Deck The Halls

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Link gốc: https://archiveofourown.org/works/9090484

Author: resonae

Rating: Explicit.

Archive Warning: No Archive Warnings Apply.

Category: M/M.

Fandom: Bangtan Boys/ BTS.

Relationship : Kim Seokjin|Jin/Min Yoongi|Suga.

Character : Kim Seokjin|Jin/Min Yoongi|Suga.

Additional Tags: Dirty Talk, Smut.

BẢN DỊCH CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ.

Summary

Yoongi đã không thể dành thời gian cho Seokjin một cách đàng hoàng.

Về tình dục. Họ đã không thể làm chuyện đó. Cũng được hơn tháng rồi.


###

Yoongi không phải là người quá phức tạp. Thường thì cậu cũng chẳng đòi hỏi hay yêu cầu gì nhiều. Cậu sẽ giải quyết mọi thứ theo đúng bản chất của vấn đề. Khi mà BTS mang về rất nhiều, và nhiều hơn cả sự thành công, điều mà cậu dĩ nhiên sẽ rất cảm kích, khiến BTS ngày càng bận rộn đến không ngờ. Nên là cậu cũng không thể dành thời gian cho Seokjin một cách đàng hoàng.

Về tình dục. Họ đã không thể làm tình. Cũng được hơn tháng rồi.

Họ có quá nhiều việc phải làm đến nỗi khi trở về kí túc xá, họ chỉ muốn ngủ. Seokjin cố gắng đưa cả hai đi tắm thật nhanh, nhưng cũng chỉ có nhiêu đó trước khi họ ngã người xuống giường – thường là của Seokjin vì nó gần cửa hơn – và ngủ, cuốn lấy nhau trong cái ôm chặt chẽ từ đối phương.

Và càng tệ hơn nữa khi họ ra nước ngoài. Seokjin đặt một điều luật nghiêm ngặt rằng sẽ không ở chung phòng khách sạn với nhau vì họ không muốn dần xa lánh các thành viên khác khi đang hẹn hò như này, điều đó có nghĩa là Yoongi phải chống chọi với tiếng ngáy của Namjoon trong khi ngắm Seokjin cười khúc khích với Jimin qua V–app.

Giờ là ba giờ sáng ngày Giáng Sinh và Yoongi đau muốn xé tai khi Namjoon lên một tiếng dứt khoát nhất trong cuộc đời cậu ta, Seokjin quá bận rộn để tập luyện cho những-ngày-cuối-năm và điều đó cho thấy rằng họ sẽ chẳng thể làm tình vào một ngày nào đó gần đầy được. Cậu đã không làm tình khoảng ba tháng rồi. Họ đã từng ‘tự an ủi’ cho nhau khi có thời gian, và cố gắng blowjob cho nhau chỗ này chỗ kia, những cũng chẳng có gì nhiều hơn nữa.

Và cậu biết rằng không chỉ có mình cậu trở nên tuyệt vọng như thế. Seokjin đã từng đưa mắt nhìn cậu, nụ hôn của họ trở nên liều lĩnh hơn, và những cái đụng chạm của Seokjin trên tay cậu cũng nán lại lâu hơn. Và giờ thì cậu đang mắc kẹt ở nhà và xem TV trong khi những người còn lại đang trình diễn. Hình như cậu bị dính lời nguyền gì đó với cuối năm thì phải. Thật xui xẻo.

Có vài tiếng xì xào từ phía cửa, cậu ngồi dậy từ giường, đội cái mũ áo lên đầu và chào đón mọi người trở về. Seokjin than vãn và mở rộng vòng tay khi tiến về phía Yoongi và đổ rạp cơ thể nặng nề lên người cậu. “Yoooooongi,” Seokji rên rỉ, ôm chặt eo cậu, kéo lê chân mình dưới nền nhà khiến Yoongi phải dùng chân trụ lại để giữ họ thăng bằng. “Anh mệt quáaaaaaaaaaa.”

