♡11♡

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Do đồng nghiệp vừa muốn đổi ca làm với cô, nên hôm nay Jisoo có thể dành nguyên cả ngày để nghỉ ngơi. Cô cứ có linh tính Ningning sẽ xuất hiện bất cứ lúc nào vì vừa nãy cô thấy một chiếc limo kì lạ đậu trước chung cư và cô tin rằng chẳng ai trong chung cư cô lái phương tiện đó cả.

Đó là lí do vì sao Jisoo lại phóng ngay vào nhà tắm để sửa soạn lại bản thân. Jennie đã bảo trước với cô rằng Nigning chắc chắn sẽ thấy cô không hợp mắt, vậy nên Jisoo muốn tạo ấn tượng ban đầu thật tốt với em. Tại sao cô lại muốn làm vậy á? Tất nhiên vì em ấy là em gái của Jennie rồi còn gì nữa, vả lại cô không muốn em nghĩ rằng Jennie đang phải chịu cơ chịu cực khi chung sống cùng cô.

Jisoo giật mình khi nghe tiếng chuông cửa vang lên, thân vẫn đang còn trong nhà tắm.

Cô biết vì sao lại có chuông cửa. Hai đứa không hề đặt đồ ăn, hay cũng không thân thiết với hàng xóm đến độ mà người ta ngang nhiên tới bấm chuông để hỏi xin tí đường tí muối.

Nên Jisoo nhanh chóng tắt vòi nước và bước ra khỏi buồng tắm. Tóc vẫn ướt, thân chưa khô, đầu lại còn đâu đó bọt xà phòng. May mà cô phản xạ kịp nắm tay cầm cửa, chứ không là giờ cô đang nằm chụp ếch đập mặt xuống sàn phòng tắm rồi cũng nên. Cô vớ lấy khăn tắm, quấn quanh cơ thể che đi thân trên với đùi rồi lẹ làng ra khỏi nhà tắm.

"Bé vợ, có người ở cửa kìa!"

Jisoo hét lên phòng hờ trường hợp Jennie không nghe tiếng chuông cửa. Jennie có thói quen ngồi thiền, không hề để ý đến mọi thứ xung quanh. Như có lần nàng vì ngồi thiền mà nướng khét lẹt nguyên một mẻ bánh quy.

Tiếng chuông vẫn tiếp tục vang lên, Jisoo quyết định tự ra mở cửa.
Jisoo bước đến phòng khách, thấy Jennie đang yên giấc trên ghế sofa.

"Chị ghét phải đánh thức em khi em đang ngủ ngon như này, nhưng em gái em tới rồi này."

Jisoo bước lại gần Jennie hơn, nói đủ to để đánh thức nàng dậy.

"Hm?" Jennie chớp mắt liên lọi, đưa tay dụi mắt còn ngáy ngủ. "Sao chị lại khỏa thân vậy...?"

"Chị có quấn khăn mà." Jisoo đưa tay chỉ vào khăn. Cô định bước ra để mở cửa thì Jennie nắm cổ tay cô lại. Cô nghiêng đầu nhìn nàng thắc mắc.

"Chị không thể ra ngoài mà mặc vậy được." Jennie nghiêm giọng nói, kéo cô về phía ghế sofa vô tình khiến cô để lộ phần khăn che ban nãy, cảnh tượng làm Jennie tỉnh cả ngủ.

Jennie mặt đỏ bừng như muốn bốc khói. Nàng mở to mắt ngạc nhiên, miệng chữ O rồi nhanh chóng quay sang hướng khác, né ngay cảnh tượng huy hoàng điện nước đầy đủ của vợ nàng.

"Em hổng có nhìn thấy gì hết! Hổng thấy gì hết!" Jennie nói một tràng, dẫu Jisoo không hề hỏi nàng một câu.

"Không sa-"

"Hổng thấy!" Jennie thêm một lần chối, mắt nhất quyết nhắm chặt.

"Chị biết rồi. Em bình tĩnh đi." Jisoo cố đặt tay lên vai Jennie, không may vấp phải khăn tắm rồi nghiêng mình ngã về trước.

Jennie thở dốc khi cảm nhận được có lực nặng đang đè lên mình, mắt mở to dậy.

"Ừm..." Nàng cao giọng lí nhí. "E-em không nghĩ là mình nên đâu... M-mình có thể làm sau kì trăng mật... nhưng giờ em vẫn chưa sẵn sàng. Em xin lỗi..."

"Hả? Không, chị không có ý muốn dụ dỗ em đâu, là do chị trượt chân thôi." Jisoo ngẩn đầu dậy khỏi vai Jennie, giọng bình tĩnh hơn nàng vợ đang cuống cuồng đến muốn quắn quéo hết tay chân của cô. "Chị xin lỗi vì đã làm em ướt." Cô thì thầm xin lỗi.

