Chương 8 : Ngày Thứ Sáu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kết giao ngày đầu tiên, bị tiểu bạn trai đáng yêu hôn trộm một cái đánh thức, trao đổi một nụ hôn chúc ngủ ngon ngọt ngào, rửa mặt xong là ăn bữa sáng tình yêu do tiểu bạn trai làm……

Nhưng mà……

Này đó……

Đều không có……

Thiên Tỉ vẫn theo thói quen làm việc và nghỉ ngơi như trước kia, chưa đến 7h đã tỉnh, Vương Nguyên còn ở bên cạnh ngủ đến trời sập cũng không biết, gối đầu không biết vì sao chạy xuống dưới eo.

Thiên Tỉ cũng không vội rời giường, chống cằm nằm nghiêng nhìn chằm chằm Vương Nguyên cùng tư thế ngủ hoàn toàn không hợp với khuôn mặt an tĩnh kia.
Bởi vì hô hấp mà môi hơi hơi đóng mở, trong mắt Thiên Tỉ giống như là ở mời anh đến cắn một ngụm, nhưng mà anh thật sự làm như vậy……

Môi dán sát, đầu tiên là nhẹ nhàng cọ xát hai cái, đầu lưỡi lại từ cánh môi hé mở tiến vào, từ ban đầu đơn thuần đụng vào tiến hóa thành sắc khí khiêu khích.

“Ngô……” Bị quấy rầy giấc ngủ Vương Nguyên bất mãn kháng cự, lại bởi vì thân thể còn chưa thanh tỉnh, chỉ có thể dùng đôi tay mềm như bông đẩy Thiên Tỉ.

“Thật phiền……” Vương Nguyên dứt khoát xoay người vùi mặt vào gối đầu, ngăn cản Thiên Tỉ hôn môi.

Lại không biết bộ dáng này của mình ở trong mắt Thiên Tỉ càng là muốn mạng a.

Chăn bị cuốn ở eo, đùi không được che đậy phơi bày trước mặt Thiên Tỉ, ánh mắt Thiên Tỉ tối sầm lại, vươn tay vén lên.

“Quá gầy” Thiên Tỉ bắt được mắt cá chân Vương Nguyên, một bàn tay vừa vặn cầm lấy, còn có thể cảm nhận được xương cốt cộm cộm, tay lại không an phận theo phần bên trong đùi Vương Nguyên hướng lên trên.

“Hửm?” Da thịt mẫn cảm bị chạm, Vương Nguyên mơ mơ màng màng mở mắt ra, tầm mắt còn không thể nhìn rõ, “Thiên Tỉ?”

Nghe thấy Vương Nguyên gọi, Thiên Tỉ lập tức đè lên người Vương Nguyên, kề sát vào gương mặt Vương Nguyên hôn một cái, “Vương Nguyên Nhi, rời giường”

“……” Vương Nguyên cũng không có đáp lại, đôi mắt lại muốn mông lung khép lại.

“Nguyên Nguyên, chưa dậy sao ~” Thiên Tỉ không chịu cô đơn đem bàn tay tiến trong chăn sờ soạng.

Vương Nguyên giật mình một cái không thể không mở to mắt nghiêm túc phản kháng, đem cái tay đang trong áo mình ăn đậu hũ đẩy ra, “Tiểu Thiên Thiên, không cần mới sáng sớm đã động dục……”

“A a a, Nguyên Nguyên em không yêu anh” so Vương Nguyên cao hơn mấy cmx Thiên Tỉ lại đang đè trên người Vương Nguyên la lối khóc lóc lăn lộn ăn vạ, hình ảnh này……

“Ha…… nặng quá…… Tiểu Thiên Thiên anh là muốn mưu sát thân phu a!” Vương Nguyên dùng khuỷu tay đánh đánh.

“Ai kêu quan nhân người đều không sủng hạnh thiếp, thiếp rất cô đơn ~” Thiên Tỉ ôm lấy eo Vương Nguyên, trở mình, từ sau lưng đem Vương Nguyên ôm vào trong ngực.

Đến… diễn tiếp đi, Vương Nguyên ở trong ngực Thiên Tỉ bĩu môi xoay người lại, véo véo mặt Thiên Tỉ, Thiên Tỉ phối hợp tiếp tục diễn, “Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tiều tụy này đi, quan nhân có đau lòng hay không?"

"Nương tử, quan nhân ta đây liền tới khiến nàng dễ chịu”

“Quan nhân nhưng nhẹ một chút a ~” Thiên Tỉ tay không chút nào hàm hồ vói vào trong quần áo của Vương Nguyên.

“Ngô…… Tiểu Thiên Thiên, đừng như vậy!” Vương Nguyên mặt đỏ tai hồng giãy giụa, cư nhiên sờ…… Trong quần…“Heo! Còn không mau rời giường!” Vương Nguyên hét lớn một tiếng liền xoay người trốn vào nhà vệ sinh.

