Chapter 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thôi." Wendy bay ra khỏi cửa chạy trốn khỏi nàng như bệnh truyền nhiễm.

---

Một tin đồn nữa về Wendy lại mọc lên. Wendy suy ra rằng đồng nghiệp cô có rất nhiều thời gian rảnh hoặc chỉ đơn giản là né tránh công việc của họ và lo những việc vô nghĩa lần nữa. Ai đó bằng cách nào đó đã bắt gặp cô ôm Jackson và giờ thì ai cũng biết.

Lí do cô ôm anh ấy? Đó là điều mà bạn bè sẽ làm, cô không thấy có chuyện gì sai cả.

Mấy ngày sau, cô không bất ngờ khi có vài người hỏi về Jackson. Lần này cô còn không bận tâm phủ nhận nữa và trả lời rất mơ hồ. "Có lẽ, có lẽ không. Hỏi cậu ta đi."

Cô thật sự không muốn tỏ ra thô lỗ nhưng nếu cứ tiếp tục giữ im lặng về những tin đồn mới có thể khiến mọi người bị thu hút và quên đi tin đồn của cô và Irene. Thú thực, cô cảm thấy có chút áp lực khi ở quanh Irene trong công ti nơi mà bên thứ ba có thể theo dõi. Cô cố gắng không để ý đến bọn họ.

"Sao cậu không thật sự thử hẹn hò với Jackson? Cậu ta trông có vẻ hẹn hò được đấy." Seulgi hỏi.

"Ờm... thế sao cậu không thử đi? Tớ chưa bao giờ thấy cậu hứng thú về chuyện hẹn hò cả."

"Thì... Tớ chưa thật sự tìm được ai làm tớ muốn đi hẹn hò cả..."

Joy đi đến từ đằng sau và khiến lời tuyên bố của cô ấy to và rõ ràng. "Chị ấy không được phép hẹn hò ai hết nếu em không chấp nhận họ."

Đôi mắt Wendy đảo qua đảo lại giữa hai người hơi nghi ngờ chuyện gì đó. "Tại sao cậu ấy lại cần em chấp nhận để hẹn hò?"

Cô đã đoán trước được một lời nhận xét kì quặc nhưng nghe tếu tếu từ cái thái độ hay cợt nhả của Joy, nhưng thay vào đó cô lại được gặp sự chân thành hiếm có của Joy.

"Seulgi là kiểu người mà có thể dễ dàng bị tổn thương. Chị ấy có thể khóc vì một chuyện nhỏ nhặt và dù em có trêu chị ấy nhiều như thế nào, em không muốn chị ấy phải trải qua điều đó trong một mối quan hệ."

Cô cảm động bởi lời phát biểu ấy và Seulgi mỉm cười trước khi Joy quay về trạng thái đùa cợt của em ấy.

"Vậy nên bất cứ ai muốn lại gần Seulgi, em phải đánh giá họ trước khi em cho phép làm bất kì chuyện gì."

"Chị 23 rồi mà, em biết chứ?" Seulgi rên rỉ.

"Người mà vẫn khóc vì đờ ra ma Hàn. Thiệt tình, ai lại đi khóc vì mấy cái câu thoại sướt mướt ấy?"

"Rõ ràng là rất nhiều vì đó là bộ phim nổi tiếng nhất năm."

"Nghiêm túc đấy, thật là thực tế làm sao khi một người 'cứu cả thế giới' bằng cách giải một bài toán?"

"Ồ em đang nói đến cái phim đấy? Ừa... phim đó có hơi.... Chị đang nói đến cái phim kể về một cặp đôi yêu xa cơ."

"Phần kết luôn luôn dễ đoán. Nam và nữ chính đến cuối luôn luôn về bên nhau."

"Chị đồng ý với em." Một giọng nói mới xuyên vào một bên tai của họ và cả bọn quay người lại để nhìn thấy Tiffany ánh lên đôi mắt cười nổi tiếng của cô ấy.

"Tiffany?" Wendy ngạc nhiên, nhưng không nhiều bằng Seulgi và Joy.

