2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn đang chăm chú nhìn hai người giao đấu, thì thấy Cung Viễn Chủy từ xa ném tới một thứ gì đó, nổ tung giữa những tân nương, nhất thời khói màu vàng nhạt lan tỏa khắp hành lang.

Bạn nhìn màu khói quen thuộc và mùi hương quen thuộc, cũng như những đốm đỏ dần lan ra trên mu bàn tay, nhẹ nhàng cụp mắt xuống.

Đây là loại thuốc độc phổ biến nhất trong Vô Phong, nhưng vì bạn thường xuyên ngâm mình trong thuốc độc nên đã sớm có khả năng kháng thuốc.

Vì vậy bạn đành âm thầm vận công thúc đẩy độc tố trong cơ thể, khiến các triệu chứng đốm đỏ trên mu bàn tay giống với người khác.

"Cung Viễn Chủy, bọn họ đều là những tân nương được chọn, ngươi làm vậy chẳng phải là quá bất chấp hậu quả sao" Trận chiến này như thế hòa nhau.

Bạn nhìn người thị vệ cuối cùng đã tách hai người ra, nheo mắt lại, người thị vệ này không đơn giản.

Mặc dù bạn đã rời khỏi Vô Phong và muốn làm một con cá mặn, nhưng bạn lại rất thích khám phá bí mật, chẳng hạn như bí mật của Vô Phong hay bí mật của Cung Môn.

"Quả nhiên là Vũ công tử thương hoa tiếc ngọc nhất, nhưng trong số họ có thích khách Vô Phong trà trộn vào, thì nên xử tử hết"

Cung Viễn Chủy nói xong thì nhìn quanh, vô tình chạm mắt với bạn.

Mặc dù bạn rất quan tâm đến Cung Viễn Chủy, nhưng cũng hiểu rằng lúc này quá nổi bật không phải là điều tốt, vì vậy bạn nhanh chóng cúi đâu, dùng bàn tay đầy đốm đỏ nhẹ nhàng che miệng và ho khan.

Động tác cúi đầu của bạn quá nhanh, không hề chú ý đến ánh mắt của Cung Viễn Chủy dừng lại trên tay bạn.

"Bọn họ đã trúng độc, nếu không có thuốc giải của ta, thì ngoan ngoãn chờ chết đi."

Bạn nghe câu này mà suýt bật cười, loại độc này tuy nhìn có vẻ đáng sợ nhưng thực sự không nguy hiểm như Cung Viễn Chủy nói.

Độc của Hồng Xạ kỵ nhất là vận công, đây cũng là nguyên nhân khiến bạn vừa vận công bức độc tố ra ngoài.

Chỉ cần không vận công, hoàn toàn có thể đợi đến khi chế ra thuốc giải.

Bạn lén nhìn Cung Viễn Chủy đang đứng bên cạnh, trong lòng nghĩ: Đứa trẻ này cũng khá giỏi hù dọa người khác.

Nhưng đáng tiếc là có vẻ như có một thích khách không hiểu rõ loại độc này, bạn nhìn rõ động tác nàng ta rút trâm cài, nhưng lại bị một thích khách khác kéo xuống cùng với ánh mắt phức tạp của thích khách kia.

Bạn đột nhiên có chút không hiểu nổi hành động lần này của Vô Phong, rõ ràng có thể trực tiếp sắp xếp người lặng lẽ lẻn vào, nhưng lại phải truyền ra tin tức thích khách Vô Phong trà trộn vào hàng tân nương, rõ ràng là càng ít người càng tốt, nhưng Vô Phong lại hận không thể cả đoàn tân nương đều làngười của mình.

Nước cờ này của Vô Phong thật thú vị.

Bạn nhìn cảnh náo loạn trước mắt, cuối cùng kết thúc bằng việc Cung Hóan Vũ, thiếu chủ hiện tại của Cung Môn, người thừa kế tương lai, bắt đi một tên sát thủ của Vô Phong.

Bạn chuẩn bị rời đi cùng những thị vệ khác, nhưng lại nghe thấy giọng nói của Cung Viễn Chủy từ phía sau "Tân nương kia, đứng lại."

Bạn trực giác rằng Cung Viễn Chủy đang gọi mình, nhưng trước mặt có nhiều tân nương như vậy, nếu mình không để ý đến hắn, hắn cũng chẳng làm gì được.

