2. Bánh quy chocolate và bơ dâu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trương Gia Nguyên cuối cùng cũng được nghỉ ngơi sau ngày làm việc dài, hơn nữa, còn là vào đêm Thất Tịch. Vì vậy, cậu cùng Châu Kha Vũ quyết định đến trung tâm thương mại để xem phim, đi mua sắm và có một cuộc hẹn hò nho nhỏ. Tuy nhiên, loại chuyện bình thường này, thường đều không diễn ra như mong muốn của hai người bọn họ.

Vậy nên khi Trương Gia Nguyên và Châu Kha Vũ đi vào rạp chiếu phim, lại tình cờ gặp được một cặp đôi khác, họ biết rằng buổi hẹn hò hôm nay chắc sẽ biến thành buổi tụ họp của bốn người. Bốn người bọn họ luôn có một sự ăn ý đến kỳ lạ, tỷ như, mỗi lần gặp phải ở rạp chiếu phim, bọn họ đều sẽ coi cùng một bộ. Lúc đầu bốn người còn rất có cảm tình, quả thật là một nhóm định mệnh đã được chú định là phải làm bạn tốt của nhau, về sau cùng nhau xem 20 bộ phim 18 lần, Châu Kha Vũ và Trương Gia Nguyên liền không chịu nổi nữa. Có loại người nào mà xem phim thôi cũng có thể nhét cơm chó vào mồm người khác thế không! Trừ AK với Lâm Mặc ra thôi nhá! Cho nên ngay lúc Trương Gia Nguyên ở rạp chiếu phim nhìn thấy Lâm Mặc và AK, trong đầu cậu đã tưởng tượng tới cảnh “bỏ trốn” với Châu Kha Vũ. Vừa định kéo Châu Kha Vũ chạy, giọng nói của AK đã phá tan giấc mơ của cậu. “Này, Gia Nguyên, các cậu cũng xem phim à, mau đi lấy vé đi, chúng ta cùng nhau vào.” Cuối cùng Trương Gia Nguyên bị Châu Kha Vũ kéo đi vào.

“Kha Vũ, về sau chúng ta xem phim vào vào đêm khuya đi, nhất định sẽ không gặp phải hai người bọn họ nữa.”

“Được, nếu như em không ở trên đường mà ngủ gục, anh sẽ suy xét một chút."

Bốn người xem phim xong, Châu Kha Vũ lôi kéo Trương Gia Nguyên đang chậm rì rì mà đi tới ở phía sau, muốn bỏ lại đôi tiểu tình lữ ở phía trước. 

Chính là, tất cả mọi người đều biết gặp phải hai người họ, hơn phân nửa đều sẽ không có chuyện tốt gì, mới vừa đi chưa được vài bước, Lâm Mặc đã bị tiệm bánh mới mở bên cạnh rạp chiếu phim hấp dẫn, kéo AK đi vào, nói: “A, cửa hàng mới khai trương này xem ra cũng khá tốt, có muốn thử qua không AK?” AK nhìn thoáng qua, cảm thấy không sai, gật gật đầu. “Được thôi.” Vì thế hai người cùng tiểu tỷ tỷ ở đó thảo luận một phen, cuối cùng tiểu tỷ tỷ nói “Nếu hai cặp đôi đây cùng nhau làm thì có thể giảm 30%.” Hai người vừa nghe, liền nói với Trương Gia Nguyên và Châu Kha Vũ đang đi chậm rì rì ở phía sau “Kha Vũ, Gia Nguyên, mau tới đây, đồ tốt không đợi ai đâu.” Trương Gia Nguyên cùng Châu Kha Vũ lập tức bỏ chạy, AK và Lâm Mặc theo sát hợp lực trói chặt hai người lại kéo tới cửa hàng vừa mới mở kia, Châu Kha Vũ cùng Trương Gia Nguyên sống không còn gì luyến tiếc mà nằm liệt ở trên mặt đất, than thở, “Tại sao tụi mình lại theo chân bọn họ để làm bạn chứ.”

