Chapter 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Điều này chắc chắn sẽ xảy ra, bạn đã tự nhủ.

Bạn luôn nghi ngờ rằng sớm muộn gì bạn cũng sẽ thức dậy từ câu chuyện cổ tích này. Cuộc sống hôn nhân viên mãn, người chồng thành đạt và mái ấm êm đẹp.Cuộc đời vốn dĩ không thể suôn sẻ như vậy . Một cái cau mày ,nhếch môi khi bạn vuốt gọn mái tóc và để ý thấy đôi mắt và khuôn mặt sưng lên.Một phần bạn đã hy vọng chúng sẽ dịu lại trước khi chồng mình tỉnh dậy

Một phần khác muốn anh ấy thấy rằng anh ấy đang làm trái tim bạn tan nát như thế nào.Nhưng bạn không muốn để anh ta nhìn thấy bộ dạng này của mình,bộ dạng thật thê thảm...

Khóe môi bạn co giật khi cố kìm lại tiếng khóc.Bạn phải mạnh mẽ.Nếu không phải vì chính bản thân, thì là vì Yukio

Sự tĩnh lặng trong trang viên rộng lớn của căn nhà từng mang lại cho bạn sự bình yên và khiến bạn cảm thấy an toàn. Bây giờ nó khiến bạn nhận ra rằng có thể bạn đã quá mãn nguyện, quá tự mãn.Có phải bạn đã trở nên nhàm chán?Có phải bạn đã vô tình khiến chồng mình tìm kiếm người khác để tận hưởng cảm giác mới mẻ ?

Bạn cố gắng tiếp tục ngày mới của mình. Nấu bữa sáng, dọn dẹp văn phòng của anh ấy, chuẩn bị vali anh hùng của anh ấy trước cửa và sau đó ngồi uống trà bên khu vực phòng khách để đợi chồng và con trai của bạn cùng dậy. Bạn cố gắng xoa dịu cơn đau trong lồng ngực và lừa dối bản thân rằng đây là một ngày nữa làm vợ của Todoroki Shoto. Nhắm mắt lại và cố gắng tập trung vào cơn mưa bên ngoài....

Khi Shoto bước ra khỏi phòng, mái tóc vẫn còn ướt do tắm. Anh bước tới bàn ăn, nơi bạn đã bày bữa sáng và tách cà phê cho anh ấy. Bạn cố gắng để mắt vào tách trà trên tay nhưng rồi bạn nghe thấy anh ta thì thầm, "Em đã thức cả đêm phải không?"

Một câu hỏi đơn giản nhưng nó khiến trái tim bạn đau nhói khi nghĩ rằng anh ấy vẫn lo lắng cho bạn. Nhưng sau đó anh ta tiếp tục nói, :"Em biết chúng ta sẽ gặp gỡ các luật sư trong ngày hôm nay và điều đó sẽ mất vài giờ."

Hàng vạn mũi tên vô hình như xuyên qua ngực bạn.

Đúng. Anh ấy đang ly hôn với bạn, "Hãy thôi hy vọng anh ấy vẫn quan tâm tới mình", bạn đau lòng nhắc nhở bản thân.

Nhưng ...

Bạn làm liếm môi và cẩn thận đứng dậy. Đột nhiên tất cả những câu thần chú về việc phải tỏ ra mạnh mẽ mà bạn vẫn tự nhủ trước đó đã bị ném ra ngoài cửa sổ. Bây giờ bạn đang đối mặt với chồng của mình, tất cả những gì bạn muốn là cố gắng nói chuyện lại mọi thứ.

Bạn ngồi vào chỗ quen thuộc của mình trên bàn ăn-bên trái anh ấy và nuốt khan. Một tiếng thở dài nặng nề thoát ra khỏi bạn khi bạn nắm lấy tay anh ấy. Cảm giác nóng bỏng của ánh mắt bạn, trái ngược hẳn với cái nhìn lạnh lẽo mà anh ấy dành cho bạn. Nhưng bạn đã củng cố lại tinh thần của mình và bắt gặp ánh nhìn của anh ấy, nở một nụ cười buồn.

