Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Để giới thiệu bản thân Dan Heng một cách ngắn gọn thì có thể ghi là: Một kẻ bị kí ức của kiếp trước bám lấy, kẻ bị trục xuất khỏi quê hương, một người xui xẻo bị Thợ săn Stellaron truy sát... Khi chuẩn bị điền vào ô cuối cùng, anh ta có thể giới thiệu thêm ngoài việc bản thân là một nam Alpha thì anh ta bỗng nhớ ra:

Anh chỉ là một Alpha bình thường. Nhưng đối với anh ấy, việc là một Alpha không mang đến bất kỳ lợi ích gì trong hành trình trốn chạy của anh ấy, đa phần toàn mang đến bất lợi. Nhắc đến việc trốn chạy, cũng không thể không nhắc đến tên kiếm khách tóc đen và cũng là thợ săn Stellaron luôn truy đuổi theo anh. Người nọ mang theo một thanh kiếm lớn, tựa như âm hồn cứ bám theo anh. Mỗi lần chạm mặt nhau là một lần tử chiến, dây dưa không ngớt. Dan Heng đoán rằng kiếm khách kia là người quen ở tiền kiếp bởi nếu không quen biết thì sao hắn lại mang sát ý lớn đến vậy với anh chứ? Lúc ban đầu anh muốn cùng vị ấy nói chuyện một cách bình thường, nhưng kết quả lại bị một kiếm xuyên bụng. Kể từ đó, anh liền vứt đi mong muốn được nói chuyện đàng hoàng cùng vị kiếm khách ấy.

Anh cứ chạy trốn một cách vô định xuyên suốt trời sao, rồi tạm thời dừng chân ở một hành tinh nhỏ có trình độ kỹ thuật bình thường và những người dân ở hành tinh này không có bị phân hóa như anh. Anh chỉnh sửa ngoại hình bản thân và giả làm một người bình thường thuê một căn nhà tại hành tinh này.

Dan Heng không biết khi nào kiếm khách sẽ tìm đến nơi này lần nữa, dù sao trông tên kiếm khách ấy giống như đã lắp định vị lên anh vậy, cho dù anh trốn ở xó xỉnh nào thì sau một thời gian thì hắn sẽ đột ngột xuất hiện. Đối với những lần gặp mặt trước đó, Dan Heng đã thử rất nhiều biện pháp khác nhau, tên tóc đen ấy cứ bất chợt xuất hiện và cầm một thanh kiếm nhảy từ trong bóng tối ra, hay giáng một đòn bất ngờ từ trên trời xuống hoặc vô tình mở của và bị một thanh kiếm phóng đến trước mặt.....

Nhưng dù thế nào đi nữa, tất cả những ý kiến về việc không nên đẩy cửa phòng ngủ ra và thấy một kiếm sĩ tóc đen đang đến kỳ phát tình và nằm trên sàn phòng ngủ của mình. Và một căn phòng tràn ngập mùi hương kích thích cùng với mùi máu và thứ pheromones tương thích....

Dan Heng chớp chớp đôi mắt của mình, bình tĩnh đóng cửa phòng lại và quay người vào nhà vệ sinh để rửa mặt. Một phút sau, anh lại đứng trước cửa phòng ngủ của mình và đẩy nó ra cùng với một hi vọng khó diễn tả.
.....hi vọng đã bị dập tắt

Kiếm sĩ tóc đen thở một cách nặng nhọc, mùi hương nồng đậm ập đến khiến anh cảm thấy ngứa ran và khuôn mặt dần cảm thấy nóng lên.

-Độ tương thích của bọn họ rất cao

Khoảnh khắc anh nhận ra sự bất thường, anh đóng sầm cánh cửa lại và chạy đến góc phòng khách.
Cảm ơn vì thuốc ức chế, cảm ơn Công ty hành tinh Hòa Bình. Khi chất lỏng mát lạnh truyền vào cơ thể qua mũi kim, ham muốn trong cơ thể anh dường như giảm đi bớt, Dan Heng ngồi trên ghế sofa và bình ổn lại bản thân một chút. Suy nghĩ không khỏi chuyển qua vị khách không mời nằm trong phòng ngủ của mình.