“Em biết mà.” Yoongi thở dài và đặt Seokjin nằm lên sofa. Người Seokjin thấm đẫm mồ hôi, tóc bết lại vì tập luyện mệt mỏi, nhưng trông anh vẫn thu hút như thường. Seokjin không vội tắm trước nên họ tiếp tục ngồi trên sofa với đầu Seokjin trên vai Yoongi. Yoongi cá chắc rằng Seokjin đã ngủ rồi nhưng khi Namjoon cuối cùng cũng lê bước ra khỏi phòng tắm, Seokjin đã đứng dậy không do dự. Yoongi đã có một nửa suy nghĩ rằng sẽ vào cùng Seokjin nhưng anh trông có vẻ quá mệt mỏi với mọi thứ thậm chí là tắm.

Họ sẽ ngủ trên giường Yoongi một đêm vì giường của Seokjin đã được sắp xếp rất gọn gàng và anh không muốn phải xếp lại vào sáng hôm sau, giờ thì Seokjin chôn mặt vào gối của Yoongi. “Thơm đó,” anh nói trước khi nhắm tịt mắt lại và phả ra từng nhịp thở đều đặn ngay sau đó.

Yoongi ngắm nhìn anh cho đến khi chính mình cũng rơi vào giấc ngủ.



Yoongi thức dậy và nhận thấy Seokjin cũng đã tỉnh giấc những vẫn nằm trên giường. “Hôm nay không tập sao ?”

“Namjoon nói không, và bảo chúng ta nên đến tìm gặp cậu ấy khi em dậy. Thằng nhóc nói như thể mình phải đi một quãng đường xa xôi lắm mới tìm được nó vậy. Namjoon đang ở phòng khách chơi game với Taehyung và Jungkook. Và sắp đóng đô luôn rồi.”

Seokjin cười thầm và Yoongi đảo mắt. Tay Seokjin lén lút đưa xuống thấp hơn và Yoongi nhắm nghiền mắt lại, ép má mình gần với Seokjin. Tay Seokjin trượt qua đai quần và vuốt ve chiều dài của cậu.

Yoongi run lên. “Chết tiệt,” cậu thì thầm, và thằng nhóc của cậu gần như cứng lên ngay lập tức dưới tay Seokjin. “Em muốn làm tình với anh.”

“Bọn trẻ ở ngoài,” Seokjin thì thầm trả lời. “Chỉ–chỉ là để tháng này qua đã, và chúng ta sẽ có nhiều thời gian hơn.” Ngón tay anh bao trọn lấy chiều dài của cậu và nhẹ nhàng nắm lấy, chỉ đủ để Yoongi càu nhàu trong khi đẩy mạnh vào tay Seokjin. Seokjin nhanh chóng giúp cậu ‘an ủi’, anh di chuyển tay theo cách mà anh biết rằng Yoongi sẽ thích, và Yoongi tới với một tiếng gầm nhẹ trong tay Seokjin.

Cậu vươn người đến Seokjin, nhưng cánh cửa bật mở. “Căn phòng này có mùi giống như-anh-biết-đó.” Taehyung tuyên bố và Seokjin tuôn ra một tràn chửi rủa. “Rời giường đi anh ơi. Em nghe anh nói gì rồi. Namjoon-hyung có quà cho hai anh đó.”

Seokjin càu nhàu nhưng vẫn rời khỏi giường, nhận lấy miếng khăn giấy mà Yoongi đưa để lau sạch tay trước khi theo Taehyung ra khỏi phòng. Yoongi phải đảm bảo rằng mình khá tươm tất trước khi bước ra ngoài dưới cái chăn.

“Vậy,” Namjoon hắng giọng. “Em giống như....em biết hai người bây giờ đang cảm thấy vô vị lắm, cũng được một thời gian. Bởi vì chúng ta bận bịu quá thể.”

“Namjoon, gì thế.”

