Chapter 9: Chuyển nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---Sáng hôm sau---

Sehun's POV:

 

"Baekhyun hyung?"

"Có chuyện gì vậy Sehunnie?"

 

"Em cần anh đến giúp em chuyển đồ đạc tới ký túc xá. Được chứ?"

"Chắc chắn rồi! Anh cũng sẽ đưa Chanyeol đến, lâu rồi em chưa gặp cậu ta đúng không?"

 

"Yeah cảm ơn hyung, gặp anh khoảng 30 phút nữa nhé!"

"Okay Sehunnie! Đợi đã sao giọng em nghe buồn vậy?"

 

"Không có gì đâu hyung, bye."

Nhanh chóng ngắt máy. Không muốn Baekhyun biết tâm trạng tớ đang đi xuống. Đi tắm và thay đồ trước khi Baekhyun và Chanyeol hyung đến. Tớ nhìn quanh căn phòng để ngắm lại ngôi nhà đã ở 4 năm, trong suốt tháng ngày học trung học, và tớ sẽ nhớ nơi này.

Gợi nhớ lại khoảnh khắc khi Jin- Đừng nghĩ về cô ấy nữa Sehun, mày phải vượt qua nó và bây giờ phải bước tiếp.

 

Tớ tự bảo với bản thân.

Dù biết là không thể, thậm chí một năm hay lâu hơn nữa. Tớ không làm vậy được khi chẳng có ai để bước tiếp cùng. Cảm thấy thật mệt mỏi khi tin cậy ai đó, nó chỉ làm mọi thứ trở nên khó khăn hơn. Và cả vô dụng nữa bởi vì cuộc sống hút vào. Khoảnh khắc tuyệt vời nhất là khi cuộc sống quay lưng lại và dùng dao đâm một nhát vào bạn từ đằng sau.

 

Giống như ai đó đã làm với trái tim tớ vậy.

---30 phút sau---

"SEHUNNIEE!!!"

Chanyeol chạy đến và ôm chầm lấy tớ. Tớ có thấy anh ấy tại lễ tốt nghiệp, nhưng lại bỏ đi sớm nên không gặp được.

"Em nhớ hyung quá," Tớ thoát khỏi vòng ôm.

"Anh cũng nhớ em dongsaeng, bây giờ bọn anh giúp em đóng gói đồ đạc hay làm gì?" Anh ấy vui vẻ hỏi, cùng nụ cười lộ răng ngớ ngẩn

Cả tớ và Baekhyun hyung nhìn nhau và cùng cười phá lên.

"Gì vậy?"

"Em ấy đã đóng gói đồ đạc xong xuôi rồi đồ đần độn, không thấy những chiếc hộp này sao? Bọn mình chỉ đến giúp chuyển đồ thôi," Baekhyun nói, nhấn mạnh từ chuyển đồ, trong khi đang cười thầm.

Chanyeol nhìn chúng tớ và bĩu môi. Rồi kéo Baekhyun lại hôn lên môi anh ấy một lần, ok có lẽ là bốn?

"EWWWW hai hyung dừng lại đi!!! Đừng làm hư đôi mắt ngây thơ của em!!" Tớ kêu lên và nhắm chặt mắt lại trước khung cảnh lộn xộn này, nhưng vẫn dễ thương.

"Awwww baby tội nghiệp của anh! Em đang ghen tị khi bản thân chưa thể hôn môi Luhan hyung chứ gì?" Baekhyun nói. Nó làm tớ lại nghĩ đến anh ta và gương mặt ngay lập tức lộ rõ sự chua chát.

"Đừng nhắc đến tên anh ta," Tớ càu nhàu giận dữ.

"C-Cái gì? T-Tại sao Sehunnie? Không phải em thích cậu ta sao?" Chanyeol hyung hỏi, giọng có chút lo lắng.

"N-nah không có đâu hyung," Tớ cười cay đắng. Bặm môi dưới để ngăn bản thân đừng khóc.

Baekhyun hyung tiến đến và nựng mặt tớ. Anh ấy dùng cả hai ngón tay cái lau sạch nước mắt, tớ thậm chí còn không biết nó đang chảy ra.

