Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chắc hẳn là có vấn đề với máy điều hòa trong phòng tập chết tiệt này vì Ryujin đang đổ mồ hôi. Rất nhiều.

Cô cảm thấy nóng và khó thở, hơi thở có vẻ nặng nhọc. Cô thường xuyên nghỉ giải lao để uống nước và lấy lại hơi thở.

Nó không giống như cô.

Tuy nhiên, việc luyện tập diễn ra tốt đẹp. Nhưng đó chính xác là những gì đã gây ra những vấn đề này.

Việc luyện tập diễn ra hoàn hảo. Mọi thứ đều đúng nơi đúng chỗ ngay từ lúc bắt đầu.

Yeji biết vũ đạo, cô ấy không nói dối về điều đó. Cô ấy thậm chí còn làm tốt hơn những dancer khác, những người đã bắt đầu tập luyện từ trước. Và những bước nhảy của cô ấy ... Cô ấy đã từng là trưởng nhóm nhảy. Với mỗi chuyển động, cô ấy đều thực hiện hoàn hảo.

Chưa kể biểu cảm trên gương mặt của cô ấy. Nếu ánh mắt có thể khiến người ta bị thiêu đốt, cô sẽ không còn tồn tại ngay bây giờ. Thật khó để nhìn Yeji. Cho dù cô ấy đã làm tổn thương cô nhiều thế nào, người phụ nữ kia vẫn là người hấp dẫn nhất mà cô từng thấy. Điều đó sẽ không bao giờ thay đổi. Không một nỗi đau nào có thể thay đổi được sự thật Hwang Yeji là người đẹp nhất mà cô từng để mắt tới.

Sau đó, có một vấn đề khác. Đó là sự thật rằng cô và Yeji vẫn nhảy cùng nhau như họ đã từng. Giống như họ được tạo ra để làm như vậy. Bất cứ ai nhìn thấy họ đều sẽ thấy quá rõ ràng. Ngay cả cô cũng nhận thấy điều đó. Họ luôn đồng bộ. Đây là ngày đầu tiên họ luyện tập cùng nhau sau nhiều năm và như thể họ chưa bao giờ dừng lại. Họ di chuyển như một và đó là một cảnh tượng đáng chú ý.

Mặc dù cô quyết định tốt nhất là không nên thừa nhận sự thật. Chối bỏ như thể sự hòa hợp đó chỉ là vì họ là những dancer tuyệt vời. Đó là cách nó diễn ra, phải không? Bạn đặt hai dancer tuyệt vời vào một sân khấu cùng nhau và họ sẽ tự động trông đẹp đôi như thế này. Đúng không?

Sau tất cả, họ là bạn nhảy hoàn hảo trên sân khấu nhưng đó là giới hạn của phản ứng hóa học giữa họ. Hoặc nếu không, tại sao Yeji lại làm những gì cô ấy đã làm?

Có lẽ nhảy cùng với Yeji đang làm nảy sinh mọi suy nghĩ và cảm xúc mà cô đã cố gắng rất nhiều để loại bỏ. Có lẽ cô đang nhớ lại những khoảnh khắc họ đã có với nhau.

Họ gặp nhau lần đầu như thế nào. Khoảng thời gian họ đã cùng nhau luyện tập và biểu diễn. Niềm vui mà họ đã có trong phòng tập. Lần đầu tiên Ryujin hôn Yeji như thế nào. Lần cuối họ gặp nhau như thế nào trong phòng tập.

Phòng tập, nhảy và họ đã có một quá khứ với nhau. Một thứ cảm giác như những nhát dao đâm vào trái tim cô khi nó nhắc nhở cô về tình yêu mà cô từng trải qua và sự phản bội mà cô đã phải chịu đựng.

Vì vậy, có lẽ lúc này cô đang gặp khó khăn. Bởi vì tất cả những gì cô có thể nghĩ là cách họ di chuyển như thể họ muốn làm điều này cùng nhau. Người kia trông như thế nào khi cô ấy nhảy. Cô ấy thu hút làm sao-

'Ngừng lại.' Cô dốc hết nước trong chai vào miệng, suy nghĩ về việc đây sẽ là nguyên nhân khiến cô chết sớm.

Yeji bước đến gần cô với nụ cười trên môi cho dù họ đã nhảy cả tiếng đồng hồ. Cô ấy có lẽ đã kiệt sức nhưng như mọi khi, cô ấy vẫn mỉm cười. Điều đó không thay đổi.

"Chị biết là mình chỉ mới 24, nhưng chị nghĩ rằng mình đang già đi."

"Chị chỉ cỡ tuổi của em." Ryujin nói với giọng đều đều, vẻ mặt trống rỗng như giọng nói trầm ấm của cô.

"Vậy thì chúng ta đang trở nên già đi."

"Tự nói với chính mình đi." Cô nắm lấy một chiếc khăn và đặt nó quanh gáy, giữ nó ở hai bên.

"Lâu rồi chị đã không nhảy nhiều như vậy." Yeji thú nhận, mặc dù Ryujin chưa hỏi. "Cảm ơn vì đã cho chị cơ hội."

Cô chọn cách im lặng. Không biết chính xác phải nói gì. Cô đã nói với người kia chỉ được nói về các vấn đề chuyên môn với cô. Điều này có được tính là vậy không?

Yeji nở một nụ cười nhẹ, thành thật mà nói trông có vẻ khó xử. "Em không cần phải làm vậy, cảm ơn em. Vì đã tin tưởng chị."

Ryujin không muốn người kia nghĩ rằng cô đã đề nghị điều này từ trái tim nhân hậu hay bất cứ điều gì nhảm nhí mà cô ấy đang nói với chính mình. Cô không cần Yeji nghĩ rằng cô ấy đã được tha thứ hay họ có quan hệ tốt với nhau.

Cô cần cô ấy. Như là một người quản lý và dancer. Tất cả chỉ có thế.

"Em không có nhiều lựa chọn. Chị chỉ đơn giản là lựa chọn tốt nhất." Cô từ chối lời cảm ơn, thu dọn đồ đạc và chuẩn bị về nghỉ ngơi.

Cô không dám nhìn lại. Cô biết chắc chắn người kia đang suy nghĩ về những lời cô nói. Có lẽ thậm chí còn bị tổn thương.

Và một lần nữa, có lẽ cô hoàn toàn không hiểu Yeji. Và sau mọi chuyện, liệu những lời như vậy có ảnh hưởng đến Yeji không? Cô ấy thậm chí còn quan tâm?

Không.

Cô ấy đã không.

'Mình bị ngốc sao? Tại sao chị ấy lại quan tâm? '

Ryujin tự cười một mình. Tại sao cô thậm chí còn nghĩ rằng người kia quan tâm đến bất cứ điều gì liên quan đến Ryujin?

'Những kẻ lừa dối không quan tâm.'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net