Chương 4: Đau lòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi không thể yêu người thêm một ngày nào nữa bởi những xiềng xích ấy,

Dẫu rằng người có van xin tôi,

Tôi không muốn là một nụ hôn mà người chẳng màng đến,

Không muốn chỉ là đôi ba lời dối gian giữa hai cánh môi người,

Không muốn là một vết thương luôn rỉ máu mãi chẳng lành.





Ohm đã nghĩ những chuyện bọn họ làm cùng nhau cho đến ngày hôm nay chính là giới hạn cuối cùng rồi, và họ sẽ không vượt quá giới hạn đó.

Hiển nhiên, Ohm đã sai.

Một tuần sau cuộc nói chuyện căng thẳng với Chimon, nó đã biết rằng mình đã lầm.

Như thường lệ, hai người con trai ấy vẫn say đắm trao nhau những chiếc hôn nồng nhiệt của tuổi trẻ và tình yêu. Một hồi lâu, họ dứt ra rồi kết thúc trong một tư thế không mấy đứng đắn. Nanon đang ngồi trên đùi Ohm, mặt đối mặt với nó, chiếc áo sơ mi xộc xệch vô tình làm lộ ra làn da mềm mại vùng xương quai xanh của cậu. Sự chú ý của Ohm đã rơi vào nơi ấy của người kia, không thể cưỡng lại mà cúi xuống hôn vào mảng da trần nhẵn nhụi của đối phương.

Nanon rên rỉ như thể một con mèo đang đến kỳ động dục - Mày vốn ồn ào như thế ư? Khỉ thật đấy Nanon, sao mày lại có thể nóng bỏng đến vậy hả? - Và đó là một điều chẳng thể tránh khỏi. Bởi có quá nhiều sự kích thích đến từ nhiều nơi cùng một lúc, tay cậu nắm chặt lấy tóc Ohm, miệng không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ đầy dâm dục, vùng mông đầy đặn của cậu đang ngồi trên đũng quần của nó. Trước khi biết mình đang làm gì, Ohm đã đẩy mạnh hông của mình lên một cái khiến Nanon bất ngờ thở hắt một tiếng, rồi xấu hổ nhìn nó.

Ohm nghĩ cái nhìn vừa rồi của người ấy thật buồn cười làm sao. Nghiêm túc mà nói, những chuyện vừa rồi đối với cánh đàn ông chẳng phải quá đỗi bình thường ư? Có lẽ, đến cả bản thân Nanon cũng không nghĩ rằng mình lại chỉ vì điều đơn giản ấy mà mềm nhũn ra nhỉ? Ohm thầm nghĩ. Nhắc đến mới nhớ, chẳng biết Nanon có cương lên giống nó hay không? Ohm chưa lần nào dám kiểm tra xem thử bạn mình, vì sợ phải nhận lại câu trả lời không như những gì nó mong muốn.

"Tao... Tao xin lỗi!" Vốn Nanon chẳng cần thiết gì để phải cảm thấy có lỗi, nhưng Ohm không muốn người con trai ấy khó chịu. Rốt cuộc thì nó không chắc rằng Nanon có muốn vượt qua ranh giới hay không. Nanon từng nói rằng cậu muốn làm những chuyện hư hỏng với Ohm, nhưng kể từ hôm thú nhận ấy, nó không thấy Nanon đề cập đến vấn đề kia lần nào. Ohm cũng không nhắc đến, bởi nếu Nanon muốn thì bọn họ lẽ ra đã làm từ lâu rồi, đúng không?

Nanon với gương mặt đỏ bừng, im lặng nhìn Ohm, cậu phân tích như thể đang cân nhắc điều gì đó. Ohm tự hỏi không biết "điều gì đó" là gì, nhưng nó không muốn mình khiến Nanon cảm thấy áp lực.

"Được mà. Mày có thể làm điều đó lần nữa nếu mày muốn." Nanon lảng mắt đi chỗ khác, lí nhí nói với người đối diện. Âm thanh lời cậu nói như có như không, làm Ohm ngỡ nó suýt nữa thì đã bỏ lỡ. Sau khi thu nạp được toàn vẹn lời Nanon nói, Ohm trợn to mắt và há hốc. Như thế có phải là Nanon đã cho phép nó tiến xa hơn nữa không?