Cô chống cẳng tay sang hai bên của nàng, cố nâng người đứng dậy. Chưa kịp mở lời để giải thích với khiến nàng mặt bớt đỏ lại, thì có tiếng ho khan của ai đó vang lên trong nhà.

"È hem."

Jennie và Jisoo đồng thời giật mình, rồi ngã nhào xuống sàn. Jisoo cố giữ nàng lại để giảm lực tác động của cú ngã, khiến Jennie lần này nằm ở trên cô.

"Đúng là không thể tha thứ được." Ningning đưa mắt đặc biệt liếc lấy Jisoo. "Dám lợi dụng chị tôi khi chị ấy đang không tỉnh táo hả? Chị sẽ phải trả giá." Em lên tiếng đe dọa.

Rồi xong, thế là đi tong cái vụ ấn tượng tốt đẹp ban đầu luôn, Jisoo muốn tự vả bản thân. Nhưng thay vì cô thật sự tát bản thân hay kiếm chiếc khăn tắm để che cơ thể lại, thì cô kiểm tra Jennie, xem nàng có bị thương ở đâu không vì nàng rất hay bị thương vặt này nọ.

Jennie cười nhẹ nhìn cô ra hiệu rằng nàng hoàn toàn không sao, rồi tay đưa cô chiếc khăn tắm để cô quấn lên người.

"Sao em vào được đây vậy Ningning?" Jennie nhướn một bên mày hỏi.

"Chẳng ai ra mở cửa nên em tự dùng chìa khóa của mình." Ningning trả lời tỉnh bơ.

"Chìa khóa của em...?" Hai từ khó hiểu trên mặt Jennie lại hiện rõ hơn.

"Đúng rồi. Làm chìa sơ cua dễ ấy mà nhưng mà cái đó giờ không quan trọng." Ningning chỉ tay về phía Jisoo như muốn kết tội cô. "Bả rõ ràng có ý đồ không tốt với chị đó, chị hai!"

"Chị thay đồ ngay cái đã."

Jisoo phóng nhanh khỏi hiện trường, khóa mình trong phòng ngủ. Trước khi bàn đến việc thanh minh cho bản thân lấy lại công bằng, cô cần phải trông gọn gàng, ăn mặc đúng mực đã.

"Chị ấy chỉ là mới tắm xong trượt chân ấy mà."

Jennie thay cô lên tiếng giải thích, đứng dậy rồi cởi bỏ chiếc áo vừa bị ướt. Thân trên nàng chỉ còn độc mỗi chiếc áo ngực thể thao nàng vừa mua cùng Jisoo.

"Ngã mà nhào vô ngực chị luôn à?" Ningning hỏi, mặt không tin lấy một lời.

"Em không cần phải lo đâu. Chị ấy là một người tốt, chị nghĩ vậy." Jennie gãi sau cổ của mình.

Nàng sẽ hoàn toàn đứng về phía Jisoo nhưng nàng lại chưa hiểu về cô đủ nhiều để làm điều đó. Nhưng từ những gì mà nàng biết, Jisoo là một người vô cùng dịu dàng và biết quan tâm người khác.

"Em sẽ tự mình đánh giá." Ningning cộc cằn ngồi xuống sofa, hai tay khoanh trước ngực. "Em xin phép mượn bả hôm nay được không, chị hai?"

"Trả vợ lại cho chị trước khi hết ngày được chứ?" Jennie bật cười, vỗ nhẹ đầu em.

"Nếu chị muốn vậy." Ningning ngại ngùng vẩy tay nàng ra. "Em có thể bỏ mặc bả ở đại chỗ nào đó được không?"

"Trả về cho chị. Còn nguyên một mảnh dùm." Jennie nói thêm, mỉm cười nhìn em.

"Chị đã bỏ lỡ gì vậy?" Jisoo bước ra phòng khách, ăn mặc vô cùng tử tế, tóc tai cũng đã khô nước được phần lớn.

"Chị đi với tôi." Ningning mạnh bạo cầm tay cô và kéo cô về phía cửa.

"Hả?" Jisoo quay đầu sang phía Jennie hỏi ý nàng.

Jennie chỉ biết nhún vai đáp lại, nhưng cũng mỉm cười thầm bảo cô rằng mọi thứ không sao hết. Jisoo gật đầu, không chắc cho lắm về việc này nhưng đành tin tưởng nàng.

Cô hiểu được ý của nàng. Việc này sẽ không khác gì như một buổi tra khảo, mục tiêu mà cô nên hướng tới là thuyết phục được em về chuyện giữa cô và nàng.

_________
Nếu cảm thấy thích chương truyện, hãy nhấn nút 'Bình chọn' trước khi đọc qua chương mới giúp mình nhé. Chỉ bỏ ra thêm vài giây thôi là đã đủ để fic giữ xếp hạng cao, có thể tiếp cận thêm nhiều độc giả hơn rồi. Cảm ơn mọi người :D

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net