xiv.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Wonnie," Hyungwon quay đầu lại khi nghe thấy tiếng gọi, để rồi nhìn thấy Hoseok đang dùng máy ảnh chụp hình mình, Hoseok ngay lập tức nhìn xuống màn hình máy ảnh nhưng lại tặc lưỡi trước những gì anh nhìn thấy. "Anh đã mong là sẽ chụp được một tấm khi em lơ đãng cơ mà trông em vẫn đẹp quá trời."

"Cố mà đạt đến trình độ của em đi," Hyungwon trêu chọc trước khi tiếp tục đọc sách, quyển sách sau đó đã bị Hoseok lấy đi để trả đũa.

"Em đang đọc cái gì thế?" Hoseok hỏi khi anh lật xem các trang giấy của cuốn truyện ngắn, tất cả trong đó là tiếng Pháp, thế mà anh đã nghĩ tiếng Anh đã làm anh đủ chóng mặt rồi. "Em mang công việc theo đấy à?"

"Không, thực ra là em mua cuốn sách này ở đây," Hyungwon đáp, đưa tay đòi lại quyển sách và kiểm tra xem nó có bị làm sao không. "Anh cũng biết là em tiếp thu các ngôn ngữ dễ dàng hơn qua sách vở mà, thế nên em đã vừa đọc vừa dùng từ điển và đây, cuốn này, có tên là Premier Amour*."

"Quyến rũ đấy."

"Cái gì quyến rũ cơ?" Hyungwon thắc mắc trước khi cảm giác déjà vu** dội tới, cậu định ngăn anh lại nhưng miệng của Hoseok đã nhanh hơn.

"Em nói tiếng Pháp," Hoseok cười toe toét và Hyungwon đánh vào tay anh khiến Hoseok phải xoa xoa chỗ bị đau.

"Lẽ ra em nên biết trước anh sẽ nói như thế," Hyungwon đảo mắt.

"Anh cũng nghĩ là em có thể làm anh bắn-"

"Thôi nhé anh dừng ngay lại cho em," Hyungwon nói trong lúc cậu đẩy Hoseok một cái, hơi mạnh tay, và anh phá lên cười khi ngã ngồi xuống đất. "Anh đúng là một tên ngốc."

"Phải, nhưng mà," Hoseok nói khi anh đã ngừng cười. "Anh là tên ngốc của em."

Hyungwon còn không thèm giấu nụ cười khẽ nở trên môi khi cậu đưa tay ra và đỡ tên ngốc của mình dậy.

//

(*) Premier Amour: Có nghĩa là Tình Đầu trong tiếng Pháp.

(**) Déjà vu: Là ảo giác, cảm thấy quen thuộc trong một môi trường, khung cảnh mới, chưa từng biết trước đó hoặc không nhớ rõ lúc nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net