Thiên Tỉ nhìn Vương Mguyên hai tai đều đỏ ửng, nằm ở trên giường cười đến vẻ mặt si hán……

Từ sau khi ở rạp chiếu phim về, Thiên Tỉ liền cả người đều thay đổi, sủng nịch ôn nhu làm nũng như thế nào đều có, Vương Nguyên đã mau quên Thiên Tỉ cao lãnh là cái dạng gì, Vương Nguyên nhìn Thiên Tỉ khí phách cao lãnh trên sân khấu rồi lại ở sân bay, nhìn nhìn lại giờ phút này đầu gối lên vai cậu, nghĩ: Nam thần của tui đâu rồi?

Nghĩ nghĩ thấy không thích hợp, bàn tay đặt trên eo cậu lại không an phận, đột nhiên ở trên eo cậu nhéo một cáu, Vương Nguyên thân thể trước phản ứng, né sang bên cạnh, tiến sát vào ngực Thiên Tỉ.

“Thiên Tỉ…… Đừng nháo” Vương Nguyên thật là chống cự không được Thiên Tỉ, mỗi lần đều sẽ ỡm ờ bị áp chế thành công, tuy rằng đến đoạn mấu trốt Vương Nguyên liền sẽ đem Thiên Tỉ đẩy ra……

Lúc này Thiên Tỉ cũng chỉ có thể cùng tay phải của mình sống nương tựa lẫn nhau, Thiên Tỉ tỏ vẻ chính mình trong lòng thực khổ……

Lúc này đây đương nhiên cũng không ngoài ý muốn, Thiên Tỉ còn chưa kịp xuống tay đã bị Vương Nguyên chạy thoát……

Vương Nguyên đứng ở bên cạnh sô pha từ trên cao nhìn xuống Thiên Tỉ, “Tiểu Thiên Thiên, không được làm bậy”

“Nga, tối nay ăn cái gì” bị chạy thoát ba lần Thiên Tỉ đã tập mãi thành thói quen đến mức có thể mặt không đổi sắc mà nói sang chuyện khác.

“A? Cơm chiều không phải anh quyết định sao” hơn nữa cơm trưa còn chưa có ăn liền nghĩ ăn cơm chiều?

“A…… Hôm nay ba bữa cơm do em phụ trách, anh đây vừa bị đùa bỡn tâm tình thực khó chịu.” Thiên Tỉ bộ dáng như đại gia nằm ở trên sô pha, vẻ mặt em tự sinh tự diệt đi.

Rốt cuộc là ai đùa bỡn ai a! Vương Nguyên chửi thầm.

“Vậy anh cũng đừng hối hận a” Vương Nguyên giảo hoạt cười cười, anh nhớ phải ăn hết.

“Không hối hận, vương Nguyên Nhi làm cơm khẳng định ăn ngon.” Thiên Tỉ từ trên sô pha ngồi dậy, ôm eo Vương Nguyên, đem đầu dựa vào trên bụng Vương Nguyên.

“Ngoan, Dương Dương, Nguyên ca thương.” Vương Nguyên xoa nhẹ tóc Thiên Tỉ, mấy sợi xuyên qua kẽ ngón tay nhìn thật giống con nhím nhỏ, Vương Nguyên nhịn không được lại sờ.

“Vương Nguyên Nhi, em có biết hay không nam nhân đầu không thể sờ a” Thiên Tỉ ôm lấy Vương Nguyên kéo xuống, Vương Nguyên theo quán tính ngồi lên đùi Thiên Tỉ.

“Tiểu Thiên Thiên anh…” Vương Nguyên lập tức ngốc, còn tưởng rằng Thiên Tỉ lại bắt đầu trêu chọc, Thiên Tỉ lại chỉ để tay lên đầu Vương Nguyên, dùng sức xoa tóc mái Vương Nguyên.

Vương Nguyên giữ lấy tay Thiên Tỉ, tóc mái đã loạn thành một đoàn, Thiên Tỉ nhìn bộ dáng Vương Nguyên chật vật, lại cười má lúm đồng tiền hiện ra, “Vương Nguyên Nhi, em như vậy thật đáng yêu”.

“Tiểu Thiên Thiên, sao anh lại ấu trĩ như vậy!” Vương Nguyên quăng ánh mắt xem thường, chạy vào nhà bếp.

Không tới hai phút, Vương Nguyên liền đi ra, “Tiểu Thiên Thiên, đồ ăn anh để chỗ nào……”

“Không có.” Thiên Tỉ dựa lưng vào sofa nhìn Vương Nguyên, cười đến vẻ mặt vô tội.

