MANG THAI (13)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi tạm biệt Mã Gia Kỳ, Đinh Trình Hâm đã bị Triệu Âm hỏi rất nhiều câu hỏi về Mã Gia Kỳ trên đường về nhà, bao gồm hoàn cảnh gia đình, tình trạng công việc, thông tin cá nhân... tất cả đều được hỏi.

Nếu Đinh Trình Hâm không đọc nhiều bài viết thông tin cơ bản của Mã Gia Kỳ trên siêu thoại để tìm hiểu thêm về Mã Gia Kỳ, thì e rằng Đinh Trình Hâm sẽ không thể trả lời một câu hỏi nào.

Sau khi cắn răng trả lời trung thực những gì mình biết và bịa ra những chuyện mình không biết, Đinh Trình Hâm cuối cùng cũng đến được cửa nhà mình, Triệu Âm được cậu đỡ lên bậc thang và dùng vân tay mở cửa. Vừa vào cửa, Đinh Trình Hâm còn chưa thay giày, Triệu Âm vội vàng hét lên với người trong phòng khách:

"Để mẹ nói cho mọi người một chuyện lớn, Trình Trình có bạn trai rồi!"

Mẹ Đinh Trình Hâm trông rất vui vẻ, nhưng Đinh Trình Hâm thì chỉ biết ôm trán, cảm thấy áy náy vì bị ép nói dối và lời nói dối càng ngày càng lớn.

Quả nhiên, lời Triệu Âm vừa nói ra, Đinh Thường Hi thả máy tính xuống trước chạy tới, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc hỏi:

“Có bạn trai khi nào?”

Đinh Trình Hâm khó nhọc thay giày, sau đó tức giận nhìn Đinh Trường Hi: “Anh quan tâm đến em à?”

Đinh Trình Hâm còn chưa nói xong, Triệu Âm đã vỗ đầu cậu, có chút bất đắc dĩ dạy dỗ: "Ăn nói cho cẩn thận, mẹ cũng muốn biết."

Được Triệu Âm hỗ trợ, Đinh Trường Hi cười càng lúc càng tươi, thấy thế, Đinh Trình Hâm thật sự muốn cạp Đinh Trường Hi, sau đó cậu bất đắc dĩ đáp lại một tiếng: “Hai tháng trước.”

Triệu Âm đi tới phòng khách, Đinh Thiên Tông vẫn ngồi ở trên sô pha trầm tư nhìn cậu, Đinh Trình Hâm  từ trước đến giờ đều sợ ba mình, nhưng bây giờ nhìn thấy sắc mặt nghiêm túc như vậy, cậu còn tưởng rằng mình sẽ bị mắng, nên cậu không khỏi kiềm chế bản thân, trên môi nở một nụ cười.

“Thằng nhóc kia tên gì?” Đột nhiên, Đinh Thiên Tông chủ động hỏi.

Đinh Trình Hâm đã yên tâm hơn rất nhiều, thành thật trả lời: "Tên là Mã Gia Kỳ."

Đinh Thiên Tông còn chưa kịp mở miệng, Đinh Trường Hi bên cạnh đã cau mày nói: "Mã Gia Kỳ? Là ngôi sao à?"

Đinh Trình Hâm gật đầu.

Sau khi nghe được Mã Gia Kỳ là một ngôi sao, Đinh Thiên Tông cau mày, có chút không vui nói: “Thằng nhóc đấy ngôi sao à?”

"Có cần thiết phải quen một người không phù hợp như thế không?" Nghe thấy giọng điệu xúc phạm của phụ thân, Đinh Trình Hâm không khỏi vặn lại, cậu không thích đánh giá người khác khi vẫn chưa gặp, cũng không thích thái độ của ba cậu, Mã Gia Kỳ không phải là bạn trai thật của cậu, nhưng cậu lại cảm thấy khó chịu khi nghe chuyện này.