Trái tim Ohm đập liên hồi khôn nguôi, hàng ngàn suy nghĩ xuất hiện trong tâm trí nó. Liệu nó có thể nhìn thấy nhiều thứ của Nanon hơn, được chạm vào cậu và làm cậu cảm thấy thoải mái không?

Nghĩ đến những loại chuyện như thế khiến Ohm phấn khích cực kỳ, tựa như một con chó đói bụng sắp sửa nhận được một miếng thịt xông khói lớn.

Nanon cho mày làm những loại chuyện kia với nó chẳng qua vì nó đang là Pran mà thôi.

Lời Chimon nói ngày nọ bỗng vang lên trong đầu Ohm như một hồi chuông thức tỉnh, cảm giác phấn khích giảm đi trông thấy rõ. Tâm trí nó đang đưa ra những dẫn chứng rằng không được vượt quá ranh giới, Ohm vẫn im lặng nhìn Nanon một cách trống rỗng. Nắm tay, ôm ấp và hôn môi là một chuyện, nhưng quan hệ tình dục lại là một chuyện hoàn toàn khác. Ohm phải làm sao nếu lỡ như Nanon thấy hối hận về điều đó? Chuyện này cũng sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tình bạn của họ sau khi mối quan hệ "nhập vai" này kết thúc.

"Mày...Không muốn sao?" Giọng nói e ngại và ngập ngừng của Nanon đã xuyên thủng những suy nghĩ trong đầu Ohm. Cậu dè dặt nhìn người trước mặt mình xem liệu người nọ có đang nhìn cậu hay không. Có một chút sự thất vọng và đau lòng hiện lên trên nét mặt của Nanon, đó cũng chính là biểu hiện mà Ohm không muốn chúng tồn tại trên khuôn mặt của bạn nó nhất. Lắc đầu phủ nhận câu hỏi của Nanon, vội vàng cam đoan với người ấy, "Không phải thế."

"Chỉ là, tao đang suy nghĩ... Đây có chắc là điều mà mày muốn làm không?" Ohm thận trọng hỏi, hy vọng đối phương hiểu được ngụ ý của mình.

"Chắc!" Trả lời một cách chắc nịch. Nanon đảo mắt nhìn xuống đất, bẽn lẽn nói, "Tao đã suy nghĩ về chuyện ấy được một thời gian rồi."

"Nếu lỡ tao làm mày đau thì sao?" Ohm nhấn mạnh, nó muốn Nanon là người lùi bước trước, bởi một khi bắt đầu thì nó sẽ không thể dừng bản thân mình lại được. Phải, Ohm thừa nhận mình đã có những mơ mộng hão huyền về loại chuyện quá phận với Nanon suốt một khoảng thời gian dài. Không phải những gì cả hai đã và đang có vẫn chưa đủ với Ohm, nhưng nó thường tự hỏi không biết sẽ thế nào khi được hôn vào những nơi mà người khác không thấy được trên cơ thể Nanon. Liệu cậu sẽ có biểu cảm ra sao, và sẽ phát ra những loại âm thanh thế nào? Ohm chỉ hy vọng nó trông vẫn bảnh trai như mọi khi, bởi nếu đã vào cuộc thì chắc chắn nó sẽ không nghĩ ngợi gì mà vồ lấy rồi nuốt trọn cậu.

"Nếu mày không thích, thì tụi mình không cần phải làm đến 'bước kia'. Thực ra tao cũng không chắc là tao có muốn làm cái 'bước kia' hay không nữa. Nhưng kể cả phải làm vậy, thì tao vẫn luôn tin tưởng mày." Nanon nở một nụ cười trấn an, đầy lòng tin và yêu chiều với người trước mặt.

Đối diện với sự tin tưởng mà Nanon dành cho mình, Ohm cảm thấy thật khó thở làm sao. Nó nghĩ mình không xứng đáng để có được điều đẹp đẽ đó từ cậu.