Sau đó, khi AK nói rằng sẽ trả chi phí làm bánh, Trương Gia Nguyên liền nhún vai đứng dậy, mỹ danh nói, “Không có bữa cơm nào là miễn phí” Thế là bốn người bắt đầu công việc làm bánh. Trương Gia Nguyên nhìn chung toàn bộ, không muốn để quần áo của mình bị dính bẩn cùng với Châu Kha Vũ tay chân vụng về làm hỏng bét hết, vậy nên quyết định chỉ làm chocolate dâu tây, mà Lâm Mặc cùng AK thì tính làm bánh quy.

Châu Kha Vũ nhìn một bàn nguyên liệu, liền nóng lòng muốn thử. Trương Gia Nguyên liếc mắt nhìn một cái, lười nhác dựa vào người hắn, dù sao cậu cũng không muốn làm, Kha Vũ làm đồ ngọt rất tốt, vậy nên cậu sẽ phụ trách lười biếng. Vì thế, Trương Gia Nguyên chui vào trong lòng ngực Châu Kha Vũ, cùng anh mặt đối mặt, sau đó đem đầu đặt lên vai anh, Châu Kha Vũ vòng qua cậu bắt đầu đem khối chocolate hòa tan. Trong lúc đợi hòa tan, anh đem dâu tây đi cắt. Lâm ca luôn giữ một thói quen tốt, như mọi khi, cậu đều sẽ không để ý tới hai người đó, bắt đầu làm những việc khác, tuy nhiên, hai người này một loại nghệ thuật và một loại học thuật, họ đã được định sẵn có tiết tấu trái ngược nhau

“Cái này 3g, bơ vàng là 10g….”AK nhìn sách dạy nấu ăn một chút để đem nguyên liệu nấu ăn đo lường, ai ngờ Lâm Mặc vung bàn tay to còn không chờ cậu thấy rõ trực tiếp bỏ vào không ít, "Ai nha, không cần phải chính xác như vậy, không khác biệt lắm là được” AK nhún vai, tùy ý hắn, dù sao đại trượng phu co được giãn được, huống chi đang ở trước mặt Lâm Mặc, Lâm Mặc mân mê cục bộ, bắt đầu tạo hình, nghệ thuật của Lâm Mặc phát huy ở phương diện này ngày càng giống với dáng vẻ tao nhã của AK.

“Trương Gia Nguyên cậu xem, tôi làm cái này có giống AK không!” Lâm Mặc giơ lên một thứ có hình thù giống như một com chim nhỏ, đưa cho Gia Nguyên xem. Trương Gia Nguyên nhìn thoáng qua, “Này không phải con chim sao? Là AK biến dạng? Sao lại từ một con vịt lại biến thành con chim chứ.” Châu Kha Vũ không ngừng được cười, AK vừa nghe xong liền không vui, “Trương Gia Nguyên, cậu im miệng không được sao?” Lâm Mặc trợn mắt, bước tới an ủi AK, “Hai người này không hiểu cái gì là nghệ thuật, cứ mặc kệ họ.”
Vì vậy Lâm Mặc làm mấy chục con chim trông chẳng khác gì vịt.

Châu Kha Vũ đem chocolate hòa tan đổ vào khuôn, sau đó để dâu tây vào, làm xong liền có thể bỏ vào tủ lạnh. Bởi vì có một phiền toái thật lớn còn đang đeo bám trên người, cho nên anh làm mọi việc đều cần phải cẩn thận hết sức.

"Nguyên nhi, nghe lời, em đi ra một chút để anh đem chocolate này bỏ vào tủ lạnh."

"Xong rồi sao? Cho em xem chút."

Trương Gia Nguyên xoay người, vô cùng cẩn thận mà nhìn tác phẩm của Châu Kha Vũ: "Thật đáng yêu, tròn núc ních luôn! Mau mau bỏ vào tủ lạnh đi!"

Sau đó liền nhanh chóng giúp Châu Kha Vũ để vào tủ lạnh. Sau khi đem chocolate bỏ vào tủ lạnh, Châu Kha Vũ cùng Trương Gia Nguyên đến xem tác phẩm của AK với Lâm Mặc.

"Mặc Mặc, cậu làm cái này thành hình của AK rồi, sau này nỡ ăn không?" Trương Gia Nguyên vừa xem vừa nói.