"Ommo! Không phải chị là người diễn vai cô gái bi thảm trong bộ phim mới sao?" Hàm Seulgi rớt ra và Joy rõ ràng nhận ra cô ấy vì hai mắt cô mở lớn.

"Yup" Tiffany quay lại sang Wendy.

"Hi! Chị không làm phiền các em đúng chứ?" Nghe giọng nói tràn đầy năng lượng của Tiffany là một sự tươi mới đối với không khí văn phòng tẻ nhạt của bọn họ.

"Không, nhưng chị ở đây làm gì?"

"Để ăn trưa với em đó bé bi. Chị đã bảo em là chị sẽ đến mà."

"À vâng, chị nên nhắn tin trước cho em."

"Nah. Chị muốn xem liệu em có làm việc đàng hoàng không."

"Unnie..."

"Vậy khi nào đến giờ ăn trưa?"

Wendy nhìn vào đồng hồ. "Ừm, chúng ta có thể đi bây giờ nếu chị thích."

"Đợi đã đợi đã!" Joy vẫy tay với họ để ngăn họ lại trước khi hai người bỏ họ lại giữa sự ngỡ ngàng vì được gặp người nổi tiếng.

"Hai người là bạn hả?"

"Quéo không phải, chị ấy là chị gái của chị." Wendy trả lời một cách thờ ơ.

"Cái gì cơ!? Sao cậu không bao giờ nói với tụi này Tiffany là chị gái cậu?" Hai mắt của Joy và Seulgi đảo qua đảo lại giữa hai người cố gắng tìm được bất cứ điểm tương đồng nào.

Wendy không nói cho họ biết đơn giản vì cân nhắc đến việc tin đồn sẽ lan nhanh như ngọn lửa dữ dội, cô sợ rằng ai đó có thể nghe lỏm được họ và rồi cô sẽ phải đương đầu với mấy cuộc chạm mặt ngẫu nhiên với những người đồng nghiệp hỏi về Tiffany. Với lại, dù sao thì mọi người cũng có hỏi rằng cô có chị em hay không đâu. Nhưng giờ Tiffany ở đây rồi, chuyện đó đã bị phá hỏng.

"Tớ không muốn khoe khoang."

"Ổ? Em đang giữ bí mật về chị sao Wendy?" Tiffany ngay lập tức tặng cho cô cái nhìn hoài nghi.

"Không. Chẳng có ai thật sự hỏi cả."

Seulgi cuối cùng cũng thoát ra khỏi nỗi bất ngờ. "Ah rất vui được gặp chị Tiffany."

"Chị cũng rất vui được gặp em." Tiffany chào hỏi lại. "Chị nghĩ là chị đã nhìn thấy sếp của em khi đang trên đường đi đến đây."

"Đợi đã, làm sao chị biết?"

"Ồ, chị có thể biết được nhờ cái cách cô ấy ăn mặc và bước đi. Giống như cô ấy sẽ không để cho các em trốn thoát với đôi mắt của mình?"

Họ bị mê hoặc bởi cách quan sát của Tiffany và đồng thời, đồng ý với cô.

"Chị không biết là em có cô sếp nóng bỏng như thế đấy."

"Sếp cũng có cảm tình với Wendy của chúng ta đây." Joy đùa cợt với cái nhìn xảo quyệt trên khuôn mặt.

"Ố? Em không hề nói chị biết vêc chuyện này. Chị thấy đau lòng vì em giữ bí mật với chị đấy." Tiffany lấy tay vỗ bốp vào ngực giả vờ như bất ngờ trước mẩu tin.

"Chỉ là tin đồn thôi..."

Thật bất ngờ là Tiffany đứng về phía Wendy.

"Tốt bởi vì em không biết chuyện hẹn hò với sếp không hoàn toàn thành thật thế nào đâu."

"Đó là những gì em đã nói." Cô lườm cả hai cô gái.

"Mặc dù chị cùng không ngạc nhiên nếu em làm vậy." Tiffany nói tiếp.

"Được rồi dừng lại đi." Wendy chen ngang lời Tiffany trước khi chị ấy có thể làm bẽ mặt cô.

