trải nghiệm sinh nở

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Link gốc: https://liaomeiqing52170.lofter.com/post/4bb9a432_1cce12a5b?fbclid=IwAR08YVNwzV1L_Uu-4U6q3uKJDqXbRXX697Ab5aE_PwJ9HAE18AvuFUIX03Q

=================

Bệnh viện Phụ nữ và Trẻ em Thế kỷ Mới Bắc Kinh.

"Aaaaaaaa!" Có tiếng hét vang lên từ phòng trải nghiệm.

Mã Gia Kỳ đang đợi ở bên ngoài nghe thấy tiếng kêu thảm thiết như vậy, cơ thể nhất thời run lên.

"Mã ca, làm sao vậy?" Trương Chân Nguyên để ý hành động của Mã Gia Kỳ.

"Chân... Nguyên, anh không đi... có được không, đáng sợ quá!", giọng Mã Gia Kỳ run rẩy vì sợ hãi.

"Được chứ, bất quá, cậu chắc chưa Tiểu Hỏa Sài? Không phải cậu nói muốn tới đây trải nghiệm một chút sao, đã vào đến đây rồi, nếu bây giờ trở về, cậu không hối hận sao?" Đinh Trình Hâm nghiêm túc nói.

"Ừm..." Mã Gia Kỳ có hơi do dự.

Mã Gia Kỳ: ừ... Đinh nhi nói đúng, bây giờ quay về thì tiếc thật, nhưng mà thật sự rất đáng sợ.

Y tá hét lên: "Tiếp theo."

Mã Gia Kỳ sau khi nghe xong, hoảng sợ nhìn về phía phòng trải nghiệm, nhưng không dám đi vào.

"Mã ca, đừng sợ, tụi em vào cùng với anh." Hạ Tuấn Lâm an ủi.

"Đúng vậy, Tiểu Mã ca đừng sợ, Tiểu Tống lão sư bảo vệ anh."

"Mã ca, không sao mà, anh vào trải nghiệm thử, nếu anh không muốn sinh thì chúng ta không sinh nữa." Nghiêm Hạo Tường ngang ngược nói.

Mã Gia Kỳ bị bọn họ thuyết phục, cuối cùng cũng bước vào phòng trải nghiệm.

Hảo gia hỏa, người ngoài không biết nghe xong còn tưởng Mã Gia Kỳ sắp sinh thật.

Mã Gia Kỳ và những người khác đi vào, nhìn thấy các thiết bị công nghệ cao, ánh mắt tràn đầy sự tò mò, giống như đã mở ra một thế giới mới.

Bác sĩ hỏi: "Xin chào, ai là người muốn trải nghiệm?"

"Em... là em." Mã Gia Kỳ cả người đều run rẩy.

"Đừng sợ, đến, nằm lên giường đi." Bác sĩ nhẹ nhàng nói.

Mã Gia Kỳ nơm nớp lo sợ nằm lên giường bệnh, sau khi sắp xếp xong thiết bị liền bắt đầu.

Đinh Trình Hâm nắm chặt tay Mã Gia Kỳ, lo lắng nhìn anh.

"Mã ca, nếu đau quá phải nói với tụi em, tụi em sẽ cho ngừng lại, được không?", Trương Chân Nguyên dịu dàng nói.

Mã Gia Kỳ gật đầu.

"Tiểu Mã ca, đừng sợ, em ở bên cạnh anh, nếu thật sự quá đau anh cứ la lên." Tống Á Hiên nói.

"Mã ca, hiện tại có đau không?" Hạ Tuấn Lâm lo lắng hỏi.

"Hiện tại không có cảm giác, vẫn ổn." Mã Gia Kỳ trả lời.

"Mã ca, không cần lo lắng, em ở bên cạnh anh." Nghiêm Hạo Tường nói.

"Mã ca, nếu bị đau anh phải la lên nha." Lưu Diệu Văn nói.

Cấp độ một.

Mã Gia Kỳ cảm thấy bụng hơi đau nên muốn đưa tay kiểm tra.

Đinh Trình Hâm nhìn thấy, tự tay giúp Mã Gia Kỳ xoa bụng: "Tiểu Hỏa Sài, như vậy có đỡ hơn không?"

"Tốt hơn nhiều, cảm ơn Đinh nhi." Mã Gia Kỳ ôn hòa nói.