Từ những kinh nghiệm trước đó, đáng ra anh phải tranh thủ sắp xếp lại đồ đạc và bỏ chạy khỏi hành tinh này. Hoặc hơn thế nữa, anh hoàn toàn có thể thừa dịp kẻ đó thần trí hỗn loạn, ra một đòn giết chết hắn và sau này không cần phải lo lắng về điều gì nữa.

Lo lắng..... nhưng cái vấn đề hiện giờ là anh ấy vẫn chưa sẵn sàng để kết liễu "người quen từ kiếp trước" và vấn đề khác là anh ấy không thể để một Omega đang phát tình ở một hành tinh không có bất kỳ lọai thuốc ức chế nào.

Nếu là đang ở trên một hành tinh có sự phân hóa ABO hoặc công nghệ tiên tiến hay hệ thống chăm sóc sức khỏe tốt thì anh có thể gọi bên hỗ trợ và tống tên này đi, hoặc nếu anh có thuốc ức chế dành cho Omega ngay trên tay thì chỉ cần một phát là nhà nhà đều vui. Nhưng đáng tiếc là hiện tại anh chẳng có cái nào cả.

Thời gian lẳng lặng trôi qua, không biết có phải do ảo giác của anh hay không, cánh cửa gỗ kia không còn ngăn chặn được mùi pheromone của Omega bên trong. Dan Heng nhắm mắt lại, lặng lẽ nhìn vào màn hình điện thoại, sau đó lấy 1 chiếc khẩu trang y tế đeo lên, cầm theo Kích Vân rồi bước vào phòng ngủ.

Về mặt lý thuyết, khẩu trang từ hành tinh Hòa Bình có thể ngăn cản sự xâm nhập của pheromone ở mức độ cao nhất, nhưng trên thực tế, khi Dan Heng bước vào phòng ngủ, dường như pheromone nồng đậm ấy sắp hóa lỏng, tuy vậy anh vẫn cảm hấy chút khó thở. Ánh mắt nhìn xuống vị khách không mời đang quỳ sụp bên chân giường, mái tóc đen rối bù của hắn ta đã che mất đi biểu cảm hiện giờ của hắn.

"Anh không sao chứ?" Dan Heng cẩn trọng đứng giữ 1 khoảng cách an toàn, sự tiếp xúc lạnh lẽo với thanh Kích Vân trên tay như đang cảnh báo anh về sự nguy hiểm của tên Omega trước mắt.

Thấy kiếm sĩ không có phản ứng như anh dự đoán, anh khẽ thở hắt ra một hơi, Dan Heng thả lỏng bản thân ra một chút, dù sao với quan hệ hiện tại của bọn họ, nếu tên này này vẫn còn tỉnh táo, và việc hai người họ mặt đối mặt như thế này thì đến cuối cùng anh vẫn cảm thấy có chút ái ngại.

Anh tiến đến vài bước và cúi xuống trước mặt kiếm sĩ để quan sát nét mặt của hắn, khẽ quan sát phản ứng của hắn ta trong khi cố gắng tách hắn ta khỏi thanh kiếm trên cánh tay. Ngay khi anh vừa chạm vào thanh kiếm, một bàn tay nóng bỏng vòng qua cổ tay anh. Kiếm sĩ ấy thế mà lại nhanh tay hơn, chỉ kịp kêu lên một tiếng và sau một hàng âm thanh cọ xát quần áo, hắn thành công ở bên trên người Dan Heng.

Cảm giác vừa mềm mại vừa cứng rắn đè bên trên bụng Dan Heng, cảnh tượng mơ hồ này thường sẽ khiến người ta phấn khích nhưng lúc này Dan Heng hoàn toàn không có thời gian quan tâm đến việc đó, toàn thân anh căng cứng, ánh mắt chết chóc ghim trên người kiếm sĩ, thanh Kích Vân trên tay gần như sẵn sàng chỉ chờ hành động tiếp theo của hắn liền hất tung hắn lên và rời đi.

