𝐨𝐧𝐞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

yeonjun có thể cảm nhận được mọi ánh mắt đang đổ dồn lên anh khi anh tiếp tục viết bài lên bảng. bụi phấn làm mũi anh hơi ngứa khi anh kết thúc bài giảng với một tiếng rít.

“các em có thể giải tán được rồi.”

tiếng loạt soạt của giấy và cả tiếng giày lộp cộp trên mặt gỗ, lớp học bắt đầu dần vắng người.

“g-giáo sư?”

yeonjun ngước lên khi mà anh đang thu dọn đống giấy tờ còn sót lại trên mặt bàn.

“ừm?”

người con gái kia ngượng ngùng đứng im đấy, môi mấp máy rồi mím lại, có vẻ như cô đang cố suy nghĩ để nói gì tiếp theo. rất rõ ràng có thể thấy được một bó hoa được giấu sau lưng cô. yeonjun nhìn cô, trên mặt anh nở một nụ cười xinh đẹp, đôi mắt cong hình bán nguyệt chờ đợi cô lên tiếng.

mặt cô ta đỏ bừng. đến khi yeonjun chuẩn bị mở miệng ra nói, cô liền rút bó hoa cô đã giấu hoặc cố giấu và đưa cho anh. những học sinh còn đang ở lại, có thể là bạn cô, họ đang cười khúc khích trước cảnh tượng đó.

“c-cái này, là cảm ơn vì đã giúp em!” cô cố gắng hét lên “cảm ơn giáo sư rất nhiều, mong giáo sư hãy nhận bó hoa này ạ!” ả gần như vượt qua sự xấu hổ dâng lên trong lòng và cô lại bắt đầu nói lắp.

yeonjun cười “em không cần tặng thầy thứ này đâu.”

điện thoại anh rung lên khi anh chuẩn bị đưa tay ra nhận lấy bó hoa, một giây sau nó lại reo và tiếp đó là một loạt tiếng chuông phát ra liên tục. yeonjun phớt lờ tất cả, dù những người đang ngồi đó biết rõ ai đang gọi đến.

anh nhận bó hoa, nụ cười vẫn giữ nguyên vẹn. một trong những học sinh đứng ở phía sau chậm rãi bước ra khỏi cửa. người cuối cùng còn huých nhẹ cô một cái trước khi đi. trên mặt cô lại càng đỏ hơn trước khi cô tiếp tục nói lắp.

ngay lúc cô chuẩn bị nói, điện thoại yeonjun reo lên lần nữa. yeonjun ra hiệu cô dừng để nghe điện thoại. cô khá lúng túng đứng tại chỗ nhìn giáo sư của mình nhấc điện thoại lên, đôi mắt anh sáng lên khi nói. cô di chuyển tới chuyển lui trong lúc chờ anh nghe điện thoại xong.

cô chú ý tới từng nét trên khuôn mặt anh, đôi mắt lấp lánh dần tối sầm lại. nụ cười anh giờ trở nên giả tạo, tay anh nắm chặt bó hoa.

“cưng ở yên đấy nhé? anh sẽ về ngay. em có thể làm được đúng không nào, đợi anh.” anh nói với tông giọng mật ngọt của mình hằng ngày, nhưng lần này không ngọt ngào như thường lệ nữa, có cái gì đó không ổn.

anh tắt máy, nhanh chóng nhét điện thoại vào túi, cẩn thận đặt bó hoa qua một bên, sắp xếp lại giấy tờ và cất vào cặp, kéo khóa rồi ra khỏi cửa lớp, không quên nói với cô rằng cô có thể tiếp tục những gì cô muốn vào buổi học tiếp theo.

cô chết lặng nhìn chằm chằm vào những bông hồng còn sót lại trên bàn. chính xác hơn là đã có chuyện gì xảy ra mà giáo sư yeonjun phải chạy ra ngoài vội như vậy?

___________________

chà, là vì người chồng yêu quý của yeonjun đã gọi cho anh nói về một vấn đề quan trọng đến mức anh phải chạy về ngay lập tức.

“g-giáo sư, a-ah anh không cần trả lời em ngay đâu nn-gh!” em dừng lại một lúc.

anh chỉ có thể nghe được tiếng thở dốc nặng nề từ bên kia điện thoại trước khi em nói thêm, “k-khi nào anh trở về nhà a-nnngh~, s-soobinie của anh đang chờ ah!” những gì anh nghe được từ phía đối diện.

yeonjun có thể cảm thấy được hơi nóng đang dần bao trùm lấy anh, “cục cưng ở yên đấy nhé? anh sẽ về ngay. em có thể làm được đúng không nào, đợi anh.” anh cố gắng nói mà không thay đổi ngữ điệu để tránh làm cậu học sinh cách anh vài bước chân hoảng sợ.

một tiếng rên lớn được phát ra “g-giáo sư, l-làm ơn, về nhà đi mà a-hh” tiếng rên bị ngắt đi bởi soobin, nhưng vẫn không ngăn được người yêu anh rên rỉ càng to hơn.

yeonjun ngay lập tức cúp máy và rời khỏi lớp, chạy nhanh về phía xe của mình, suýt nữa thì tông phải đám học sinh vừa rời đi trước đó. anh nhìn điện thoại, mở khung chat với soobin ra.

chẳng có gì nhiều ngoại trừ những tin nhắn cần xin yeonjun về nhà. anh lên xe, đóng cửa lại và chuẩn bị tra chìa khóa xe thì điện thoại rung lên. anh mở bức ảnh ra và yeonjun gần như, không, anh chắc chắn đã chảy nước miếng.