“Okay, đối với em việc này rất ngại để nói ra, vậy nên chỉ nghe thôi được không. Hai anh đã không làm tình một thời gian rồi. Em đã vô tình lại gần khi cả hai đang....blowjob cho nhau. Em mới nhận ra rằng cả hai thực sự đã không làm kể từ khi chúng ta bắt đầu bận rộn với mọi thứ. Vậy nên, em, uh, đã hỏi xin nghỉ ngơi hôm nay và ngày mai và đặt cho hai người một phòng khách sạn. Coi như quà Giáng Sinh.” Namjoon đỏ mặt và không nhìn vào ai trong số hai người họ, dúi vào tay họ một thẻ khóa phòng của một khách sạn gần đó. Yoongi nhận lấy và nhìn đăm chiêu. Cậu nhìn lại Seokjin, người mà đang không biết nên khóc hay nên cười lúc này. “Đừng nổi giận,” Namjoon nhanh chóng nói, chú ý từng biểu cảm trên khuôn mặt Seokjin. “Hai anh cần nó, em biết mà.”

“Hyung,” Yoongi nhanh nhẹn tiếp lời, “Cậu ấy nói đúng. Thôi nào. Anh biết cậu ấy đúng mà.”

Seokjin lườm cậu. “Min Yoongi, anh không thể tin em được.” Anh chộp lấy cái thẻ và nhìn chằm chằm vào nó như thể nó là một sự xúc phạm đến cá nhân anh vậy. Sau đó anh trả lại nó cho Yoongi, vòng tay qua tay cậu và nói, “Được rồi, vậy khi nào chúng ta đi được ?”



Yoongi đúng hơn là đã ném Seokjin lên giường ngay khi họ đến phòng khách sạn. Seokjin đã cởi áo khoác ra và kéo mạnh chiếc sơ mi của Yoongi ra thậm chí khi Yoongi hôn anh một cách thèm khát. “Và anh định sẽ từ chối đề nghị của Namjoon ?”

“Anh không định từ chối Namjoon.” Anh cười và nhẹ nhàng nghiêng người về phía sau để Yoongi có thể cởi quần anh xuống qua hông. “Anh chỉ nghĩ là sẽ rất buồn cười nếu thấy Namjoon trở nên bối rối.” Yoongi cười và nghiêng về sau để tự cởi quần áo cho mình. Tay cậu dạo quanh khắp cơ thể Seokjin, chạm vào vùng da mịn màng ấy nhiều nhất có thể.

Namjoon thậm chí còn chuẩn bị cả ‘đồ bảo hộ’ và gel bôi trơn trên chiếc bàn bên cạnh và Yoongi hy vọng rằng cậu ta sẽ đặt chúng qua mạng thay vì cố gắng làm mấy chuyện ngu ngốc như mua nó ở cửa hàng tiện lợi. “Em muốn anh,” Yoongi thầm thì, áp trán của họ lại gần nhau và đẩy Seokjin vào một nụ hôn nóng bỏng. “Chết tiệt, em cần anh.”

Seokjin chỉ gật đầu trả lời, tay anh nắm chặt lấy cổ tay Yoongi. Yoongi nặn bôi trơn ra lòng bàn tay – họ đã không làm chuyện này lâu rồi vậy nên Seokjin dĩ nhiên phải cần chuẩn bị kỹ lưỡng trước – hài lòng cọ xát những ngón tay với nhau để chắc chắn rằng cậu không đẩy thứ gì quá lạnh vào trong Seokjin.

Seokjin mở rộng chân mình sẵn sàng và Yoongi hôn vào đùi trong của anh trước khi cho một ngón tay vào. “Cứ nói em nếu đau nhé.”

“Yoongi, chúng ta đã từng làm cách đây lâu rồi mà.” Seokjin đảo mắt, nhưng Yoongi nhấn mạnh vào tuyến tiền liệt của anh và thành công khiến những từ ngữ cuối câu ngân lên thành tiếng rên rỉ cao vút. Yoongi luôn thích những tiếng rên do Seokjin phát ra. Cậu dành một ít thời gian cho ngón tay đầu tiên trước khi cho ngón thứ hai vào, nới rộng vách nhỏ bên trong và khiến Seokjin thở dốc dưới thân cậu.

