Izumi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Izumi giống như bình minh.

Sáng lạn, sắc xảo và thoáng qua - nhưng vẫn để lại ấn tượng mạnh mẽ đến mức bạn vẫn sẽ nghĩ về nó ngay cả khi ngày chuyển sang đêm. Màu sắc sắc nét, đánh dấu sự khởi đầu của một điều gì đó mới lạ.

Tuy nhiên, Tsukasa không thích thức dậy lúc bình minh.

Mặt trời vừa mới ló dạng khi cậu bé gặp Izumi trên vỉa hè với chai nước lạnh buốt trên tay.

Izumi vẫy tay, "Ở đây, nhóc," và dậm chân sốt ruột.

Khi Tsukasa đến nơi, Izumi bắt đầu chỉ trích về việc lần sau phải đúng giờ hơn, nhưng ngay cả Tsukasa cũng nhận thấy rằng anh ấy có quầng thâm dưới mắt do thức dậy quá sớm.

Màu vàng cuối cùng cũng bắt đầu xuất hiện trên bầu trời khi họ bắt đầu chạy bộ.

Họ chạy với tốc độ thông thường, đủ nhanh cho việc tập thể dục, nhưng không nhanh đến mức kiệt sức như những ngôi sao sắp lụi tàn. Tsukasa nghĩ rằng Izumi có thể đã chọn thời điểm để ngắm cảnh.

Tsukasa có thể cảm nhận được tiếng máy ảnh đập vào ngực mình - cậu bé hy vọng sẽ có được một số bức phong cảnh đẹp của mặt trời mọc, với cách màu sắc dường như hòa quyện thành những dải màu vàng và xanh tuyệt đẹp, giống như những bức tranh màu nước.

Izumi bảo cậu ấy hãy theo kịp và ngừng nghĩ về "mảnh kim loại đó".

Mặt trời đã lên được nửa chừng khi Izumi quyết định họ nên dừng lại để nghỉ ngơi một chút. Izumi đứng ngay trước mặt trời, giơ cao chai nước của mình và uống cạn nó.

Tsukasa bí mật nhấc máy ảnh lên và tiếng màn trập đóng vang lên.

Đột nhiên, Izumi nhìn chằm chằm vào cậu với tất cả sự giận dữ trên thế giới.

"Có phải em vừa- em vừa chụp ảnh anh mà không có sự cho phép của anh phải không?" Trông anh như sắp nổ tung.

Tsukasa thậm chí còn không nói được lời nào trước khi đột nhiên bị đẩy chạy lên đồi với tốc độ chóng mặt. Tuy nhiên, cậu bé đã lén nhìn vào tấm vừa chụp.

Hình dáng của Izumi được bao quanh bởi mặt trời, ở ngay giữa trung tâm . Những giọt nước trên da anh lấp lánh và mái tóc anh ấy được chải chuốt vừa phải để phản chiếu ánh nắng vàng rực rỡ của bình minh. Khuôn mặt của anh ấy không hề được chuẩn bị trước - không như những bức ảnh khác của anh ấy - nhưng tự nhiên, không giả tạo, một bức ảnh hiếm hoi của Izumi không có những chiếc mặt nạ cảm xúc mà anh hay đeo lên.

Đó là một cái gì đó tuyệt đẹp và hiếm có. Giống như một số mặt hàng độc quyền hoặc đồ trang sức kỳ lạ. Tuy nhiên, khi Tsukasa nhìn chăm chú vào nó hơn, cậu nhận ra đây không phải là những thứ đó.

Đó là một món quà. Có thể nhìn thấy Izumi như thế này, với tất cả các bức tường phòng bị được hạ xuống.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net