Khi Anh Cười Hào Hoa Phong Nhã - Thư Viễn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên khác: Nguyện anh cười khi đang độ tài hoa.

Tác giả: 舒远.

Tên xuất bản Trung Quốc: 他笑时风华正茂.

Nam chính: Trì Tranh.
Nữ chính: Mạnh Thịnh Nam.

Phần Thượng của truyện viết về những năm tháng cấp 3 của Mạnh Thịnh Nam, nhưng vô tình vài dòng văn nào đó sẽ xuất hiện một Trì Tranh khiến trái tim Thịnh Nam bồi hồi. Có lẽ nhiều bạn đọc phần này sẽ thấy thật nhàm chán, tôi cũng vậy, tôi từng bỏ ngang khi đang đọc phần Thượng. May sao, khi quay trở lại một lần nữa, tôi cảm nhận được nhịp đập của trái tim yêu thầm mỗi khi Trì Tranh xuất hiện một cách rõ ràng hơn. Cảm nhận sự tủi thân của cô bạn yêu thầm một chàng trai suốt thời thanh xuân, cảm nhận được tâm trạng khó nói khi Trì Tranh biết bản thân đã phí hoài sáu năm với Thịnh Nam, cảm nhận được cảm giác mông lung cố chấp chờ đời điều không thể có của Giang Tấn. Văn phong của tác giả làm tôi rung động, thật đấy!

᠃ ⚘᠂ ⚘ ˚ ⚘ ᠂ ⚘ ᠃

1. Cố gắng và kiêu ngạo của con sẽ làm rất nhiều chàng trai không dám tới gần cũng không nhẫn tâm bắt con phải hạ phàm, nhưng như thế trong mắt người ta con lại càng có giá. (Thịnh Điển) (mẹ Thịnh Nam rất tâm lý, luôn đứng sau ủng hộ con gái)

2. Có rất nhiều chuyện không khó khăn như con nghĩ, thời cơ đến thì dựa theo đó mà làm, chẳng có gì xấu hỏ nhưng con phải biến bản thân mình thành người ưu tú hơn mới có thể có được thời cơ, sức mạnh này. (Thịnh Điển)

3. Mong khi cậu cười, hào hoa phong nhã. (Mạnh Thịnh Nam)

4. The sun shone, having no alternative, on the nothing new.

5. Tình yêu của những năm thanh xuân, có lúc giống như một cơn gió, đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh.

6. Nếu có cơ hội, tôi muốn tặng cậu ấy câu truyện này. Nhân lúc đang độ tài hoa, tôi chỉ muốn chàng trai đang đi lạc đường ấy biết quay đầu lại. (Mạnh Thịnh Nam)

7. Mặc kệ trước đây như thế nào, bây giờ là anh đang theo đuổi em. Em có thể giận dỗi, cáu gắt, vui vẻ hay như thế nào anh cũng đều thích. (Trì Tranh)

8. Đời người cũng như mơ, đi đâu làm gì cũng đã được định sẵn.

9. Sống cũng không uổng, ít ra đã mang được em về nhà rồi. (Trì Tranh)

10. Người ta ở nhà cao tầng, chúng ta nằm trong dòng nước lũ. Anh không cúi đầu trước thời gian, anh chỉ cúi đầu để hôn em. (Châu Diệu Huy)

11. Đời này thuộc về ta rồi sẽ là của ta, nếu không là của ta thì chớ có cưỡng cầu. (Giang Tấn) (Sáu năm hoài phí của Trì Tranh và chàng trai tên Giang Tấn chính là hai điều tiếc nuối nhất bộ truyện •́ ‿ ,•̀)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net