24. How Are You?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
cách sẻ chia.

Cô vô thức ấn nút thang máy xuống đại sảnh. Những lời Tiffany nói cứ vẩn vương trong đầu.

"Vì tất cả những điều cả hai đã quyết định không nói ra..."

Họ đã đi được một quãng đường dài kể từ tuần đầu tiên cô để đời sống riêng của mình xuất hiện trong những cuộc nói chuyện.

Họ đã học được cách để tin tưởng, để kiên nhẫn, để thấu hiểu, để cố gắng...

Họ đã đi được một quãng đường dài...


Xuống được hai tuần, thang máy bỗng dừng lại, và cửa mở ra để hai người đàn ông mặc âu phục bước vào.

Rồi không nghĩ ngợi gì thêm, Taeyeon đã vội vã ra ngoài, và chạy thẳng về phía cầu thang thoát hiểm.

Tâm trí cô vang vọng suy nghĩ. 'Không thể thế này. Không thể thế này được.'

Trái tim cô đập thình thịch trong lồng ngực, với sự nỗ lực, với ý nghĩ sẽ rời đi mà không giải quyết mọi chuyện với Tiffany...

Cô gắng lên cầu thang cho đến khi lên tới tầng của họ. Đôi chân cô đau nhói do gắng sức quá nhiều, nhưng cô đã không dừng lại.

Cô chỉ không thể bỏ đi như thế.

Cô lao ra từ lối thoát hiểm, và đi về phía hành lang.

Và ở đó, cách một vài bước nữa...


Ở đó, ở phía cuối hành lang, chiếc điện thoại được siết chặt trong lồng ngực, đôi mắt nhìn chằm chằm vào bảng hiển thị số tầng thang máy vẫn đang liên tục nhảy số qua từng giây, như thể là đang cầu nguyện...

Đứng đó... là Tiffany.

Tiffany.

Taeyeon im lặng bước về phía cô gái. Cô muốn gọi tên nàng, nhưng giọng nói lại không thể thoát ra. Cô nặng nề thở từng nhịp. Khuôn miệng khô khốc.

Cô tiếp tục bước đi cho đến khi cô đứng phía sau cô gái trẻ.

Tiffany.


Và như thể nghe thấy cô, Tiffany quay lại.

Đôi mắt ấy, sau sự ngạc nhiên thoáng chốc ban đầu, đôi mắt xinh đẹp ấy cuối cùng cũng dịu dàng nhìn cô.

"Em xin lỗi." Tiffany thổn thức, đôi mắt bắt đầu ngập nước.

Và trái tim Taeyeon đập mạnh trong lồng ngực, và nó không hề liên quan chút nào đến chuyện vừa chạy trên cầu thang.

Tiffany lao về phía cô và kéo cô vào một cái ôm chặt siết. Nàng rúc mũi vào phần da mềm mại dưới tai Taeyeon.

"Em xin lỗi, babe." Tiffany nói, trong một tiếng thì thầm thật khẽ...

Taeyeon cũng ôm Tiffany chặt siết. "Không, Tae... Tae mới là người cần xin lỗi." Giọng cô lạc đi. Cô không cầm được nước mắt. Tiffany đã khiến cô choáng ngợp với đủ thứ cảm xúc, còn cô thì bất lực trước chúng.

Tiffany sụt sịt. "Em đã là một con khốn mà."

"Cả hai ta đều thế..." Taeyeon nhắm mắt, và chậm rãi thở ra, buông bỏ hết mọi nghi ngờ, và dịu dàng hít đầy lồng ngực mùi hương của Tiffany.

Những ngón tay của Tiffany cẩn thận vuốt dọc mái tóc Taeyeon. "Tae có giận em không?"

"Tae không sao. Tae quên chuyện đó rồi." Taeyeon lầm bầm lại, bàn tay khẽ đặt lên lưng Tiffany. Không còn sự gay gắt, không còn căng thẳng trong từng lời họ nói. Cô thấy mình đang tan chảy.

Tiffany hơi lùi người lại, và tựa trán vào trán của cô. Nàng thì thầm trên đôi môi cô. "Cho em một chút thời gian. Em sẽ xử lý chuyện này, em hứa."