"Đừng khóc Sehunnie, kể cho hyung mọi chuyện được chứ? Hyung sẽ ở ngay bên cạnh em bất cứ khi nào," Anh ấy vừa bảo vừa nở nụ cười làm tớ yên lòng.

Tớ gật đầu và kể lại mọi chuyện đã xảy ra hôm qua. Từ chuyện anh ta không đến dự lễ tốt nghiệp, khi tớ thấy anh ta cùng Minseok hyung, thậm chí là anh ta không thèm gọi điện hay nhắn tin để giải thích. Tớ ngồi trên ghế cùng cái ôm nhẹ của Baekhyun hyung, và Chanyeol thì lại vuốt lưng tớ thật êm ái. Cảm nhận được sự ấm áp và đầy yêu thương, thỉnh thoảng tớ vẫn không thể có được.

"T-tại sao hả hyung? T-tại sao cứ phải là em? T-Tại sao em lại phải lòng anh ta?" Tớ lẩm bẩm khi kể xong câu chuyện xong. Mắt mở to hết cỡ. Chợt nhận ra bản thân đã thích Luhan hyung, không đợi đã! Điều này không đúng! Không! Mày không thể thích anh ta, không thể được, chỉ là không được thôi.

"Thôi mà Sehunnie, đừng bị căng thẳng vì nó quá. Ý anh là em biết về cậu ta được những gì? Mới được một tuần rưỡi? Cậu ta chắc có lý do cho chuyện này, và cũng không quá nhanh khi thích một ai đó đâu. Anh thích Baekie ngay giây đầu tiên ánh mắt anh bắt gặp cậu ấy" Chanyeol hyung bảo, vẫn tiếp tục vuốt lưng, và nở một nụ cười nhẹ trên gương mặt, hồi tưởng lại lần đầu họ gặp nhau. Nó thật sự là câu chuyện vui, có lẽ lần tới tớ sẽ kể cho mấy bạn ;)

"C-cảm ơn hyung, mà từ khi nào anh trở nên lịch sự vậy?" Tớ và Baekhyun hyung cười khúc khích. Chanyeol hyung thậm chí còn cười để lộ răng ngớ ngẩn nữa.

"Đó là vì anh có người bạn trai cực kỳ lịch sự, dù còn xấc xược và tuyệt vời nhất!" Anh vừa nói vừa cố nghiêng người để hôn Baekhyun hyung. Tớ đưa tay ra ngăn lại trước khi môi anh ấy chạm đến.

"Không phải bây giờ hyung! Anh không thấy em rất thoải mái trong vòng tay người bạn trai cực kỳ lịch sự sao?" Tớ hỏi, môi nhếch lên dần tạo thành đường cong. Thật sự là tốt hơn nhiều rồi.

Họ khiến tớ nhận ra rằng, điều đó là đúng. Chỉ là một tuần, tớ không nên quá bị căng thẳng vì nó. Chắc anh ta có lý do thật. Có một phần nhỏ trong tớ luôn bảo rằng đừng tha thứ. Sẽ không. Ý tớ là vẫn phát điên, nhưng cần một khooảng trống ngay lúc này. Chỉ cần không gặp anh ấy, và để cảm xúc dịu xuống trước khi đối mặt với, anh ta.

"Bây giờ, bọn anh giúp em thoát khỏi đống lộn xộn này," Baekhyun hyung kéo tớ đứng dậy. "Sau đó cùng em chuẩn bị di chuyển đến ký túc xá mới!" Vừa nói vừa kéo tớ về phía cửa.

"Anh yêu Chanyeolie à! Mang những chiếc hộp này ra nhé, bọn này sẽ đợi trong xe," Baekhyun xấc xược nói trong khi một mực lôi tớ đi, và tất cả những gì tớ có thể làm là cười trước phản ứng của Chanyeol. Anh ấy lẩm bẩm gì đó giống như 'Cái gì? Anh nghĩ chúng ta phải làm cùng nhau cơ, tối nay đừng hòng anh làm gì cho em.'

"Vừa nói gì vậy Chanyeolie?" Baekhyun hyung hỏi với giọng gay gắt.

"K-không có gì đâu em yêu."

