Người phụ nữ năm xưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người vội vàng quay đầu nhìn về phía cửa, sau khi thấy người đến, liền vô cùng khẩn trương.
Chỉ thấy Krystal mặt mày tái nhợt, trên trán còn đổ mồ hôi, đang đứng bên cạnh cửa. Phía sau là Lizzy và Hyomin, vẻ mặt tràn đầy bất đắc dĩ đứng sau lưng cô.
"Soojungie!" Amber vui vẻ chạy đến bên cạnh cô, tươi cười nhìn cô.
Cô vẫn không nhìn cậu, chỉ nhìn mấy người đang ngồi trong phòng sách, kiên định nói: "Con sẽ không về nhà đâu."
"Bảo bối, bác sĩ nói con cần tĩnh dưỡng." Han Gain sốt ruột nói.
"Con nghỉ ngơi ở đây cũng được mà."
Han Gain nhìn Amber, rồi nói với con gái. Chỉ cần có nó ở đây thì con gái sẽ khó có thể tĩnh dưỡng.
"Ở đây có nó, thì sao con có thể nghỉ ngơi được!" Jung Jae Suk chỉ vào Amber, giận dữ nói.
"Nếu không phải do nó thì con có cần phải tĩnh dưỡng cẩn thận sao?"
"Cha à, cha nói quá rồi đó." Tuy đây là sự thật, nhưng cô khó có thể chấp nhận ông động đến Amber.
"Soojungie, em bị bệnh à? Bởi vì anh sao?" Amber lo lắng nhìn cô, rồi nhẹ nhàng lau đi giọt mồ hôi trên trán cô.
Liu Seung Gi cũng biết mình đuối lý nên không tiện mở lời. Bởi vì lần này, Amber đúng là hơi quá đáng rồi.
Krystal giữ chặt tay Amber nhưng không hề nhìn cậu. Cô chỉ nhìn ba mẹ mình, kiên định nói: "Con muốn ở lại đây, có tĩnh dưỡng thì cũng là ở đây."
"Bảo bối à, con đừng cố chấp như thế." Han Gain hơn cả giận mắng.
"Cho dù con không vì mình thì cũng nên nghĩ cho đứa bé trong bụng chứ."
Cúi đầu nhìn bụng mình, cô biết mẹ nói đúng, nhưng cô vẫn không nỡ bỏ lại một mình Amber
"Ông thông gia, không thì như vậy đi." Liu Seung Gi cũng hiểu được sự lo lắng của hai vợ chồng họ Jung. Ông cũng nhìn ra được sự do dự của Krystal, ông vội mở lời.
"Cứ để cho Krystal ở lại đây tĩnh dưỡng, tôi sẽ bảo bốn đứa kia thay phiên nhau ở nhà chăm sóc con bé. Đảm bảo sẽ không để cho chuyện ngày hôm nay xảy ra lần nữa đâu."
Victoria gật đầu: "Dạ phải, cô chú Jung, chúng cháu sẽ chăm sóc tốt cho Krystal."
"Đúng vậy, chuyện ngày hôm nay sẽ không xảy ra nữa đâu ạ." Hyuna cũng vội vàng giảng hòa.
"Chúng cháu sẽ thay phiên nhau ở nhà chăm sóc cả hai." Sulli cũng phụ họa theo.

"Hai bác cứ yên tâm đi." Luna cũng lên tiếng.
Nhìn bốn người họ, rồi lại nhìn Jung Jae Suk một lúc lâu, cuối cùng, hai vợ chồng họ Jung đành phải đồng ý để Krystal ở lại đây.
Amber thật cẩn thận ôm Krystal về phòng. Hyuna bảo Liu Seung Gi và ba người kia ở lại có việc cần bàn. Sau khi vợ chồng Jung Jae Suk dặn dò kỹ lưỡng Lizzy mới an tâm về nhà. Hyomin thấy đã không còn chuyện gì nữa, cũng về phòng nghỉ ngơi.
*********
"Hyuna, em muốn nói chuyện gì?" Victoria hiếm khi thấy đứa em này nghiêm túc đến vậy.
"Em thấy chuyện hôm nay có chút kỳ lạ." Tuy hôm nay có rất nhiều chuyện bất ngờ, nhưng cô vẫn cảm thấy có một chuyện rất kỳ lạ.
"Có gì sao?" Luna chỉ cảm thấy chuyện này rất giống với những chuyện bình thường Amber hay làm, cũng không có gì lạ lẫm.
"Amber nói muốn sang bên đường đối diện, liền xông thẳng ra ngoài đường."
"Mọi người đều biết chuyện này mà, có gì sai sao?" Liu Seung Gi khó hiểu hỏi. Ông cũng thấy chuyện này rất giống với những chuyện Amber thường làm, nên không thấy gì lạ.
