4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Taeyeon ngó vào bên trong giảng đường lớn và nhìn quanh, tìm kiếm nàng. Hôm nay cô đi muộn có chủ đích - sẵn sàng thực hiện kế hoạch trả thù của mình.

Cô nhìn vào hàng ghế sau và tìm thấy người mà mình đang tìm kiếm. Tiffany đang nghiêng đầu, trông rất buồn ngủ và chán nản.

Cô bước vào giảng đường, xin lỗi những bạn học mà cô đi ngang qua, để ngồi ngay cạnh Tiffany. Cô để ý thấy Tiffany ngồi dậy trong ngạc nhiên nhưng mắt vẫn nhìn thẳng về phía trước.

Taeyeon lấy vở của mình ra và bắt đầu viết ra một vài thứ - đồng thời luôn nhận thức rõ ràng về đôi mắt đang dán lên mình.

Cô đột nhiên cảm thấy một cái gõ nhẹ trên mu bàn tay của mình và nhìn thấy một cây bút hình chú thỏ màu hồng.

Cô nhìn Tiffany và im lặng nhướn mày.

Một đôi mắt cười.

Taeyeon đảo mắt và phớt lờ Tiffany, tập trung sự chú ý trở lại giảng viên trong khi cố gắng kìm nén cảm giác ngứa ran trong lòng do cử chỉ dễ thương và nụ cười vừa rồi gây ra.

Cây bút bị rút lại. Cô có thể đã nhìn thấy một cái bĩu môi nhẹ nhưng cô không nhìn kỹ để chắc chắn. Cô chợt nhận ra điều gì đó. Cô ấy đang dùng bút hình chú thỏ màu hồng hả? Cô ấy là gì vậy? Mười hai tuổi chắc?

Taeyeon lén nhìn sang bàn bên cạnh để xác nhận.  Wow, một cây bút thỏ màu hồng thật. Cô nhíu mày. Điều đó thật.... bất ngờ.

Giọng của giáo sư làm gián đoạn suy nghĩ của cô và cô nghe thấy thầy cho tan lớp sớm.

Taeyeon đóng vở, cất đồ vào cặp và đứng lên cùng cả lớp. Tuy nhiên, cô không rời đi, đợi Tiffany thu dọn đồ đạc của nàng xong.

Tiffany cuối cùng cũng đứng lên và đối mặt với cô.

Không di chuyển. Hai người đang chờ đợi người kia, một cách cẩn thận.

"Cậu không có lớp học sau à?" Tiffany cuối cùng cũng hỏi.

"Tôi tưởng cậu bảo rằng trốn học một lần cũng không đau đớn gì?" Taeyeon lạnh lùng trả lời.

"Cậu trốn học ư?"  Tiffany ngạc nhiên.

"Cậu đã nói rằng có nhiều thứ trong cuộc sống hơn là sách vở và lớp học, vậy tại sao cậu lại ngạc nhiên như thế nhỉ?"

"Hmm tôi hiểu rồi. Vậy cậu sẽ làm gì sau đó, Siêu Mọt Sách?" Tiffany nhếch miệng, sẵn sàng bước tới khi giáo sư đã rời khỏi phòng. Nàng nhìn thầy bước ra khỏi cửa nhưng trước khi nàng có thể làm gì, một đôi tay đã nắm lấy nàng và đẩy nàng về phía bức tường.

"Cái-... amph!" Đôi mắt của Tiffany mở to khi nàng cảm nhận được đôi môi của Taeyeon trên môi mình. Cậu ấy đang làm gì thế này?!

Bắt được rồi nhé, Hwang. Taeyeon mỉm cười, giữ chặt môi mình trên môi Tiffany. Cô hơi nghiêng đầu, kéo mạnh môi trên của Tiffany hơn. Cô lùi lại một chút sau đó. "Có chuyện gì vậy?" Cô thì thầm vào tai Tiffany, cảm thấy nàng rùng mình. "Tôi nghĩ cậu phải thích điều này chứ?"

"Tôi có." Tiffany nhanh chóng phục hồi sau sự ngạc nhiên của mình và nắm lấy đầu Taeyeon để hôn cô, cạy miệng cô ra.

Taeyeon hài lòng và đi theo sự dẫn dắt của Tiffany, không muốn lùi bước. Cô có tất cả thời gian trên thế giới để chơi trò này vì lớp học kế tiếp của cô đã bị hủy. Tất nhiên, cô sẽ không nói với Tiffany điều đó.

Cô thả ba lô xuống đất và kéo eo Tiffany lại gần, cố gắng luồn một tay vào dưới áo nàng một lần nữa.

Tiffany nao núng khi cảm thấy bàn tay ấm áp của Taeyeon trên tấm lưng trần của mình. Nàng đẩy nó ra.

Taeyeon hơi ngạc nhiên nhưng cô thử lại.

"K-không." Tiffany dứt khỏi nụ hôn và nắm lấy tay Taeyeon, bỏ nó ra khỏi áo sơ mi của mình.