"Em quá dễ thương cho nên mọi người ai cũng thích em hết." Tiffany véo má Wendy và cô đáp lại bằng tiếng rên rỉ. "Chị đói rồi. Đi ăn thôi." Chị nắm lấy cánh tay Wendy sau khi vẫy tay tạm biệt hai người kia. "Tạm biệt bạn của Wendy. Rất vui được gặp các em."

Wendy theo sau Tiffany ra ngoài và trái tim cô đập loạn xa khi nhìn thấy Irene ở phía bên kia căn phòng. Cô biết lát nữa cô sẽ bị tra hỏi, nhưng bây giờ cô sẽ nhìn chằm chằm lại cho đến khi cửa thang máy chắn tầm nhìn của họ.

--

"Unnie em phải làm gì đây? Hình như em crush sếp của mình rồi" Wendy che mặt mình lại như đang thú nhận một tội lỗi.

Tiffany nhăn mặt vì khó hiểu. "Ờm. Chị không thật sự thấy có vấn đề gì về chuyện đó."

"Nhưng chị vừa mới nó nó nghe không thành thật."

"Đó là những gì người khác có thể nghĩ, nhưng đừng để họ làm ảnh hưởng tới cảm xúc của em." Tiffany nói qua loa như thể điều đó không là gì và tiếp tục ăn hết đĩa salad.

"Áp lực lắm"

"Em đang khiến chuyện này trở nên nghiêm túc đấy. Em thật sự nghĩ đến chuyện hẹn hò với cô ấy à?"

"Không! Em không biết nữa..."

"Wow bé bi à, em đang chơi lớn đấy! Mà dù có là gì đi chăng nữa, thì chị cũng ủng hộ bé." Tiffany giơ ngón cái lên với cô.

"Làm sao mà em có thể hẹn hò với chính sếp của mình được cơ chứ? Thật là lạ khi cô ấy trả lương và đọc bài báo cáo của em. Khá giống với mối quan hệ giáo viên-học sinh. Chỉ là chuyện này có vẻ như không đúng thôi."

"Này mấy chuyện đó có tồn tại mà. Vậy nên không phải là bất khả thi."

"Em không biết..."

"Em biết không, nếu cô ấy cũng thích em, tại sao không triển luôn đi? Chị không nói điều này bởi vì chị là đứa cực khờ trong tình yêu nhưng tình yêu thật sự có xúc giác kì diệu của nó. Con người kiếm cớ để che đậy nỗi bất an của họ - để kết thúc bất cứ điều gì họ có, nhưng đó là lí do tại sao ngày nay thật khó để tìm kiếm tình yêu."

Những lời nói sáng suốt đó suýt khiến Wendy tin rằng Tiffany đã trải qua mọi khía cạnh của cuộc đời. Ít ra điều đó cũng đủ để cô giao phó bí mật của mình với chị gái và tranh thủ lắng nghe lời khuyên của chị ấy.

Tiffany húp một ngụm trà đá. "Khi các em thật sự, kiểu như thật sự thích nhau, thì không có gì để lo cả. Hai người sẽ giải quyết được thôi, nhưng sẽ thật đáng tiếc nếu em không thử."

"Nhưng...nhưng..." Wendy cố gắng tìm lý do để biện luận lại. Tiffany biết Wendy cứng đầu ra sao nên chị ấy mau chóng đưa ra quyết định để thuyết phục cô.

"Em biết không, chúng ta sẽ cùng xem đời sống tình cảm của em trông như thế nào."

Wendy đọc biển hiệu được hiển thị bằng phông chữ đơn giản 'Đọc Bài Tarot' gắn bên trên cánh cửa nơi mà Tiffany kéo cô đi. Wendy làu bàu trong bụng, không muốn vào bên trong. Không phải cô không tin mấy cái lá bài, mà cô không muốn quá chú tâm vào một tương lai giả định bởi những gì lá bài chỉ ra. Với lại, điều này khá là không bảo đảm.

