làm bất cứ điều gì.

Cô nghe theo tiếng gọi của Cha mình. Hít một hơi thật sâu và chờ đợi Omega, cô sẽ ở bên cạnh suốt cuộc đời.

Cô sững sờ. Choáng váng theo nghĩa đen. Cô đã đóng băng trong một giây tại lúc đó. Những gì mắt cô nhìn thấy là thứ gì đó nằm ngoài tầm kiểm soát của cô... Một.. Không..

Một vẻ đẹp thực sự...


Ngay cả khi Cha đã chào đón vị khách chính của họ đêm nay, Chaeyeon vẫn nhìn chằm chằm vào hư không.

" Chaeyeon ? " 

" V-vâng thưa cha ? " lắp bắp, cô cố gắng tập trung,

" Gặp người sắp trở thành bạn đời của con " , ông mỉm cười, chỉ vào cô gái mà cô đã khao khát suốt thời gian này " Kwon Eunbi "

Chaeyeon không biết một cái tên có thể nghe hay đến thế khi tên Eunbi vào tai cô. May mắn thay, cô vẫn xoay sở để đáp lại cái cúi đầu của cô gái và tự giới thiệu bản thân một cách đường hoàng.

" Tôi là Chaeyeon, Lee Chaeyeon "

Cô cảm thấy thật ngu ngốc.

Cô nhận thấy cô gái nhìn chỗ khác với một nụ cười nhỏ trên môi. Cả hai đều quá phấn khích về những gì xảy ra. Đồng thời họ cần nhớ rằng đây là một sự kiện chính thức.

" Chúng ta vào trong, nhé ? " 

Lúc đó, Chaeyeon đã đến bên Eunbi. Được chào đón bởi nụ cười ngọt ngào của cô ấy, Eunbi nắm lấy tay Chaeyeon mà không do dự. Cười tươi.

" Tôi... "

Chaeyeon bị chặn lại bởi một nụ hôn trên má trái. " Bất cứ điều gì em muốn nói đều có thể chờ, nên vào trong trước khi bố mẹ tôi nướng em "

Điều đó khiến Chaeyeon cười toe toét.


Yudingdong Unnie 🐶

Unnie '3' ...

Sao cục cưng ? 

Em chán -3-

Bữa tiệc chán lắm à ? 

Vâng !  Yuri unnie bỏ em để đi lấy thức ăn -3-
Em bực

Awww... ❤️
Đừng bĩu môi như thế cục cưng ❤️

Làm sao chị biết em đang bĩu môi ? -3-

Em quá dễ đoán :p
Tại sao em không ăn ? 

Em đã no rồi... -3-

Thật sao ? Em có chắc không? 

Unnie!  -3-
Em sẽ chặn chị -3-

Hahah ❤️❤️
Em dám ? 

Đương nhiên em dám !

Không... Em không thể

" Bởi vì chị đang ở ngay đây bé ạ- "

Wonyoung gần như làm đổ đồ uống của mình khi một vòng tay ôm lấy eo cô và kéo cô vào một cái ôm chặt. Khi cô quay lại. Má cô đỏ ửng sau khi biết ai là chủ nhân của những cánh tay dài.

" Vẫn còn sao ? "  Yujin hỏi với nụ cười

" Y-ya... Unnie... "

" Chị đây, hmmm ? Chuyện gì ? Nói chị nghe nào "

Wonyoung quá nhút nhát và bối rối khi nói điều gì đó. Cô cảm thấy thoải mái khi Yujin bằng cách nào đó ôm cô một cách bảo vệ. 

" Nếu em định hỏi làm sao chị ở đây, " Yujin cười, " Thật ra chị chỉ hình dung rằng chúng ta sẽ đến cùng một bữa tiệc... "

Wonyoung cau mày, Yujin chỉ đơn giản chỉ vào Eunbi và Chaeyeon đang đứng  cạnh nhau.

" Huh ?! Khoan đã ! Vậy ý chị là- ?! " 

" Đúng vậy " 

Yujin véo má Wonyoung khi Omega trẻ im lặng một lúc. " Không có gì phải lo lắng, đúng không ? " 

Cô quay lại đối mặt với Yujin, gật đầu chắc chắn và ôm chặt Alpha. " Em nhớ chị... "

" Haha... Chị cũng nhớ em... "

_______________

Yuri ngân nga hạnh phúc khi cô nhai thức ăn. Cô thích bữa tiệc vì đồ ăn miễn phí của họ ngon đến bất ngờ.

Đã 30 phút kể từ khi cô bắt đầu ăn và cô vẫn đang đứng cạnh bàn ăn với một đĩa đầy thức ăn.

" Em ăn nhiều hơn tôi tưởng ? "

Cho đến khi một người nào đó bắt gặp cô.

" Ye-yena unnie... "

Cô gái cười toe toét với cô. " Tại sao nói lắp ? Ổn mà ! Em trông dễ thương ngay cả khi đang ăn "

Ồ... Thật không mong đợi chút nào. Bạn hi vọng được trong một tình huống đúng đắn khi muốn gây ấn tượng với người bạn yêu nhưng Yena thấy nó dễ thương. Nhìn Yuri ăn ngon khiến cô liên tưởng đến một chú chuột hamster.