Nanon, mày không nên tin tưởng tao như vậy... Tao đang lợi dụng mày đó, mày không thấy sao...?! Tao đúng là một thằng tồi mà.

"Nh-Nhưng nếu mày thấy không thoải mái hoặc không muốn làm, thì không cần phải gượng ép bản thân đâu." Nanon đảm bảo nói thêm khi nhìn thấy sự do dự trên khuôn mặt của Ohm, tựa như nó đang muốn buông tay cậu vậy.

Tao lúc nào cũng khao khát mày hết, ngốc ạ, Ohm nhìn chăm chăm vào cậu, thầm nghĩ. Tao ước gì mày cũng khao khát tao theo cách đó.

Ohm muốn thổ lộ tất thảy những xúc cảm trong tim mình, nhưng lại không có dũng khí để nói ra. Ohm tự hỏi trong tương lai, liệu tình cảnh của cả hai có khác đi không nếu chỉ mỗi cậu đề cập đến chuyện ấy.

Chẳng nói một lời, Ohm nắm lấy gáy của Nanon, kéo gần khoảng cách dẫu không xa vời gì cho cam của hai người, rồi hôn lên đôi môi căng mọng đó. Đáp lại nụ hôn của đối phương, Nanon túm chặt lấy tóc Ohm khiến nó ư ử trong miệng.

"Tao cởi áo cho mày nhé, Nanon?" Sau một khoảng âu yếm tha thiết, Ohm ngập ngừng nói khẽ vì sợ bản thân sẽ làm điều gì đó khiến người kia sợ hãi.

Chẳng một lời nào, Nanon cởi phăng áo của mình ra. Hình ảnh làn da trần trắng như sữa của Nanon khiến Ohm hô hấp trị trệ. Làn da cậu tựa như đang phát sáng vậy, sáng đến nỗi khiến nó quên đi hết mọi dẫn chứng rằng không được vượt quá ranh giới, chẳng màng đến bụi trần. Điều duy nhất hiện hữu trong tâm trí nó lúc này chỉ duy nhất người trước mặt, người mà ngỡ như bước ra từ trong mơ.

Như thể được sinh ra để làm điều này, Ohm đưa miệng đến vùng da thơm ngọt gần nhất mà ngậm lấy. Nó mút xuống làn da ở xương quai xanh của Nanon, rồi lại mút ở phần vai cậu, những tiếng hôn rải đều sau mỗi lần mút lấy mút để ấy. Không một chút hổ thẹn, Ohm ngậm lấy đầu ti be bé của Nanon, khiến chủ nhân của thứ vừa bị ngậm ấy hổn hển một tiếng đầy ngạc nhiên.

Nghe thấy tiếng thở mạnh bất ngờ của Nanon, Ohm ngước lên nhìn, má của người ấy tựa hồng cành thắm. "Thế nào, liếm ở chỗ này có sướng không?" Ohm hỏi trong khi miệng không ngừng mút thứ nho nhỏ kia.

Là một thanh niên trai tráng vạm vỡ, hiển nhiên Ohm đã có kha khá kinh nghiệm với việc giúp người tình của nó cảm thấy thoải mái, nhưng tất cả đều là nữ, vì vậy nếu nói rằng nó đang trải nghiệm một điều mới lạ thì không hẳn là hoàn toàn sai. Ohm không biết mình phải làm thế nào để có được kết quả tốt nhất, bởi Nanon chính là người con trai đầu tiên của nó. Dẫu đã xem một vài video phim khiêu dâm trên mạng trước đây, nhưng Ohm biết rằng phim khiêu dâm không phải là phương án chỉ dẫn tốt nhất về tình dục, bởi thế nó đành phó mặc cho trực giác của mình. Ohm muốn mình làm cho Nanon sung sướng đến phát điên, bởi thế thì cậu sẽ muốn nó thêm một lần nữa. Ohm muốn làm hài lòng Nanon bằng mọi cách mà mình có thể, nhưng nó sẽ từ tốn và chậm rãi từng bước một để có thể khám phá những điều mà cả hai thích và không thích. Đây chính là một trải nghiệm khá lạ lẫm của hai người bọn họ, và Ohm không muốn làm người ấy cảm thấy bị dồn dập quá thể.