soobin nằm trên giường cầm roi, em mặc một bộ đồ da màu đen mà anh chỉ biết nó gọi là áo nịt ngực, bên ngoài là một chiếc váy lưới màu trắng, kèm theo một dải ruy băng satin đỏ quấn quanh eo giữ chiếc váy lưới mỏng manh không bị tuột. yeonjun có thể nhìn thấy dương vật của soobin qua lớp ren mỏng. băng đô trên đầu em có đôi tai thỏ dễ thương, bên trong là màu đỏ lấp lánh hợp với dải ruy băng buộc bên thắt lưng.

trên cổ em là một chiếc vòng cổ trơn màu đen có gắn một sợi xích đang được cuộn lại. cặp đùi trắng sữa của em được tôn lên bởi chiếc còng da, đùi và tay cũng bị còng lại với nhau. mắt em ngập sự quyến rũ, đôi môi mím lại dưới hàm răng khi em cầm điện thoại bằng đôi tay bị còng.

yeonjun thở hắt nhưng anh không biết mình đang nín thở. anh tra chìa khóa vào lỗ khởi động xe. yeonjun tắt điện thoại, nhanh chóng lái xe về nhà. anh cảm nhận được sự kiên nhẫn của mình mất dần theo từng phút trôi qua.

___________________

tim soobin đập liên hồi sau khi em gửi bức ảnh. trước đây em chưa bao giờ làm điều gì như thế này. em đã phải xem qua rất nhiều trang web và video khiêu dâm mới hiểu hết được nó. tuần trước, yeonjun đã nói chuyện với em về việc anh muốn thêm chút gì đấy vào phòng ngủ.

lúc đầu soobin khá do dự nhưng tất nhiên em không thể từ chối ánh mắt long lanh của yeonjun nên đã đồng ý. yeonjun vui vẻ mang theo máy tính xách tay của mình ngồi cạnh soobin, rồi chỉ cho em các loại hình, các loại đồ chơi, cho đến còng và máy rung. soobin chỉ gật đầu với yeonjun, người đang liên tục thêm đồ vào giỏ hàng và thanh toán mà không hề kiểm lại xem có bao nhiêu món.

những món đồ đã được giao đến nhà trong hôm nay, soobin tò mò mở thùng hàng ra, em không ngờ hàng được giao sớm vậy. mặt em đỏ ửng khi nhấc từng món lên và đọc nội dung trên đấy.

thật ra, nó chỉ là suy nghĩ bất chợt thôi, “sẽ như thế nào nếu mời gọi yeonjun với tất cả những thứ này khi anh ấy trở về”. không mất đến giây thứ hai để suy nghĩ, em lấy món đầu tiên ra khỏi hộp, là một dương vật giả có kích thước lớn. nhìn vào dương vật giả, em nhớ lại những lời tục tĩu mà yeonjun nói với em khi anh mua món đồ đó. nó chỉ là ý nghĩ thoáng qua, nhưng thành thật mà nói, không phải vì em suy nghĩ bậy bạ hay gì đâu, không bao giờ. em chỉ trắng trợn nhắm mắt đổ lỗi việc họ không còn vồ lấy nhau thường xuyên thôi.

từ bao giờ, phía dưới soobin đã cương cứng, em vặn vẹo đủ kiểu trên ghế khi tưởng tượng ra cảnh yeonjun nắm lấy cổ tay em và đụ em thật sâu. em lấy dầu bôi trơn từ dưới gầm giường, tay mò xuống chạm vào nơi cửa huyệt.

một ngón, hai ngón, ba ngón tay chậm rãi đi vào lỗ nhỏ. em rên rỉ thật to, nhưng ngón tay em không đủ để thỏa mãn cơn hứng tình. em cầm lấy dương vật giả, đổ một lượng lớn dầu bôi trơn lên và đặt nó trước lỗ nhỏ của mình.

em hít một hơi, đây là lần đầu tiên em làm việc này. em quỳ trên sàn, mông chổng lên rồi từ từ đút dương vật giả vào hậu huyệt. em phát ra tiếng nức nở, tay ấn dương vật giả vào cửa huyệt và xoay nó. em rên rỉ khi thứ lạnh lẽo kia xâm nhập vào bên trong.

em giữ chặt phần đế khi di chuyển dương vật giả. chất bôi trơn tạo ra tiếng nhóp nhép mỗi khi nó di chuyển. soobin rên rỉ thành tiếng, ngón chân em cong lại khi cố gắng đẩy dương vật giả vào tuyến tiền liệt của mình.

“em muốn mọi người nghe thấy đúng không? chậc, đúng là một con đĩ.”

“hy-ung-” em nấc lên.

yeonjun cúi xuống lau nước mắt cho em rồi thì thầm "bé con hư như này có đáng bị trừng phạt không nhỉ?”

soobin không đáp, tay yeonjun chạm nhẹ lên đùi trên của em cũng không làm em nói được gì.

“trả lời hyung.” yeonjun thì thầm lần nữa, nhưng lần này có chút nghiêm khắc.

hơi thở của yeonjun phả vào tai soobin làm em thút thít. em gật đầu, một nụ cười mãn nguyện xuất hiện trên mặt yeonjun.

“em biết từ an toàn của mình đúng chứ?” yeonjun hỏi, giọng anh vẫn ngọt như thế. soobin lần nữa gật đầu, nhớ lại những buổi ân ái của họ.

“vậy thì con đĩ thân mến của tôi, quỳ xuống.”


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net