Sau tất cả, Dan Heng không hoàn toàn là một là một người tốt, trái tim của anh ta không hoàn toàn thánh thiện. Nhưng hành động tiếp theo của tay kiếm sĩ bỗng dừng lại, đôi con ngươi đỏ như dã thú đang nhìn sâu vào mắt anh, Dan Heng chỉ nghe thấy hắn thì thầm điều gì đó không rõ. Khi anh đang nghĩ làm sao để thoát khỏi cục diện bế tắc này thì một giọt nước mắt rơi xuống ngay trên môi và tiếp đến là một nụ hôn nóng bỏng được đặt lên môi cách một lớp khẩu trang
Dan Heng đờ người ra, vô thức đẩy kiếm sĩ ra khỏi người mình. Hắn theo quán tính bị đẩy ra và lưng đập vào chân giường gây nên tiếng động khá lớn bên trong căn phòng yên tĩnh.

".............." kiếm sĩ trông có vẻ đau đớn nhưng anh ta không hề có động thái nào khác.
"Tôi không....urg.." - Dan Heng đè xuống những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, đặt Kích Vân qua một bên và vươn tay bế kiếm sĩ kia lên giường.

Chiếc giường đơn tuy không được lớn, nhưng vừa đủ để cho hai người nằm chung. Dan Heng với gương mặt nghiêm túc như đang đọc sách liền đẩy chăn gối lên nhằm tránh tiếp xúc với cơ thể nóng bỏng của kiếm sĩ ấy. Sau khi tạo ra được một cái "tổ" hoàn hảo thì anh lại đối mặt với việc một Omega đang bị đốt cháy bởi dục vọng.

Anh ngồi lặp đi lặp lại hướng dẫn giúp đỡ Omega trong đầu, Dan Heng cố thôi miên bản thân rằng đây chỉ là việc giúp người tích đức. Với đôi mắt khẽ nhắm, anh tiền đến cởi vạt áo của kiếm sĩ ra như đang chuẩn bị tiến hành một ca phẫu thuật quan trọng.

Cơ thể bên dưới vạt áo lên xuống theo từng hơi thở, những cơ bắp săn chắc nhưng không quá gai góc và những vị trí không được băng bó thì phủ đầy những vết thương khiến người khác thấy khó hiểu, làm thế nào một người đàn ông với nhiều vết thương như vậy có thể sống và đuổi giết anh ta suốt biển sao cơ chứ.

Vậy thì những chuyện đã từng xảy ra ở quá khứ...
Chậc, bây giờ không phải là lúc để nghĩ về điều đó.

Dan Heng gương mặt vô cảm cởi đi chiếc thắt lưng của hắn và ném xuống đất, sau đó choàng 1 cánh tay qua cơ thể đang tiếp xúc với anh ấy và mạnh bạo nâng lên. Tay còn lại giữ lấy gấu quần và kéo chúng ra khỏi chân hắn ta. Xúc cảm ẩm ướt xuyên qua lớp vải khó mà bỏ qua được, Dan Heng buộc phải kiểm soát bản thân không được suy nghĩ về nó, nhưng đôi tai vẫn không thể kiếm soát được mà đỏ lên. Bên cạnh tai là hơi thở nóng bỏng của kiếm sĩ kia, cảm giác mềm mại và ẩm ướt cọ nhẹ vào cổ, cảm giác bị chạm vào một cách trực tiếp như thế khiến Dan Heng không khỏi nổi da gà.
Lớp da dưới lòng bàn tay anh vừa ẩm ướt đi kèm cơn nóng bỏng, kiếm sĩ lặng lẽ di chuyển theo chuyển động của anh, đôi mắt đỏ phản chiếu hình bóng anh dần trở nên mất tiêu cự, như đang nhìn xuyên qua anh đến một ai đó khác..