"Đừng có hỏi tao mấy câu kiểu đó." Nanon cau mày rồi quay đi chỗ khác. Nhìn thấy vệt đỏ ửng trên gương mặt cậu đang lan xuống tận cổ, Ohm biết Nanon cảm thấy thoải mái với điều vừa rồi. Cậu hành động như vậy là bởi cậu đang bối rối và xấu hổ không muốn thừa nhận mà thôi. Nanon thực sự là quá đáng yêu mà.

Ohm hoàn toàn mê mẩn chàng trai trước mặt mình, nó cười mỉm một cái rồi tiếp tục mút lấy đầu ti của Nanon. Sau khi chắc rằng mình đã hoàn thiện, Ohm nhìn chằm chằm vào thứ vốn nhỏ bé ban đầu, giờ đây đang ửng hồng và sưng lên trông thật ngứa ngáy như thể một tác phẩm nghệ thuật. Kỳ lạ thật, cớ sao một bộ ngực phẳng của một thằng con trai lại có thể khiến Ohm xốn xang đến thế. Nó cương rồi, chỗ kia của nó vốn chẳng động đến ấy thế mà lại cứng như đá. Thắc mắc không biết liệu Nanon có đang gặp phải vấn đề giống mình không, Ohm chẳng do dự mà bắt đầu cởi quần cậu.

"Rồi mắc gì có mình tao cởi đồ vậy?! Chơi vậy ai chơi lại mày!" Nanon nhanh như chớp, bắt lấy bàn tay đang cố kéo khóa quần của mình xuống, cằn nhằn.

"Mày cũng phải cởi!" Nanon với tay chuẩn bị lột áo của Ohm ra, thì bị nó ngăn lại.

"Vậy thì... Tao với mày cởi cùng một lúc, ok không?" Ohm nhếch miệng cười và hỏi. Đột nhiên nó cảm thấy hiếu chiến rồi ngồi đấy mà khúc khích cười. Chẳng hiểu vì lý do nào mà Ohm không còn cảm thấy căng thẳng nữa. Có lẽ ở một vũ trụ nào đó lúc này, họ chính là Pat và Pran, và điều này cũng là một trong những chuyện họ làm thường ngày với nhau. Ohm thấy bản thân mình thật ngu ngốc, nhưng mấy ai có thể tỉnh táo được khi yêu, bởi nó muốn tin rằng ít nhất tại một vũ trụ nào đó, Ohm và Nanon ở bên nhau chính là vì tình yêu chân thành, chứ không phải vì... Mẹ nó! Nhắc đến làm chi để chết trong lòng nhiều ít thế này.

Nanon gật đầu đồng ý với lời đề xuất công bằng của người kia, cậu đứng dậy tiến đến cạnh giường. Thấy người trong lòng rời khỏi vòng tay của mình, Ohm cũng đứng dậy lẽo đẽo theo sau rồi đứng trước mặt người ấy. Song, hai người nhìn nhau chằm chằm vài giây, dẫu vài giây với người khác là ngắn ngủi nhưng với Ohm thì tưởng như vô tận vậy. Vô tình để bản thân đắm chìm vào dải ngân hà vĩnh hằng trong đôi mắt của Nanon, Ohm thực sự nghĩ rằng đây chính là lúc thích hợp để nói rõ tình cảm của mình dành cho Nanon. Nói với cậu rằng nó đã yêu cậu, và nó thật lòng xin lỗi vì đã đánh mất lòng tin của cậu như thế, xin lỗi vì tất cả.

Nhưng vẫn là bởi không đủ dũng khí.

