Chương 19 - END

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không lâu sau, Ohm và Nanon bị giới truyền thông "bóc trần". Nhưng điều đó cũng không quan trọng lắm, vì dù sao thì hai người cũng không nhất thiết phải giấu.

"Cậu Nanon, có tin đồn rằng bạn và nam diễn viên từng đoạt giải thưởng Ohm Pawat đang hẹn hò. Điều này có đúng không?"

"Đúng như vậy."

Nanon hờ hững xác nhận. Một sự im lặng bao trùm toàn căn phòng trước lời tiết lộ bất ngờ.

"Và trước khi mọi người hỏi bất cứ điều gì khác, thì đó là tất cả những gì tôi sẽ chia sẻ. Còn chuyện này xảy ra như thế nào và tất cả các chi tiết khác đều nằm ngoài giới hạn để tiết lộ nhé." Cậu tặng kèm cái nháy mắt để làm dịu lời tuyên bố sốc óc.

"Tôi chắc chắn rằng tất cả sẽ hiểu cho tôi đúng chứ."

Trái lại sự bình tĩnh ấy, thì anh bạn trai của ai đó - người đang xem cuộc phỏng vấn trên điện thoại phải che miệng để không kêu lên ầm ĩ, nhưng vẫn chẳng che giấu được để bị tặng ánh nhìn tóe lửa từ anh quản lý.

"Chàng ơi là chàng, tôi biết cậu đang yêu nhưng đừng có lúc nào cũng dán mắt vào người thương nữa đi ạ. Được nghỉ có 10 phút mà tí phân tâm trên phim trường thì cậu chết với anh."

"Yes sir." Tiếng lầm bầm của ai đó đang miễn cưỡng cất điện thoại đi.

"Nhưng anh có nghe thấy không? Nanon thực sự mất trí rồi. Ôi, nhưng em nguyện chết trong cái điên đó mất thôiii."

"Nếu anh mày mà nghe được tin shipper OhmNanon nào bị đau tim mà chết, thì chẳng đời nào anh lại để công ty trả tiền mai táng đâu đấy. Chú mày tự đi mà lo."

Ohm ngớ ra ở đó. "Ôi sao bi kịch hóa quá vậy anh ơi. Anh cũng nên đi đóng phim đi thooiii."

"Anh mày nói thật đấy, Pawat."

______________

Khi Ohm trở về mái ấm của hai người (cả hai quyết định về chung nhà sau một tháng chính thức thành đôi) vào đêm ấy, anh nhanh chóng kéo cậu đạo diễn, người yêu của anh vào cái ôm thật chặt, dù người kia chỉ khịt mũi cho qua chuyện.

Cậu ấy chưa đáp lại cái ôm, nhưng Ohm biết rằng cuối cùng em sẽ vẫn chịu nhượng bộ. Bởi người anh thương đã chẳng còn cố giấu vẻ ngoài cool ngầu, ra vẻ chẳng quan tâm đến ai với người cậu ấy yêu nữa.

"Anh xem nó rồi đúng không hả?"

"Người yêu của ai mà dũng cảm thế này." Ohm chẳng giấu được vẻ cưng chiều.

"Cầu cho ai đó xúc cánh báo chí nhấc chân được khỏi cái sàn đấy. 10 trên 10 điểm vì yếu tố gây sốc. Anh thích nó chết mất."

"Họ sẽ sớm tiếp tục đào bới thôi. Ít nhất bọn mình cũng có thể sống yên tĩnh mà không bị những tay săn ảnh đeo bám nữa."

"Anh yêu em"

"Rất rất nhiều. Sợi tơ hồng đã trói chặt trái tim anh vào em mất rồi." Ohm khẽ thổ lộ trong vòng tay tình yêu của cuộc đời mình.

Một vài giây và sau đó lời tỏ tình ấy được đáp lại thì thầm "Em cũng vậy, Ohm." Cũng đủ khiến anh bay bổng vì hạnh phúc, bởi chúng được nói bởi một người tuyệt vời nhất trên thế gian, người mà anh gọi là bạn thân, bạn đời và là tri kỷ của mình.

"Bây giờ thì đi tắm để bọn mình còn nhanh chóng ăn tối nào, cún ngốc."

Thật may mắn khi ta yêu người bạn thân nhất của mình
Thật may mắn khi được đến nơi mà hai ta đã từng đến
Thật may mắn khi lại được trở về nhà

Thật may mắn khi chúng ta luôn yêu nhau theo nhiều cách
Thật may mắn vì chúng ta lại được sống ở những nơi chúng ta từng bên nhau
Thật may mắn khi chúng ta được trở về nhà vào một ngày không xa...

Jason Mraz, Lucky

[END]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net