"Xin phép" - Dan Heng dời ánh mắt đi, khẽ thấp giọng nói.

Theo như hướng dẫn giúp đỡ Omega thì cách tốt nhất để giúp 1 Omega mà không dùng đến thuốc ức chế là bị đánh dấu bởi Alpha. Tuy nhiên, sự tương thích cao ngất ngưỡng giữa anh và kiếm sĩ này, rất khó để biết được rằng việc đánh dấu tạm thời sẽ mang lại hậu quả gì hay không, hay chỉ mang lại những thứ cồng kềnh hơn

Ví dụ như việc sử dụng Pheromone của Alpha trên các đồ dùng cá nhân để tạo nên một cái "tổ".....là do ham muốn của các Omega .

Dan Heng không quá hứng thú với các xúc cảm da thịt, và với toàn bộ các chất ức chế đang lưu hành, việc đánh dấu tạm thời cũng không phải một vấn đề quá lớn. Đối với các phản ứng sinh lý hay xảy ra vào sáng sớm thì hầu hết trong số họ đều bị bỏ lại một mình hoặc được cho một cơ hội. Suy cho cùng, bạn khó có thể yêu cầu một người nào đó có thể dành thời gian và tâm trạng để thỏa mãn bản thân hoặc người khác khi bị kẻ khác truy giết.


Theo một cách khác, với lượng kiến thức hiện tại dùng để thỏa mãn nhu cầu của người khác, đặc biệt là một Omega, là những mô tả ngầm và đơn giản được tìm thấy trong hầu hết các sách khoa học. Kiến thức duy nhất có sẵn là những mô tả tinh tế và đơn giản trong những cuốn sách ấy. Áp chế sự thôi thúc mau rời đi của bản thân, Dan Heng lấy điện thoại ra và thở một hơi khi chắc chắn đơn hàng vừa đặt đang trên đường giao đến.

Anh đưa tay ra và đặt lên hạ bộ cương cứng của kiếm sĩ, vuốt một cách thô bạo, nhưng kiếm sĩ ấy chỉ quan tâm đến anh chứ không phải kỹ thuật kém cỏi của anh ta. Sau hơn trăm lẻ một lần quấn lấy Dan Heng không thành, hắn cũng đã có quyết định. Hắn sốt ruột móc chân lên eo Dan Heng, sau đó níu cổ tay Dan Heng và kéo anh sát xuống. Hàm ý của kiếm sĩ thẳng thắng đến nỗi khuôn mặt bên dưới lớp khẩu trang của Dan Heng trong phút chốc không biết phải giấu vô đâu.

Hắn ta thật sự rất thô bạo với những việc như thế này, trước tiên thì vuốt nhẹ đôi chân dần lên đến nơi hạ bộ đã trở nên nhớp nháp và ẩm ướt từ trước, bàn tay mơ hồ cảm nhận được sự ướt át khó chịu, nhưng trong chốc lát, đầu ngón tay chạm đến điểm nhạy cảm, khiến nơi đó vốn đã ướt át rồi càng trở nên nhục dục hơn. Dan Heng vô thức dùng ngón tay khuếch miệng nhỏ phía sau và đi sâu vào trong, toàn bộ ngón tay bên trong đều mang cảm giác không thể diễn tả. Ẩm ướt và ấm áo, vách thịt ấm nóng đang nhiệt tình và nịnh nọt nuốt lấy từng đốt tay anh. Vị kiếm sĩ người suốt buổi không hề phát ra âm thanh nào cũng phát ra một tiếng thở nhẹ.
Tiếp theo là gì? À..... sau khi khuếch trương thì thêm hai hoặc ba ngón tay vào để kích thích bên trong Omega....." Dan Heng mím chặt môi, đôi mắt xanh lục lúc này trống rỗng. Ngón tay vẫn đang khẽ khuấy đảo bên trong vách thịt đến khi thấy vừa đủ để nhét ngón thứ 2 vô..