Cấp độ hai.

Mã Gia Kỳ cảm giác bụng đặc biệt đau, vẻ mặt có chút chật vật.

Trương Chân Nguyên nắm tay Mã Gia Kỳ dịu dàng nói, "Mã ca, vẫn ổn chứ, có muốn dừng lại không?"

"Không sao, Chân Nguyên, vẫn ổn, anh sẽ kiên trì."

Cấp độ ba.

Mã Gia Kỳ đau đến mức trán bắt đầu đổ mồ hôi, cả người run lên.

Tống Á Hiên đau lòng nhìn Tiểu Mã ca nhà mình, chạy vào nhà vệ sinh lấy khăn lau mồ hôi trên trán anh.

"Tiểu Mã ca, hay là thôi đi, bọn mình đừng sinh nữa có được hay không?" Tống Á Hiên đau lòng nói.

"Không sao mà, Á Hiên, anh vẫn còn kiên trì được."

"Tiểu Mã ca, vậy anh cứ tiếp tục, nếu thật sự không ổn liền nói với em, tụi mình không sinh nữa."

Mã Gia Kỳ gật gật đầu.


Cấp độ bốn.

Mã Gia Kỳ cảm giác cả cơ thể đều vô cùng đau, sắp không quản lý được biểu cảm.

"Mã ca, hay là tụi em nhấn nút nha, coi như xong rồi đi, đừng thử nữa." Hạ Tuấn Lâm nhìn thấy Mã Gia Kỳ khó chịu như vậy, trong lòng cũng khó chịu theo.

"Không sao, trước tiên đừng ấn, anh còn có thể kiên trì." Mã Gia Kỳ tuy đau đến không chịu được nhưng vẫn muốn tiếp tục.

Sáu người kia nhìn thấy Mã Gia Kỳ như vậy vô cùng đau lòng, thầm nghĩ, về sau không để Mã Gia Kỳ khó chịu như vậy, không thể để Mã Gia Kỳ đau như vậy, cũng không để Mã Gia Kỳ bị thương lần nào nữa, đây là lần cuối cùng.

Cấp độ năm.

"A!" Mã Gia Kỳ nhịn không được kêu một tiếng, cảm giác như xương sườn như bị gãy.

Sáu người nghe thấy Mã Gia Kỳ hét lên, trái tim như muốn rớt khỏi lồng ngực, vô cùng đau đớn.

"Không sinh nữa, không sinh nữa, không thử nữa, không thử nữa." Nghiêm Hạo Tường đau lòng vội nói.

Nhưng Mã Gia Kỳ vẫn muốn hoàn thành.

"Mã ca, không sinh nữa, tụi mình không sinh nữa, nha anh?" Nghiêm Hạo Tường nghẹn ngào nói.

"Không sao đâu, Tường ca, anh còn kiên trì được." Mã Gia Kỳ an ủi Nghiêm Hạo Tường để cậu yên tâm.

Nghiêm Hạo Tường nắm chặt tay Mã Gia Kỳ, đau lòng nhìn anh.

Cấp độ sáu.

Toàn thân Mã Gia Kỳ đau đến mức tê liệt, sắc mặt có chút tái nhợt.

Lưu Diệu Văn nhìn Mã Gia Kỳ như vậy, đau lòng muốn khóc hết nước mắt nhưng không biết nói gì, chỉ có thể im lặng ở bên cạnh anh.

Mã Gia Kỳ ý thức được Lưu Diệu Văn đang ở bên cạnh, liền nhìn cậu một cái để cậu an tâm.

Lưu Diệu Văn cũng nhìn vào mắt Mã Gia Kỳ, dịu dàng hôn lên tay anh.

Cấp độ bảy.

Mã Gia Kỳ cảm giác như có dòng điện chạy khắp cơ thể, tim đập rất nhanh, đầu óc choáng váng.

Đinh Trình Hâm dịu dàng nhìn Mã Gia Kỳ, lặng lẽ ở bên cạnh anh.

Trương Chân Nguyên nắm tay trái của Mã Gia Kỳ, muốn xoa dịu anh một chút.

Tống Á Hiên nhẹ nhàng giúp Mã Gia Kỳ lau mồ hôi lạnh trên trán.