Cứ như thế, Seokjin thở ra đầy thỏa mãn khi Yoongi cho ngón thứ ba vào, đẩy vào và ra để chắn chắn Seokjin vẫn ổn. Yoongi biết rằng Seokjin thỉnh thoảng vẫn thích như thế khi mà Yoongi chỉ dùng ngón tay mà khiến anh lên đỉnh, nhưng bây giờ thì cả hai người họ quá bất cần cho những kích thích kiểu đó. Cậu vụng về với tới chiếc bao cao su trên bàn và thành công mang nó vào. “Sẵn sàng chưa ?”

Seokjin vòng chân quanh người Yoongi. “Đó thực sự là một câu hỏi đáng để hỏi bạn trai khi mà bị cấm dục tới những ba tháng đó hả ?”

Yoongi cười bởi vì Seokjin cũng đong đếm từng ngày đến chán nản như cậu, cậu hôn phớt lên môi anh trước khi chầm chậm đẩy nó vào trong anh. Seokjin thở dốc, nắm chặt lấy vai Yoongi một cách căng thẳng. “Chậm thôi nhé ?”

“Cũng đã lâu rồi,” Seokjin nhẹ nhàng thừa nhận, nghe rõ rừng tiếng thở. “Cứ chậm lại một chút.” Seokjin siết chặt quanh cậu – chặt hơn nhưng gì Yoongi từng nhớ, thì cũng đã một khoảng thời gian trôi qua kể từ lần cuối của họ. Seokjin hơi run lên khi Yoongi hôn lên xương quai xanh của anh, nhưng lại khúc khích cười khi Yoongi vuốt ve xương quai xanh của cậu ấy. Nụ cười làm anh thắt chặt hơn quanh thằng nhỏ của cậu, chỉ một chút thôi và Yoongi bắt đầu gặm nhấm môi dưới đầy đặn của Seokjin. “Chúa ơi, anh nhớ cảm giác này,” Seokjin thì thầm và rùng mình vì điều gì đó mà anh hy vọng nó là sự sung sướng. “Anh nhớ cảm giác được lấp đầy bởi em.”

Yoongi gầm nhẹ. “Chết tiệt, hyung,  fuck.” Cậu nắm chặt hông Seokjin và bắt đầu di chuyển, ban đầu chậm rãi và bắt đầu nhanh dần, nhưng Seokjin đột nhiên dừng cậu lại. “Sao thế ?” Seokjin không nhìn vào cậu mà ngay lập tức nhìn vào thứ cạnh ngay sau mắt cậu. Tai cậu. Bên tai bị đau của cậu.

“Em không được phép di chuyển nhiều nữa,” Seokjin nói nhỏ, giọng gần như đe dọa.

“Không sao mà–”

“Có sao đấy.” Seokjin đẩy Yoongi ra và cậu nhìn chằm chằm vào anh. “Đừng lo lắng nữa, đồ ngốc. Em cần làm chuyện này nhiều như anh muốn vậy đó.” Anh cẩn thận đẩy cậu ra cho đến khi Yoongi rút ra khỏi anh, và đẩy Yoongi nằm xuống gối. Anh cầm dương vật của Yoongi trong tay, mở rộng hai chân bên hông cậu và bắt đầu cẩn thận hạ thấp mình trên cậu.

Yoongi rít lên khi Seokjin đâm nó vào bản thân trong khi bắp đùi còn đang run rẩy. “Hyung, anh ghét tư thế này mà. Anh nói với em rằng nó quá sâu và làm anh đau mà.”

“Yeah, đúng đó,” Seokjin thở ra, nghiêng người về phía trước và nhẹ run lên, “Anh không muốn làm tai em phải đau nữa.” Anh chống tay lên bụng Yoongi và bắt đầu chậm rãi di chuyển. Anh tiếp tục nắm chặt tay trên bụng cậu, rồi sau đó lại dùng một tay xoa xoa bụng như sợ cậu đau.

Yoongi chàu mày và nắm lấy tay Seokjin. Cậu biết Seokjin sẽ không chịu dừng lại ở đây, vậy nên cậu kéo Seokjin lại thấp hơn. “Cúi thấp xuống nào. Thả lỏng trên người em đi.” Seokjin chậm rãi làm theo giống như sợ anh làm quá nhanh vậy, và Yoongi nhấn một nụ hôn vào má anh. Kéo tay anh lại gần hơn nữa, cậu nắm chặt bên phải mông anh, và bắt đầu chỉ dẫn anh chuyển động. “Tốt hơn chưa ?”