Ohm luôn nghĩ mình là một kẻ rất mạnh mẽ, can đảm và tự tin. Bất cứ khi nào nó thấy hứng thú với ai, nó sẽ tiếp cận người đó và ngỏ lời mời họ đi chơi. Nhưng khi đứng trước Nanon, nó lại trở thành một kẻ hèn nhát nhất thế giới. Phải, Ohm đã sợ hãi, bởi có quá nhiều thứ quan trọng với nó có thể sẽ mất đi. Nanon là một trong số ít người mà Ohm thực sự xem là bạn thân, giờ đây cậu lại còn trở thành người con trai quan trọng và ý nghĩa nhất đối với Ohm, nó không nghĩ mình có thể chịu đựng được khi mất cậu.

Vào giây phút mà ánh mắt của Ohm và Nanon chạm phải nhau, có một thứ gì đó như một lời khẳng định, một sự cam đoan dẫn dắt hai người tiến đến gần nhau trong vô thức, tựa như là nam châm vậy. Khi họ kết nối với nhau, có những thứ như tia lửa bay tung tóe và như thể không có gì khác quan trọng ngoài điều ấy nữa, ít nhất là với Ohm.

Vấn đề của hai người đó là họ hoàn toàn tin tưởng lẫn nhau, cả hai không sợ bản thân sẽ bị đau đớn khi làm tình với nhau, những gì trong tâm trí họ lúc này là: Chỉ tin tưởng.

Sẽ không có điều gì khó xử giữa Ohm và Nanon, bởi suy cho cùng thì họ cũng là bạn thân của nhau. Thậm chí còn có thể cười nhạo sự thiếu chuyên nghiệp và kinh nghiệm của nhau. Điển hình như vừa rồi, khi Ohm đang chật vật để cởi chiếc quần jean của Nanon, còn cậu thì cố gắng kéo áo của nó ra trong tuyệt vọng. Kết quả là hai thằng đực rựa bị cụng đầu vào nhau trong khi đang hì hục cởi quần áo cho nhau, điều đó khiến cả hai cười như hai thằng điên cả buổi. Đôi khi chỉ những điều nhỏ nhặt và đơn thuần như thế, lại có thể khiến trái tim của Ohm ấm áp đến lạ kỳ. Ước gì hai người họ có thể cười đùa vui vẻ cùng nhau như thế này mãi.

Phải nói rằng Ohm đã rất bất ngờ khi nhìn thấy thứ kia của Nanon cũng đã thức tỉnh giống của mình, "Nanon nhỏ" đỏ bừng và dựng đứng đầy kiêu hãnh, trông hẳn là khó chịu lắm. Ohm đã nhìn "thằng bé" ấy chằm chằm đầy ngưỡng mộ gần cả phút đồng hồ, rồi sau đó nó đẩy Nanon xuống giường.

Hai thằng con trai trần như nhộng nằm trên giường, kẻ trên kẻ dưới. Nanon từ bên dưới vòng tay qua cổ Ohm, kéo nó lại hôn say đắm. Trong khoang miệng ẩm nóng không một chút ánh sáng, lưỡi của họ đã tìm thấy nhau, rồi bắt đầu một "trận chiến nảy lửa". Ohm thò tay xuống phần bụng dưới, đem thứ kia của mình lại gần "Nanon nhỏ", bàn tay thon dài đầy nam tính của Ohm cầm lấy cự vật cương cứng của cả hai, nó bắt đầu vuốt ve chúng.

Đến giây phút này Ohm vẫn chưa tin được rằng họ đã làm chuyện đó, vẫn chưa tin được Nanon đã đặt lòng tin ở nó. Trái tim Ohm đập loạn xạ khôn nguôi, tựa như sẽ nổ tung bên trong lòng ngực nó. Giá như thời gian ngừng lại vào khoảnh khắc này, giá như nó và người vĩnh viễn mắc kẹt tại thời khắc này.

Sau một khoảng ngấu nghiếm mà gậm lấy môi lưỡi nhau, Ohm ngừng lại và nhìn vào khuôn mặt của đối phương. Nó muốn ngắm thật kỹ từng đường nét, từng biểu cảm của Nanon khi người ấy đang trong trạng thái nhạy cảm nhất. Giây phút thần kỳ hiếm hoi này Ohm không chắc nó có thể được chứng kiến thêm lần nào nữa hay không, bởi thế mà nó muốn khắc ghi thật sâu hình ảnh ấy vào trong tâm trí.