"Anh à-" bạn bắt đầu, giọng nói có phần run rẩy. "Chúng ta đừng nói về điều này một lần nào nữa được không?" Shoto nhìn chằm chằm vào bạn trong cả giây. Cảm giác như vô tận và bạn nghĩ rằng bạn đã nhìn thấy sự do dự thoáng qua trong mắt anh ấy. Những mảnh vỡ còn lại của trái tim bạn đã biến thành tro khi anh ấy rút tay ra mà không hối hận mà nói: "Anh không còn gì để nói nữa. Tối qua anh đã nói với em mọi chuyện rồi ". Anh tiếp tục và uống cạn tách cà phê của mình, không một chút cảm xúc trên khuôn mặt. Sau khi đặt tách cà phê trở lại bàn, anh ấy nói thêm, "Anh muốn ly hôn, Y / n."

Nước mắt chảy dài khi nghe giọng anh gọi tên bạn lần đầu tiên sau nhiều năm. Anh luôn gọi bạn là vợ tôi, tình yêu , hoặc bà Todoroki Y/n bất cứ khi nào anh ấy giới thiệu bạn với người khác. Không bao giờ anh gọi Y/n

"Em biết mình còn rất nhiều thiếu sót, nhưng Em có thể thay đổi. Em có thể làm bất cứ điều gì anh muốn. Em sẽ cố gắng thực hiện bất cứ thứ gì anh cần. Chỉ cần đừng làm điều này, làm ơn. " Bạn có thể trông thảm hại nhưng bạn không quan tâm. Đây là cuộc sống của bạn mà bạn đang chiến đấu, gia đình của bạn. "Hãy bắt đầu lại."

"Đừng làm việc này trở nên khó khăn ." Shoto thì thầm với vẻ mặt bực bội trên khuôn mặt xinh đẹp của mình. "Ngoài ra," anh ấy bắt gặp đôi mắt ngấn nước của bạn và nói không chút cảm giác tội lỗi, "Anh đã có người khác rồi."

Tôi biết .

Tôi biết hết đấy, bạn nghĩ khi hai tay bạn nắm chặt vào nhau trên đùi. Bạn đã biết được vài tháng nay nhưng nghe điều này từ chính miệng anh khiến bạn muốn hét lên vì đau đớn. Giống như lần đầu tiên anh ấy về nhà với vết xước ở lưng và có mùi nước hoa của người phụ nữ khác.

Bạn nhớ phải tự nhắc mình thở đều khi gục xuống phòng tắm, bóp nghẹt tiếng nức nở. Bạn nhớ mình đã cảm thấy bị phản bội như thế nào và ghê tởm như thế nào. Nhưng ngay cả sau khi biết tất cả những điều đó, đón nhận tất cả những cảm xúc đen tối này, tất cả những gì bạn có thể nghĩ đến là cậu con trai 4 tuổi của mình.

"Sho, còn gia đình của chúng ta thì sao?" Bạn hỏi một cách bất lực. "Còn Yukio thì sao?"

Điều này khiến Shoto nhìn xuống, nghiến chặt hàm. "Đây là lý do tại sao anh muốn kết thúc chuyện này. Chúng ta ly hôn càng sớm, con trai chúng ta càng dễ dàng biết và chấp nhận sự thật. Anh biết cảm giác lớn lên trong một cuộc hôn nhân không tình yêu là như thế nào và anh không muốn điều đó đối với Yukio. "

Bạn đã muốn cười. Không tình yêu? Có thật vậy không? Suốt thời gian qua anh ấy không cảm thấy được yêu sao ?? Tất cả những năm tháng với bạn? Từ bỏ sự nghiệp để trở thành người vợ hoàn hảo của anh ấy vẫn chưa đủ sao? Dành trọn bản thân cho anh ấy và thế giới của bạn thực tế chỉ xoay quanh anh ấy?

Sự tuyệt vọng và đau khổ là một hỗn hợp xấu xí mà bạn nhận ra khi khuỵu gối xuống trước mặt Shoto. Bạn thật buồn cười khi bạn nắm lấy tay anh ấy bằng cả hai bàn tay của mình, áp chặt gò má đẫm nước mắt của bạn vào đó.