"Ý ba không phải vậy. Đừng lúc nào cũng nổi giận. Ba đã tiếp xúc với rất nhiều người nổi tiếng, và hầu hết họ đều không có cuộc sống riêng tư và rất lộn xộn. Con vẫn còn trẻ, ba chỉ không muốn còn bị lừa."

Nghe được lời nói của Đinh Thiên Tông, sắc mặt Đinh Trình Hâm dịu lại, cắn môi, cảm thấy có chút xấu hổ nhưng vẫn thả lỏng nói:

"Vâng......con xin lỗi."

Sau đó Đinh Trình Hâm không quên trầm giọng nói thêm: “Nhưng anh ấy rất tốt.”

Lúc này Triệu Âm cũng đi tới nói với Đinh Thiên Tông: “Em cảm thấy thằng bé đó rất tốt, chẳng trách lại đẹp như vậy thì ra là ngôi sao, ông không chứng kiến nên không biết, Trình Trình bị bong gân mắt cá chân, thằng bé sợ Trình Trình ngã nên luôn đỡ, em chỉ nghe Trình Trình nói, Tiểu Mã đã bế nó, nhìn mặt và hành động thì em thấy thằng bé là người lịch sự đấy."

Đinh Thiên Tông thả lỏng lông mày, cụp mắt nhìn chân Đinh Trình Hâm, thấp giọng hỏi: "Bị sao vậy?"

Tuy giọng điệu không thể gọi là dịu dàng, nhưng ba cậu vẫn luôn như vậy, Đinh Trình Hâm cũng quen rồi, biết ba quan tâm mình, Đinh Trình Hâm cũng ngoan ngoãn trả lời: “Con ra ngoài ăn cơm với anh ấy, không cẩn thận nên bị trẹo chân."

"Hôm nay con nói với mẹ rằng con sẽ về rất muộn, cứ tưởng rằng con lại đi chơi với cậu bé nhà họ Hạ, nhưng ai biết rằng vô tình đi đụng phải hai đứa? Có phải hôm nay mà không vô tình gặp thì con định giấu luôn đúng không, hai đứa đã hẹn hò được hai tháng và vẫn luôn giấu kín, con và Thường Hi thực sự là hai thái cực khác nhau, anh con mà yêu ai thì sẽ nói cho thế giới biết, còn con thì sao? tình yêu sao cứ giữ bí mật như thế làm gì.” Triệu Âm cười mắng, Đinh Trình Hâm không biết phải làm sao, chỉ có thể lúng túng cười cười.

"Được rồi, nếu chân bị thương thì trước tiên đi tắm rửa nghỉ ngơi đi. Lát nữa Thường Hi lấy thuốc cho con, bôi lên rồi đi ngủ ngay."

Đinh Thiên Tông ra lệnh, Đinh Trình Hâm cảm thấy như được ân xá, nhanh chóng đứng dậy và nhảy lên lầu, không quên hét lên với ba mẹ:

"Chúc ngủ ngon!"

•°•°•°•°•°

Sau khi bôi thuốc Đinh Trình Hâm đã có không gian riêng tư khi nằm trên giường, Đinh Trình Hâm nghiêng người nhặt điện thoại lên, gửi tin nhắn cho Mã Gia Kỳ với một chút mong đợi.

【Anh đang làm gì thế?】

Phải mất vài phút người đối diện mới trả lời: 【Tôi vừa gọi điện với người đại diện xong, giờ đang chuẩn bị đi tắm】

Thấy vậy, Đinh Trình Hâm lập tức trả lời: 【Ngày mai anh bay lúc mấy giờ? Khi nào anh về?】

【Ngày mai 7 giờ tôi bay, lần sau về sẽ là nửa tháng sau, sau đó tôi còn có lịch trình khác. 】

Đọc xong dòng này, Đinh Trình Hâm sắc mặt có chút trầm xuống, cậu tưởng Mã Gia Kỳ sau khi xong việc có thể ở lại thêm vài ngày, cậu vẫn đang nghĩ đến việc sống chung, nhưng ai biết Mã Gia Kỳ lại bận rộn với công việc như vậy.