“Oh, chúa ơi, Yoongi,” Seokjin thầm thì, nhích người lên một chút để có thể ôm trọn lấy bờ vai của Yoongi. Anh run lên khi Yoongi chậm rãi di chuyển vào anh, hướng dẫn anh lên xuống cho đến khi Seokjin có thể tự di chuyển hông mình, rên rỉ trong bờ vai Yoongi. Yoongi thúc mạnh lên chỗ này và chỗ kia khiến Seokjin khóc thét. Nó không có vẻ cuồng nhiệt như những lần trước, nhưng Yoongi đã thấy mình làm đùi Seokjin xuất hiện vài vết bầm tím. Seokjin có vẻ nhận thấy điều tương tự bởi vì vòng tay anh trên vai cậu đang siết chặt hơn và anh thì thầm, “Yoongi, anh sắp–”

Yoongi rít lên, “Em cũng vậy.” Cái nắm tay của cậu trên người Seokjin càng chặt hơn và cậu nhận thấy Seokjin cũng trở nên khít hơn trước khi cậu cảm nhận được sự ẩm ướt giữa họ. Cậu rên lên và cắn chặt răng trên vai Seokjin, tự ý thức được rằng anh sẽ mặc áo tay dài khi trình diễn, và tự giải phóng mình. Yoongi rên rỉ, ngả đầu ra sau và xoa dịu những vết bầm tím tạo ra trên da Seokjin khi cậu thúc sâu vào anh. “Thường thì cần phải lâu hơn nữa rồi mới kết thúc chứ không phải thế này. Em quên mất là anh sẽ nóng bỏng như thế nào khi lên đỉnh mà không cần chạm vào nó.”

Seokjin cười, thở dốc và ra vẻ quyến rũ cho sự tuyệt vời của mình. “Cũng lâu rồi mà. Chết tiệt, khó ngửi quá. Anh cần phải dậy nhưng chân anh vẫn còn run quá.”

“Mm,” Yoongi đáp lại, trườn tay cậu vào giữa họ và nâng niu ‘cậu em’ của Seokjin trong tay. “Anh vẫn còn cứng này.”

“Và nhạy cảm nữa. Anh vừa mới ra, chết tiệt, đừng–” Phần còn lại trong câu nói của Seokjin bị ngắt quãng trong tiếng rên của anh. Yoongi tiếp tục giữ những cái đụng chạm nhẹ nhàng, dịu dàng, vuốt ve trêu chọc đầu khấc và chạy dài những ngón tay xuống chiều dài của anh. Seokjin rên rỉ và cứ bồn chồn không yên. Sự bồn chồn của anh làm máu dồn ngược xuống giữa hai chân Yoongi, mặc dù tại thời điểm đó Yoongi không nghĩ rằng nó sẽ tốn nhiều thời gian đến thế. Cả hai người họ đã không làm tình quá lâu rồi.

Seokjin rên rỉ và thở dốc vào tai Yoongi, và Yoongi mỉm cười. “Anh thích sao ? Anh thích được lấp đầy bởi dương vật của em hả ? Chúng ta mới làm tình và giờ anh lại khiến em cương lên nữa rồi. Anh nghĩ anh có thể bắn lần nữa không ? Em chỉ vừa mới chạm vào anh thôi mà nhìn anh cứng lên như thế nào rồi.” Seokjin càng siết lấy cậu chặt hơn và Yoongi biết anh sắp rồi. Cậu cố nén lại nụ cười. “Hyung, trước khi chúng ta tiến xa hơn, em cần một cái bao mới.”

Seokjin kêu lên. “Cái gì, thật à ? Bây giờ á ? Chết tiệt, em làm vậy là có mục đích, đồ đáng ghét.” Anh nhìn lên và khó chịu. Yoongi sẽ cũng như vậy thôi, nếu Seokjin chỉ đưa cậu lên đỉnh cực khoái và rồi bỏ rơi cậu. Nhưng Yoongi có ý hay và Seokjin càu nhàu nhấc mình lên, Yoongi nắm chặt lấy hông Seokjin và nhấc anh lên xuống một cách chậm rãi.