Hạ Tuấn Lâm vẫn giữ chặt cái nút kia, sợ lỡ như Mã Gia Kỳ không chịu được nữa có thể nhanh chóng ấn nút.

Nghiêm Hạo Tường vẫn luôn cùng Mã Gia Kỳ nói chuyện, giúp anh thả lỏng.

Lưu Diệu Văn nắm lấy tay phải của Mã Gia Kỳ để tiếp thêm sức mạnh cho anh.

Mã Gia Kỳ được những người anh em bầu bạn, kiên trì đến khi sinh nở thành công.

Sau khi kết thúc, mọi người nhanh chóng tháo bỏ thiết bị trên người Mã Gia Kỳ, ôm chặt lấy anh.

"Tiểu Hỏa Sài, cậu giỏi quá, cậu yên tâm, sau này nếu cậu nói không sinh tụi mình sẽ không sinh, cậu quá vất vả rồi." Đinh Trình Hâm sủng nịch nói.

"Mã ca, vất vả rồi, nhưng anh thật giỏi!" Trương Chân Nguyên giơ ngón cái.

"Tiểu Mã ca, thật là lợi hại!" Tống Á Hiên nói với vẻ mặt sùng bái.

"Mã ca, trâu bò, thật sự trâu bò, sao anh có thể trâu bò như vậy, anh là người trâu bò nhất thế giới." Hạ Tuấn Lâm tâng bốc.

"Mã ca, vất vả rồi, sau này anh không muốn sinh thì tụi mình sẽ không sinh, em không muốn anh vất vả như vậy." Nghiêm Hạo Tường tri kỷ nói.

"Mã ca, thật sự quá vất vả rồi." Lưu Diệu Văn đau lòng nói.

"Ai nha, sinh được một đôi long phượng thai, từ giờ sẽ gọi là Đinh Hâm và Đinh Linh. Con trai con gái ngoan, ta là ba của hai đứa nè." Kỹ năng diễn xuất của Đinh Trình Hâm đột nhiên bùng nổ, vẻ mặt nghiêm túc nói.

"Gì cơ? Theo họ Trương, tên Trương Hoa và Trương Can, em mới là ba của tụi nhỏ."

"Hahaha, Trương ca, anh đặt tên kiểu gì mà lung tung vậy? Theo họ em mới đúng, tên Tống Vãn Khánh và Tống Minh Trí."

"Mấy người cũng sai rồi, theo họ em mới đúng, tên Hạ Thạch Ngật và Hạ Tâm Kỳ, vậy mới dễ nghe."

"Mọi người đứng qua một bên hết đi, theo họ em, tên Nghiêm Hảo Hương và Nghiêm Tam Bách, nghe hay biết bao nhiêu."

"Khó nghe như vậy, anh dẹp giùm em, theo họ em, tên Lưu Cường và Lưu Diệu Lan, nghe thử xem mấy tên này có phải rất hay không!"

"Mấy đứa đi qua một bên hết đi, là anh đề ra trước, nên theo họ anh." Đinh Trình Hâm tuyên bố chủ quyền.

"Mắc gì? Theo họ em, họ của em mới dễ nghe." Trương Chân Nguyên không chịu thua.

"Theo họ em, theo họ Tống của em."

"Họ Hạ dễ nghe, theo họ em."

"Tên em đặt dễ nghe, theo họ em mới đúng."

"Tên anh đặt xấu quá trời, đừng nói lung tung, theo họ em."

Mã Gia Kỳ bất lực nhìn nhóm anh em đang diễn kịch.

Trong phòng trải nghiệm còn có một vị bác sĩ, lúc này vị bác sĩ ấy lặng lẽ quan sát mấy đứa nhỏ đang luyên thuyên.

Bác sĩ: Ôi mẹ ơi, đời này ta chưa từng cảm thấy câm nín như thế, một đám con trai còn ồn ào đến vậy, thật biết diễn kịch, chưa từng nghĩ còn có thể đùa giỡn kiểu này.

===============

Không biết mọi người sao chứ mình thấy tên em Nghiêm đặt ba chấm nhất ấy =))))) Cái gì mà Nghiêm ba trăm, cái chấp niệm ba trăm tệ của ẻm thật sự ...

Mình thích cái tên mà em Hạ đặt, Hạ Tâm Kỳ - chữ Kỳ trong tên của Gia Kỳ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net