Nhìn tình hình hiện tại càng ngày càng lệch hướng kế hoạch ban đầu của mình, Đinh Trình Hâm không khỏi đặt điện thoại di động xuống rồi thở dài, không nhịn được mà sờ sờ bụng dưới, nơi này không có động tĩnh gì. Nhưng bác sĩ nói với cậu rằng ở đây có một đứa bé, điều này hoàn toàn khiến cuộc sống của cậu trở nên hỗn loạn.

Đinh Trình Hâm không thể nói là thích nó, cũng không thể nói là ghét nó, chỉ cảm thấy chút hụt hẫng và xen lẫn bối rối, không biết mình sẽ làm gì trong tương lai.

Đinh Trình Hâm là người lạc quan, luôn đặt những điều buồn bã sau lưng khi nghĩ đến đêm khuya cậu sẽ rơi vào trạng thái lo lắng sâu sắc hơn.

Trong lúc mò mẫm viền vải của bộ đồ ngủ, Đinh Trình Hâm trong đầu tưởng tượng ra cảnh phá thai, cậu không biết nhiều về việc này, nhưng khi còn học trường trung học cậu thường nghe các bạn cùng lớp bàn tán nói rằng một cô gái ở lớp nào đó đã mất mạng vì phải cắt bỏ tử cung do sảy thai, càng nghĩ, cậu càng thêm sợ hãi.

Đinh Trình Hâm tưởng tượng ra một kết quả khác, đó là nếu cậu sinh con thì ba mẹ sẽ nghĩ gì về cậu, cậu và Mã Gia Kỳ không thể đóng vai một cặp chồng chồng suốt đời, mặc dù Mã Gia Kỳ có nói bản thân sẽ chịu trách nhiệm, nhưng liệu anh có thể gánh vác trách nhiệm đó không?

Đinh Trình Hâm cái gì cũng không biết.

Cách đây rất lâu, Giản Nguyên cũng từng thề sẽ đối xử tốt với cậu, sẽ làm tròn trách nhiệm bạn trai để chăm sóc và bảo vệ cậu, khi đó Đinh Trình Hâm cũng vô cùng tin tưởng, nghĩ rằng mình đã tìm được tình yêu lãng mạn của mối tình đầu. Nhưng ai có thể ngờ rằng Giản Nguyên sau này lại trở thành con người như vậy.

Sự lo lắng và sợ hãi khiến Đinh Trình Hâm đột nhiên cảm thấy rất khó chịu, lúc này cậu bắt đầu hối hận vì sao ngay từ đầu mình đã quyến rũ Mã Gia Kỳ, tại sao đêm đó anh không dùng biện pháp an toàn......Có quá nhiều thứ đáng tiếc, thời gian không thể quay ngược lại được, dù thế nào thì mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi, cậu phải chấp nhận sự thật.

Trong lúc Đinh Trình Hâm đang suy nghĩ lung tung, điện thoại liên tục rung lên mấy lần, mãi đến lần cuối cùng Đinh Trình Hâm nhấc máy lên mới thấy Mã Giai Kỳ đã gửi cho cậu mấy tin nhắn.

【Sao cậu không nói gì nữa vậy?】

【Có chuyện gì với cậu vậy?】

【Tôi không có ý định tránh gặp cậu, chỉ là công việc có chút bận rộn. Đừng lo lắng, tôi vẫn sẽ quan tâm đến cậu. Tôi sẽ tìm thời gian để quay lại thường xuyên hơn.】

【Đinh Trình Hâm, cậu sợ sao?】

Những dòng tin nhắn đầu Đinh Trình Hâm gần như đã được Mã Gia Kỳ an ủi, nhưng câu cuối cùng bỗng bộc lộ tâm trạng của cậu lúc này, giống như một quả bóng bay bị thủng, đột nhiên xì hơi, để lại trái tim trống rỗng, chỉ với một câu của Mã Gia Kỳ mà mọi sự phòng vệ bị tan vỡ.