"Điều kỳ lạ ở phía sau."
"Phía sau?" Sulli khó hiểu hỏi. Phía sau còn xảy ra chuyện gì?
"Sau đó, chẳng phải là em kéo nó lên vỉa hè, rồi Krystal tát nó, cuối cùng, cô ấy bị ngất xỉu phải vào viện sao?" Luna bổ sung tiếp, không đợi Hyuna trả lời.
"Trong đó có gì không đúng à?"
"Không phải." Đây đều là lời cô kể, nhưng có một chuyện cô vẫn chưa nói ra, mà chuyện đó mới khiến cô khó hiểu.
"Rốt cuộc là có chuyện gì?" Tất cả mọi người đều bị Hyuna làm cho rối mù rồi.
"Sau khi Amber xông ra đường, tuy em lập tức xông lên, kéo nó về lối đi bộ, nhưng em có chú ý đến một chuyện rất kỳ lạ." Hyuna nhớ lại tình hình lúc đó, càng nghĩ càng thấy nghi ngờ.
"Có một chiếc xe đột nhiên tăng tốc lao về phía Amber." Đây là chỗ cô cảm thấy rất kỳ lạ. Theo lẽ thường, khi có người đi ngang qua đường thì lái xe phải giảm tốc, thậm chí là phanh lại chứ không phải là tăng tốc lên.
"Em chắc không?"
Gật gật đầu, vẻ mặt Hyuna càng thêm nghiêm trọng. Cô thật sự không hiểu, Amber đơn thuần như vậy, sao có thể kết thù chuốc oán với người ta? Lại còn có người muốn giết nó nữa?
"Có thấy được người lái hay biển số xe không?" Luna lập tức hỏi. Nếu thấy gì gì đó thì có thể suy đoán đối phương đã có sẵn ý đồ hay vừa mới nảy sinh.
"Lúc ấy chỉ lo kéo nó lại, nên không thấy rõ ai lái xe."
Suy nghĩ một lúc, rồi Hyuna tiếp tục nói: "Hai số cuối trên biển số em có nhớ mang máng." Lúc đó tình huống quá đột ngột nên cô cũng chưa kịp lưu ý.
"Chỉ có hai số cuối thì rất khó điều tra." Sulli cảm thấy mọi chuyện cực kỳ khó giải quyết.
"Vấn đề là, nó có kết thù với ai không?" Đây mới là chuyện khiến Victoria nghĩ mãi chẳng ra.
"Có thể mục tiêu của đối phương vốn không phải là Amber chăng?" Liu Seung Gi cảm thấy khả năng này là lớn nhất.
"Đúng vậy, lúc đó nó nói muốn sang bên kia, cũng đột nhiên xông ra, tất cả đều là tự phát, mọi người cũng không kịp phản ứng thì sao người khác lại biết được?"
"Hay là đối phương vẫn đi theo mọi người nhưng bọn em không hề phát hiện?" Luna chỉ ra điểm này, làm cho mọi người có chút thông suốt.
"Khả năng này cũng đúng, nếu không thì sao có thể đột nhiên tăng tốc muốn đâm vào Amber?" Victoria gật đầu tán thành.
"Vậy, mục tiêu của đối phương vẫn là Amber ư?" Bọn họ thật sự rối lên rồi. Amber đến mười ngày, nửa tháng cũng không có ra ngoài, cũng rất ít tiếp xúc với người khác, thì sao lại có người muốn giết nó chứ? Thật sự rất kỳ quái!
Năm người đều lâm vào trầm tư, suy nghĩ xem rốt cuộc là ai muốn đẩy Amber vào chỗ chết.
"Có thể là đối thủ của chúng ta chăng?" Sulli gợi ý.
"Chắc không phải, người ngoài vốn không biết quan hệ giữa chúng ta, vẫn cứ tưởng bốn người chúng ta muốn tranh đoạt gia sản, nên sẽ không nghĩ dùng Amber uy hiếp chúng ta đâu." Victoria lý trí phân tích. Sự thật đúng là như thế, người ngoài chỉ thấy được sự giả dối bọn họ cố ý tạo ra thôi. Phải là những người thật sự biết bọn họ thì mới biết rõ mọi chuyện.
"Vậy thì thật kỳ quái." Liu Seung Gi nghĩ nát óc cũng không tìm ra nguyên nhân.
"Đúng rồi, hôm nay con nhận được một tin." Victoria chợt nghĩ đến một chuyện, có lẽ sẽ liên quan đến nhau.
"Tin gì?" Luna tò mò hỏi. Trong bốn người họ thì tin tức của Victoria là nhanh nhất, tất nhiên là do cô cảnh sát đáng yêu kia nói rồi.