Khi Seokjin trượt khỏi Yoongi chỉ đủ để đầu khấc của cậu bên trong, Yoongi nắm chặt lấy Seokjin mà nhấn mạnh xuống, sử dụng hết vốn kinh nghiệm tình trường lâu dài của mình để chắc chắn rằng một phát đâm trúng vào tuyến tiền liệt của anh.

Lưng Seokjin cong lên, miệng thốt ra tiếng hét chưa từng có. Tinh dịch bắn trúng bụng Yoongi, tay thắt lại trên ngực cậu và Yoongi trườn lên đỡ Seokjin trước khi anh ngã xuống, “Không thể nào,” Yoongi lầm bầm, vươn tới đỡ đầu Seokjin. Mắt anh nhắm nghiền. Cậu cười trong nghi ngờ – cậu không nghĩ rằng mình có thể hạ gục Seokjin chỉ với cú đó.

Cậu lật người anh lại và Seokjin nằm trên giường, cậu nhích người ra khỏi Seokjin, buộc lại và vứt bao cao su vào thùng rác và với lấy khăn giấy để lau người cho Seokjin. Cậu phải chắc chắn rằng Seokjin không bị tổn thương hay gì khác vì cú thúc mạnh bạo đó, nhưng có vẻ như Seokjin chỉ đang ngủ thôi thì phải.

Không mất nhiều thời gian lắm sau khi Seokjin tỉnh giấc – một tiếng, tối đa là thế – và anh nhìn chằm chằm vào Yoongi. “Anh đã ngất đi hả ?”

“Yup. Chắc được một tiếng rồi đó.”

“Từ khi em đâm lút cán anh đó hả ?”

“Yeah.” Yoongi cười và xoa bóp eo cho anh. “Anh không bị đau ở đâu phải không ?” Seokjin gật đầu và trở mình để có thể gần Yoongi hơn. Yoongi cười thầm, “Cảm giác rất tốt khi nó quá sức chịu đựng của anh không, huh.”

Seokjin thở dài. “Chết tiệt, Yoongi. Anh thậm chí còn không biết– Thỉnh thoảng anh cũng cần em làm lại như thế. Chỉ khi nào anh không mong chờ ấy.” Anh nhích người một chút để có thể với tới Yoongi và họ hôn nhau, nhẹ nhàng mềm mại hôn phớt lên môi nhau cho đến khi Yoongi lao vào cổ Seokjin và kéo anh vào một nụ hôn khác sâu hơn. Seokjin thì thầm, “Anh vẫn cần phải tập nhảy vào ngày mai. Chúng ta phải tập luyện cho ngày 26 tới.”

Yoongi chỉ ngân nga vài tiếng trả lời. Cậu với lấy hai chiếc bao cao su trên bàn và đeo một cái cho Seokjin trước khi lật người anh lại. “Dọn cho nhanh,” cậu giải thích, khi Seokjin có vẻ muốn từ chối. Seokjin đảo mắt phản hồi. Cậu đặt một cái gối dưới hông Seokjin để có điểm tựa tốt hơn và đeo bao cho bản thân mình trước khi hòa mình vào trong Seokjin. Seokjin rên rỉ khi bị đâm vào và Yoongi liếm nhẹ lên vai anh.

Seokjin quay lại nhìn cậu. “Em không được phép di chuyển nhiều. Tai của em.”

“Em chỉ di chuyển thân dưới thôi. Yên tâm đi.” Yoongi giữ một tay trên eo Seokjin và thả một tay ra để có thể đan chặt những ngón tay mình với tay của anh. Seokjin đang nắm chặt ga trải giưởng ở dưới thân nhưng thả lỏng một tay để Yoongi có thể giữ chặt tay họ lại với nhau. “Thật tuyệt vời khi ở bên trong anh,” cậu lầm bầm, nhấm nháp trên vành tai của Seokjin và mỉm cười khi thấy tai Seokjin đỏ lên. Thật rất khó di chuyển khi ở vị trí như này – đặc biệt là vì Yoongi bị bắt phải cẩn thận với cái tai của cậu – nhưng Yoongi cũng không vội. Sự tuyệt vọng lúc ban đầu đã được ngăn chặn, Yoongi từ từ đảo hông mình để dỗ ngọt một vài tiếng rên rỉ thoát ra từ môi Seokjin.

