Hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ji Yeon, tới đây"

Eun Jung thấy Ji Yeon tiến vào đưa tay muốn nó qua đấy.
Bên trái Eun Jung là Hyo Min, bên phải là Danee, em ú́t sau này mới vào. Ji Yeon nhìn một chút, nhào qua, chen vào giữa Eun Jung và Danee, ôm chầm lấy Danee, cười "Ha ha, maknae Danee trưởng thành, mau để cho chị xoa xoa"
Danee cười muốn tách ra, vẫn bị xoa nhưng cũng còn là cười nói "Chị Ji Yeon, nhẹ một chút nhẹ một chút"
"Mặc kệ em" tuy là nói như vậy, tay dùng lực cũng nhẹ đi "A, thấy maknae Danee lại cảm thấy mình già rồi"
Sau khi nói như vậy, được vô số người xem thường.
"Ji Yeon nói như vậy, muốn bọn chị làm sao bây giờ, trưởng thành liền có thể bắt nạt chị" So Yeon cầm một nắm giấy ném nó.
Ji Yeon chê cười lấy lòng, không nhìn về phía Hyo Min. Hyo Min ở một bên chẳng qua là yên lặng nhìn, không nói lời nào.
Khi lên sân khấu, nói "Sau khi xem xét cẩn thận và cân nhắc, T-ara quyết định từ bây giờ chính thức kết thúc các hoạt động của nhóm" thật ra thì nói như vậy cùng thực tế là giải tán thực chất không có gì khác nhau, nhưng mà có một thông báo dễ nghe sẽ không để cho người ta khổ sở.
Cũng coi là hảo tụ hảo tán.
Sau đó bắt đầu giới thiệu quãng đường hoạt động của nhóm từ trước cho tới nay.
Trên màn ảnh khi bắt đầu có năm người, bây giờ ngồi ở trên sân khấu chỉ có ba, Park Ji Yeon, Ham Eun Jung, còn có Park Hyo Min. Trên mặt vẫn còn có vẻ ngây thơ.
Sau đó biến thành sáu người, Lee Qri, Park So Yeon cùng Jeon Bo Ram gia nhập.
Đây có lẽ là thời gian mình và Hyo Min thân thiết hơn. Ji Yeon nhớ lại. Eun Jung tương đối mà nói, cá tính hai người cũng không tính dễ dàng quen thuộc, có người mới đi vào càng thân hơn. Ăn cơm, ngủ, đi dạo phố, tập luyện đều là như thế.
Bất kể nói thế nào, nó thật hâm mộ khi đó, nó có thể trực tiếp nhào tới trên người Hyo Min, có thể nói đây là vợ tôi, Hyo Min là vợ tôi.
Thỉnh thoảng nghịch ngợm sẽ còn hướng về phía Hyo Min nói, sau này chị kết hôn với em đi, em sẽ nuôi chị.
Nhớ lúc nói, Hyo Min cáu giận vỗ đầu của nó, sau đó xoay người thấp giọng nói "Được, Ji Yeon phải nuôi chị a". Lúc nói, tai bắt đầu từ từ chuyển sang màu đỏ, sau đó là mặt, cuối cùng là cổ.
Đỏ như ánh mặt trời chiều xuyên thấu qua cửa sổ nhỏ chiếu vào, chậu cây trên bệ cửa sổ bị nhuộm thành màu đỏ, Hyo Min đứng ở nơi đó, kéo ra một cái bóng thật dài rơi vào trên người của Ji Yeon.
Nó nhìn người trên màn ảnh, mặt có chút mập, nhớ tới khi đó nửa đêm trộm ăn bánh quy, mình giấu đi bị phát hiện, Hyo Min cũng sẽ giúp mình cất.
Nó nghĩ, Park Ji Yeon khi đó vui vẻ nhiều, mặc dù mệt mỏi, nhưng rất hạnh phúc, làm những gì mình muốn.
Một cuộc họp báo, Ji Yeon và Hyo Min một mực không nói chuyện, Hyo Min cũng không có tới đây.
Đến khi kết thúc, Ji Yeon không nhịn được nghiêng đầu nhìn sang, Hyo Min nhìn màn ảnh, mím chặt môi, gò má rất là đẹp mắt, chỉ là không có nhìn nó.
Ji Yeon có chút may mắn, rồi lại có chút khổ sở.
Lúc kết thúc, Ji Yeon khóc. Nó nói "Tôi từ khi còn nhỏ đã ở T-ara, có thể nói là được các chị nuôi lớn". Lúc nói lời này, nó nhìn Eun Jung, không có nhìn Hyo Min. Nó nói tiếp "T-ara đã trải qua rất nhiều, tôi cũng trải qua, bây giờ thực sự là kết thúc, giống như bị đá ra khỏi nhà, chỉ có thể dựa vào chính mình phấn đấu. Cảm thấy rất sợ, rất buồn, cũng rất không nỡ. Giống như là không có nhà".
Nói xong cũng thật khóc, các chị ở bên cạnh cũng an ủi nó, nhưng vẫn không nhịn được khóc. Phóng viên cũng ở đây an ủi họ, Ji Yeon quay đầu cười lên nói "Sau này các thành viên T-ara chia ra hoạt động, cũng mong mọi người chiếu cố nhiều hơn".
Khi nó nói như vậy, thật là có tư thái người trưởng thành.
Trở lại phía sau sân khấu, Ji Yeon vùi ở trong ngực Eun Jung lại khóc. Thật ra thì cũng không rõ ràng đến tột cùng là bởi vì hoạt động nhóm kết thúc hay những nguyên nhân khác. Dù sao chính là khóc, lỗ mũi giật giật, bộ dáng như trẻ con.
Hyo Min cũng tới đây sờ đầu của nó.
Nó ngẩng đầu nhìn thấy Hyo Min, nước mắt mới vừa nhịn được lại rơi xuống, xoay người nhào tới trong ngực Hyo Min, nó nói "Chị Hyo Min" sau đó cái gì đều không nói, chẳng qua là khóc.
Hyo Min lau nước mắt, nói "Khóc cái gì, cũng không phải là không gặp lại"
Ji Yeon càng khóc dữ dội hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net