"Người phụ nữ kia ra tù rồi." Victoria vừa dứt lời thì vẻ mặt của mấy người kia lập tức thay đổi. Có nghi ngờ, có tức giận, có oán hận và có cả kinh ngạc.
"Nhanh vậy sao?" Hyuna cảm thấy giống như mới qua có vài năm thôi, vậy mà người kia đã được thả rồi.
"Mười hai năm, còn nhanh à." Sulli lườm Hyuna một cái.
"Cũng chọn đúng thời điểm đó." Liu Seung Gi không biết nên phản ứng như thế nào với tin này nữa. Năm đó, nếu không phải vì ông, thì người phụ nữ kia cũng sẽ không thể tổn thương Amber.
Sự kiện bắt cóc năm đó, là do bọn họ dùng hết mối quan hệ, làm cho người phụ nữ kia bị giam 12 năm. Trong thời gian đó, không được tạm tha hay giảm án gì. Có lẽ bà ta cực kỳ hận bọn họ đi!
"Vậy chuyện này có liên quan đến bà ta sao?" Luna cảm thấy, khó xảy ra khả năng đó.
"Có lẽ không, bà ta mới ra tù, thì lấy đâu ra tiền chuẩn bị xe?" Victoria dựa vào thực tế nói.
"Cũng đúng." Hyuna gật đầu tán thành.
"Chúng ta nên xử lý chuyện này thế nào đây?" Sulli hỏi.
"Trước hết cứ theo như lời cha nuôi nói lúc nãy đi, chúng ta thay phiên nhau ở nhà trông hai đứa nó." Vic cho rằng bọn họ cứ nên tùy cơ ứng biến.
"Hay là tìm người theo dõi bà ta để tránh cho bà ta làm chuyện mờ ám." Án phạt kia cũng do nhà họ Liu dùng mối quan hệ để kéo dài, bằng không bà ta cũng chẳng ngồi lâu trong tù như vậy đâu.
"Cũng được, cha lo bà ta lại gây chuyện với Amber." Liu Seung Gi nói hoàn toàn hợp lý.
Tuy Amber đã quên mất chuyện năm đó, nhưng người phụ nữ kia lại biết rất rõ tầm quan trọng của nó đối với nhà họ Liu. Nếu bà ta muốn trả thù bọn họ thì nhất định sẽ xuống tay với Amber đầu tiên.
"Vâng, con sẽ tăng thêm người bảo vệ, nhất định sẽ bảo vệ hai đứa an toàn."
"Đúng đó, cha nuôi cứ yên tâm đi."
"Chúng con sẽ bảo vệ nó thật tốt, sẽ không để nó chịu bất cứ tổn thương nào nữa."
"Cha nuôi à, người cứ yên tâm đi."
******
Bên này, người nhà họ Liu đang bàn bạc nên bảo vệ Amber thế nào, thì bên kia, đã có hai người bắt tay nhau hợp tác đối phó với Liu thị.
"Tôi đã thấy chuyện cậu làm hôm nay rồi." Giọng nói của một người phụ nữ vang lên.
"Bà là ai?" Hôm nay, lúc L đang đi trên đường, liền nhìn thấy Amber, nên anh ta mới đuổi theo. Không ngờ lại có người thấy được, hiện tại còn tìm đến chỗ anh ta nữa.
"Một người cũng hận nhà họ Liu giống cậu." Nhà họ Liu khiến bà ta khổ sở, thì bà ta sẽ trả lại gấp đôi.
"Tôi không hận nhà họ Liu, chỉ hận Liu Amber thôi." Anh ta chỉ hận Liu Amber đã cướp mất người con gái anh ta thầm yêu, hoàn toàn chẳng liên quan gì đến nhà họ Liu.
"Liu Amber cũng là người nhà họ Liu. Hai chúng ta hợp tác sẽ như cá gặp nước thôi." Nước giúp cá cũng như cá giúp nước, chỉ cần đạt được kết quả là tốt rồi.
"Bà có vẻ như rất hiểu về nhà họ?" Nhìn ánh mắt căm hận kia, dường như bà ta rất hận nhà họ Liu.
"Tôi từng ở đó hai năm, cậu nói xem tôi có hiểu nhiều về nó không?" Bà ta biết tất cả mọi chuyện của nhà họ Liu, bao gồm cả chút bí mật chẳng thể tiết lộ.
Nhìn bà một lúc, cuối cùng, L cũng đồng ý hợp tác.
"Vậy, hợp tác vui vẻ."
Khẽ nhếch môi, bà ta cười nói: "Hợp tác vui vẻ."
Liu Seung Gi, ông cứ chờ đó, tôi sẽ cho ông sống trong đau khổ.
---------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net