Vượt xa những gì mà Ohm tưởng tượng, đôi mắt Nanon mê man lim dim, lông mi dài và hơi cong ở phần đuôi rung lên mỗi khi cậu thụ cảm được sung sướng, hai bên má ửng hồng ngọt ngào trông thật hợp với cậu làm sao, đôi môi căng mọng hơi sưng lên sau tràn hôn thiết tha vừa rồi, miệng cậu hé mở mỗi khi cho phép những tiếng rên rỉ thoải mái thoát ra. Khỉ thật, Ohm lại thấy mấy con bướm bay vòng vòng xuất hiện nữa rồi. Có phải nó đã quá mê muội rồi đúng không? Làm thế nào nó có thể bỏ qua điều này được bây giờ?

"Sao tự nhiên nhìn tao kiểu đó?" Nanon rên rỉ hỏi, cậu đang đến gần với ngưỡng khoái cảm nên việc giữ mạch lạc cho giọng mình bây giờ có vẻ là hơi khó khăn đi. Ohm âu yếm nhìn cậu rồi nở một nụ cười đầy ý trêu chọc, nó nói, "Tại mày đẹp quá nên tao nhìn vậy đó. Sao? Bộ tao không được ngắm người yêu tao à?"

"Ai' Patttt! Mày im mẹ mồm đi!" Nanon lấy hai tay mình bịt miệng Ohm lại, không biết phải đáp lời chọc ghẹo của người kia thế nào. Trái tim rối bời đang đập điên loạn trong lòng ngực, tâm trí bị lấp đầy bởi dục vọng. Nanon là kiểu người rất dễ bị bối rối, và Ohm lợi dụng điều đó mà không ngừng trêu bạn mình. Những lúc bình thường thì Nanon có thể cắn răng nhẫn nhịn để mình bị chọc ghẹo, nhưng lúc này cậu đang rất nhạy cảm. Quá nhiều loại cảm xúc đang trộn lẫn trong tim Nanon, nhưng cậu không biết rõ đó là loại cảm xúc gì. Không muốn bản thân bị rối bời hay bị cuốn đi quá xa, Nanon tập trung hưởng thụ khoái cảm mà mình đang cảm nhận được.

Ấy thế mà Nanon lại không thể kìm hãm những suy nghĩ đó quá lâu. Có điều gì đó về cái cách mà Ohm nhìn cậu khiến cậu cảm thấy bất an. Nanon đành đáp ánh nhìn đó bằng một ánh mắt thách thức, cố ý làm đối phương rời mắt đi, nhưng nào ngờ đối phương lại càng nhìn mình chăm chú hơn ban đầu. Tại sao Ohm lại nhìn cậu chằm chằm như thế? Rốt cuộc thì nó đang nghĩ cái gì trong đầu nó?

Bàn tay Ohm nắm lấy hai cự vật cứng ngắc mà vuốt xuống một cái, cảm giác tuyệt diệu từ hành động đó nhanh chóng xóa sạch những suy nghĩ của Nanon, tâm trí cậu bây giờ ngoại trừ khoái cảm thì hầu như trống rỗng. Nanon thấy cơ thể mình lâng lâng như thể đang bay lên, cậu không thể nào kéo dài thêm được nữa, bởi bản thân sẽ vỡ tung ra mất.

"Tao sắp ra rồi..." Nanon hổn hển cảnh báo đối phương, cậu siết chặt vòng tay của mình trên vai Ohm. Hít một hơi thật sâu mùi hương của Nanon, Ohm hôn lên khuôn mặt gợi tình ấy.