"Shoto, anh có thể không còn yêu em nữa nhưng em vẫn còn yêu anh. Em sẵn sàng làm bất cứ điều gì,hãy cứ yêu cầu. Chỉ là, "bạn thổn thức và hôn tay anh ấy, sẵn sàng anh ấy nhìn bạn. "Làm ơn đừng từ bỏ em và con một cách dễ dàng như vậy được không?"

Todoroki nhìn bạn, thực sự nhìn bạn. Tại một thời điểm, bạn cũng là cả thế giới của anh ấy. Đã cho bạn tất cả những gì anh ấy có thể, yêu bạn bằng mọi cách có thể. Nhưng hiện tại, anh ấy không còn cảm giác gì với bạn nữa. Ngoại trừ có thể là sự thương hại. Anh ấy biết bạn vẫn còn yêu anh ấy, nhưng anh ấy không thể mang lại cho bản thân cảm giác như cũ ngay cả khi anh ấy đã cố gắng. Anh ấy không muốn kìm hãm bạn và chính mình trong cuộc hôn nhân này khi anh ấy biết rằng anh ấy sẽ chỉ làm tổn thương bạn, hết lần này đến lần khác.

Shoto siết chặt tay bạn và rút anh ra một lần nữa, nhưng lần này anh ấy để bàn tay còn lại của mình ở trên đầu bạn lâu hơn một chút. Todoroki lắc đầu rồi nhếch môi, và bạn đã biết rằng bất cứ điều gì anh ấy sẽ nói tiếp theo sẽ chỉ làm trái tim bạn tan nát thêm.

"Anh xin lỗi, Y / n. Anh thực sự là như vậy. Anh sẽ cho em nhà, tất cả xe hơi và các tài sản khác, và anh sẽ hoàn thành nghĩa vụ của mình với tư cách là cha của Yukio. Nhưng chúng ta phải ly hôn ". Anh nói. Bạn ngước nhìn anh trong vô vọng, hàng mi se lại vì nước mắt. "Sho, làm ơn ." Bạn thử lại, giọng bạn nhỏ dần thành tiếng thì thầm.

Anh ấy nắm lấy vai bạn và đưa bạn trở lại ghế. "Anh không muốn nói điều này," anh thở dài. "Nhưng anh đoán rằng anh phải làm vậy."

Đôi mắt bạn nhắm lại, đã biết những gì anh ấy sẽ nói, đã biết thế giới của lại bạn sắp sụp đổ một lần nữa.

"Anh không còn yêu em nữa, Y / n."

Những lời của anh ấy vang vọng trong đầu bạn, dội xuống lồng ngực rỗng của bạn. Bạn nhìn vào ánh mắt của anh để tìm kiếm bất kỳ dấu vết hối tiếc nào nhưng hoàn toàn không có. Bạn chỉ có thể quan sát anh ấy khi anh ấy siết chặt tay bạn thêm một lần nữa. Đó từng là hành động giúp bạn cảm thấy dễ chịu hơn khi buồn bã, nhưng hiện tại nó không còn tác dụng.

"Con trai chúng ta sẽ dậy bất cứ lúc nào. Chỉnh sửa lại vẻ ngoài. Em chắc sẽ không muốn con nhìn thấy em như thế này đâu. " Anh ta nói đều đều trước khi đứng dậy và bỏ đi.

Bạn thẫn thờ nhìn vào bàn tay của mình,vào chiếc nhẫn đính hôn với viền vàng trắng.Hơi ấm của anh vẫn vương vấn trên làn da bạn.Nhưng có lẽ tình yêu của anh dành cho bạn không còn vẹn toàn như trước nữa.
---------------End chapter 1---------------
1793 từ

Trans:Đây là lần đầu tiên mình dịch fic nên sẽ có những chỗ hơi cấn vì tiếng anh của mình không quá tốt và văn phong mình còn kém.Mong mọi người góp ý.Bản dịch của mình có vài chỗ không sát với bản gốc vì mình chỉnh sửa lại một xíu để đọc không bị ngang.

*Mình dịch xong chưa check lại nên chắc sẽ có vài lỗi chính tả🥲*


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net