“……”

Kết quả là, làm người của công chúng Thiên Tỉ không thể tùy tiện đi ra ngoài, gánh nặng mua đồ ăn tự nhiên là đặt trên vai Vương Nguyên! Dưới sự năn nỉ của Thiên Tỉ, Vương Nguyên còn đáp ứng đi vòng đường xa mua tôm hùm nhỏ cho Thiên Tỉ.

Vương Nguyên nghĩ Thiên Tỉ ít khi đưa ra yêu cầu mới mình, là một ôn nhu tri kỷ bạn trai, cậu sao có thể không đáp ứng, khụ khụ, cậu mới không phải bởi vì chính mình cũng muốn ăn mới đáp ứng!

Trước khi đi Vương Nguyên còn không yên tâm nhìn Thiên Tỉ một cái, “Nếu giữa trưa em không kịp về anh nhớ kiếm gì đó ăn đỡ a.”

“Biết biết, anh không để mình bị đói chết đâu” Thiên Tỉ dựa vào cửa nhìn Vương Nguyên khom lưng cột dây giày, khi Vương Nguyên vừa đứng dậy, cúi người hôn lên môi Vương Nguyên một cái, “Chú ý an toàn.”

“Ừm, lão bà, chờ ta trở lại.” Vương Nguyên cũng hôn trộm một cái lên má Thiên Tỉ, Thiên Tỉ còn chưa kịp phản ứng đã chạy ra đến cửa, còn quay lại làm mặt quỷ.

Trong nhà tự nhiên trở nên vắng vẻ, Thiên Tỉ cũng không có thời gian mà suy nghĩ vu vơ, đi vào bếp từ tủ bát lấy ra một túi đồ liền bắt đầu làm gì đó.

Hôm nay là ngày mấy anh biết, sáng nay lúc lướt Weibo, ở dưới Weibo của Vương Nguyên phát vài ngày trước nhìn thấy bình luận, Vương Nguyên hôm nay còn không có vào Weibo, phỏng chừng đã quên luôn cả ngày tháng, hôm nay là sinh nhật mình cũng không biết.

Kêu Vương Nguyên đi xa như vậy cũng là để có thời gian chuẩn bị, không thể ra ngoài mua quà sinh nhật, anh quyết định tự mình làm bánh kem cho Vương Nguyên.

Thiên Tỉ mở ra cách làm bánh kem bằng nồi cơm điện, mặc vào tạp dề Thiên Tỉ bắt đầu động thủ, không lò nướng cũng chỉ có thể sử dụng nồi cơm điện…… Làm sách dạy nấu ăn từng bước một thêm bột mì thêm trứng đánh bơ nướng bánh kem, thời gian thực chặt chẽ, mỗi một bước đều làm thập phần tinh tế.

Khi bắt đầu nướng bánh liền nhắn tin cho Vương Nguyên, điều tra một chút vị trí của cậu: Nguyên Nguyên, em đang ở đâu??

Vương Nguyên trả lời rất nhanh: A…… Hiện tại đang ở siêu thị gần tiệm tôm hùm nhỏ mua đồ ăn, lát nữa mới có thể về, làm sao vậy, nhớ em sao? (´▽`)ノ♪

Thiên Tỉ: Đúng vậy, Nguyên Nguyên Nguyên, anh rất nhớ em.

Vương Nguyên: Ngoan, Nguyên ca sẽ về nhanh thôi.

Thiên Tỉ: Ừm, đừng quá vội, vẫn là an toàn quan trọng nhất

Vương Nguyên: Em biết rồi ( ˘ ³˘)♡

Thiên Tỉ nhìn tin nhắn của Vương Nguyên, cười thành tiếng, Nguyên Nguyên của anh sao lại đáng yêu như vậy.

Đặt đồng hồ đếm ngược 30 phút trong điện thoại, Thiên Tỉ quyết định xem tiểu thuyết của Vương Nguyên một chút.

Chờ đã đến giờ, lại đem nồi cơm điện giảm nhiệt độ, tiếp tục đặt đồng hồ thêm 30 phút, Thiên Tỉ dựa vào tủ lạnh nghĩ đến biểu tình của Vương Nguyên khi trở về, gương mặt liền càng thêm ôn nhu.

Tất cả đều thuận lợi, chỉ thiếu kem…… Rốt cuộc không có, Thiên Tỉ tự mình cố gắng dùng sinh tố hoa quả phủ lên trên, lại dùng chocolate đun nóng cùng trái cây trang trí một chút, hoàn mỹ!

Đem bánh kem bỏ vào tủ lạnh, Thiên Tỉ lại không chịu nổi tịch mịch nhắn tin cho Vương Nguyên, bước quan trọng nhất là chờ Nguyên Nguyên về.

