𝗰𝗵𝗮𝗽𝘁𝗲𝗿. 𝟭

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Câu lạc bộ của chúng ta sẽ tiếp đón các thành viên mới vào tuần tới đấy nhé!", trưởng câu lạc bộ thiên văn học của trường đại học hào hứng thông báo.

"Lại tới nữa rồi", Jungmo nghĩ thầm, anh viết nghuệch ngoạc vài chữ vào tờ giấy trước mặt. Đây là năm thứ hai anh tham gia câu lạc bộ, việc tiếp đón các thành viên mới mỗi mộy học kỳ đã trở thành thường lệ. Mặc dù có chút hào hứng khi được nhìn thấy thêm thêm vài gương mặt mới, nhưng điều này cũng đồng nghĩa với việc anh sẽ cảm thấy căng thẳng hơn bởi tính cách hướng nội của mình.

Kín đáo và ít nói, anh không xem mình như một thành viên nổi bật trong câu lạc bộ. Anh chỉ ở đó, đóng góp từ bên lề.

"Háo hức quá đi, em không có chờ được tới lúc được gặp họ đâu", Wonjin, có lẽ là một trong những đứa trẻ hướng ngoại nhất mà Jungmo từng gặp. Cậu siết chặt tay đầy phấn khích và huých vào Jungmo một cách trẻ con. Jungmo chỉ mỉm cười đáp lại và không nói thêm gì.

Đôi khi Jungmo tự hỏi làm thế nào mà anh và Wonjin lại trở nên thân thiết được với nhau trong khi tính cách của hai người hoàn toàn trái ngược nhau như thế. Nhưng dù vậy, anh vẫn cảm thấy rất vui vì sự hiện diện của cậu trong câu lạc bộ khiến anh cảm thấy thoải mái.

Wonjin bĩu môi trước phản ứng của Jungmo và thúc vào vai anh một cái nữa, "Cũng tới lúc anh phải bước ra khỏi cái vỏ bọc cứng nhắc đó rồi đó, em nghe nói sắp tới họ sẽ cho bọn mình một nhiệm vụ và bọn mình phải bắt cặp với nhau đó".

Jungmo nhìn chằm chằm vào Wonjin và trả lời một cách nghe có vẻ như là đùa cợt, "Tới lúc đó chắc anh chỉ có thể bắt cặp được với cậu thôi".

Wonjin thở dài, lắc đầu và trả lời, "Tin xấu cho anh là tất cả bọn mình sẽ được ghép đôi với mấy đứa thành viên mới đó". Rồi cậu bật cười khúc khích khi thấy phản ứng của Jungmo.

Có chút lo lắng, Jungmo vùi tay ôm mặt và thở dài.

Có lẽ Wonjin đã đúng. Đã đến lúc anh cần phải bước ra khỏi cái vỏ ốc của mình, vì anh không thể cứ như thế này mãi được.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net