" Em có đói không ? " 

Yuri mỉm cười ngượng ngùng, " Hơi... ? " 

Yena cười khẽ, " Ôi trời... Có phải đó là lý do tại sao em đã đứng đây suốt nãy giờ không ? " 

" Chị thấy em ?! " 

" Tất nhiên ! " 

Cô quay mặt đi trong sự bối rối. ' Ugh... Mày đang làm gì vậy... '

" Ya ya... Không sao đâu " Yena tiến lại gần cô, " Trông em dễ thương mà, đó là lý do chị chào em "

Yuri từ từ quay lại nhìn cô," ...thật sao ? " Cô chậm rãi hỏi. Một vệt đỏ hiện rõ trên má cô.

Yena thấy thật buồn cười khi trêu chọc cô ấy nhưng quyết định dừng lại và nói, " Mm-hmm... Em là người dễ thương nhất ! Dù sao thì... " Cô gãi gãi sau gáy, " Uh... Em có thể cho tôi số của em không ? "

_______________

" Unnie... Tại sao chị không nói với em gì hết ? "

" Nói em biết cái gì cơ..? " 

" Chaeyeon unnie là Alpha của-"

" -Hôn nhân của Eunbi ? " 

" Vâng ! Cái đó ! "

Minju cảm thấy bị bỏ rơi. Trở thành bạn đời của Chaewon, rõ ràng cô ấy sẽ được làm quen với các thành viên trong nhóm của mình. Cô lo lắng về hôn sự sắp đặt của Eunbi, nhưng tại đây, họ đang tham dự bữa tiệc để cô phát hiện ra Chaeyeon ( Alpha hoàn hảo ) thực sự là người bạn đời sắp tới của Eunbi. 

Chaewon khẽ mỉm cười với cô gái bĩu môi. Cô hôn lên má và xoa lưng cô ấy,

" Một số điều tốt hơn nên là bí mật, em ạ... "

Ánh mắt cô khóa chặt vào Eunbi và Chaeyeon đang đứng cạnh nhau. " Bởi vì một khi nó được tiết lộ, đó sẽ là khoảnh khắc đẹp nhất hoặc là thảm họa nhất "

Omega nhìn Chaewon một lúc, khóe môi cô nhếch lên từng giây khi cô lẩm bẩm, " Vậy... Chị sẽ xem bí mật này là đẹp sao ? "

Điều đó thành công phân tán sự chú ý của Chaewon. Minju đặt lòng bàn tay của Zeta lên bụng. Để nó ở đó. Chaewon tự hỏi chuyện gì đang xảy ra. 

" C-cái gì ? Minju, đây là gì ? "

Cô cười khúc khích. Nhận thấy điều đó thật thú vị khi cô thấy người phụ nữ mạnh mẽ nhất trong căn phòng này trở nên bối rối vì mình.

Những ngón tay cô bao quanh gáy của Chaewon. Khiến Zeta dựa sát vào cô hơn.

" Chị sắp trở thành bố đấy ", cô cười thầm, " Well... Chúng có thể gọi chị là mom hoặc mama- "

Cô bị cắt ngang bởi tiếng thở hổn hển của Chaewon. " Gì cơ... ?! " Cô gần như hét lên. Minju cười.

" Chị nghe rõ em nói gì mà unnie... " Minju nói, " Chúng ta sắp làm cha mẹ "
_______________

" Tại sao Chaewon lại nhảy như vậy ? " 

" À... Có lẽ Minju đã nói với em ấy "

" Nói gì với em ấy ? Về chuyện gì ? "

" Minju đang mang thai "

"Ồ... Minju-đợi đã ?! Minju ?! " 

Eunbi cười khúc khích khi thấy Chaeyeon bị sốc. 

" Ừm em ấy đã... Thôi nào, họ đã kết đôi được một năm rồi "

" Nó vẫn sốc "

Sau một cuộc nói chuyện nhỏ với cả hai gia đình. Chaeyeon kéo Eunbi ra khỏi họ. Cô rất lo lắng trước đây nhưng cô thực sự đã để lại ấn tượng tốt với cha mẹ Eunbi.

" Cũng như em đã sốc như thế nào khi thấy tôi ? "

" Đó là một loại khác Eunbi ya... " Cô cười khúc khích, " Em đã choáng ngợp "

" Choáng ngợp ? Thật sao ? " , Eunbi nói, dựa vào hơi ấm mà cô cảm nhận được từ vòng tay của Chaeyeon. " Tôi tuyệt vời với em như vậy sao ? " 

Cô cười, " Đúng vậy "

Đơn giản nhưng rung động cùng một lúc. Eunbi bối rối vì những lời ngọt ngào đó.

" Tôi nghĩ rằng... Chúng ta sẽ không gặp nhau nữa ", cô nói, " Hóa ra ... Mọi thứ diễn ra hoàn hảo mà không một chút nghi ngờ gì " .

Eunbi gật đầu với Chaeyeon, " Yeah.. Thật tuyệt... "

" Chị có hạnh phúc với em không, Kwon Eunbi ? Em sẽ đủ cho chị chứ ? "

" Tôi hạnh phúc hơn thế, Chaeyeon ah... " cô ôm lấy đôi má phúng phính của Chaeyeon trong lòng bàn tay, " Thật ra ... tôi không biết điều gì sẽ xảy ra trong tương lai nhưng... "

" Em là quá đủ cho tôi rồi... Lee Chaeyeon, có thể hơi nhanh nhưng... tôi yêu em... "

Không ai biết trước được tương lai của mình
Nhưng đã ổn rồi
Từ giờ họ đã có nhau
The End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net