Mũi Đinh Trình Hâm có ửng đỏ, sau đó cậu chậm rãi trả lời tin nhắn Mã Gia Kỳ:

【Phá thai có gây tử vong không? 】

Sau khi gửi câu này, Mã Gia Kỳ mất một lúc mới trả lời Đinh Trình Hâm:

【Có, nhưng không phải ai cũng chết】

【Tôi sợ chết. 】

Gõ ba chữ này dường như đã cạn kiệt dũng khí của Đinh Trình Hâm, cậu biết nói những lời như vậy với Mã Gia Kỳ là không thích hợp, nhưng cậu vẫn không nhịn được, bởi vì Mã Gia Kỳ là người duy nhất biết được chuyện này.

Cuối cùng Đinh Trình Hâm cũng sẵn sàng thừa nhận rằng tất cả những suy nghĩ lộn xộn của cậu tối nay đều xuất phát từ điều này.

Lần này Đinh Trình Hâm lại nhận được một tin nhắn của Mã Gia Kỳ: 【Đừng sợ, cứ sinh con đi, chúng ta sẽ nuôi.】

Khoảnh khắc nhìn thấy tin nhắn này, đôi mắt Đinh Trình Hâm đã ngấn nước, nhưng cậu vẫn bướng bỉnh khụt khịt, không chịu bộc lộ sự tổn thương của mình.

Đinh Trình Hâm không trả lời tin nhắn của Mã Gia Kỳ, cậu cũng không biết mình còn có thể nói gì nữa.

Mãi một lúc lâu sau, Mã Gia Kỳ mới gửi cho cậu một tin nhắn thoại, Đinh Trình Hâm run rẩy đưa tay mở ra, áp điện thoại vào tai, sau đó cậu nghe thấy giọng nói trầm thấp của Mã Gia Kỳ từ loa nghe, anh nói:

"Tôi không nói dối cậu, tôi nghiêm túc đấy."

Nằm trên giường nhìn qua cửa sổ, Đinh Trình Hâm có thể nhìn thấy một nửa vầng trăng ẩn sau kẽ lá, sau khi nghe tin nhắn thoại, Đinh Trình Hâm cũng không có trả lời.

Mã Gia Kỳ ngồi đợi mấy phút, cũng thấy tin nhắn trả lời, anh đặt điện thoại xuống, đoán rằng có lẽ đối phương đã ngủ quên để tự an ủi mình.

Mã Gia Kỳ cảm thấy không thoải mái, nhưng anh không thể làm gì được.

Đêm đã khuya nhưng vẫn không chìm vào giấc ngủ được , Mã Gia Kỳ trằn trọc trên giường không thể ngủ được, ba chữ Đinh Trình Hâm liên tục xuất hiện trước mắt anh.

Cậu ấy nói, tôi sợ chết.

Không biết tại sao, chỉ với ba chữ ngắn gọn, Mã Gia Kỳ dường như có thể nhìn thấy đôi mắt mờ mịt của Đinh Trình Hâm đằng sau màn hình, bất kể khoảng cách.

Giống như một con thú nhỏ đang cố gắng thể hiện vẻ ngoài mạnh mẽ của mình bằng cách nhe răng và móng vuốt, cuối cùng nó cũng bộc lộ mặt dễ bị tổn thương và sợ hãi nhất của mình dưới áp lực tuyệt đối.

Mã Gia Kỳ không thể phớt lờ, cũng không thể phủ nhận, vừa nghĩ thôi, anh đã cảm thấy đau lòng không thể kiềm chế.

-------❥-------

Chỉ số rung động của
Mã Gia Kỳ: 20%


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net