Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giọng Mile nghẹn ngào, anh ôm chặt lấy người trước mặt. "Anh đã biết những chuyện xảy ra vào hai năm trước. Anh thật sự xin lỗi. Anh đã đến gặp Tim và cũng biết được nỗi bận tâm của em nhưng hãy tin tưởng anh. Anh sẽ giải quyết."

Khi Apo nghe thấy Mile nói những lời này, cậu ngước mặt nhìn anh với vẻ mặt bất ngờ. Làm sao Mile biết được? Bí mật mà cậu luôn che giấu lại bị anh phát hiện!

Mile đưa tay vuốt ve khuôn mặt của Apo. Anh cúi đầu sát vào mặt cậu để hai chóp mũi chạm vào nhau. Trong bóng tối, chỉ còn nhìn thấy ánh mắt của đối phương.

- "Anh có ghét em không?" Apo nói chậm rãi. Sau khi Mile biết cậu đã làm rất nhiều việc mà không nói với anh và thậm chí cậu đã từ bỏ cả tình yêu của hai người, liệu Mile có ghét cậu không?

- "Anh ghét em nhưng anh cũng hận chính bản thân mình hơn. Anh hận bản thân vì đã ngu ngốc mà buông tay em." Sau khi nói xong, anh cúi đầu, lấy tay nâng cằm Apo lên và trao cho cậu một nụ hôn mãnh liệt.

Apo nếm được vị mặn giữa môi và lưỡi, đó là nước mắt của Mile. Apo đưa tay chạm nhẹ vào eo Mile như một dấu hiệu bảo anh dừng lại.

Một nụ hôn kết thúc.

Mile lại ôm Apo vào lòng với thái độ cứng rắn không cho cậu từ chối. "Anh đã công khai với mẹ." Giọng Mile phát ra từ trên đỉnh đầu Apo.

- "Anh bị điên à!" Giọng Apo hoảng hốt nên âm lượng hơi to.

Lúc này đèn cảm ứng lại hoạt động, đôi mắt của Apo vô thức nheo lại, một bàn tay to lớn đã đưa lên che phủ ánh sáng cho cậu

- "Không điên." Nói xong lại cúi đầu hôn một cái vào môi cậu.

- "Anh không muốn có bất kỳ sự cản trở nào giữa hai chúng ta. Anh chưa bao giờ bốc đồng trong việc yêu em và việc đưa em bước vào cuộc sống của anh cũng không phải là sự ngẩu hứng nhất thời.

- "Anh muốn để cho tất cả mọi người trên thế giới này biết rằng anh yêu em và anh muốn giới thiệu em với mọi người rằng em là người ở bên cạnh anh đến hết quãng đời còn lại."

 Apo đang nhắm mắt lắng nghe những lời bày tỏ của Mile, chỉ có đôi mi đang run rẫy trong lòng bàn tay Mile là đang tố cáo sự hoảng loạn trong lòng Apo.

- "Đợi khi anh giải quyết mọi chuyện với bố xong thì chúng ta sẽ công khai."

- "Không được!" Apo kéo bàn tay đang che mắt nhìn xuống rồi nhìn vào Mile.

- "Anh có từng nghĩ đến tương lai chưa? Gia đình anh phải làm sao? Anh muốn trở thành một doanh nhân, một nhà chính trị."

- "Em thật sự không hiểu? Nếu không có em, tương lai của anh cũng chẳng còn gì." Mile ấn trán Apo và nói: "Anh chỉ muốn có em."

Apo nhìn Mile, cậu nhìn thấy được sự kiên định trong ánh mắt anh, nhìn thấy được tình cảm chân thành của anh dành cho cậu.

Apo đột nhiên hiểu ra, tại sao mình phải từ bỏ tình yêu của mình, trên đời này, có gì mà không đạt được nếu mình chịu cố gắng, con đường thành công nào mà chẳng trải qua vài chông gai.

Trên đời này, người cậu yêu nhất là Mile. Anh như ánh mặt trời của cậu, nếu không có anh thì cuộc sống của cậu chỉ như chìm trong bóng tối. 

Apo siết chặt eo Mile, đặt cả cơ thể mình vào trong vòng tay của anh.

- "Em xin lỗi. Mile, em thật sự xin lỗi." Lời nói của Apo bị ngắt quãng.

- "Lúc đó em quá sợ hãi. Em chỉ biết không nên cản trở thành công của anh. Em xin lỗi vì đã nói những lời trái lương tâm mà làm anh tổn thương."

Mile nhẹ nhàng hôn lên trán Apo và nói: "Đừng xin lỗi. Em đừng nói như vậy."

- "Không! Em phải nói. Em đã nói dối rằng yêu anh chỉ là làm theo kịch bản, nói dối không yêu anh, nói dối em không hối hận."

- "Lúc nào em cũng hối hận. Em quá yếu đuối. Em là người đã từ bỏ tình yêu của chúng ta."

Hai người ôm nhau thật chặt và tâm sự cho nhau những chuyện đã xảy ra trong hai năm qua. Những người có tình ắt sẽ về bên cạnh nhau!