"Ừ. Ra cùng tao đi, Nanon." Ohm thì thầm vào tai Nanon, sau đó cắn vào vai cậu, khiến cho Nanon rùng mình rồi hơi ưỡn hông lên. Dây thần kinh bị khoái cảm của dục vọng kích thích mãnh liệt khiến Nanon tê dại, cậu giật giật vài cái sau đó dịch trắng từ thứ kia kịch liệt phun ra như thể đã trực chờ giây phút này từ lâu. Đuổi theo sát sao với bạn mình, vài giây sau đó Ohm cũng đạt đến giới hạn khoái cảm của bản thân, tạo ra một mớ hỗn độn nhầy nhụa trên cơ thể cả hai và ga giường.

Sau khoảnh khắc cao trào ấy, khắp phòng vang vọng tiếng thở hổn hển của hai người con trai nọ. Trái tim bẵng đi một nhịp khi Nanon chợt nhận ra một điều.

Bao nhiêu sung sướng và thoải mái đều biến mất như thể chưa từng tồn tại, khi mà Nanon nhận thức được rằng Ohm đã gọi mình bằng tên thật của cậu. Như một đòn headshot chí mạng khiến Nanon quay về với thực tại, đối mặt với tình hình này khiến cậu khó thở tột độ. Đây không phải Pat, người mà cậu vừa mới ân ái ấy không phải là Pat, mà chính là bạn thân của cậu, Ohm.

Nanon vừa mới quan hệ tình dục với bạn thân của mình.

Cơ thể cậu như hóa đá, bất động chìm trong căng thẳng.

Vừa mới chạm đến đỉnh của thiên đường, Ohm nằm đè lên người của Nanon mà thở hổn hển. Hơi thở nóng hổi của nó phả vào tai Nanon làm cho cậu rùng mình một cái, nổi hết da gà. Tinh dịch và mồ hôi trộn lẫn vào nhau mà bao quanh hai cơ thể trần trụi đang dính chặt kia. Mùi hương nồng nặc của tình dục tràn ngập khắp phòng, đột nhiên Nanon cảm thấy ngột ngạt và khó thở quá thể.

Nanon đã làm tình với người bạn thân thiết nhất của mình, tất cả là vì lòng ham muốn chiếm hữu của nhân vật trong cậu. Một thực tế tồi tệ và đắng cay hơn đó là Nanon, chính cậu là người đã đề nghị làm chuyện ấy. Cậu con mẹ nó đã tự mình phá nát tình bạn mấy năm trời của hai người rồi! Tất cả chỉ vì bản thân bất tài vô dụng không thể thoát vai được! Tại sao những diễn viên bình thường khác đều làm được điều đó một cách dễ dàng, còn cậu thì lại không? Nếu Nanon lột bỏ được nhân vật thì đã không phải đối mặt với nguy cơ mất đi một người quý giá nhất trong đời mình rồi. Đột nhiên, cậu muốn chạy trốn khỏi nơi này, chạy trốn khỏi Ohm.

Cùng lúc đó, Ohm ngất ngây cảm thấy như thể mình đang đứng trên đỉnh của vinh quang. Có thể thấy được nét cười thấp thoáng trên gương mặt nó sau khi đã ổn định lại nhịp thở. Kể cả lúc này, Ohm vẫn không thể tin được rằng họ đã làm chuyện ấy với nhau, và kết quả cũng ổn áp hơn nó nghĩ. Chợt, cảm giác kiêu hãnh và phấn khích trỗi dậy trong lòng ngực Ohm. Nó đã làm cho người mình yêu cảm nhận được sung sướng và khoái cảm, đã làm cho người ấy rỉ rên mà xuất ra. Ohm là kiểu người luôn làm hài lòng người khác, đặt niềm vui và lợi ích của người khác lên trên bản thân mình, nhưng chưa bao giờ nó cảm thấy thỏa mãn như thế này trước đây.

Ohm cảm thấy vui mừng khôn xiết sau những việc xảy ra vừa rồi, ôn nhu đặt một chiếc hôn vào vai của Nanon, điều chỉnh lại nét mặt rồi quay đầu lại nhìn cậu. "Chuyện này tuyệt quá mày ha!" Ohm nói, nó nở một nụ cười hài lòng nhìn người ấy, nhưng tất cả những gì nhận lại được từ đối phương chính là sự im

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net