Taeyeon gật đầu, cô sẽ đợi, miễn là Tiffany muốn.

Tay cô run rẩy khi nhẹ nhàng ôm lấy khuôn mặt Tiffany. "Em vẫn còn nợ Tae một nụ hôn chào tạm biệt..."

Trong tích tắc, Tiffany nâng cằm lên, thu hẹp khoảng cách giữa hai đôi môi. Cô gái trẻ vén vạt áo khoác của cô, và trượt bàn tay vào bên trong. Nàng khẽ tách đôi môi Taeyeon bằng cách tinh tế liêm một đường trên môi cô.

Đôi môi Tiffany mềm mại khi áp lên môi cô. Nó khiến cõi lòng Taeyeon được dịp chấn động. Đầu gối cô như oằn xuống, và một tiếng rên gần như không thể nghe thấy thoát ra từ cổ họng. Họ đang đứng ở ngoài hành lang, nơi mà bất kỳ người hàng xóm nào cũng có thể nhìn thấy, nhưng cô không thể quan tâm chút gì đến điều đó hết.

Tiffany đang hôn cô một cách hết sức dịu dàng, như thể đang bù đắp cho mọi khoảnh khắc bất an của họ, những lần mà họ không trao nhau nụ hôn..

"Chúng ta nợ nhau cả những nụ hôn làm lành nữa." Tiffany uể oải lầm bầm trên môi cô.

Taeyeon bất lực gật đầu. Cách Tiffany chậm rãi hôn cô hệt như một sự tra tấn ngọt ngào...

Và cô không bao giờ có thể cảm thấy đủ với điều đó.

"...Và cả những nụ hôn giận dữ nữa." Tiffany nói thêm, và Taeyeon nghe thấy âm điệu tinh nghịch trong giọng nói của cô gái trẻ. Tiffany nghiêng đầu đẩy nụ hôn sâu hơn. Móng tay nàng khẽ cào lên cào xuống phần da phía sau đầu Taeyeon.

Taeyeon rên rỉ, bàn tay nắm chặt lấy áo Tiffany. "Em thật biết cách trêu người..."

Tiffany siết chặt Taeyeon trong một cái ôm, trước khi môi họ tách ra. Cô gái trẻ áp trán lên trán cô.

Và họ để khoảnh khắc ấy kéo dài thêm một chút.

...Cho tới khi họ chắc chắn nó sẽ kéo dài trong nhiều ngày cho tới khi cô trở về.

"Chúng mình sẽ hôn nhau cả ngay khi Tae về nhé." Tiffany trấn an cô, cùng nụ cười ấm áp.

Taeyeon gật đầu, đáp lại tình cảm của Tiffany bằng một nụ hôn cuối cùng trên đôi môi.

"Tae sẽ gặp lại em sớm thôi." Cô thì thầm, không vội vã trượt bàn tay lên cánh tay và bàn tay Tiffany cho tới khi hoàn toàn buông ra. Cô bước về phía thang máy, và quay đầu lại một chút để nhìn Tiffany khi cô bước đi.

Đôi môi hơi đỏ của Tiffany đang cong lên thành một nụ cười. Có nét nghịch ngợm hiện trong ánh mắt nàng, và điều đó gần như đã khiến Taeyeon không muốn rời đi.

"Bai-bai babe nhé." Tiffany nói với theo.

Nụ cười của Taeyeon nở rộ đến tận mang tai. Lúm đồng điếu ở cằm mà cô coi là quá trẻ con chắc chắn đã xuất hiện. Nhưng cô không thể ngăn nó lại được. Lồng ngực cô ngập tràn cảm giác ấm áp.

Cô cảm thấy mình như đang mất đi trọng lượng. Cô cảm giác mình đang ở trên tận chín tầng mây.


Cô đã quá vui để có thể nhận ra âm thanh từ chiếc điện thoại của Tiffany vang lên từ phía xa, trước khi cửa thang máy đóng lại.


tbc.

Ngày đăng Chap 25. The Cold Night : 07.06.2019

Happy TaeNy's Day xox.

|20190527|

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net