02.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nayeon đã có mặt trước nhà Sana sớm năm phút. Nàng không hiểu vì sao tự nhiên bản thân lại căng thẳng đến lạ. Con bé đâu phải ai xa lạ với Nayeon cơ chứ. Nhưng cảm giác lo lắng cứ cồn cào ruột gan nàng mãi. Nayeon sắp đưa Sana đi hẹn hò và sự bồn chồn kia thì cứ ngày một dâng cao.

Đây không phải là buổi hẹn hò chính thức, nhưng gần như vậy.

Đây là buổi luyện tập, nhưng nó không mang cảm giác gì là luyện tập cả.

Nó giống buổi hẹn hò đầu tiên của cả hai hơn.

Mồ hôi thi nhau túa ra, cái suy nghĩ sợ mình nói năng lắp bắp rồi làm hỏng chuyện, sự thiếu kiên nhẫn, sự xấu hổ cứ vây lấy Nayeon.

Hiện giờ lòng Nayeon cứ cuồn cuộn sóng. Nhưng họ Im càng rối bời hơn khi nhìn thấy Sana tiến lại gần trong chiếc váy đen hở vai dài đến đầu gối. Hơi thở Nayeon dồn dập khi nàng ngước lên, ngắm nhìn mái tóc dài của em óng ánh như dải lụa.

Nayeon gần như quên mất việc mở cửa cho Sana. Chỉ khi em tiến đến chào thì nàng mới hoàn hồn. Chúa ơi, mới buổi hẹn hò (giả) thế này thôi đã khiến Nayeon như vậy rồi, nàng tự hỏi liệu bản thân có sống sót nổi sau một tuần ở cùng Sana không nữa.

"Vậy giờ chúng ta đi ăn đồ Hàn phải không?" - Sana vừa nói vừa cài dây an toàn.

Đúng là Nayeon đã quên thắt dây an toàn giúp Sana vì nàng vẫn còn chếnh choáng trước vẻ đẹp của em. Mọi người đâu thể trách nàng được phải không?

"Tất nhiên rồi. Buổi hẹn hò sẽ chẳng ra sao nếu chị bỏ qua sở thích của em." - Nayeon cười khúc khích còn Sana thì khẽ đỏ mặt. - "Em có lạnh không? Có muốn chị tăng nhiệt độ lên không?"

"Nayeon, em ổn mà. Giờ em chỉ đói thôi." - Sana giúp nàng gạt bỏ lo lắng sang một bên.

Nayeon khởi động xe, bắt đầu chạy đến địa điểm ăn tối. như một lẽ tự nhiên, nàng lồng tay mình vào tay em, siết chặt.

Sana bên này càng đỏ mặt hơn trước sự ngọt ngào mà Nayeon mang đến. Em chợt thấy cái lạnh của mùa đông đã bị xua tan đi bởi sự ấm áp của người em thương. Sana dùng tay còn lại quạt lên mặt mình cho bớt đỏ, hi vọng rằng Nayeon sẽ không để ý hành động này.

"Em ổn chứ?" - Nayeon hỏi trong lúc lái xe, đưa bàn tay đang nắm chặt tay Sana lên.

Mặc kệ việc hai má đang nóng bừng và cổ họng chẳng thể thốt thành lời, Sana gật đầu, và em cảm thấy cái nắm tay được Nayeon khẽ siết chặt hơn nữa.

Cả tối ấy, nụ cười của Sana chưa bao giờ vụt tắt.

****

Cả đêm hôm nay Sana bị Nayeon làm cho choáng ngợp suốt thôi. Nàng rất giỏi trong việc trò chuyện và giữ lửa chúng. Việc Nayeon lâu lâu lại thả thính càng khiến em yêu nàng nhiều hơn.

Sana vô cùng yêu cái cách Nayeon nói liến thoắng về điều mà nàng thích, tỉ như ca sĩ mà Nayeon hâm mộ chẳng hạn. Em cũng thấy Nayeon thật đáng yêu khi nàng phụng phịu kể về thứ mình không ưa, chân gà là một ví dụ.

Sana rất vui khi thấy Nayeon có thể là chính mình khi ở cùng em. Càng nghe nhiều, em lại càng thêm yêu những điều nhỏ xíu đến từ nàng.

Thật lòng thì Sana cảm thấy vô cùng hối hận khi đã thách thức Nayeon trở thành một cô bạn gái tuyệt vời. Bởi từng cái chuyển động nhẹ của nàng cũng khiến trái tim em rung động thật nhiều, như việc Nayeon kéo ghế giúp Sana hay mở cửa cho em.

Nó khiến em phải suy nghĩ.

Nó khiến em nghĩ đến việc ai sẽ là người may mắn chiếm được trái tim Nayeon vào phút cuối cùng.

Nó khiến em nghĩ đến khả năng nào đó người ấy có thể là em.

Nó khiến em nghĩ đến việc Nayeon thật sự sẽ trở thành mẫu bạn gái lí tưởng mà mọi người đều muốn.

Sana chẳng hề muốn buổi tối này đến hồi kết chút nào khi Nayeon đưa em về nhà. Đêm nay thật sự rất tuyệt, vô cùng tuyệt vời. Sana biết em sẽ gặp lại Nayeon sớm thôi, nhưng em vẫn rối bời lắm.

