1. Tinn and Gun demonstrate that they have great chemistry

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🔞🔞🔞

"Bạn không muốn ra lệnh cho em sao, ngài chủ tịch?"

Lời nói đó của Gun cứ luẩn quẩn trong đầu Tinn suốt nhiều ngày, nhiều tuần liên tục. Anh không thể tin được Gun đã nói như thế với anh và hi vọng anh có thể bỏ qua, tỏ ra bình thường về nó.

Tinn luôn phải cố gắng tỏ ra bình tĩnh khi anh ở gần Gun. Anh cố hết sức để kiểm soát nét mặt, hơi thở và những suy nghĩ của mình. Mặc dù anh nghĩ là nó đã không được thành công cho lắm.

Đặc biệt là khi Gun tán tỉnh và nhìn anh bằng đôi mắt khép hờ.

Tinn thật sự rất cố để không nghĩ về những thứ mờ ám nhưng chúa ơi Gun đang làm mọi thứ trở nên khó khăn hơn.

Hiện tại, Tinn đang cố kiểm soát biểu cảm khuôn mặt mình khi anh và Gun học cùng nhau qua facetime; nhưng Gun cứ mỉm cười với Tinn, khiến mặt anh trở nên nóng bừng. Và Tinn khá chắc chắn là anh đã không thực sự nhìn vào sách giáo khoa của mình trong vòng 15 phút qua; anh liên tục nhìn chằm chằm vào Gun. Gun đang mặc một chiếc áo thun đen không tay với phần cổ áo rộng. Chết tiệt, Tinn có thể nhìn thấy xương quai xanh và vai của cậu. Nó như một đòn tấn công với lực sát thương nhân đôi vào đôi mắt và trí tưởng tượng đáng thương của anh.

Tinn dường như chả tinh tế chút nào khi cứ nhìn cậu như thế.

"Có gì dính trên mặt em hả?" Gun hỏi. Tinn chuyển ánh nhìn từ nơi anh đang ngắm sang ánh mắt trêu chọc của Gun (anh chắc chắn là mình không nhìn chằm chằm vào nốt ruồi ở má cậu đâu). Tinn có thể cảm nhận được mặt mình ửng hồng lên.

"Anh xin lỗi", Tinn khẽ nói.

"Bạn đang nghĩ về điều gì vậy, ngài chủ tịch?", Gun chòng ghẹo.

"Về bạn", Tinn trả lời dễ dàng. Ừm.. Có lẽ cũng không dễ dàng gì cho lắm vì Tinn thấy mặt mình đỏ đến tận mang tai rồi.

Gun ngân nga và ngã người ra sau ghế.

"Điều gì về em?", cậu trầm giọng hỏi.

Đó là những khoảnh khắc giống như lúc này, khi Tinn muốn cậu đến phát điên. Anh nghe thấy sự chọc ghẹo trong giọng nói của Gun và nhìn thấy cách cậu nhìn anh qua đôi hàng mi cong dài.

Tinn chẳng muốn làm gì khác ngoài việc hôn cậu.

Ừm..

Được rồi...

Sẽ là nói dối nếu anh bảo anh không muốn làm gì hơn thế nữa.

"Tinn?" Gun gọi có chút lo lắng. Tinn giật mình quay lại với thực tại và khi ánh mắt anh bắt gặp ánh mắt cậu lần nữa, Gun nhẹ mỉm cười với anh.

"Hôm nay chắc chắn là bạn bị phân tâm rồi", Gun nhếch mép.

"Được rồi", Tinn lè nhè. "Bạn là lí do khiến anh mất tập trung đấy."

"Oh, em làm bạn mất tập trung hả?", Gun nói.

"Ừ đấy..", Tinn ầm ừ.

"Điều gì ở em khiến bạn phân tâm vậy?"

Tinn lại ậm ừ lần nữa, có vẻ như anh đang suy nghĩ rất nhiều về câu hỏi của Gun.

"Nốt ruồi trên má bạn làm anh không thể tập trung được", Tinn trả lời.

Tinn thấy Gun nhướng mày và khoé môi nhếch lên hơn một chút.

"Nốt ruồi của em á?"

"Ừ", Tinn nghiêm túc nói. "Nó như đang cầu xin anh hôn lên nó".

"Bạn còn tưởng tượng bạn hôn em ở đâu nữa không?", Gun hỏi.

Tinn mở to mắt nhìn cậu. Gun thường là người từ chối sự tán tỉnh của anh trước tiên vì vậy sự kiên trì này của cậu làm anh ngạc nhiên. Khuôn mặt anh chắc hẳn đang thể hiện những gì anh cảm thấy lúc này vì Gun gật đầu nhẹ với anh và cái nhếch mép của cậu biến thành một nụ cười nhỏ.

"Bạn còn tưởng tượng bạn hôn em ở đâu nữa vậy, ngài chủ tịch?", Gun thì thầm.