Họ bước vào nơi mà trông giống như một văn phòng tiêu chuẩn một cách lạ thường. Cô đã trông đợi một bầu không khí bí ẩn đen tối đầy đồ trang trí giống như trong phim. Người phụ nữ lớn hơn ngồi đối diện họ đặt một lá bài trông thú dị xuống trước mặt cô.

"Cô muốn biết về điều gì?" Giọng nói của người lớn hơn cực kì êm dịu, không giống như giọng nói trầm ghê rợn của một bà già.

"Về đời sống tình cảm của em ấy." Tiffany trả lời.

Xáo một vài lá bài và chọn, người phụ nữ đọc những lá bài được hiển thị ở mặt trước. Wendy cố gắng giải mã nó trong vô ích.

"Sự nghiệp và tình yêu của cô chồng chéo lên nhau." Người phụ nữ bắt đầu. Wendy nuốt nước miếng và cảm thấy lo lắng trong bụng, đã nhận thức được chuyện này sẽ đi tới đâu. Người phụ nữ cầm lấy lá bài cuối cùng và trượt nó đến trước mặt cô.

"Tôi có thể hỏi là cô có thai chưa không?" Tiffany bật cười.

"Không không không. Dĩ nhiên là không."

"Thú vị đấy. Thẻ này nói rằng sẽ có một người phụ nữ trong đời cô, một người mà cô quan tâm và chăm sóc rất nhiều."

Ookay..... Irene là người đầu tiên hiện ra trong đầu cô.

Người phụ nữ trượt thêm một thẻ bài nữa đến trước mặt cô.

"Đây sẽ là trở ngại của cô, khó khăn mà sẽ thách thức cô và ngăn chặn cô với lấy kết quả của mình."

Wendy nhìn vào ảnh của lá bài, không hiểu nó có thể có ý nghĩa gì.

"Điều quan trọng là cô phải tách sự nghiệp và tình yêu ra bởi vì hai thứ ấy bện lại vào nhau. Cô cũng cần phải cân bằng hai chuyện này. Nghĩ về nó như là một cái túi ni lông. Nếu cô để nhiều đồ quá vào một túi, cái túi sẽ có giới hạn chịu đựng của nó và cuối cùng sẽ rách. Thay vào đó, cô muốn có một cái túi khác nơi mà cô có thể chia đôi chúng ra và nó sẽ giữ được cả hai."

Wendy gật đầu. Cũng có lí.

Người phụ nữ rút lá bài khác bên cạnh hai lá kia và tiếp tục nói.

"Lá bài này chỉ ra sức mạnh của cô để giúp cô vượt qua trở ngại. Cô là kiểu người có rất nhiều sức mạnh tinh thần và điều đó có nghĩa là cô không có xu hướng từ bỏ. Cô cũng có rất nhiều năng lượng trong người mà có thể dẫn đến sự mạo hiểm và sẵn sàng thử điều gì đó mới lạ."

Người phụ nữ này chỉ gì về cô đều đúng hết, đọc con người cô như là một cuốn tiểu thuyết từ trong ra ngoài. Cô có thể cảm nhận được tĩnh mạnh mình đang rung lên. Cô nhìn Tiffany và chị ấy mang nụ cười tự hào trên mặt.

"Vậy nên nếu cô tiếp tục làm việc năng nổ và quản lí mối quan hệ của mình trong đời sống làm việc, cô sẽ tìm được một người phụ nữ trong đời mà cô sẽ yêu. Với lại, cô cần phải thư giãn và buông bỏ bất cứ điều gì mà cô đang kìm nén bên trong. Nó sẽ gây ra cực nhiều áp lực cho cô."

Thay vì nhận lời tiên tri về tương lai, người phụ nữ lớn tuổi hơn lại cho cô lời khuyên. Đó không phải là những bằng chứng thật, nhưng cũng đủ để Wendy đến cuối cùng thú nhận đầu hàng. Cô bị mắc kẹt với chuyện crush cực mạnh sếp của mình.

---

Hiiiiii huenisapotato xin chào các bạn. Các bạn còn nhớ mình hông? 🤔🤔

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net