"Đúng như những gì em nghĩ."

---Sau đó tại trường Đại học---

OMG! Nó to hơn những gì tớ tưởng tượng. Tớ nghĩ rằng nó nhỏ hơn thế này nhiều! Có tiếng ai gọi ở đằng xa.

"Sehunnie! Baekyeol!!!!!" Cả ba quay người lại.

Kyungsoo và Jongin đang chạy về phía bọn tớ. Jongin ôm Chanyeol hyung đầu tiên, và Kyungsoo hyung xấu hổ ôm tớ. Tớ cười trước sự xấu hổ đó và ôm ngược lại. Rồi Chanyeol hyung trở ngược lại ôm tớ, đến Baekhyun hyung trước khi ôm hyung yêu quý của anh ấy. Điều này giúp anh ấy hôn lên má, bởi không ai khác ngoài....... PARK CHANYEOL!

Jongin bảo tớ phải đến lễ khai mạc ở hội trường. Chúng tớ tạm biệt mấy hyung kia và đi đến hội trường. Người đứng ở đó trông rất đáng sợ, tuy nhiên người đàn ông trẻ đó cực đẹp trai nhìn giống như đang ở tuổi đôi mươi, cùng bộ vest đen, người đứng thẳng, và ánh mắt nhìn chằm chằm sợ muốn chết như có thể làm bạn ngã xuống nếu bạn trực tiếp nhìn vào chúng, may mắn thay đã có cặp kính ngăn cản.

"Chào các tân sinh viên, tôi là hiệu trưởng Do Min Joon, nhưng có thể gọi tôi là Mr. Do" Vừg nói vừa cúi đầu chào nhẹ.

"Haha, ông ta có cùng họ với Kyungsoo hyung!" Jongin thì thầm vào tai tớ. Tớ đã phớt lờ, vì Mr. Do đang nhìn về hướng này. Nhanh chóng duỗi thẳng lưng và tiếp tục lắng nghe.

"Như tôi đã nói, chào mừng các em đến Đại học Quốc gia Seoul, hy vọng các em sẽ có những khoảnh khắc tuyệt vời tại đây. Sáng hôm nay chúng tôi sẽ sắp xếp phòng ký túc xá cho các em. Có 10 ngôi nhà đề phân chia cho các em. Phòng sẽ được chọn ngẫu nhiên. Vài người trong số này có thể phải ở cùng các sinh viên lớn tuổi hơn, và số khác sẽ ở cùng tân sinh giống bản thân. Bây giờ hãy đến lấy số phòng từ quầy đằng sau lưng các em. Từ đó, hãy tự đi tìm phòng. Mong rằng mọi điều tốt đẹp sẽ đến trong năm nhất này. Hy vọng các em có thêm nhiều bạn mới, và kỷ niệm mới mà luôn giữ cho đến hết cuộc đời này. Giờ các em có thể đi!" Ông ấy kết thúc.

Tớ và Jongin chạy nhanh về phía sau, vì không muốn đợi hai tiếng để xếp hàng. Bước lên và nhận số phòng.

Nhà: EXO

 

Số phòng: D204

 

Tớ thầm nghĩ 'EXO' đúng là một cái tên kì lạ. Trước khi kịp hỏi số phòng của Jongin, tớ nghe tiếng hai cô gái cười khúc khích, làm tớ chú ý. Tớ thấy họ đang nhìn và quay đầu ngay khi bắt gặp ánh mắt tớ. Tớ liếc mắt và hy vọng không phải fangirl. Tớ thật sự ghét họ. Nụ cười giả tạo, aegyo giả tạo, mọi thứ đều giả tạo! Quay người hỏi phòng Jonging. Bất ngờ thật cũng là nhà EXO và số phòng là D206.

Bước đến căn nhà. Thật tuyệt vời.

Nhanh chóng đứng trước cửa. Khi tiến vào trong, chúng tớ thấy bốn gương mặt khá quen và sáu người lạ hoắc đang ở trong phòng khách.

"Sehunnie, Jonginie!! OMG bọn này cũng ở trong căn nhà này!!!!"

.

.

.

>< 

-End chpater 9-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net