Cổ họng Tinn bỗng chốc khô khốc. Ánh mắt anh lướt xuống chiếc cổ thanh mảnh của Gun.

"Anh nghĩ anh sẽ hôn lên cổ bạn", Tinn nhẹ nhàng nói. "Anh nghĩ anh sẽ để lại vài dấu vết ở cổ bạn. Đủ thấp để nó không lộ ra, trừ khi bạn muốn tìm nó".

"Em sẽ cho bạn để lại những dấu vết đó ở nơi cao hơn trên cổ em", Gun trả lời. "Em muốn bạn để lại dấu ở bất cứ nơi nào bạn muốn". 

Chết tiệt.

Tinn cố kiểm soát hơi thở của mình. Anh không muốn tưởng tượng đến việc hôn và cắn vào phần đùi trong mẫn cảm của Gun. (Bởi vì đó là nơi mà anh thật sự muốn để lại dấu vết của mình nhất)

"Anh nghĩ," Tinn khàn giọng nói, đưa mắt từ cổ trở lại gương mặt cậu. Ngay cả trong ánh sáng mờ nhạt của phòng ngủ, Tinn vẫn có thể thấy sự đỏ bừng trên gò má cậu. Miệng Gun hơi hé mở. Và Tinn không muốn gì hơn ngoài việc đưa lưỡi mình vào trong khuôn miệng đó. "Anh nghĩ sau khi hôn cổ của bạn xong, anh sẽ di chuyển xuống thấp hơn."

"Thấp hơn?" Gun thở một cách khó khăn. Tinn ậm ừ với cậu.

"Ừ, thấp hơn", anh nói. "Anh sẽ hôn xuống ngực bạn".

Trong suốt cuộc gọi của họ từ đầu đến giờ, cả hai tay Gun luôn đặt trên bàn. Tin có thể nhìn thấy chúng rõ ràng nên khi thấy Gun trượt một tay xuống bàn, khuất khỏi tầm nhìn của camera, Tinn cảm thấy não mình như ngưng hoạt động.

"Ở đâu trên ngực em?", Gun tiếp tục hỏi.

"Chết tiệt". Tinn lầm bầm.

"Tinn", Gun than vãn. Tinn có thể thấy hành động phía dưới của cậu có chút ngập ngừng. "Tinn, làm ơn".

"Anh sẽ hôn lên đầu ngực bạn", Tinn khàn giọng nói. "Anh sẽ ấn lưỡi mình vào và mút nó, rồi anh sẽ dùng tay chơi với bên còn lại".

Tinn thấy cậu di chuyển tay còn lại lên chà xát đầu ngực mình qua lớp áo thun. Gun bật ra tiếng rên rỉ nhỏ khi thấy Tinn đang nhìn cậu tự mình bóp nhẹ đầu ngực và vuốt ve bản thân dưới bàn.

"Ah!", Gun thở hổn hển, mắt cậu nhắm nghiền và ngửa đầu ra phía sau. "Tinn, tiếp tục nói đi, xin bạn đó".

Không thể kiềm chế bản thân mình lâu hơn được nữa, Tinn luồn tay vào trong quần và nắm lấy dương vật đang rỉ nước của mình. Tinn không nghĩ mình có thể cứng đến mức này và anh ước gì Gun có thể ở đây chạm vào mình.

"Gun", Tinn rên rỉ. "Anh điên mất, anh muốn chạm vào bạn."

"Em cũng muốn bạn chạm vào em", Gun thì thào. Tinn có thể thấy tay Gun bắt đầu di chuyển nhanh hơn và dần trở nên lộn xộn. "Nói tiếp đi Tinn, xin bạn"

"Giọng nói của anh có thể giúp bạn phải không, bé cưng? ", Tinn nói. Anh siết chặt dương vật trong tay mình và tuốt nó nhanh hơn. "Bạn có thích nghe anh nói về việc anh muốn hôn lên mọi chỗ trên cơ thể bạn như thế nào, muốn chạm vào bạn nhiều như thế nào không? "

"Có~", Gun ủy khuất nói. "Làm ơn, xin bạn đó".

"Sau khi anh hôn lên ngực bạn, sau khi anh đã dành cho cả hai đầu ngực của bạn sự quan tâm mà nó xứng đáng được hưởng, anh sẽ trượt tay xuống cậu nhóc của bạn. Anh cá là bạn đã ướt sũng rồi, hẳn là một đống lộn xộn và nhớp nháp", Tinn lầm bầm.

"Tinn", Gun rên lớn. "Tinn, em sắp rồi, làm ơn"

"Làm ơn gì nào, bé cưng?" Tinn hỏi. Nếu Gun hỏi anh sẽ làm gì cậu lúc này, Tinn sẽ không thể nào bình tĩnh nổi nữa. Anh sẽ không bao giờ có thể suy nghĩ đàng hoàng được nữa. Anh chỉ có thể nghĩ về những âm thanh nhỏ đầy quyến rũ mà Gun tạo ra và vẻ mặt của cậu khi đạt cao trào.