"Em có hôn vào ngày hẹn hò đầu tiên không?" - Nayeon hỏi khi đang ép sát người Sana vào cửa.

Sana đã suýt bật cười thành tiếng khi thấy vẻ mặt nghiêm túc của con thỏ kia. Hẳn là nàng đang cố gắng để lại ấn tượng tốt nhất vào ngày hẹn đầu tiên đây mà.

"Hôn vào ngày hẹn hò đầu tiên ư? Hình như có luật nào em lỡ bỏ qua chăng?" - Sana chọc ghẹo.

"Chị đọc được đâu đó người ta bảo thế." - Nayeon nhún vai, cố tỏ ra mình ổn trước tình huống hiện tại.

"Oh? Vậy ý chị là tất cả những gì xảy ra đêm nay không phải là ý tưởng của chị sao?" - Sana lại trêu ghẹo con thỏ đang vờ tỏ ra mình ổn kia.

"Bây giờ Sana đang chất vấn chị đó hử?" - Nayeon khoanh tay với nụ cười đắc ý trên môi.

"Em sẽ để đêm hôm nay trôi đi vậy." - Sana đáp - "Nếu mà chị định dừng buổi hẹn tại đây."

"Một nụ hôn thử?" - Nayeon nghiêng đầu sang một bên.

"Nếu chị đủ thoải mái để thực hiện nó. Em không muốn để lại ấn tượng là một người ích kỷ đâu." - Sana cố giải thích cho nàng hiểu, nhưng bị chặn lại bởi ngón tay cái của Nayeon đang đặt trên môi mình.

"Đã có ai nói với Sana rằng khi em căng thẳng thì em sẽ nói rất dài chưa?" - Nayeon cười - "Em sẽ ổn với việc chị hôn em chứ?"

"Để khiến buổi hẹn hò giả này trở nên thật hơn." - Tim Sana có chút vụn vỡ khi em thốt lên điều ấy.

"Để khiến buổi hẹn hò giả trở nên đáng tin hơn." - Nayeon gật đầu.

Sana gật đầu ra hiệu cho nayeon bắt đầu nụ hôn.

Sana cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay nayeon truyền sang khi nàng đặt chúng lên eo em. Hơi thở của Sana có phần hỗn loạn khi người kia kéo em lại gần mình hơn. Mũi em chạm mũi nàng. Ánh mắt nayeon nhìn em, như thể hỏi ý kiến em thêm lần nữa. Sana chỉ khẽ gật đầu, cho phép Nayeon rút ngắn khoảng cách giữa cả hai.

Nó chỉ là một nụ hôn phớt qua môi. Quá nhanh để Sana có thể thích ứng, nhưng vẫn đủ khiến em quay cuồng. Nụ hôn ấy khiến Sana choáng váng. Em không ngờ môi Nayeon lại mềm mại đến thế. Và Sana thích vị cherry từ son dưỡng mà nàng dùng.

"Như vậy được chứ?"

"Như vậy được rồi." - Sana đáp, môi run rẩy. Em phải cố gắng ngăn mình liếm môi khi Nayeon cứ chớp mắt nhìn em mãi.

Nayeon bên này có chút lo lắng. Nàng thực lòng không muốn ép Sana điều gì cả. Nàng nghĩ điều này có lẽ đã xảy ra quá nhanh với em. Sana lúc nào cũng đồng ý với mọi lời Nayeon nói và nó khiến nàng sợ rằng em đã có chút miễn cưỡng.

"Nếu em không thoải mái thì cứ bảo với chị nhé." - Nayeon cắn môi.

Sana hiểu rất rõ Nayeon nên em biết chắc là con thỏ này đang lo lắng cho mình đây mà. Em liền không ngần ngại giúp Nayeon xoa dịu đi nỗi muộn phiền kia, "Chẳng phải em đã nói với chị là em ổn sao? Nếu chị cứ tiếp tục lo lắng những chuyện như vậy thì chúng ta sẽ trông chẳng giống một cặp đôi thật sự đâu."

Nayeon gật đầu vì mấy lời sana nói không sai tí nào. Cả hai còn phải đối mặt với gia đình nàng nữa.

"Chị sẽ cố." - Nayeon ngại ngùng nói - "Ừm, chị nên để em vào nhà, dù sao cũng trễ rồi. Chị cứ giữ em ở ngoài như vậy thật không hay chút nào. Ngủ ngon. Sáng mai chị sẽ nhắn cho em."

Sana cười thật tươi với Nayeon, gật đầu rồi chuẩn bị vào nhà. Em đang đấu tranh tư tưởng trong đầu một chuyện, không biết liệu có quá sớm để thực hiện nó hay không. Nhưng Sana đã xuôi theo cảm xúc, em nắm vai Nayeon, xoay lại, đặt lên má nàng một nụ hôn rồi chạy biến vào nhà.

Vì vội vã chạy đi nên Sana đã không thấy khuôn mặt vô cùng sốc của Nayeon với hai tay ôm má.

to be continued.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net