"Tại sao không? Đừng nói với tôi rằng cậu đang thua trong trò chơi của chính mình, Hwang?"

Tiffany tránh ánh mắt của Taeyeon. "Chúng ta hãy chỉ hôn nhau thôi, được không?" Nàng nghiêng đầu và nhắm vào cổ Taeyeon.

Taeyeon hơi bối rối nhưng quyết định không thúc ép. Nó quá khó để theo kịp và vì vậy cô cảm thấy nhẹ nhõm vì mình không cần phải đi xa đến vậy. Cô để cho Tiffany tuỳ ý hôn mình trong một phút trước khi đẩy nàng ra sau.

"Lại gì nữa?" Tiffany gần như rên rỉ.

"Tôi có một cuộc hẹn ăn trưa."

Taeyeon nhặt chiếc cặp của mình lên và đeo nó. "Hẹn gặp lại, Hwang."

Cô rời đi trước khi Tiffany có cơ hội phản ứng.

———

Taeyeon nộp bài tập và rời khỏi thư viện.

Một sinh viên năm cuối đã rủ cô đi uống cà phê trong khi cô đang lặng lẽ gõ máy tính và cô bắt đầu thắc mắc về xu hướng tình dục của nữ giới trong ngôi trường này. Ngày nay ai cũng gay hả? Đó có phải một xu hướng hay gì đó không?

Cô lắc đầu và quay về ký túc xá của mình.

Cô nhận thấy một chiếc xe thể thao đậu gần lối vào tòa nhà. Cô chưa bao giờ nhìn thấy nó xung quanh ký túc xá trước đây, nhưng cô nhún vai và bước tiếp.

Cô chuẩn bị bước vào bên trong tòa nhà thì nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của cánh cửa ô tô đang mở ra sau lưng. Cô dừng lại khi chủ nhân chiếc xe bước ra, tức giận dậm chân về phía cô.

Cô quay lại và thấy Tiffany đang tiến lại gần.

"Xế đẹp đấy." Taeyeon nói trước khi nàng bị vồ lấy. Cô đẩy nàng ra. "Lùi lại đi, Hwang."

"Tôi ghét bị lửng lơ," Tiffany rít lên.

"Quá tệ. Cậu nên nghĩ về điều đó trước khi cậu chơi đùa với tôi." Taeyeon quay lại và đi vào trong.

"Tôi vẫn chưa xong với cậu đâu, Mọt Sách." Tiffany nắm lấy cánh tay của Taeyeon.

Cô vùng ra và đi lên cầu thang.

Tiffany theo sau cô, cố gắng vào trong ký túc xá và đóng sầm cửa lại sau lưng nàng.

"Đừng tự nhiên như ở nhà," Taeyeon nói khi cô đi vào phòng của mình để cất túi xách. Cô bước ra và thấy Tiffany đang khoanh tay đứng gần cửa và vẻ mặt thậm chí còn tức giận hơn. "Cái gì? Cậu không thể chấp nhận trò chơi của riêng mình hả?" Cô chế giễu và tiếp cận nàng. Cô tóm lấy nàng và giảm khoảng cách giữa họ nhưng dừng lại ngay trước khi môi họ chạm vào nhau. Cô nghe thấy tiếng thở hổn hển của Tiffany.

"Tôi đã nói với cậu rồi, tôi có thể đốt cháy cậu đấy."

Tiffany không thể không rùng mình trong một giây trước khi nàng vươn tới hôn Taeyeon.

Taeyeon lùi lại sau vài giây. "Về đi, Hwang."

Tất cả những sự trêu chọc đang khiến Tiffany phát điên. Trước đây chưa từng có ai trêu chọc hay phản kháng lại nàng như thế này. Những chàng trai mà nàng chơi đùa thì quá ngốc nghếch và nhàm chán. Các cô gái chỉ là vật thí nghiệm để thỏa mãn trí tò mò của nàng - giống như cách nàng bắt đầu với Taeyeon.

"Không." Tiffany lại nghiêng người về phía trước.

Taeyeon lùi lại sau một cái lướt nhẹ trên môi của họ. 

"Có." Cô buông tay và lùi lại vài bước. "Vui lòng đừng đóng sầm cửa trên đường cậu đi ra ngoài. Thứ đó khá cũ rồi." Cô quay lại và đi về phía chiếc ghế dài, lấy điều khiển TV từ chiếc bàn nhỏ. Cô hy vọng Tiffany sẽ rời đi vì cô không chắc mình có thể tiếp tục việc này được bao lâu nữa. Thật kiệt sức khi giả vờ tỏ ra lạnh lùng và không bị ảnh hưởng bởi những điều đó. Cảm nhận và cảm xúc của cô đang rối bời, đảo lộn và rải rác khắp nơi.

Một bàn tay kéo cô và xoay cô lại khiến chiếc điều khiển rơi xuống sàn gỗ.

"Không ai được bảo tôi phải làm gì hết." Tiffany kéo Taeyeon về phía trước, hơi nao núng khi môi nàng chạm vào răng Taeyeon. Nàng hôn cô điên cuồng hơn, không quan tâm rằng điều đó đã khiến nàng nhói lên trong lòng một chút.