【 Quan nhân, người chừng nào thì có thể trở về ~ thiếp rất nhớ người ~】

【 Nương tử, tôm hùm nhỏ đã mua xong, vi phu lập tức trở về sủng hạnh nàng (o・_・)ノ” (ノ_<. )】

【Thiếp chờ chàng ~】

……

Nằm  ở trên sô pha không nhúc nhích, Thiên Tỉ cảm thấy trong nhà thật là yên tĩnh quá, không có Vương Nguyên ở bên tai lải nhải, thật nhàm chán a, đã quen ở cùng Vương Nguyên Nhi, nếu về sau Vương Nguyên Nhi không thể luôn bên cạnh…… Thiên Tỉ càng nghĩ càng buồn bực, có suy nghĩ tiếp tục ở ẩn ăn vạ ở nhà Vương Nguyên.

Đương nhiên cũng chỉ là nghĩ thế…… Rốt cuộc còn có rất nhiều người yêu thích đang chờ anh đi đến sân khấu rộng lớn hơn, Vương Nguyên cũng vậy, vì bọn họ nên không thể tùy hứng như vậy , ít nhất không thể phụ lòng kỳ vọng của bọn họ.

Nghĩ Vương Nguyên cũng sắp về, ngoài cửa liền vang lên tiếng động, ngay sau đó chính là thanh âm bạc hà tràn ngập tinh thần phấn trấn của Vương Nguyên, “Em về rồi!”

Thiên Tỉ đặt bánh kem lên bàn ăn, liền lập tức chạy ra cửa, bịt mắt Vương Nguyên đang cởi giày.

“Tiểu Thiên Thiên, anh thực ấu trĩ, bao nhiêu tuổi rồi còn chơi trò m này.” Bị bịt mắt Vương Nguyên cười, muốn gạt tay Thiên Tỉ ra, Thiên Tỉ lại không buông, ngược lại một cái tay kia ôm lấy eo Vương Nguyên, “Tiểu Thiên Thiên?”

“Vương Nguyên Nhi ngoan ngoãn đi theo anh sẽ có thưởng.” Thiên Tỉ mang theo Vương Nguyên, từng bước từng bước đưa Vương Nguyên dẫn vào phòng ăn.

Vương Nguyên cũng không phản kháng, ngoan ngoãn đi theo, chờ sờ đến khi ngồi xuống ghế, Thiên Tỉ mới bỏ tay ra.

Tầm nhìn khôi phục Vương Nguyên đầu tiên nhìn thấy chính là trước mặt một cái bánh kem không được đẹp cho lắm, bên trên còn dùng chocolate ghi một hàng chữ: Vương Nguyên Nhi của anh, sinh nhật vui vẻ.

“Thiên… Thiên Tỉ?” Vương Nguyên mất một lúc mới nói được nên lời.

“Ngốc, anh biết là em đã quên sinh nhật của mình” Thiên Tỉ xoa đầu Vương Nguyên cười sủng nịch.

Vương Nguyên ở một mình, sinh nhật đều là không nhớ được, cũng bởi vì chỉ có một mình, nên đều ăn một tô mì gói liền xong.

Nhìn bánh kem, Vương Nguyên khẳng định là Thiên tỉ tự làm, nhất thời còn chưa sắp xếp được ngôn ngữ, đứng dậy ôm lấy Thiên Tỉ, “Tiểu Thiên Thiên, em… em……”

“Được rồi được rồi, em muốn nói gì anh đều biết, ăn bánh kem trước dí, không có lò nướng liền miễn cưỡng dùng nồi cơm điện, ăn được hay không ang cũng không chắc, để anh đi mang tôm hùm nhỏ vào.”

Vương Nguyên dùng dĩa cắm một miếng bánh nhỏ bỏ vào miệng, vị ngọt ở đầu lưỡi lan tỏa khắp khoang miệng, phảng phất thấm vào trong lòng: Làm sao bây giờ, Thiên Tỉ, em đã càng ngày càng lún càng sâu vào, em sợ đến lúc đó không buông tay được……

“Nguyên Nguyên, em làm sao vậy” xách theo một túi lớn đi vào, Thiên Tỉ nhìn khóe mắt Vương Nguyên phiếm hồng có điểm không biết phải làm sao, ở bên cạnh Vương Nguyên cúi xuống an ủi, “Có phải không ăn được không? Không thể ăn thì đừng ăn”

“Không có, ăn rất ngon!” Vương Nguyên lắc đầu, lại lấy nột miếng bánh to nhét vào trong miệng, hạnh phúc đánh thẳng vào trái tim, “Thiên Tỉ, cám ơn anh cho em một sinh nhật vui như vậy”

Ôm lấy cổ Thiên Tỉ, Vương Nguyên đánh bất ngờ hôn lên môi Thiên Tỉ, cọ cọ hai cái, lập tức bị Thiên Tỉ đoạt lại quyền chủ động.

Có thể vẫn luôn như thế này thì tốt rồi……

-------------------
Có ai đau răng chưa....????

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net