"Ai nói đây là AK? Cái này là chim nhỏ." Lâm Mặc vừa nhào bột vừa nói, "Này, Lâm Mặc lão sư, nhìn xem em làm có đẹp không."

"AK thật lợi hại." Trương Gia Nguyên cùng Châu Kha Vũ cùng lúc đổ mồ hôi hột.

Sau khi trải qua một phen dày vò, thành phẩm của bốn người cuối cùng cũng đại công cáo thành được bỏ vào hộp để mang về. Hai cặp đôi vì muốn biểu đạt tình thâm nghĩa trọng, không chút keo kiệt mà trao đổi thành phẩm của mình. Bốn người họ đương nhiên đã đạt đến trình độ ăn ý cao nhất, hai cặp đôi tách ra ăn cơm, dù sao thì trong những ngày lễ như thế này, thế giới hai người vẫn là tốt nhất.

"Kha Vũ, cái này cho anh."

Trương Gia Nguyên cùng Châu Kha Vũ sau khi cơm nước xong xuôi, ung dung chậm rãi đi về nhà. Trương Gia Nguyên đột nhiên lấy ra một hộp gỗ màu đen đặt vào trong tay Châu Kha Vũ. “Làm sao vậy?” Châu Kha Vũ nhìn cái hộp gỗ trong tay mình tay, mười ngón đan chặt với Trương Gia Nguyên. “Em đã làm món quà này cho anh khi em đang học khoá học vài ngày trước. Anh treo nó lên chìa khoá nhé.”

“Được”
Châu Kha Vũ gật đầu
“Về sau đi đâu cũng đều đem theo.”
Trương Gia Nguyên nghiêm trang nói, Châu Kha Vũ cười cười rồi nhéo mặt cậu “Đã biết, Tiểu Nguyên.” Sau đó hôn cậu một cái “Bảo bối, đêm thất tịch vui vẻ.”

Lâm Mặc cùng AK sau khi cơm nước xong xuôi cũng chầm chậm ung dung mà đi về nhà, Lâm Mặc vừa đi vừa nhảy nhót, nhìn trang trí hai bên đường, lôi kéo AK cho hắn cùng nhìn “AK! Nhanh, xem cái đèn này thật kỹ! Mai mốt em cũng sẽ làm cho anh một cái.” Hai người đùa giỡn với nhau rồi cùng chụp hình ở trên đường, đập đập xuống nền đường. Chơi mệt rồi Lâm Mặc ngồi vào ghế dựa ở ven đường, AK lấy khăn tay ra giúp hắn lau lau mồ hôi trên đầu, Lâm Mặc nhìn hắn, híp mắt lại hôn lên mặt AK một cái, “AK, đêm thất tịch vui vẻ.” “Lâm Mặc lão sư của anh ,em cũng vậy.” AK ném đi khăn tay, dắt tay Lâm Mặc “Đi, chúng ta về nhà thôi.”

“Kha Vũ, anh mau đến ăn một chút chocolate mình làm nè, rất ngọt!”

“AK, anh nhanh thử một miếng bánh quy em làm, thật ngon!”

“Đến đây.”

“Cho anh xem xem tay nghề của Lâm Mặc lão sư nào.”

“A…Châu Kha Vũ, em cho anh ăn chocolate sao anh lại hôn em!”

Trương Gia Nguyên đột nhiên bị Châu Kha Vũ tập kích bất ngờ, mặt liền đỏ lên.

“Lưu Chương, anh làm gì thế…a!” Lâm Mặc thoáng cái không kịp phản ứng, AK liền đè lên người cậu.

“Bảo bối, anh thấy em so với nó còn ngọt hơn.” AK gắt gao đè lấy Lâm Mặc, không cho cậu nhúc nhích.

“A… Kha Vũ…”

“AK! anh nhanh lên!”

Đêm thất tịch này,
Hỉ thước từ khắp nơi quay quần hội tụ.
Con người cùng thượng quan kết nối với nhau.
Ngưu Lang Chức Nữ cuối cùng cũng được gặp nhau.

Còn tình duyên của chúng ta,
Cũng sẽ như sao băng trên ngân hà rộng lớn,
Trải dài vô tận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net