Suốt quá trình, kiếm sĩ kia đều giữ im lặng, rất bình tĩnh, không hề giống như một Omega trong kỳ phát tình, cho đến khi vách thịt bên trong theo sự khuếch trương của các ngón tay mà đạt đến khoái cảm, thân thể khẽ cong lên, tiêng rên phát ra từ miệng nhưng nghe như tiếng thở hổn hển vì đau đớn. Dan Heng nhanh chóng lấy lại tinh thần và nhận ra hắn ta đã tự cắn tay phải của bản thân và biến nó thành một mớ hỗn độn đẫm máu.

"Anh!" Dan Heng vô thức lớn tiếng, nhưng không biết phải nói gì, hắn cũng không giải thích hành vi của bản thân mà chỉ quay đầu đi hướng khác và im lặng.

Bầu không khí lúng túng đến nỗi Dan Heng phải nhìn đi chỗ khác với sự thất vọng, sau đó nhận ra đơn đặt hàng của mình đã đến nơi. Anh đưa kiếm sĩ đang bám trên người vào lại bên trong chăn với cảm giác nhẹ nhõm, sau đó liền quay người rời khỏi phòng ngủ.

Gói hàng được gói rất kỹ lưỡng, Dan Heng nhanh chóng mở ra, đọc hướng dẫn sử dụng và sau một vài thao tác vệ sinh đơn giản, anh mang đồ ức chế về lại phòng.

Vừa bước vào phòng ngủ, Dan Heng cảm thấy một cảm giác nặng nè ập đến, lưỡi kiếm đỏ tươi phản chiếu từ bên trong ánh mắt hắn, âm thanh nứt vỡ tinh tế truyền đến ý định giết người của chủ nhân nó. Tất cả cảm giác mơ hồ và phức tạp đều biến mất trong một khoảnh khắc, Dan Heng gương mặt lạnh lùng lui vào phòng khách, kiếm sĩ đằng đằng sát khí phía sau tựa hồ không có ý định công kích.

Dan Heng ngước mắt lên nhìn, hắn ta mặc 1 chiếc áo choàng với vẻ mặt lạnh lùng và hoài nghi ôm thanh kiếm dựa vào cửa phòng ngủ, nếu không phải dấu tích của những chuyện vừa nãy vẫn còn hiện hữu giữ hai chân hắn thì có khi hắn cũng không nghĩ rằng những chuyện vừa xảy ra đều là do kỳ phát tình của hắn.

Kiếm sĩ nhíu mày, mím môi, ánh mắt rơi vào thứ Dan Heng đang cầm trên tay, nhếch miệng cười: "Ngươi định dùng thứ đó để 'làm' ta à?"

Ừm thì.... một vật thể màu đen, to và dài vừa đủ để hỗ trợ ức chế kỳ phát tình ở Omega..
Nói cách khác nó là một chiếc máy rung điển hình.

"Trong lúc anh đang có thể kiểm soát bản thân thì phiền anh mau rời khỏi đây giúp tôi", Dan Heng không hề bị lay động bởi những câu nói của hắn, anh bình tĩnh nhìn thẳng vào hắn ta và sẵn sàng để chiến đấu bất kỳ lúc nào - cho dù theo nhận xét về tình hình hiện tại của kiếm sĩ thì hắn ta hiện không thể vung kiếm lần 2 được.

"Nếu anh muốn giết tôi, tôi cũng sẵn sàng để giết anh bất kỳ lúc nào"

Biểu cảm của kiếm sĩ dần phai đi, vẻ hoài nghi và nhạo báng dần biến mất, thay vào đó là sự im lặng chết chóc không thể diễn tả, hắn lẳng lặng nhìn Dan Heng, khẽ lộ ra nụ cười kỳ lạ.

Hắn ta dừng một chút và hỏi với một giọng ác ý:
"Pheromone của ta có mùi thế nào?...."
"...Ẩm, Nguyệt, Quân?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hengren #hsr