Taeyeon đẩy nàng ra và cố gắng quay đầu đi.

Tiffany ôm chặt lấy cô và đảm bảo rằng môi họ không bao giờ rời nhau.

"Sh-..." Taeyeon cố nén lại tiếng chửi thề khi Tiffany cắn môi cô. Cô loạng choạng lùi lại, cố gắng rời ra. Chân sau của cô chạm vào chiếc ghế dài và cô mất thăng bằng, ngã xuống chiếc ghế cũ và ngần ngại khi cảm thấy chiếc khung gỗ áp vào lưng mình. Điều này không tốt chút nào. Mình phải đưa cô ấy ra khỏi đây thôi! Thật nhanh!

Tiffany đột nhiên cảm thấy một vòng tay ôm chặt lấy lưng mình. Nàng biết rằng Taeyeon đang cố gắng di chuyển họ khi nàng thấy mình lăn sang một bên, lưng dựa vào tựa lưng của chiếc ghế dài.

Taeyeon dùng một tay để đẩy mình lên và càu nhàu một chút khi cô mạnh mẽ xoay họ lại bằng cánh tay còn lại, đặt mình lên trên người Tiffany.

Tiffany nghe thấy tiếng càu nhàu và đột nhiên nhận ra vị trí của mình. Nàng mở mắt và cố gắng đẩy Taeyeon ra khỏi người mình.

"Thư giãn đi nào..." Taeyeon lầm bầm khi cảm thấy Tiffany đang đẩy vai mình ra. "Tôi tưởng cậu nói điều này là vui vẻ?" Cô luồn một tay xuống dưới áo sơ mi của Tiffany, dùng ngón tay chạm nhẹ vào vùng da bên hông nàng.

Tiffany lúng túng và đẩy mạnh hơn. "Bỏ tay... ra khỏi người tôi!"

"Tại sao tôi phải làm vậy?" Cô đang chiến thắng và cô bắt đầu tận hưởng cảm giác trả thù vinh quang. Taeyeon đếm ngược trong đầu, sẵn sàng để thả nàng ra trong vài giây nữa, khi cô cảm thấy đau đớn vì một cái cắn mạnh trên môi.

"Yah!" Taeyeon lùi lại, giữ chặt môi đang chảy máu.

Tiffany đẩy Taeyeon ra một lần nữa và cố gắng đứng dậy khỏi chiếc ghế dài. Trái tim nàng đập loạn nhịp và nàng có thể cảm thấy những giọt nước mắt ấm áp đang trào ra từ đôi mắt mình. Nàng đứng lên nhanh chóng và gần như mất thăng bằng.

"Tại sao..." Taeyeon nhìn lên và sốc khi thấy đôi mắt rưng rưng.

Cô nhìn Tiffany chạy ra cửa. Cái quái gì vậy... Cô đứng dậy và chạy theo nàng theo phản xạ. "Tiffany!" Cô nắm lấy cổ tay nàng ngay khi Tiffany chuẩn bị đi xuống cầu thang. "Chuyện gì vậy?"

"Không có gì." Tiffany cố gắng kéo cánh tay mình ra, tránh ánh mắt của Taeyeon.

"Này..." Giọng Taeyeon trở lại bình thường và lo lắng. Cô kéo Tiffany đang vùng vẫy về phía mình và ôm lấy nàng. "Tôi xin lỗi." Cô biết mình đã đi quá xa. Cô nuốt xuống, tự mắng bản thân.

Tiffany cố gắng thoát ra khỏi cái ôm nhưng vòng tay của Taeyeon đã giữ nàng ở nguyên vị trí.

"Xin lỗi... tôi xin lỗi. Tôi không cố ý làm tổn thương cậu hay bất cứ điều gì... "

Tiffany hít một hơi thật sâu và cuối cùng cũng không còn vùng vẫy nữa.

Taeyeon cảm thấy Tiffany dịu lại trong vòng tay mình và từ từ buông nàng ra, nhìn nàng. "Cậu có sao không?"

"Tôi ổn." Tiffany lùi lại một bước. "Gặp cậu sau." Nàng quay lưng bỏ đi.

"Này..." Taeyeon nắm tay Tiffany và ngăn nàng lại, đi ngược lại mọi logic. "Chuyện gì vậy?"

"Không phải việc của cậu." Tiffany muốn rút tay ra nhưng nàng đã gần như mất hết sức lực. Tất cả những gì nàng muốn làm bây giờ là về nhà và cuộn mình trên giường. Một mình.

"Đó là việc của tôi khi tôi là nguyên nhân của nó."

"Cậu không phải là nguyên nhân."

"Vậy tại sao cậu lại cư xử như thế này?"

Tiffany hít một hơi thật sâu và dùng hết sức lực còn lại để rút tay ra. Nàng lao xuống cầu thang mà không nhìn lại một Taeyeon đang vô cùng bối rối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net