"Làm ơn, em có thể bắn được không?", Gun thở dốc. "Em sắp rồi, em muốn bắn."

Mẹ kiếp, Tinn cảm thấy như có một luồng điện chạy dọc sống lưng mình bởi những lời nói của Gun. Tinn thật sự xong đời rồi. Gun đã cám dỗ anh hơn bất kì một ai khác có thể. Làm sao anh có thể muốn một người nào khác ngoài một Gun hoàn hảo, xinh đẹp, tươi sáng và đáng yêu của mình đây?

Tinn không thể.

"Tới đi, bé cưng", Tinn nói. "Làm ơn~ anh muốn nhìn thấy bạn bắn".

Gun cuối cùng cũng ngẩng đầu lên lại và nhìn trực tiếp vào Tinn. Cậu sốc khi thấy Tinn cũng đang tự chạm vào mình nhưng cậu đã không thể hiện điều đó ra. Cậu chỉ rên lớn hơn, vuốt ve mình nhanh và mạnh hơn.

Gun lên đỉnh chỉ sau vài lần vuốt ve nữa và Tinn cũng theo sau cậu không lâu sau đó, anh bắn ra trong tay mình và quần ngủ. Tinn quá sung sướng để quan tâm đến mớ hỗn độn trong quần mình lúc này.

"Chết tiệt", Gun nói với khuôn ngực phập phồng. Tinn cũng đang dần lấy lại hơi thở. "Bạn cũng bắn rồi hả?"

Tinn hơi bật cười trước câu hỏi của Gun.

"Anh không nghĩ anh có thể đạt tới khoái cảm một cách tuyệt vời như thế đấy." Tinn nói

"Em cũng vậy", Gun thì thầm.

Họ nhìn nhau và ổn định lại nhịp thở trong vài giây. Tinn dành một chút thời gian để nhìn vào những phần cơ thể lộ ra của Gun mà anh có thể thấy được. Tinn thấy một mảng ửng hồng lan từ khuôn mặt xuống tận cổ cậu . Và chiếc cổ đó chắc sẽ xinh đẹp lắm nếu được đính thêm vài vết cắn của anh.

"Shit", Gun cười một chút. "Em không thể tin được tụi mình vừa làm tình qua điện thoại trong buổi học thêm môn hóa đấy"

"Có thể," Tinn nói, "chúng ta đã chứng minh rằng chúng ta có phản ứng hóa học tuyệt vời đây".

Gun rên rỉ và đập đầu mình lên bàn. Tinn cười khi nghe Gun càu nhàu "Bạn tán tỉnh tệ thật".

"Vậy," Tinn nói, "Mọi thứ lúc nãy... ổn chứ?"

Gun ngẩng đầu lên nhìn Tinn lần nữa. Tinn cảm thấy như bị cái nhìn đó của cậu ghim chặt tại chỗ.

"Yeah," Gun thì thầm với một nụ cười nhỏ trên khuôn mặt. "Em thích tất cả."

"Tuyệt," Tinn nói bằng giọng hơi khàn. Trên thực tế, giọng nói của anh có thể đã bị vỡ, khiến anh trông trông không ngầu xíu nào. Nhưng Gun dường như không bận tâm hay để ý. Cậu chỉ dành cho Tinn một nụ cười đẹp đến chói mắt của mình.

"Tuyệt", Gun đáp lời.

Họ mỉm cười với nhau và rồi Gun lại phá vỡ sự im lặng.

"Bạn đã gọi em là bé cưng", Gun nói nhỏ.

Tinn cảm thấy mình đỏ mặt. Anh không có ý gọi cậu bằng biệt danh kia. Nhưng anh đã nghĩ về việc gọi Gun như vậy trong hai năm qua rồi.

"Nó ổn mà", Gun nói. "Em cũng thích nó"

"Ừm thì..," Tinn nói, bắt đầu cảm thấy hơi ngại ngùng lần nữa. "Ba mẹ anh sẽ không ở nhà vào tuần tới"

"Bạn đang mời em đến nhà sao, ngài chủ tịch?", Gun cợt nhả.

Tinn nhìn Gun rồi bẽn lẽn gật đầu.

"Và chúng ta sẽ làm mọi thứ trong ngôi nhà rộng lớn của bạn, hửm?", Gun cười.

"Anh nghĩ chúng ta có thể nghĩ về một vài thứ sẽ làm", Tinn trả lời.

"Em nghĩ chúng ta có sẵn vài thứ trong danh sách rồi", Gun nói. "Và bạn sẽ gọi em là bé cưng, phải không?"

Yeah. Tinn không thể không có những suy nghĩ đen tối về Gun nhưng không sao — Gun cũng có vẻ như thế. Và Tinn không có cách nào khác để không nghĩ về nó.

"Bất cứ thứ gì bạn muốn, bé cưng".


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net