Vì vậy bạn tiếp tục bước đi mà không dừng lại, theo đoàn người.

Nhưng một người phía sau đột nhiên nắm lấy bàn tay đầy mẩn đỏ của bạn.

Cung Viễn Chủy tò mò nhìn tay bạn: "Tại sao triệu chứng trúng độc của ngươi lại nặng hơn những người khác?"

Trong ánh mắt của đứa trẻ có chút phấn khích, hắn thường xuyên tiếp xúc với thuốc độc, đây là lần đầu tiên nhìn thấy người có triệu chứng trúng độc nhanh và nặng như vậy, hắn nhìn chằm chằm vào tay bạn, như thể muốn biết câu trả lời thông qua bàn tay của bạn.

Bạn nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của Cung Hóan Vũ và ánh mắt đau lòng của Cung Tử Vũ, khẽ ho một tiếng: "Từ nhỏ ta đã không khỏe, sức đề kháng kém, thậm chí cả khi bị bệnh thông thường thì triệu chứng cũng nặng hơn những đứa trẻ khác, có lẽ có liên quan đến điều này?"

Mặc dù độc của Hồng Xạ dễ giải, nhưng thực sự rất đau đớn, thể chất của bạn lại rất đặc biệt, khả năng kháng thuốc vừa có lợi vừa có hại, nó có thể giúp bạn chống lại độc tố trong một thời gian, nhưng chỉ cần độc tố bắt đầu phát huy tác dụng thì tốc độ lây lan của độc tố sẽ nhanh hơn nhiều so với những người bình thường khác.

Chỉ chậm trễ một chút như vậy, bạn đã cảm thấy cảm giác bỏng rát ở tay nặng hơn, trước mắt cũng bắt đầu nhìn thấy bóng chồng.

Bạn không nhịn được mà loạng choạng ngã xuống đất, được Cung Viễn Chủy đỡ vào lòng.

Bạn mở mắt, khó chịu nhìn Cung Viễn Chủy: Đứa trẻ này đến bây giờ vẫn không rời mắt khỏi bàn tay đầy mẩn đỏ của mình, yêu đến vậy sao?

"Cung Viễn Chủy, đừng đùa nữa sẽ chết người đấy." Cung Tử Vũ lo lắng nói với Cung Viễn Chủy, ngay cả Cung Hoán Vũ cũng phụ hoa theo.

Còn Cung Viễn Chủy thì quan sát phản ửng trúng độc của bạn, mỉm cười nhẹ, trong mắt là vẻ si mê mà bạn đã từng thấy vô số lần ở Dẫn Độc Cư của Vô Phong: "Thú vị, trúng độc nhanh và nặng hơn người khác, thể chất của người luyện thuốc thương hạng..."

"Cung Viễn Chủy, ngươi điên rồi sao! Nàng ta là tân nương" Cung Tử Vũ nghe thấy lời nói này của Cung Viễn Chủy, giọng nói đầy vẻ không thể tin nổi, giọng điệu hung dữ như thể muốn vặn đầu Cung Viễn Chủy, còn Cung Viễn Chủy thì làm ngơ.

Bạn dần khó chịu không nhìn rõ mọi thứ trước mắt, ngũ tạng lục phủ cũng bị đốt cháy từng cơn đau nhói.

Cung Viễn Chủy nhìn phản ứng của bạn, cũng hiểu được cực hạn của bạn ở đâu, liền lặng lẽ cho bạn uống thuốc giải.

Thuốc giải vào bụng không lâu, bạn liền cảm thấy cảm giác bỏng rát trong cơ thể giảm đi rất nhiều, chỉ là trước mắt vẫn còn nhiều bóng chồng, bạn nghe thấy bên cạnh có người hỏi bạn tên là gì, nhưng bạn lại không nghe ra đó là ai.

"Cẩm Quan Thành... trưởng nữ Nạp Lan gia... Nạp Lan Tĩnh Trúc......"

Nói xong, bạn liền ngã vật ra, ngủ thiếp đi, có cơ hội tốt như vậy mà không ngủ thì thật đáng tiếc.

Nhưng không biết rằng khi bạn ngủ thiếp đi, đã được Cung Viễn Chủy đích thân bế về nữ khách viện, tên của bạn cũng gần như truyền khắp Cung Môn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net