Cậu có thể dùng lực để đâm sâu hơn một chút vào trong anh và Seokjin vặn vẹo dưới thân cậu, tay nắm chặt ga giường. Yoongi hôn xuống cổ Seokjin, gặm nhấm tai anh và nâng hông anh lên một chút để cậu có thể rút nó ra và sau đó đâm thật sâu trở lại đó. “Yoongi,” Seokjin thở ra, rên rỉ một chút và uốn éo hông mình.

“Em nghe, babe. Em đây.” Yoongi trụ cả thân mình lên đầu gối để có lực đẩy tốt hơn. Khi Seokjin hoàn toàn trở nên bị khiêu gợi và khổ sở, anh vẫn cằn nhằn về tai cậu và đừng làm đau nó quá nhiều, nhưng Yoongi đang hứng tình, Seokjin đang hứng tình và giờ đây hai người họ nên dành thời gian chăm sóc cho nhau. Yoongi ra vào ngày càng nhanh và Seokjin rít lên trong tấm chăn, mạnh dạn nâng hông mình lên đón nhận từng đợt đâm vào của Yoongi.

Seokjin bắn ra với tiếng rên đến khàn cổ họng, gắt gao siết chặt tay Yoongi và lỗ nhỏ tàn nhẫn thắt chặt quanh dương vật cậu, và Yoongi cũng bắn, cùng với tiếng hét của bản thân. Cậu ngã người lên Seokjin và xoa bóp cho Seokjin những chỗ đang run rẩy. “Tai của em.” Seokjin nói nhỏ.

“Tình dục vẫn quan trọng hơn chứ,” Yoongi càu nhàu, và Seokjin thì cười không ra hơi. “Em ổn mà.” Yoongi rút ra và nhanh chóng lau chùi cho cả hai. Cậu quay người lại để Seokjin có thể rúc vào người cậu. Cậu ôm eo Seokjin và hít một hơi thật sâu từ mọi thứ của Seokjin. “Em đã không nhận ra rằng em cần nó nhiều như thế nào. Ý em là, yeah, em đã rất hứng tình, nhưng em vẫn cần anh rất nhiều.”

Seokjin lười nhác mỉm cười và nhấn môi họ lại với nhau. Nụ hôn trở nên luộm thuộm, lười nhác, và là tất cả những gì Yoongi cần. Seokjin tiếp tục gặm nhấm đôi môi Yoongi và Yoongi mỉm cười, ôm lấy eo Seokjin chặt hơn, kéo mạnh về phía cậu và hôn lên từng chỗ trên khuôn mặt Seokjin mà cậu có thể vươn tới. “Anh yêu em, Yoongi.” Seokjin thở ra một hơi hạnh phúc.

“Anh yêu ‘thằng nhóc’ của em thì có.” Yoongi trêu chọc.

Seokjin đánh lên vai cậu, nhưng không đủ mạnh để làm cậu đau. “Tất nhiên, đó cũng là một phần quan trọng đó.” Seokjin lớn tiếng cười và rúc vào sâu hơn vào Yoongi. “Nhưng anh vẫn sẽ yêu em thậm chí khi em không có nó. Chúng ta sẽ làm tình bằng đồ chơi tình dục. Anh đoán là thế.”

Yoongi cười vì điều đó và siết chặt từ hai bên Seokjin cho đến khi Seokjin bật ra tiếng cười khúc khích cao độ mà Yoongi rất yêu thích. Cả hai đều không mặc gì và mồ hôi thấm đẫm vì làm tình, bề bộn với mớ chăn mềm mại và nhiệt độ vừa phải trong phòng khách sạn. Cậu thở ra, áp trán hai người lại và xoa xoa hai cánh mũi với nhau. “Em yêu anh. Giáng Sinh vui vẻ, hyung.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net