Mile theo Apo đi về nhà cậu. Vừa bước vào cửa, anh đã đè cậu lên tường mà hôn ngấu nghiến. Anh hôn dồn dập như bù lại những khoảng thời gian lúc trước.

Apo vất vả mới đẩy được Mile ra khỏi người cậu, vừa thở hổn hểnh vừa nói: "Đừng hôn nữa. Em đói rồi. Để em đi nấu mì. Anh có đói không?"

- "Đói! Đói lắm." Ánh mắt của Mile sáng như con sói nhìn thấy con mồi của mình, nóng lòng muốn lột sạch người trước mặt.

Apo thoát khỏi cái ôm của Mile chạy lẹ vào phòng bếp. Mile đứng nhìn bộ dạng đáng yêu ấy của Apo, bất lực nói: "Vậy anh đi tắm trước."

- "Anh đi đi. Tắm xong là có đồ ăn rồi."

Khi Mile bước ra khỏi phòng tắm, anh thấy Apo đang bận rộn trong phòng bếp. Apo đứng quay lưng về phía Mile, ánh đèn nhỏ chiếu lên tấm lưng của người đứng phía dưới tạo nên một khung cảnh ấm áp. Đây chính là cuộc sống mà anh mong ước bấy lâu.

Mile đi đến gần Apo rồi vòng tay ôm cậu từ phía sau. Anh cúi đầu hôn vào vành tai nhỏ rồi tiến tới hôn lên má của cậu. Cuối cùng tìm đến môi mà trao một nụ hôn nhẹ nhàng.

Apo cũng quay đầu sang đón nhận nụ hôn của Mile, căn phòng thật bình yên.

Mặc khác.

Kể từ lúc gặp Mile, bà Tae đã tìm kiếm tất cả các thông tin của Apo. Bà lục lại hết những bộ phim mà cậu từng đóng, tìm những bài phỏng vấn mà cậu từng tham gia. Từng bước nghiên cứu cẩn thận. Bà muốn biết thêm về con người này.

- "Sao tự nhiên đến tuổi này rồi mà bà còn theo đuổi thần tượng? Hai ngày nay đều xem video của người này rồi." Ông Ming đang ngồi trên sofa xem tivi thì thấy vợ mình ôm Ipad xem phim.

Bà ngây người nhìn ông Ming, đây là con dâu tương lai của ông đó! Giờ không quan tâm đi, sau này đừng có mà bất ngờ.

Nghĩ đến đây, bà liền đưa Ipad lên cho chồng xem, "Ông nhìn xem, nghĩ như thế nào về đứa nhỏ này?" Nói xong lấy tay chỉ vào Apo trên màn hình.

Ông Ming cầm Ipad nhìn một lúc, "Chà, cậu ấy đẹp trai đấy, nhìn có chút giống Triển Chiêu trong phim Bao Thanh Thiên."

Hai cha con nhà này sao mà y hệt nhau như thế!

- "Ông có muốn gặp cậu ấy không? Thấy ông thích cậu ấy, Mile nó quen biết rộng, để nó hẹn gặp cậu ấy cho ông." Bà Tae nói ngập ngừng.

- "Gặp cậu ấy làm gì? Tôi có phải theo đuổi thần tượng đâu. Không gặp không gặp."

- "Cậu ấy thích leo núi và câu cá. Hai người ắt hẳn sẽ có nhiều chuyện để nói."

- "Hôm nay bà làm sao đấy. Bà đang giấu tôi cái gì hả? Đừng có nói là bà nhìn trúng cậu ta rồi." Ông Ming cao giọng.

- "Hôm nay bà phải giải thích rõ ràng cho tôi. Chuyện gì đang xảy ra." Tự nhiên ông Ming nổi cơn ghen tuông với Apo, mà Mile cũng y hệt tính này của ông, một người đàn ông có tính chiếm hữu cao nhưng cũng là người đội vợ lên đầu.

- "Ông suy nghĩ đi đâu vậy. Không phải tôi." Bà Tae đánh ông một cái.

- "Vậy là ai? Hay đứa em gái nào của bà? Tôi nói rồi, mấy người trong giới giải trí lộn xộn lắm. Bà thấy người ta lên hình hoàn hảo vậy chứ cuộc sống riêng tư phức tạp lắm."

 Thấy ông chồng mình bắt đầu đi sai đường, sợ chồng không có ấn tượng tốt với Apo nên bà Tae nhanh miệng thốt lên, "Là con trai ông, Mile nó thích cậu ấy."

- "Mile? Bà nói thích kiểu gì?"

- "Chính là thích như ông đang nghĩ." 

- "Vớ vẩn. Bà đã biết mọi chuyện? Hai người cố ý giấu tôi đúng không? Hai người muốn làm loạn hay sao?" Ông Ming tức giận gọi điện ngay cho Mile.

- Mile Phakphum! Về nhà ngay. Nếu không đừng nhìn mặt ông già này!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net